Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1023: 1023




Nhìn nhẫn trữ vật của Tiêu Nguyệt Nương lơ lửng trước mặt, Lạc Nam không chút do dự đưa tay bắt lấy…
VÈO…
Chủ nhân bị giết, chiếc Tỳ Bà thấm đẫm kịch độc muốn phá không rời đi, đáng tiếc trước sự bao vây của cái Bát Đồng, nó dù cố gắng thế nào cũng không thể phá tan thành bát, chỉ có thể ngoan ngoãn rơi vào tay Lạc Nam.

Bát Đồng có tên Tù Không Bát, chính là pháp bảo của Cự Chiến Cổ Tộc dùng để vây khốn địch nhân, Tỳ Bà mặc dù lợi hại nhưng muốn phá được phòng ngự của nó còn kém xa lắm.

Lạc Nam ánh mắt hờ hững, một bên thu thập Nhẫn Trữ Vật của đám sát thủ, lại gọi Châu Nhi điều khiển Linh Giới Châu tiến vào bảo khố của U Minh Các thu thập sạch sẽ…
Làm xong tất cả, lại phóng ra một mồi lửa đem toàn bộ phế tích đốt thành tro tàn…chôn vùi hàng loạt sinh mạng.

Từ đầu đến cuối, diệt đi U Minh Các không khiến Lạc Nam nhíu mày dù chỉ một chút.

Một khi đã kết thù, hắn chưa bao giờ nương tay với địch nhân, bất kể nam nữ, mỹ nhân cũng không ngoại lệ.

Như đã nói, nếu không phải bản thân hắn có thực lực cường đại, lại biết lợi dụng Cấm Lực Đế Trận…kết quả sẽ rất khó nói trước.

Ngược lại, Lạc Nam chưa từng để trận chiến của mình ảnh hưởng hay liên lụy đến người vô tội.

Bằng không hắn cần gì phải phí sức giả làm Thủy Mặc trà trộn vào Vạn Hoa Tiên Lâu, còn đánh cược với Tiêu Nguyệt Nương mục đích để đem toàn bộ khách nhân đuổi hết ra ngoài?
Chẳng phải là để cứu mạng bọn hắn không bị cuốn vào trận chiến hay sao?
Nếu đám khách nhân trước đó biết tên tiểu tử Thủy Mặc mở miệng một tiếng phàm phu, ngậm miệng một tiếng tục tử sỉ vả bọn hắn là vì giữ mạng cho bọn hắn, không biết cả đám sẽ có cảm tưởng gì.

Bất quá, Lạc Nam cũng chẳng thèm bận tâm suy nghĩ của đám người đó, hắn hành động chỉ cần không trái với bản tâm là được.

Bàn tay nhẹ nâng, Tù Không Bát cấp tốc thu nhỏ trở về, cùng lúc đó thân ảnh của Lạc Nam cũng đã biến mất dạng.

“Trời ạ…”
Tù Không Bát vừa mất, toàn bộ Trung Vực đột ngột chấn động…
Vô số người ngơ ngác nhìn chằm chằm phế tích rộng lớn, sắc mặt ngưng trọng đến cực điểm…
Bọn hắn không biết vì sao có người diệt đi Vạn Hoa Tiên Lâu…
“Không đúng…bên dưới Vạn Hoa Tiên Lâu còn có kiến trúc dưới lòng đất!”
Rốt cuộc có kẻ phát hiện bất thường, vội vàng la lên.

Đám người giật mình, hàng loạt tu sĩ bay đến gần, tiến vào lòng đất của Vạn Hoa Tiên Lâu…

Cảm nhận được khí tức mạnh mẽ mà đại chiến còn lưu lại, cả đám âm thầm nuốt nước bọt, hoảng sợ không thôi…
Chỉ là lúc này mọi thứ đã hóa thành phế tích, không nhìn ra chút manh mối nào, chỉ mơ hồ thấy được một tòa Lầu Các cháy đen như mực, chỉ cần động một ngón tay cũng có thể khiến nó hóa thành tro tàn.

“Cái Bát Đồng đó chẳng phải là của cường giả lần trước viện trợ Lạc Nam hay sao?” Có người nói ra nghi ngờ.

Tù Không Bát che phủ Vạn Hoa Tiên Lâu, người ở bên ngoài toàn bộ có thể nhìn thấy.

“Chuyện này chắc chắn có liên quan đến Lạc Nam…” Một lão già ánh mắt lấp lóe kết luận.

