Thống Đốc Đại Nhân, Mèo Nhà Anh Đâu

Chương 52: Một Phần Ba Tài Sản (1)



Cô ta theo bản năng nhìn thoáng qua Ian nguyên soái, mà Ian nguyên soái cũng không biết cháu trai mình muốn làm gì.

Ông gật đầu với cô ta một cái, sau đó vị nữ thần kia liền chậm rãi xoay người.

“Bước tới trước hai bước.”

Cô gái kia bước tới hai bước theo lời của thống đốc đại nhân, kết quả sau đó anh lại cười lạnh một tiếng nói: “Ông nội, ông thật đúng là dụng tâm, còn tìm một thứ hàng giả mang tới cơ đấy. Vì để biến thành cô ta thành Thánh Nữ tạm thời mà dùng không ít loại thuốc đúng chứ, đáng tiếc một chút cũng không giống, trừ việc là con gái ra thì không có một chỗ nào tương đồng.”

Bắc Thần còn chưa đi xa, nghe được thống đốc đại nhân nói như vậy thì đứng sững lại, nói: “Vậy ngài còn muốn kích hoạt thiết bị đầu cuối không?” Chuyển nhượng lượng lớn tài sản như vậy chắc chắn phải khởi động đầu cuối tư nhân của thống đốc đại nhân, mà kia chính là một phần ba tài sản, gần như có thể mua nửa cái Già Nạp Tinh đó.

“Không cần, cho tiền hàng giả làm gì chứ, tôi còn phải để dành nuôi mèo đấy.” Thống đốc đại nhân nhẹ nhàng vuốt lông mèo nhà mình vài cái, có tiền mua thêm dịch dinh dưỡng cho nó còn hơn, tốt nhất chuyên bồi bổ cơ thể cho nó, nếu không với thể trạng đang mang thai như hiện tại của nó sợ rằng sẽ rất suy yếu.

Haizz, từ ngày nuôi mèo thì thống đốc đại nhân phát hiện chính mình càng ngày càng không tự giác. Nghĩ tới trước kia xài tiền cơ bản đều là vì cuộc sống xa hoa, nếu không thì là mua thêm đồ cho phu nhân tương lai của mình, nhưng mà giờ cả trái tim và tâm trí đều là mèo.

“Sao cháu nhận ra được cô ta là giả?” Mình tốn công tìm người thay thế lại bị lộ dễ dàng như vậy, rõ ràng thuộc tính của Thánh Nữ này rất khó tìm. Tuy nói vị nữ thần này chỉ có một chút chút thuộc tính đặc biệt, phải dùng khá nhiều loại thuốc mới cải tạo cô ta được một chút, dù chỉ có thể kiên trì một tuần nhưng đã cũng đủ bắt được con động vật này vào tay, cuối cùng không ngờ cháu trai đã lập tức nhận ra.

Thống đốc đại nhân độc miệng nói: “Khác không nói, chỉ eo vị nữ thần này đã thô gấp đôi cô ấy rồi, hơn nữa hình dáng là không giống nhất.” Anh có thể nói thêm gì, nhớ rõ được cũng chỉ có duy nhất hai điểm này.

Lúc trước là mình bóp eo người ta không bỏ, cho nên vẫn nhớ rõ eo cô ấy thon nhỏ bao nhiêu, một bàn tay cũng có thể ôm trọn. Thêm nữa chính là bóng dáng nhỏ xinh kia, dáng người chỉ cỡ nửa cánh cửa, mà so sánh vị nữ thần với cánh cửa này liền biết hai người căn bản không phải là một.

Nguyên soái Ian hừ lạnh một tiếng: “Cho dù không phải, vậy nữ thần này vẫn là để cộng dung với cháu, cháu chuẩn bị một chút.”

