Thiên Nhiên Giới…
Đây là một hành tinh với khí hậu cực kỳ trong lành, điều kiện thiên nhiên lý tưởng, là nơi có hoàn cảnh thích hợp với các chủng tộc yêu thích và phụ thuộc vào thiên nhiên…
Điển hình như Mộc Linh Tộc…
Là một Đại Tiên Giới nên Thiên Nhiên Giới cũng có danh tiếng không nhỏ ở một góc vũ trụ.
Thế Lực san sát, tu sĩ thành rừng!
NGAO!
Một ngày này, bầu trời Thiên Nhiên Giới chấn động dữ dội.
Một cổ Ngũ Long Đế Cung uy nghiêm khí phách không cách nào để hình dang bất chợt giáng lâm mà đến, khiến toàn bộ Thiên Nhiên Giới chấn kinh.
“Ngũ Đại Kim Cương Long Cốt kéo Cung Điện Hoàng Kim?”
“Rốt cuộc là xa giá của nhân vật bậc nào?”
“Thật kinh khủng, ta cảm giác dù là Đế Giả nếu không cẩn thận cũng sẽ chết dưới vó của Long Cốt!”
“Rốt cuộc là ai hàng lâm Thiên Nhiên Giới? Dù là đệ nhất thế lực Thiên Nhiên Giới như Đại Mộc Đế Triều cũng không có xa giá cao quý như vậy!”
“Bất kể là ai cũng không phải người chúng ta có thể trêu chọc!”
Sự xuất hiện của Ngũ Long Đế Cung khiến hàng loạt cường giả Thiên Nhiên Giới phải giật mình.
Bọn hắn dùng thần thức quét ra, ý đồ thăm dò Ngũ Long Đế Cung nhưng đều bị Kiếp Nhược dùng lực đánh bậc trở về, cả đám sắc mặt trở nên trắng bệch, khóe miệng rỉ máu.
Cả đám hoảng sợ không thôi, chẳng dám tiếp tục thăm dò nữa.
Kẻ có thể sở hữu xa giá như vậy chắc chắn bối cảnh thông thiên, nếu chưa điều tra cụ thể, không ai ngu xuẩn đứng ra dây vào.
Chỉ có thể dùng từng đôi mắt dõi theo, hâm mộ và ghen tị, nếu mình cũng sở hữu một kiện xa giá như vậy, có bao nhiêu uy phong a?
Bên trên Ngũ Long Đế Cung, Lạc Nam nhàn nhạt đứng chắp tay, sắc mặt một mảnh bình tĩnh.
Trước đây mỗi lần di chuyển, hắn đều hạn chế sử dụng Ngũ Long Đế Cung để tránh rêu rao, sợ rướt lấy phiền phức không đáng có.
Nhưng hiện tại, thân phận và địa vị đã thay đổi, trở thành Thiếu Chủ của một Thiên Đế cấp thế lực, sau lưng có sư phụ tồn tại, đương nhiên không cần phải kiêng dè gì nữa.
Dứt khoát dùng Ngũ Long Đế Cung hành tẩu, mang theo mấy nữ vi hành.
Bên trong đan điền Lạc Nam lúc này, cái phôi của Phong Đỉnh nay đã biến đổi rất lớn, đã trở nên có được hình dáng ban đầu của một tôn Đại Đỉnh, được ngưng tụ từ vô số luồng gió lốc, xung quanh có hư ảnh Phong Long uốn lượn thét gào.
Không sai, trong thời gian di chuyển đến Thiên Nhiên Giới, Lạc Nam cũng nhân chút thời gian luyện hóa Long Quyển Cuồng Phong, gia tăng sức mạnh.
Một loại Dị Phong nữa gia nhập quả nhiên vẫn còn chưa đủ để Phong Đỉnh hình thành, cũng chưa đủ năng lượng để Lạc Nam đột phá Tiên Tôn.
Bất quá điều này cũng nằm trong dự kiến của hắn, bởi vì Minh Không và Vô Ưu chỉ đang trên đường đến Việt Long Tinh, khi hai người chưa chính thức đến nơi, hắn cũng không gấp gáp vội vàng đột phá.