“Không phải đâu?! Lạc Nam bị hai tên Đại Đế sát thủ truy sát, đến nay chưa rõ tung tích mà!” Đám đông nghị luận ầm ĩ.

“Sát thủ truy sát, Bát Đồng xuất hiện, Vạn Hoa Tiên Lâu bị hủy…” Không ít người lẩm bẩm, bắt đầu xâu chuỗi mọi chuyện lại với nhau.

“Chẳng lẽ là…”
Có người thông minh gần như phán đoán được điều gì, lại không dám mở miệng khẳng định.

Chỉ là cái tên Lạc Nam sau thời gian dài mất tích lại một lần nữa đứng trên đỉnh đầu ngọn sóng, toàn thể Tiên Ma Vực đều đang nghị luận ầm ĩ về hắn.


Chuyện ở Vạn Hoa Tiên Lâu chưa kịp lắng xuống, thì ngay sau đó…một thông tin động trời lại ập đến, khiến vô số tu sĩ trợn mắt há hốc mồm, toàn bộ Tiên Ma Vực người người cảm giác bất an.

Tù Không Bát lại xuất hiện, lần này trực tiếp hàng lâm Xích Lôi Tông, đem vạn dặm Tông môn úp vào bên trong, không rõ động tĩnh.

Nhưng tất cả mọi người đều chứng kiến rằng, chỉ sau ba ngày ngắn ngũi…khi Tù Không Bát thoát đi, toàn bộ Xích Lôi Tông giống y đúc với Vạn Hoa Tiên Lâu, toàn bộ trở thành bình địa, từ đệ tử cho đến tông chủ, không một ai có thể thoát nạn…
Lúc này, đã có người hữu tâm đứng ra điều tra…và phát hiện một chuyện động trời.

Xích Lôi Tông thiếu chủ từng vì Thải Quỳnh Dao mà gây sự với Lạc Nam, sau khi bị ăn giáo huấn…Xích Lôi Tông chẳng những không hề nhượng bộ, trái lại bí mật thuê sát thủ ám sát, lấy mạng của Lạc Nam.

Liên tưởng đến Tù Không Bát và cách hành sự quyết tuyệt bá đạo của Lạc Nam, toàn bộ Tiên Ma Vực hiểu rằng! Xích Lôi Tông có đến chín phần mười khả năng là bị Lạc Nam hủy diệt.

Trong lúc nhất thời, cái tên Lạc Nam sôi trào chưa từng có, thậm chí lấy Tiên Ma Vực làm trung tâm, truyền đến một số Tiên giới và Ma giới…
Lấy tu vi Địa Vương, diệt đi hàng loạt Đế Cấp Thế Lực…khiến người khác nghe tin đã sợ mất mật, hành động gọn gàng lưu loát, dứt khoát đến cực điểm.

Và thế là, hàng loạt lão quái vật ở các thế lực liên tục xuất quan, nghiêm dặn hậu bối và đệ tử của mình từ trên xuống dưới, hành tẩu giang hồ tuyệt đối không được đắc tội với Lạc Nam và Làng Nhất Thế, nếu nhìn thấy hắn phải lập tức tránh lui, tốt nhất là đi đường vòng, tránh khiến cho vạn năm cơ nghiệp hủy hoại trong phút chốc.


“Con mẹ nó, Lạc Nam này là thần thánh phương nào, hắn còn yêu nghiệt hơn cả Nhị Lang Đế Tử!”
Rốt cuộc, nhân lúc Nhị Lang Thần đang có mặt ở Tiên Ma Vực, đã có người đem hai vị siêu cấp thiên tài ra so sánh.

Bọn hắn hãi nhiên phát hiện một điều, những chiến tích của Nhị Lang Thần nếu so sánh với Lạc Nam, giống như trẻ con gặp người lớn, hoàn toàn không đủ đẳng cấp để so sánh.

Khi còn là Vương, Nhị Lang Thần tự ngạo vì liên tục tiêu diệt Tôn Cấp Thế Lực, đánh trọng thương Ma Đế, thậm chí là giết đi Ma Đế.

Nhưng so với Lạc Nam tên quái thai này, những chiến tích đó lập tức trở nên vô nghĩa, thậm chí ngay cả tư cách lót nền cũng không có.

Bởi vì những chuyện Lạc Nam làm, không phải chỉ đánh chết Ma Đế, mà là ra tay diệt luôn thế lực của bọn hắn, nhổ cả gốc lẫn ngọn.