Thống đốc đại nhân thiếu chút nữa không tức chết, ông nội anh rốt cuộc là nghĩ thế nào vậy, nữ thần này căn bản chính là Thánh Nữ giả. Đến lúc đó lỡ như thuốc hết hiệu lực vậy chẳng phải bọn họ sẽ trở thành một đôi vợ chồng bất hoà ư?

Đáng tiếc anh vừa muốn lên tiếng phản đối thì nữ thần đó lại không vui, dậm chân nói: “Ai muốn cộng dung với anh ta, tuy rằng lúc trước quả thật tôi vì thân phận và dáng vẻ của thống đốc đại nhân mà khuynh tâm, nhưng mà tôi mới không thèm ở bên người đàn ông nói tôi eo thô đâu.” Nói xong trừng mắt nhìn thống đốc đại nhân một cái, sau đó đi tới trước mặt Bắc Thần, người trừ dung mạo không bằng anh còn lại đều thuộc hàng nhất, nhẹ nhàng câu cằm anh ta một cái nói: “Soái ca, có muốn hẹn hò với chị một lần không?”



“Chúng ta không hẹn.” Bắc Thần có chút cạn lời ngoảnh đầu sang một bên, tuy rằng có nữ thần miễn phí giúp khai thông tinh thần lực ở trước mặt, nhưng cô ta đã bị thống đốc đại nhân ghét bỏ rồi, mình sao có thể nào làm mấy chuyện gì kia với cô ta được.

“Meo.” Trình Tiểu Mễ xem diễn toàn bộ quá trình, từ mới đầu lo lắng bạn trai ngốc nhà mình sẽ đem tài sản cho một ả không biết từ đâu ra, đến bây giờ đã có chút cạn lời với người phụ nữ này.

Tiết tháo đâu, rụt rè của con gái đâu, cho chó ăn rồi đúng không?

Thì ra nữ thần còn có thao tác như vậy, cô phục luôn.

“Mời cô ra ngoài, không cần làm loạn quân tâm người của tôi.” Thống đốc đại nhân vung tay lên, Bắc Thần liền cho hai người mạnh mẽ tiễn nữ thần kia đi. Nhưng cô ta lại hất tay nói: “Các người đừng hòng chạm vào tôi, tôi đường xa tới đây đã sớm mệt mỏi, dù sao cũng phải nghỉ ngơi một chút rồi mới đi.”

Nói xong lại nhìn nguyên soái Ian một chút nói: “Có phải hay không hẳn là sắp xếp cho tôi một nơi nghỉ ngơi chút không?”

Nguyên soái Ian cũng bất đắc dĩ, loại sinh vật tên nữ thần này vĩnh viễn là kiêu ngạo gây phiền phức cho người khác như thế này, đương nhiên chính ngoại trừ nữ thần của mình.

Được rồi, cơ bản tất cả đàn ông Già Nạp Tinh đều là nghĩ như ông, nên ông cho người đi sắp xếp chỗ để vị nữ thần này nghỉ ngơi, trước khi đi cô ta còn nháy mắt với thống đốc đại nhân: “Tuy rằng không thể ở bên anh, nhưng có một đêm tình cũng không sao cả. Tôi sẽ cho anh trải nghiệm một chút, eo thô cũng có chỗ lợi.”

Sắc mặt thống đốc đại nhân biến đen, nữ thần của mình còn đang ở trong lòng mình mà cô ta còn quang minh chính đại quyến rũ như thế, thật là không biết xấu hổ.

Được rồi, ở đây cũng chỉ có ba người biết con mèo này là nữ thần của anh, thật ra cũng không xem như quang minh chính đại thông đồng.

Nguyên soái Ian thấy đã sắp xếp xong liền nói: “Ông muốn nói chuyện riêng với cháu.”

“Không cần đâu, ngài nếu muốn ở lại thì ở, không muốn ở thì tự đi là được. Cháu còn phải đi tản bộ với mèo, đi trước.” Thống đốc đại nhân tiêu sái xoay người, để lại mình mỗ nguyên soái vẫn đang mắng thầm thằng cháu bất hiếu.