“Tiểu Nhu, muội nhớ vị trí của Đan Huyền Môn chứ?” Lạc Nam cười hỏi.
“Ừm! muội có thể dẫn đường!” Mộc Linh Nhu gật mạnh đầu, đó là thế lực đã hợp tác nhiều năm với Mộc Linh Tộc sau đó lật lọng, nàng làm sao có thể quên được?
Ngũ Long Đế Cung xâm nhập Thiên Nhiên Giới, Lạc Nam mang theo mấy nữ từ trên Cung Điện Hoàng Kim nhảy xuống.
Sau đó phất tay thu hồi Ngũ Long Đế Cung.
“Thiếu Chủ, vì sao chúng ta không trực tiếp đánh vào Đan Huyền Môn?” Kiếp Nhược nhìn lấy Lạc Nam thắc mắc hỏi.
“Thăm dò thoáng một chút tình hình sau đó hành động, tránh Đan Huyền Môn bị kinh động dùng tính mạng tộc nhân Mộc Linh Tộc uy hiếp chúng ta!” Lạc Nam đáp.
Có thể đánh trực tiếp vào Đan Huyền Môn đòi lấy Mộc Linh Tộc, nếu bọn hắn biết sợ ngoan ngoãn giao ra thì còn tốt, ngược lại nếu bí quá hóa liều muốn đồng quy vu tận, đến lúc đó Mộc Linh Tộc khó trảnh khỏi thương vong.
Mộc Linh Nhu nghe vậy trong lòng cảm động, ca ca vẫn luôn vì an nguy của tộc nhân nàng mà suy nghĩ.
Lạc Nam lấy ra hai kiện áo choàng đen lấy được từ sát thủ U Minh Các, có thể che giấu khí tức mà ngay cả Tiên Đế cũng không dò xét được cho Mộc Linh Nhu và Kiếp Nhược sử dụng.
Che giấu thân phận Mộc Linh Tộc cùng Đại Đế của các nàng.
Hắn cùng Độc Cô Ngạo Tuyết thì thản nhiên dùng diện mạo thật, bốn người trực chỉ Đan Huyền Môn.
…
Đan Huyền Môn…
Một trong những thế lực lớn nhất Thiên Nhiên Giới, xung quanh có đại lâm màu mỡ vây quanh, số lượng Tiên Dược, kỳ hoa dị thảo tự nhiên xung quanh nhiều vô số kể, nhưng tất cả đều thuộc Đan Huyền Môn quản lý.
Đan Huyền Môn nằm ở phía Nam của Thiên Nhiên Giới, dù thành lập chưa lâu nhưng quan hệ nhân mạch cực kỳ rộng lớn.
Có thể nói, tại Thiên Nhiên Giới, địa vị của Đan Huyền Môn thậm chí còn không kém thế lực mạnh nhất – Đại Mộc Đế Triều.
Vô số tu sĩ Thiên Nhiên Giới hiểu rõ đạo lý: “Thà đắc tội Đại Mộc Đế Triều còn hơn đắc tội Đan Huyền Môn!”
Đơn giản bởi vì nếu ngươi đắc tội Đại Mộc Đế Triều, cùng lắm chỉ là đắc tội một Đại Đế Cấp Thế Lực mà thôi.
Nhưng nếu ngươi đắc tội Đan Huyền Môn, chẳng khác nào đắc tội toàn bộ Thiên Nhiên Giới, trong đó bao gồm cả Đại Mộc Đế Triều.
Vì sao lại như vậy?
Rất dễ hiểu, Đan Huyền Môn chính là thế lực Luyện Đan Sư suy nhất ở Thiên Nhiên Giới, bên trong còn có hai vị Đan Đế tọa trấn và tồn tại.
Địa vị của Luyện Đan Sư tại bất kỳ đâu trong vũ trụ này đều cao quý không tả nổi.
Ngay cả Đại Mộc Đế Triều cũng phải thường xuyên cầu Tiên Đan của Đan Huyền Môn để có thể không ngừng phát triển.
Trong một số hoàn cảnh cửu tử nhất sinh, đôi khi một viên Tiên Đan cấp cao có thể kéo ngươi trở về từ cửa tử.
