Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1066: 1066




Lạc Nam nhìn hai tỷ muội ôm nhau khóc sướt mướt, không nhịn được mỉm cười.

Từ lâu Mộc Linh Nhu đã nói cho hắn nàng là muội muội của Tộc Trưởng, vì lẽ đó Lạc Nam cũng không quá kinh ngạc.

Hắn bỏ qua những tộc nhân khác của Mộc Linh Tộc mà tìm thẳng đến nơi này, mục đích là cứu lấy tộc trưởng trước tiên, sau đó có nàng theo cùng, sẽ dễ dàng được những Mộc Linh Tộc khác tin tưởng mà không cần tốn công giải thích liên tục.

Tỷ tỷ của Mộc Linh Nhu cũng là nữ nhân đầy lý trí, sau giây phút cảm động ngắn ngũi, nàng cố gắng áp chế cảm xúc, lấy lại bình tĩnh kéo tay Mộc Linh Nhu, ánh mắt mang theo đề phòng nhìn về phía Lạc Nam:
“Hắn ta là ai? Thời gian qua chuyện gì xảy ra với muội?”
Mộc Linh Nhu vội vàng lau nước mắt, cực kỳ đáng tin nói:
“Lạc Nam ca ca là một người tốt, chỉ có hắn mới có thể cứu được Mộc Linh Tộc chúng ta!”
Nàng nhanh chóng đem tất cả mọi việc kể lại, từ việc Lạc Nam thấy nàng đáng thương nên mua lại từ tay bà lão phía trước Loạn Cổ Chiến Trường, sau đó là lời hứa giữa hai người, cộng thêm thân phận Côn Lôn Thiếu Chủ lúc này của Lạc Nam.

Lạc Nam cũng biết đây là thời khắc quan trọng, chân thành mở miệng:
“Ta muốn cứu Mộc Linh Tộc không phải thuần túy vì tốt bụng, ta muốn cùng các nàng hợp tác công bằng trong một mối quan hệ bình đẳng, giống như Mộc Linh Tộc và Đan Huyền Môn từ những ngày đầu tiên vậy!”
Mộc Linh Tộc Trưởng ánh mắt thâm thúy lấp lóe, đối với lời của Lạc Nam nàng không cảm thấy phản cảm, trái lại buông xuống không ít lòng nghi ngờ.

Thế giới này vốn là như vậy, sẽ không có đĩa bánh ngon đột nhiên từ trên trời rơi xuống.

Lạc Nam nói thẳng mục đích muốn hợp tác thay vì những lời sáo rỗng vì thương hại Mộc Linh Tộc các loại, rất được hảo cảm của Mộc Linh Tộc Trưởng.

Hơn nữa, Mộc Linh Tộc Trưởng tự hiểu Mộc Linh Tộc của các nàng vốn không phải thế lực thiện chiến, để có thể sinh tồn trong vũ trụ khắc nghiệt này, chỉ có cách nương tựa vào cường giả.

Không thể nghi ngờ, Lạc Nam và thân phận của hắn đã đáp ứng điều kiện rồi.

Nói thật, nếu Lạc Nam là một người không có bối cảnh và thực lực, nàng cũng sẽ không vì Mộc Linh Nhu mà đáp ứng đề nghị của hắn.

Bởi vì thân là một tộc trưởng, nàng sẽ không dùng sinh mạng của tộc nhân Mộc Linh Tộc ra đánh cược.

Hiện tại mặc dù bị Đan Huyền Môn giam cầm không khác nào nô lệ, nhưng ít ra vẫn còn được sống sót.

Nhưng nếu đi theo kẻ yếu, kết cục có khi so với hoàn cảnh lúc này còn thê thảm hơn.

Cũng may, Lạc Nam không phải kẻ yếu, việc hắn có thể giết chết Tiết Mạc trưởng lão và tiến vào nơi này đã chứng minh điều đó.

Nghĩ đến đây, Mộc Linh Tộc Trưởng tràn đầy kiên quyết, cắn răng nhìn Mộc Linh Nhu nói:
“Từ giờ ta giao thân phận Tộc Trưởng của Mộc Linh Tộc cho muội, hãy mang theo tất cả tộc nhân đi cùng Lạc Thiếu Chủ, đừng để ý đến ta!”
Mộc Linh Nhu toàn thân chấn động, không dám tin nhìn lấy tỷ tỷ của mình hét thất thanh: “Tại sao? tại sao tỷ tỷ không đi cùng chúng ta?”
“Muội không cần biết, đây là mệnh lệnh!” Mộc Linh Tộc Trưởng cắn lấy môi đỏ muốn nát, ánh mắt ngấn lệ.

