Tiểu Công Chúa Siêu Quậy

Chương 50



9.00pm:

" Cạch " Ari bước ra khỏi cửa nhà tắm. Quả thật, tắm xong tâm trạng cô thoải mái hẳn chứ không còn buồn bực khó chịu như hồi chiều nữa. Ngồi phịch xuống 1 chiếc giường cao cấp, Ari thở dài:

- Haiz... còn những 2 ngày nữa mới được về nhà nhỉ!

Sam ở giường bên cạnh gật nhẹ đầu tỏ ý tán thành. Giọng nói ngọt ngào quen thuộc lại cất lên:

- Ưm... chán quá! - nói rồi khẽ liếc sang Ari - A, Ari à, hay cậu đưa tớ đi dạo đi! Ngồi trong phòng cả ngày khó chịu quá!

Ari nghe vậy vội gật đầu lia lịa. Cô cũng đang chán muốn chết đây! Giờ này chắc 6 người kia ngủ rồi nên... đành đi dạo với Sam vậy! Thế là buổi tối mát mẻ, có 2 con người đi dạo ven biển cùng nhau. Tiếng sóng vỗ rì rào hòa cùng tiếng gió và hương vị mặn mà của biển khiến người ta cảm thấy thật thoải mái. Ari dang 2 tay ra hứng gió biển rồi hét lên:

- A.........

Sam bên cạnh lo lắng nói:

- Ari, nếu cậu làm như thế này sẽ bệnh đấy!

Ari cười hề hề nói:

- Bệnh càng tốt chứ sao! Bệnh rồi sẽ được ăn đồ cậu nấu!

Sam cười hiền, ngắt yêu mũi Ari:

- Cậu chỉ có ăn là giỏi thôi!

- Hihi... - Ari cười trừ. Bỗng Sam lên tiếng:

- Sáng nay cậu từng hỏi tớ làm sao lại có thể quen được với họ phải chứ?!

Ari cười cười gật đầu rồi nói:

- Cậu không trả lời cũng không sao đâu! Tớ thấy câu hỏi đó... thô lỗ quá!

- Không, tớ sẽ trả lời! - Sam nói chắc nịch rồi nhìn thẳng vào đôi mắt tím trong veo kia của Ari - Tớ... là cháu của gia tộc đứng thứ 6 Fiore này!

Nghe vậy Ari chợt thất thần, vội nhìn vào Sam, ngạc nhiên nói:

- Thứ 6?! Vậy là...

Sam bật cười khinh khỉnh nói:

- Phải, là gia tộc Jessud! - từ " Jesssud " từ miệng Sam thốt ra sao nó nhẹ nhàng đến thế mà như 1 quả búa tạ giáng thẳng xuống đầu Ari làm cô nhóc chợt đứng hình. Sam nhếch mép nhìn về 1 phía nào đó rồi bỗng nắm tay Ari đưa lên ngực mình, nước mắt không biết từ bao giờ đã lăn dài trên gương mặt xinh xắn, Sam thút thít:

- Ari, xin bạn đừng làm vậy! Mình đối với anh Ken đúng là có chút tình cảm nhưng mình sẽ không cướp anh ấy từ tay bạn đâu! Bạn đừng làm bậy mà!

Ari lúc này chợt sực tỉnh, muốn rút tay ra khỏi tay Sam nhưng mãi khôn được vì nhỏ ghì chặt quá, Ari khẽ nhíu mày:

- Bạn... làm gì vậy?!

Sam cười 1 cái đắc thắng rồi nhìn về phía tên Ken đang hớt hải chạy đến. Cái Ken nhìn thấy chính là cảnh tượng Ari muốn đẩy Sam xuống biển nhưng Sam đã cầu xin vầ chống cự nhưng vẫn bị Ari đẩy xuống biển và...

- Á.... " TÙM " - Sam ngã thẳng xuống biển và rồi nhỏ chìm nghỉm

- SAM! - Ken vội chạy đến hét lên rồi không ngần ngại mà... " TÙM " nhảy xuống biển cứu nhỏ Sam. Ari vẫn đứng đó thất thần trướ cảnh tuojng mình vừa thấy. Là... 1 vở kịch tự biên tự diễn và... cô là nhân vật phản diện trong đó sao?! Nực cười!

Khó khăn lắm Ken mới vớt được nhỏ Sam lên. Nhẹ nhàng đặt nhỏ xuống bãi cát trắng, hô hấp nhân tạo cho đến khi nhỏ ho ra nước rồi mới yên tâm mà đi về phía Ari đang thất thần nhìn 2 người. Ari còn chưa kịp lên tiếng ư hử gì thì đã...

" CHÁT "

1 cái tát giòn tan giáng thẳng xuống khuôn mặt xinh đẹp của Ari làm cô... sock. Tên Ken... hắn ta dám đánh cô hay sao?! Từ trước đến nay, chưa ai dám làm vậy với cô... vậy mà... hắn dám?! Ari không khóc mà tròn mắt nhìn Ken... Ken đâu biết rằng... trái tim cô đã đóng băng... từ cái tát của chính anh rồi!

Ken không những không thấy áy náy mà còn bừng bừng lửa giận quát vào mặt Ari:

- Cô có biết là Sam đang bị trúng độc không hả?! Cô có biết là Sam bị bệnh tim không hả?!

Ari sau khi đã hoàn hồn mới lắp bắp:

- Ta...

- Anh Ken, dừng trách cậu ấy, là tại em! - Sam yếu ớt nói. Ken thấy vậy vội ôm nhỏ vào lòng, quắc mắt nhìn Ari:

- Cô đúng là không phải là người mà! Nếu tôi đến muộn chút nữa thì có phải Sam đã... tôi không ngờ cô lại là loại người như vậy đấy! Sam đối xử với cô như thế nào mà cô lại đối xử với Sam như vậy hả?! Cô... chúng ta chia tay đi!

Ari cười chua chát " chúng ta chia tay đi " 5 từ này từ miệng anh nói ra như những nhát dao cứa thật sâu vào tim của Ari. Ari lạnh lùng nói, trong giọng nói có vài tia hy vọng:

- Thật?

- Là thật! - Ken nói rồi bế Sam quay lưng bước đi để lại Ari đứng đó... trông thật cô đơn! Thật ra... người bị phản bội... là cô mới phải!