Trận chiến giữa hai cường giả, một người có Tiên Đan mang theo hộ thân, chắc chắn sẽ có ưu thế hơn nhiều so với người còn lại.
Ở Thiên Nhiên Giới, muốn tìm Tiên Đan…ngươi chỉ có thể đến hai nơi.
Đầu tiên là Đan Huyền Môn, kế tiếp là chi nhánh của Thiên Địa Hội.
Nhưng giá bán Tiên Đan của Thiên Địa Hội thường cao hơn Đan Huyền Môn một bậc, điều đó dẫn đến vô số tu sĩ tuyển chọn liên kết với Đan Huyền Môn, mà không phải Thiên Địa Hội?
Vì sao giá bán Tiên Đan của Thiên Địa Hội cao hơn?
Thiên Địa Hội còn phải trả lương cho những chuyên gia bồi dưỡng Tiên Dược, những người mạo hiểm thu gôm tìm kiếm nguyên liệu trong trời đất, mất phí nguyên liệu.
Đan Huyền Môn thì lại khác, bọn hắn có Mộc Linh Tộc là công cụ để bồi dưỡng Tiên Dược, liên tục không ngừng nghĩ ra sức làm việc mà chẳng được trả lương.
Từ đó, giá thành Tiên Đan bên phía Đan Huyền Môn thấp hơn so với Thiên Địa Hội là điều dễ hiểu.
…
Càng đến gần phạm vi của Đan Huyền Môn, Lạc Nam nghe được không ít thanh âm xì xào bàn tán của tu sĩ các nơi ven đường.
“Ta nghe nói Đan Huyền Môn hôm nay tiếp đón các vị khách nhân có thân phận vô cùng khủng bố!”
“Khủng bố cỡ nào?”
“Chắc chắn vượt qua Đại Mộc Đế Triều của chúng ta!”
“Thảo nào cách đây tận ba ngày, Đan Huyền Môn đã giăng đèn kết hoa, bày ra bộ dạng đón khách long trọng!”
“Đám khách nhân này có thể thay đổi địa vị hiện tại của Đan Huyền Môn, thậm chí giúp bọn hắn vượt qua cả Đại Mộc Đế Triều!”
“Kinh khủng như vậy sao?”
“Có liên quan đến Ngũ Long Kéo Cung vừa mới xuất hiện không?”
“Ta nào biết được?”
Lạc Nam thong dong bước đi, chân mày ngày càng nhíu chặt.
Đan Huyền Môn rốt cuộc muốn đón tiếp khách nhân nào?
Trong lòng sinh ra cảm giác bất an, chẳng biết vì sao…Lạc Nam có trực giác chuyện lần này sẽ không đơn giản như mình dự kiến.
GÁY!
Đúng lúc này, bên trên bầu trời, một chiếc cổ kiệu vượt qua hư không, do bảy con Mộc Vân Điểu lôi kéo, ngự trên tầng mây, lướt về hướng Đan Huyền Môn.
“A, đó là Kiệu của Trưởng Công Chúa Đại Mộc Đế Triều!” Có người cả kinh thốt lên.
“Không sai, Trưởng Công Chúa muốn đến Đan Huyền Môn?”
“Phương hướng chính xác rồi, xem ra Trưởng Công Chúa cũng muốn tiếp đón vị khách nhân thần bí của Đan Huyền Môn kia!”
“Chúng ta đi xem thử, rốt cuộc là thần thánh phương nào!”
“Được!”
Trong lúc nhất thời, vô số tu sĩ Thiên Nhiên Giới kéo nhau tiến về Đan Huyền Môn, cảnh tượng đông như trẫy hội.
“Chúng ta cũng đi!” Lạc Nam sắc mặt nghiêm túc.
Có thể khiến Đan Huyền Môn và cả Đại Mộc Đế Triều xem trọng tiếp đón như vậy, thân phận của đám khách thần bí kia chắc chắn không hề đơn giản.
…
Phía trước Đan Huyền Môn, hai vị Đan Đế dẫn theo một đám trưởng lão cùng vô số đệ tử nuối đuôi nhau, thẳng tắp thành hàng mà đứng…
Toàn Môn nghênh khách!