Thử hỏi, Nhị Lang lấy gì để so sánh đây?
“Chỉ tiếc Lạc Nam xuất hiện quá muộn, hiện tại hắn mới Địa Vương, mà Nhị Lang Thần đã là Thiên Tôn rồi!” Một ông lão có tiếng tăm ở Tiên Ma Vực cảm khái nói.

“Không sai! Nếu Lạc Nam tu vi ngang bằng với Nhị Lang Thần, chắc chắn Nhị Lang không đủ xách giày cho hắn!”
“Nhưng hiện tại Nhị Lang đã là Thiên Tôn, khoảng cách giữa hai người quá xa, Nhị Lang là nhân vật top 9 Thiếu Đế Bảng, hắn cũng không phải những Ma Đế thông thường, nếu đại chiến một trận…thắng bại khó mà nói!”
“Ta vẫn cho rằng Nhị Lang chiếm ưu thế, bởi vì sau lưng hắn là Săn Ma Điện, một trong những cự đầu trong Vũ Trụ!”
“Huynh đài nói đúng!”
Thanh âm nghị luận ầm ĩ vang vọng Tiên Ma Vực, người người…nhà nhà hận không thể chứng kiến Lạc Nam và Nhị Lang sống mái một trận.

!
Vạn Yêu Thánh Địa…
“Người này phát triển quá nhanh!” Đại Trưởng Lão ngồi trong lương đình, hít sâu một hơi, diện mục ngưng trọng.

Từ lúc chứng kiến Lạc Nam phải tham gia Đế Thiên Thê để tranh suất vào Vạn Yêu Trì cho đến thời điểm hiện tại có thể tùy tiện diệt đi Đế Cấp Thế Lực, quả thật là khó có thể tin.

Ngay cả tâm cảnh tĩnh lặng như mặt hồ của Đại Trưởng Lão cũng phải vì đó gợn sóng.

Đối diện với bà, Cửu Thánh Chủ tuyệt đại phong hoa, bộ dạng lười biếng nửa nằm nửa ngồi, một tấm khăn lụa che đi thân thể hoàn mỹ, tinh mâu hơi hé, môi tím như ngọc.

Nàng đẹp đến mức vạn hoa vây quanh phải ảm đạm, hỗ thẹn cúi đầu…

So với nàng, mỹ nữ tuyệt sắc hạng ba trên Tuyệt Sắc Bảng như Tiêu Nguyệt Nương giống với một tiểu nô tỳ, không đáng giá chú ý.

Đừng quên rằng, Tiêu Nguyệt Nương có thể xếp hạng ba trên Tuyệt Sắc Bảng là do triển lộ dung mạo trước mặt thế nhân, hàng tuần đàn hát khiêu vũ, mỹ danh lan xa, kết hợp với Mị Công cao cấp…
Còn Cửu Thánh Chủ, nghe nói nàng chỉ từng lộ diện một thoáng bóng lưng tại Tiên Ma Vực mà thôi, đã được vô số người tôn thành đệ nhất Tuyệt Sắc Bảng.

Chênh lệch giữa hạng nhất và hạng ba…giống như trời và đất.

Trong thời gian gần đây, Tuyệt Sắc Bảng cũng có biến động, ba cái tên mới xuất hiện là Tiểu Lan, Mộng Chi Tiên và Liễu Tú Quyên, dựa vào các tin đồn, dung mạo của các nàng đã mơ hồ có dấu hiệu vượt qua Tiêu Nguyệt Nương…
Chỉ là mức độ nổi tiếng của ba nữ còn chưa đủ, ngày thường rất ít gặp người, dù khách nhân đến Thiên Địa Hội cũng không được đích thân Mộng Chi Tiên hay Liễu Tú Quyên tiếp đón, trong thời gian ngắn chưa được xếp hạng.

Nghe thấy Đại Trưởng Lão khích lệ nam nhân kia, Cửu Thánh Chủ chau lấy mày liễu, nhẹ nhàng hừ một tiếng:
“Một tiểu tặc mà thôi…”
Đại Trưởng Lão sắc mặt cổ quái, trong khoảng thời gian này bà đã để ý, mỗi lần nhắc đến Lạc Nam là Thánh Chủ của mình biểu hiện hơi là lạ.

“Chẳng lẽ Thánh Chủ không vui vì mấy lão già chúng ta có ý tác hợp Quỳnh Dao cho Lạc Nam à?” Đại Trưởng Lão trong lòng thầm nghĩ.

