Ma Cửu Long dù sao cũng xuất thân bàng môn, tuy năm tháng tu đạo lâu hơn Tiêu Phi, nhưng lại không may mắn bằng y, có được chân truyền của Thần Tông Ma Môn, còn được một trong chín đại giáo phái Lệ Giang giải thích nghi hoặc.
Vì vậy khi Tiêu Phi đọc qua ghi chép của Ma Cửu Long mới tinh ý phát hiện rất nhiều tâm đắc của ông đều đã lầm đường lạc lối.
Nếu cứ tu luyện theo cách này, tuyệt đối không thể thành công.
Ma Cửu Long dũng cảm chiết trung, không bám vào một khuôn khổ nhất định, nên ông ta nghĩ ra khá nhiều ý tưởng hay, khiến y mở mang tầm mắt.
Cuốn đạo quyết này theo bên Ma Cửu Long cũng được hai ba trăm năm, chỉ cần nghiền ngẫm tỉ mỉ, không chừng sẽ hiểu được lợi ích bên trong.
Dưới hai góc nhìn khác nhau, Tiêu Phi suy nghĩ cả ngày mới điều chỉnh được một pháp môn tương đối an toàn cho việc tu luyện.
Đạo quyết này mất nửa phần sau, nhưng phần trước thì rất hoàn chỉnh, nó có danh mục là Hồ Lô Kiếm Quyết, bên dưới có một hàng chữ nhỏ, đệ tử Kiều Quỳ Dự Lục.
Tiêu Phi không biết Kiều Quỳ là ai, nhưng y cảm thấy bước sơ khởi của Hồ Lô Kiếm Quyết dường như tốt hơn Hắc Thuỷ Chân Pháp.
Mất đi nửa phần sau, y tò mò cảnh giới cao nhất của đạo quyết có lợi hại bằng hóa thân Hắc Long của Hắc Thuỷ Chân Pháp tầng mười ba không?
Hồ Lô Kiếm Quyết khác hẳn với đạo thuật của các môn phái khác.
Dòng dõi Huyền, Thích, Phật, Tạp khác biệt về đạo pháp và phép thuật.
Người có đạo lực cao chưa chắc đã mạnh về chiến đấu. Đạo hạnh là căn cơ của tất cả pháp thuật, người không tu luyện đương nhiên không bằng những người siêng năng học phép.
Hồ Lô Kiếm Quyết nhấn mạnh vào vạn bàn đại đạo, vô thượng diệu pháp, tất cả đều chứa đựng trong kiếm quyết và ca quyết.
Đạo pháp của nó, khả tu đại đạo căn cơ, cũng bao hàm đủ loại pháp thuật, có thể chống ngự cường địch, chủng chủng cảm ngộ phức tạp hơn cả Hắc Thuỷ Chân Pháp.
Bước đầu tiên tu luyện Hồ Lô Kiếm Quyết là tìm một thứ giống vàng hoặc sắt, đặt trước mặt hấp thụ ngũ kim tinh khí trong đó, một khi đại thành, ngũ kim tinh khí sẽ ngưng thành Thiên Kiếm Khí trong đan điền, linh luyện thành hình dạng một hồ lô nhỏ.
Bước khởi đầu cũng khá giống với Hắc Thuỷ Chân Pháp, có điều một bên là thấp thu thuỷ nguyên tinh khí từ nước, một bên là hấp thu ngũ kim tinh khí từ vàng sắt.
Bên thì tôi luyện thân xác hóa thân Hắc Long, bên thì luyện thành Thiên Kiếm.
Kiếm quyết này hiển nhiên là phương pháp của Huyền Môn Đạo Gia, về sau có sự khác biệt to lớn với đích truyền của Thần Tông Ma Môn.
Ma Cửu Long hơn Tiêu Phi vài trăm năm kinh nghiệm, nhưng ông không được chân truyền của Huyền Môn, Phật Tông, thế nên ông chỉ tham ngộ ra pháp môn hấp thụ ngũ kim tinh khí, luyện đến khi thân xác của bản thân cứng như đồng sắt, lúc đó tự nhiên có thể kéo dài nguyên thọ.
Nhưng pháp môn của ông ta còn rất nhiều thiếu sót, thân thể xác thịt không thể hòa vào ngũ kim tinh khí, cuối cùng thân thể sẽ bị ngũ kim tinh khí ăn mòn, biến thành một thứ giống như pho tượng đúc bằng đồng.
Trong ngũ hành, nước có thể nuôi dưỡng vạn vật, mộc có thể sinh trưởng xum xuê, kim thì không thể dung hợp với máu thịt.