Hai vị Đan Đế cũng chính là hai vị Môn Chủ sáng lập Đan Huyền Môn.
Bọn hắn dáng vẻ trung niên đường đường, một người mặc kim bào, một người mặc hắc bào, trên thân có đan hương lưu chuyển, ánh mắt thâm thúy như sao.
Trong đó, trung niên mặc kim bào có tên là Kim Diệt, danh xưng Kiêm Huyền Đan Đế.
Mà trung niên mặc hắc bào có tên là Chung Hải, danh xưng Hắc Huyền Đan Đế.
Hiển nhiên, thân phận của vị khách nhân lần này khiến Đan Huyền Môn xem trọng đến cực điểm, do đích thân hai vị Đan Đế mang theo toàn môn đón tiếp.
“Hai vị Môn Chủ, các ngươi nói Ngũ Long Đế Cung vừa xuất hiện không lâu có phải là xa giá của Đan Tử hay không?”
Một vị trưởng lão râu tóc trắng xóa, là một vị Tôn Cấp Cực Phẩm Luyện Đan Sư cất tiếng hỏi.
Kim Diệt cùng Chung Hải liếc mắt nhìn nhau, Kim Diệt vuốt cằm nói:
“Chúng ta có tỏa ra thần thức thăm dò nhưng bị một vị Đại Đế dùng lực đánh bật trở về, không dám điều tra cụ thể!”
“Đại Đế?” Đám trưởng lão kinh hãi, đây đã là tầng thứ tu sĩ cấp cao nhất ở Thiên Nhiên Giới rồi đấy.
“Không sai, chính là Đại Đế!” Chung Hải thản nhiên nói:
“Với thân phận của Đan Tử, có xa giá cao quý như vậy và Đại Đế hộ tống cũng là chuyện bình thường, bất quá còn chưa dám khẳng định!”
“Nếu bọn hắn không phải Đan Tử thì sao?” Có trưởng lão khác hỏi thăm.
“Thì mặc kệ bọn hắn, chỉ cần không làm ảnh hưởng đến đại sự lần này của Đan Huyền Môn chúng ta là được!” Kim Diệt trầm giọng nói.
Toàn bộ Đan Huyền Môn nghe vậy nghiêm túc gật đầu, đại sự lần này có thể thay đổi thời vận của Đan Huyền Môn, không thể phát sinh biến cố.
GÁY…
Mộc Vân Điểu lôi kéo Cổ Kiệu tiếp cận…
Thấy tình cảnh này, vô số nam đệ tử của Đan Huyền Môn ánh mắt sáng rực lên, mang theo vô tận cuồng nhiệt và hâm mộ.
Bởi vì người ngồi trong kiệu chính là đệ nhất mỹ nhân Thiên Nhiên Giới…Đại Mộc Đế Triều Trưởng Công Chúa.
“Bổn Cung ra mắt hai vị Đan Đế!”
Bên trong cổ kiệu, một thanh âm ưu nhã quý khí vang lên…
Theo sau đó, một vị nữ tử thân mặc phượng bào, đầu đội phượng quan, tóc như thu thủy chảy dọc theo tấm lưng uyển chuyển, ngũ quan như vẽ, mắt phượng mày ngài, mũi cao môi đỏ, làn da trắng muốt vượt qua cả tuyết ung dung xuất hiện…
Khí chất hoàng tộc và lễ nghi cao quý được bao phủ trên người nàng, đôi chân thon dài tinh tế dạo bước trên tinh vân, chỉ thoáng chốc đã xuất hiện trước mặt Chu Hải cùng Kim Diệt hai vị Đan Đế.
“Thì ra là Trưởng Công Chúa đại giá quang lâm!” Hai vị Đan Đế vuốt râu mỉm cười.
Với thân phận và địa vị của bọn hắn, ngay cả Hoàng Đế của Đại Mộc Đế Triều cũng có thể ngang hàng luận giao, nên không quá mức nhiệt tình với Trưởng Công Chúa.