Bà lớn gan, cố ý thăm dò nói: “Lạc Nam là thiên kiêu xuất chúng, lại có Cự Chiến Cổ Tộc xuất động trợ giúp, chắc chắn bối cảnh sau lưng không hề nhỏ…nếu là trước đây thì Quỳnh Dao có lẽ không xứng với hắn, nhưng hiện tại bế quan luyện hóa huyết mạch, một khi xuất quan chính là Cửu Thải Thôn Thiên Xà, tu vi chắc chắn thành Đế…dù là gả cho Thiên Đế cũng đủ tư cách, nàng và Lạc Nam vô cùng xứng đôi!”
“Thành Đế không phải chuyện dễ, mặc dù có Huyết Mạch hỗ trợ, nhưng quá trình chuyển hóa Tôn Lực thành Đế Lực chẳng biết đến bao giờ, sau đó còn phải Độ Kiếp, các ngươi không cần tính chuyện của Dao Nhi quá sớm!” Cửu Thánh Chủ ra vẻ lơ đểnh nói.

Đại Trưởng Lão nghe vậy sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng, bà ta biết Thần Thú có huyết mạch càng ưu tú độ kiếp càng khó khăn, Cửu Thải Thôn Thiên Xà độ kiếp mức độ khó cũng thuộc hàng đầu, phải trải qua chín loại thuộc tính Lôi Kiếp, bởi vì Cửu Thải Thôn Thiên Xà sở hữu đến tận chín loại thuộc tính…
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trở nên trầm mặc…

Săn Ma Điện…
XOẢNG!
Thanh âm một chiếc ly bị ném xuống đất vỡ vụn, Hồng Hài phẫn nộ quát:
“Lạc Nam có tài đức gì, lại được đánh giá cao hơn cả Nhị Lang ca ca!?”
Hắn tràn đầy không phục, mấy ngày nay liên tục nghe tin tức về Lạc Nam, nhìn thấy tiểu tử kia được tung hô đến tận mây xanh, mà Nhị Lang Thần đường đường là tiểu chiến thần của Săn Ma Điện lại trở thành vật làm nền, trong lòng vô cùng bất bình.

Ngồi ở một bên, Dịch Thập Cửu và Nhị Lang Thần im lặng không nói, bất quá từng đôi mắt của bọn hắn híp lại, cho thấy tâm trạng đang không mấy tốt đẹp…
“Ngươi có ý kiến gì không?” Hồi lâu, Nhị Lang nhàn nhạt liếc nhìn Dịch Thập Cửu…
Nói về mưu mô xảo trá và trí thông minh, Dịch Thập Cửu đáng giá được Nhị Lang Thần xem trọng hơn Hồng Hài.

Dịch Thập Cửu suy nghĩ một chút, chắp tay nói ra:
“Bẩm Nhị Lang Đế Tử, Lạc Nam có điều kỳ quặc, chúng ta nếu lợi dụng tốt điểm này, nói không chừng có thể trị được hắn!”
“Điều gì?” Nhị Lang Thần hứng thú hỏi, ngay cả Hồng Hài cũng vểnh tai nghe.

Dịch Thập Cửu bàn tay gõ gõ lên bàn, nham hiểm nói:
“Các vị có chú ý đến, những lần Lạc Nam chiến đấu các trận đánh lớn, hắn đều sử dụng Tỏa Thiên Hắc Ám để cách ly với bên ngoài, gần đây khi diệt các Đế Cấp Thế Lực thì dùng đến Tù Không Bát thay cho Tỏa Thiên Hắc Ám?”
“Vậy thì sao?” Hồng Hài không nhịn được hỏi.


Nhị Lang Thần nhấp một chén rượu, thay Dịch Thập Cửu nói: “Lạc Nam có nguyên nhân không muốn để người bên ngoài quan sát trận chiến của hắn, hay nói đúng hơn là đang ẩn giấu thủ đoạn cường đại nào đó…”
“Đúng vậy!” Dịch Thập Cửu ánh mắt sáng quắc nói: “Lạc Nam mặc dù là một thiên tài, nhưng với thực lực mà mặt ngoài hắn biểu hiện cho chúng ta thấy còn chưa đủ sức để giết Đế Giả…”
“Hồng Hài Đế Tử từng chiến với hắn ở Đế Thiên Thê, chắc cũng nhận ra điều này…”
“Từ đó suy ra, Lạc Nam có ác chủ bài cực mạnh khiến hắn có thể diệt luôn cả Đế Cấp Thế Lực, nhưng ác chủ bài này cực kỳ quan trọng, quan trọng đến mức hắn không dám công khai, phải dùng Tỏa Thiên Hắc Ám hoặc Tù Không Bát để che đậy!”
“Có lý!” Hồng Hài hiểu ra, hai mắt sáng quắc.