Luyện thành Hắc Thuỷ Chân Pháp có thể hoá thân hắc long. Nhưng Hồ Lô Kiếm Quyết không thể biến bản thân thành vàng sắt, nó biến vật sống thành vật chết, vàng và sắt không mục nát nên có thể trường tồn mãi, nhưng lại không phải trường sinh, nó chỉ là một vật chết, mãi tồn tại mà thôi.
Tiêu Phi suy nghĩ hồi lâu, y ngộ ra Hồ Lô Kiếm Quyết rất dễ học, ca quyết ở khúc sau y không rõ, nhưng chỉ riêng nửa phần đầu đã có uy lực rất lớn.
Hắc Thuỷ Chân Pháp mỗi khi tiến vào một tầng mới phát hiện được cái hay của nó. Y đạt đến tầng thứ nhất, luyện thành bản nguyên chân thuỷ, vô sư tự thông pháp thuật thuỷ độn.
(thuỷ độn: chạy trốn bằng đường thuỷ)
"Người tu đạo không thích tranh giành với kẻ khác, nhưng thần tiên cũng khó tránh khỏi tham, nộ, dục. Tâm phòng người không thể thiếu, ta không tranh đấu, chắc gì kẻ khác cũng nghĩ vậy."
Tiêu Phi nhớ mình bị Dương Minh Hà tát, bị gã hoàng sam đại hán ở Bách Man Sơn truy giết, lại vô duyên vô cớ bị một nữ tử ném xuống hồ.
Có những thứ không phải đúng sai, chỉ cần người khác lên cơn tức giận, nổi lòng tham, hầu như đều tìm đến tính sổ y.
Y mà không luyện vài phần pháp lực, e là chết từ lâu rồi.
Hơn nữa Tiêu Phi cũng tự biết năng lực của bản thân, trong hai ba năm y chưa chắc đạt đến tâm pháp tầng hai.
Tu luyện Hồ Lô Kiếm Quyết cần tìm vũ khí bằng vàng sắt, ngắt lặc ngũ kim tinh hoa trong đó.
Tiêu Phi chưa từng lục xét bên trong Thuỷ Phủ, nhìn sơ thấy vũ khí bằng đá ở khắp mọi nơi, vũ khí vàng sắt có lẽ không nhiều.
Tiêu Phi nhớ trong cổ miếu gặp Ma Cửu Long có lư hương bằng đồng cao gần ha ba người cộng lại, trong chính điện có cái đỉnh lớn bằng đồng thau, những thứ bằng vàng sắt thì chưa biết có không.
Chỉ riêng hai món đó đã nặng ba bốn nghìn cân, đủ để y luyện Hồ Lô Kiếm Quyết trong một thời gian dài.
Nghĩ đến đây, Tiêu Phi dùng thuỷ độn rời khỏi Thuỷ Phủ.
Vừa lên bờ, y lập tức thả Ngũ Mã Phù Đồ, chớp mắt đã tới đỉnh núi.
Tiêu Phi đã đến cổ miếu hai lần, y còn tưởng bản thân không còn cơ hội đến đây, không ngờ vẫn có thể quay về.
Y thu lại Ngũ Mã Phù Đồ, trong miếu là một chiếc lư làm bằng đồng đỏ, phân lượng trầm nặng, cao hai trượng sáu, không biết lúc đó làm sao chuyển nó lên nơi này.
Tiêu Phi thầm niệm tâm pháp Hồ Lô Kiếm Quyết, theo đó lòng bàn tay y phát ra một tia mát lạnh. Y duỗi thẳng tay, đặt lên lư đồng, một lúc sau y liền cảm thấy một luồng khí lạnh nhẹ từ lòng bàn tay xâm nhập vào cơ thể.
Huyền Minh Chân Thuỷ tu luyện từ Hắc Thuỷ Chân Pháp cũng là hàn khí, nhưng lại khác với ngũ kim tinh khí.
Huyền Minh Chân Thuỷ là một dòng chất lỏng lạnh thấu xương.
Trong khi ngũ kim tinh khí là nhuệ khí, trong cái lạnh có sát khí sắc bén không thể ngăn cản.
Học giả cổ đại thường treo một thanh cổ kiếm trong thư trai, đó là mượn ngũ kim tinh khí trong kiếm, xua đuổi tà ma, loại bỏ khí ô uế.
Tiêu Phi luyện Hồ Lô Kiếm Quyết trong bảy tám canh giờ, cảm giác đôi tay hơi nặng nề, mấy khiếu huyệt trong cánh tay cũng nhiều một tia ngũ kim tinh khí.
Mặc dù tia khí này khá mong manh, nhưng nó lại linh hoạt và sắc bén hơn Huyền Minh Chân Thuỷ.