Bất quá Trưởng Công Chúa cũng chẳng thèm để ý, nàng đoan trang đứng thẳng, môi hé u lan:
“Phụ hoàng bận rộn sự vụ quấn thân không thể rời khỏi, vì thế chỉ đành sai bảo Bổn Cung hỗ trợ Đan Huyền Môn đón khách, để quan hệ chúng ta càng thêm hữu nghị, bền chặt!”
“Rất tốt! có mỹ nhân như Trưởng Công Chúa xuất hiện, tin tưởng Đan Tử sẽ rất vui lòng chứng kiến!” Hai vị Đan Đế ánh mắt tỏa sáng.
Trưởng Công Chúa mỉm cười không đáp, trong lòng lại đang nghĩ đến Ngũ Long Đế Cung khủng bố vừa mới xuất hiện không lâu kia.
…
Lạc Nam mang theo mấy nữ ẩn trong đoàn người, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn quét một vòng toàn bộ Đan Huyền Môn.
Chiến lực của Đan Huyền Môn quả nhiên không mạnh, ngoại trừ hai vị Đan Đế, còn có hai tên khách khanh trưởng lão có tu vi Đế giả.
Tổng cộng có bốn Đế Giả mà thôi!
Số còn lại đều là Tiên Tôn trở xuống, hơn nữa do bản thân là Luyện Đan Sư, chiến lực không mạnh.
Trong lúc hắn lúc này đang cân nhắc…
Bà lão kia có thể bằng tu vi Tiên Đế lẻn vào Đan Huyền Môn bắt cóc Mộc Linh Nhu đem bán, chứng tỏ khả năng canh phòng của Đan Huyền Môn cũng không tốt.
Hắn có thể trước tiên lẻn vào Đan Huyền Môn, bí mật đem Mộc Linh Tộc cứu ra mà không phải phiền phức nảy sinh xung đột.
Nghĩ là làm, Lạc Nam tạm thời đem Mộc Linh Nhu thu vào pháp bảo, đem Áo Choàng của nàng giao cho Độc Cô Ngạo Tuyết mặc vào.
“Các nàng thu liễm toàn bộ khí tức, chúng ta hành động!” Lạc Nam mỉm cười nói.
“Được!” Kiếp Nhược cùng Độc Cô Ngạo Tuyết nhẹ gật đầu.
Lạc Nam mặc vào Vô Tức Áo Choàng, Hóa Thân Hắc Ám triển khai.
Trong nháy mắt, ba người quỷ dị tiêu thất trong đám người mà không một ai hay biết.
Xích Nha Hắc Ám triển khai, vô số con quạ đen lẫn vào không gian, trợ giúp Lạc Nam thăm dò Đan Huyền Môn.
Rất nhanh, hắn phát hiện vị trí phía sau núi của Đan Huyền Môn lúc này là nơi an toàn nhất, do một tên khách khanh trưởng lão có tu vi Đế Giả ẩn nấp trong không gian trông coi.
Còn lại những người khác đều đã cùng hai vị Đan Đế ra ngoài đón khách rồi.
“Chúng ta phối hợp, đánh cho hắn bất tỉnh nhân sự!” Lạc Nam cười nói.
Hai nữ ăn ý nhếch miệng cười.
…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Thương khung chấn động, bầu trời có tiếng Gào Rống kinh thiên động địa.
Trong ánh mắt chấn kinh của vô số người, một con Tinh Không Cự Tượng dùng thân thể khổng lồ chạy như đạp toái không gian, trên lưng nó cõng theo một tòa Cung Điện.
Hàng lâm mà đến Thiên Nhiên Giới.
Phía trên Cung Điện, một tấm cờ vĩ ngạn tung bay, uy áp ngập trời quét ngang toàn trường, không ít tu sĩ dưới Tiên Đế sắc mặt trắng bệch.
“Đan Huyền Môn, bổn Thiếu Gia đến rồi!”
Một tiếng cười khẽ bên trên Cung Điện phát ra, Tinh Không Cự Tượng gầm thét nịnh nọt.
Nghe thấy vậy, sắc mặt hai vị Đan Đế kinh hỉ khôn cùng, mang theo toàn thể Đan Huyền Môn chắp tay hành lễ:
“Đan Huyền Môn gặp qua Đan Tử!”