“Tu sĩ muốn che giấu ác chủ bài của mình không có gì là khó hiểu, nhưng ác chủ bài có thể giúp một Địa Vương giết được cả Tiên Đế hay thậm chí là Đại Đế thì quá mức khủng bố rồi!” Dịch Thập Cửu gằn từng chữ:
“Khủng bố đến mức mà một khi lộ ra, Lạc Nam có thể sẽ bị vô số cường giả ngấp nghé và cướp đoạt, không có đất dung thân!”
“Thậm chí ta mạo muội suy đoán, số lượng ác chủ bài của Lạc Nam không chỉ có một!”
Nhị Lang Thần ánh mắt lấp lóe, tán đồng cách nói của Dịch Thập Cửu…
Lạc Nam có thủ đoạn khủng bố vẫn luôn ẩn giấu, thực lực thật sự của hắn chỉ biểu hiện khi cô lập đối thủ với hoàn cảnh bên ngoài mà thôi…
“Thế thì sao? chúng ta làm sao để khắc chế đám ác chủ bài của Lạc Nam?” Hồng Hài hỏi.

“Không cần khắc chế!” Nhị Lang Thần liếm môi nói: “Chỉ cần có cách để không rơi vào Tỏa Thiên Hắc Ám và Tù Không Bát, Lạc Nam sẽ không dám dùng ác chủ bài, cần gì phải khắc chế?”
“Nhị Lang Đế Tử anh minh!” Dịch Thập Cửu hưng phấn nói:
“Chỉ cần ta không bị Lạc Nam cô lập, hắn sẽ không dám thi triển các con ác chủ bài của mình, lấy thực lực bề ngoài của Lạc Nam chắc chắn không phải đối thủ của Nhị Lang Đế Tử, khi đó Đế Tử sẽ đứng ở thế bất bại!”
Hồng Hài nghe vậy vui vẻ, bất quá rất nhanh lại cau mày nói: “Nếu Lạc Nam bị ép đến đường cùng, bất chấp thi triển ác chủ bài dù không cô lập Nhị Lang ca ca thì sao?”
“Thì chúng ta cũng đã thành công ép Lạc Nam vào thế khó, để các con bài quan trọng của hắn lộ diện một cách công khai, khi đó không cần chúng ta ra tay, sẽ có những kẻ ngấp nghé đến hắn mà thôi!” Dịch Thập Cửu cười tà.

“Tốt!” Hồng Hài không nhịn được vỗ tay:
“Với tích lũy của Săn Ma Điện chúng ta, muốn tìm ra thứ có thể chống lại Tỏa Thiên Hắc Ám và Tù Không Bát cũng không khó!”
“Bổn quân tất thắng!” Nhị Lang Đế Tử tự tin nói, tán thưởng nhìn Dịch Thập Cửu.

“Mặc dù chúng ta đã có thủ đoạn khắc chế Lạc Nam, nhưng muốn đường đường chính chính ra tay giết hắn cũng không dễ dàng a!” Dịch Thập Cửu trầm tư suy nghĩ.

“Yên tâm!” Nhị Lang Thần khoác tay, nhấp một ngụm rượu, ý vị thâm trường nói:
“Thiếu Đế Chi Chiến lại sắp mở ra, với tính cách của Lạc Nam chắc chắn sẽ tham dự, đó cũng là lúc bổn quân hái đầu của hắn, thu hoạch lượng lớn thiên địa dị vật!”
Nghe đến Thiếu Đế Chi Chiến, Dịch Thập Cửu và Hồng Hài hai mắt nhìn nhau, nhiệt huyết sôi trào.

Trong mắt tràn ngập chờ mong…
“Dù không có Dị Thuộc Tính, nhưng Lạc Nam buộc phải chết, bởi vì chắc chắn hắn đã nhìn thấy Ma Kích dưới lòng Nam Vực!”
Nhị Lang Thần trong lòng thầm nghĩ, hắn tuyệt đối không cho phép tin tức về Ma Kích bại lộ ra ngoài.

Bởi vì Ma Kích cũng sẽ trở thành ác chủ bài của hắn trong tương lai.