Tiểu Thái Hậu Tám Tuổi Thật Tà Ác

Chương 37: Chương 37





Vốn là định về tẩm cung nghỉ ngơi, sau đó chờ Tử Ngọc tới cùng bàn kế đối phó với hoàng đế.
Thế nhưng…Tử Ngọc lại mang đến một tin tức xấu.
“Lý quý nhân thắt cổ tự sát.” Tử Ngọc đem tin tức này nói với Đường Đường, vừa quan sát thấy sắc mặt nàng biến đổi.
“Cái gì? Ta khổ cực cứu nàng như vậy, mà nàng lạ tự sát sao?” Thở phì phì, Đường Đường bất mãn hét lên.
“Có lẽ không phải tự sát, theo suy nghĩ của chúng ta mà nói, Lý quý nhân hẳn là bị người diệt khẩu.” Nhẹ lắc đầu, Tử Ngọc nhỏ giọng nhắc nhở.

Hảo! Hay lắm! Hoàng đế quả nhiên lợi hại, hạ thủ thật nhanh.
Đường Đường trong lòng hận nghiến răng nghiến lợi, bất quá cũng không có cách nào giải tỏa.
“Thái hậu, nếu bên Lý quý nhân đã bị chặt đứt, không bằng chúng ta ngẫm lại biện pháp khác đi.” Tử Ngọc nhìn ra Đường Đường rất tức giận, nàng cần phải ôn nhu mà an ủi.
“Chỉ có thể như vậy . Được rồi, Hà Thủ Nghĩa là ai? Đang làm cái gì tại Phượng Loan điện này??” Tử Ngọc mới nói muốn nàng nghĩ ra biện pháp. Đường Đường suy nghĩ một chút, lập tức nghĩ ra một kế.
Đó là tương kế tựu kế!
Nàng nhớ kỹ đêm hôm đó ngủ không được đi nghe lén, đã biết Hà Thủ Nghĩa là do Mộ Dung Kiền Dụ xếp đặt ở bên cạnh mình làm gián điệp, bây giờ xem ra,hắn có chút tác dụng rồi đây.

“Hà Thủ Nghĩa chính là tổng quản thái giám của Phượng Loan điện, thái hậu đã rất tin tưởng hắn” Tử Ngọc nghe nàng đột nhiên nhắc tới người đó nên có chút kì quái, vội vàng giải thích.
Thì ra là thế, như vậy thật là một tài nguyên tốt, nàng đương nhiên phải hảo hảo lợi dụng.
“Hà Thủ Nghĩa là người của hoàng thượng, chúng ta có thể lợi dụng một chút.” Cái đầu nhỏ của nàng trong nháy mắt nghĩ ra một kế sách, cười gian nhìn về phía Tử Ngọc.
“Hắn là người của hoàng thượng…” Tuy rằng tin tức này đối với Tử Ngọc mà nói là vô cùng kinh ngạc, thế nhưng nàng đã từng gặp qua sóng to gió lớn, cũng đã luyện được chút bản lĩnh, thành thử nàng ta cũng không giật mình lâu.
“Hoàng thượng còn có một đệ đệ gọi là lục vương gia phải không?” Đường Đường cũng không để ý Tử Ngọc kinh ngạc thế nào, liên tục hỏi.
“Đúng vậy.” Tử Ngọc gật gật đầu, sau đó còn nói thêm: “Thái hậu, người cùng lục vương gia còn có môi quan hệ hết sức sâu xa. Nhớ ngày đó, người mới tới Tĩnh quốc đúng lúc tiên hoàng băng hà, ở tế đàn vô tình nhìn thấy lục vương gia Mộ Dung Hạo Minh. Người đã ba lần mời hắn vào cung…ý muốn..Ý muốn…”
Tử Ngọc nói không nên lời. Nàng biết thái hậu trước mắt tuy rằng không như xưa, thế nhưng tốt xấu nàng cũng là một hoàng hoa khuê nữ, nói mấy chuyện đó ra thật khó khăn.
“Ta đã biết, ý của ngươi là ta trước đây thật sự coi trọng Mộ Dung Hạo Minh , sau đó muốn cùng hắn sinh búp bê đúng hay không?” Đường Đường bừng tỉnh, tuy rằng không biết cụ thể làm thế nào sinh được búp bê, thế nhưng nàng vẫn hiểu rõ, khi một người thích một người nào đó, có nghĩa là muốn cùng người đó sinh ra nhiều tiểu búp bê đáng yêu.