“Lạc Nam ca ca!” Mộc Linh Nhu thấy tỷ tỷ đột nhiên có thái độ như vậy, chỉ có thể cầu cứu nhìn sang Lạc Nam.

Lạc Nam tiến lên một bước, nhìn Mộc Linh Tộc Trưởng nói: “Nàng suy nghĩ quá đơn giản, Tiểu Nhu còn chưa đủ danh vọng để toàn bộ Mộc Linh Tộc tình nguyện đi theo, chúng ta cần có nàng hỗ trợ!”

“Bọn hắn không tình nguyện đi theo, ngươi không biết đánh ngất mang đi hay sao?” Mộc Linh Tộc Trưởng trừng mắt nhìn Lạc Nam.

“Rốt cuộc là có chuyện gì?” Lạc Nam nhíu mày nói: “Năng lực của ta vượt qua tưởng tượng của nàng, nàng nói ra nỗi khổ tâm, có lẽ ta sẽ giúp được!”
Nói đùa sao? dựa theo lời của Mộc Linh Nhu, tộc trưởng của Mộc Linh Tộc là người có khả năng bồi dưỡng Tiên Dược lợi hại nhất toàn tộc, hơn nữa hiện tại nàng đã là Thiên Tôn, chỉ cần một thời gian nữa sẽ trở thành Tiên Đế.

Một vị Mộc Linh Tộc tu vi Tiên Đế sẽ mang lại lợi ích cực kỳ to lớn trong việc bồi dưỡng Tiên Dược.

Hắn đâu có ngu mà vứt bỏ nàng?
Mộc Linh Tộc Trưởng sắc mặt trắng bệch, do dự một hồi, mới sầu thảm nói ra:
“Ta đã bị Kim Huyền Đan Đế thu lấy Linh Hồn Bổn Nguyên, tính mạng đã nằm trong tay hắn, đi theo các ngươi chỉ mang đến phiền phức mà thôi!”
“Khốn nạn!” Mộc Linh Nhu nghe xong nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt hiện lên vẻ oán độc.

Không ngờ ngoài bắt giữ Mộc Linh Tộc làm nô lệ, Đan Huyền Môn khốn kiếp còn cưỡng đoạt Linh Hồn Bổn Nguyên của tỷ tỷ nàng.

Lạc Nam sắc mặt cũng là trầm xuống, bất quá không cảm thấy ngoài dự kiến.

Chỉ cần có được Linh Hồn Bổn Nguyên của tộc trưởng Mộc Linh Tộc, như thế chẳng khác nào nắm giữ toàn bộ Mộc Linh Tộc trong tay.

Đổi lại nếu hắn là Đan Huyền Môn, hắn cũng sẽ làm như vậy.

Để ép buộc Mộc Linh Tộc Trưởng giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên cũng chẳng có gì khó, ví dụ như dùng tính mạng của tộc nhân uy hiếp nàng, hoặc dùng trinh tiết của nàng uy hiếp chẳng hạn.

Tóm lại, Mộc Linh Tộc Trưởng có quá nhiều điểm yếu và phương thức để Đan Huyền Môn khống chế.

“Xem ra không thể thần không biết quỷ không hay rời đi như dự kiến nữa rồi…” Lạc Nam nhếch miệng cười.

“Ngươi dự định thế nào?” Mộc Linh Tộc Trưởng hỏi.

“Đương nhiên là bắt giữ Kim Huyền, ép hắn phải giao trả Linh Hồn Bổn Nguyên của nàng, nếu không thì dùng mạng đổi mạng!” Lạc Nam ánh mắt lóe lên sát khí.

“Được!” Mộc Linh Tộc Trưởng quyết đoán gật đầu.

Nàng cũng là nữ nhân quyết đoán, không sợ hãi sinh mạng của mình có thể bị liên lụy chút nào.

“Trước tiên nàng đi cùng ta tập hợp tộc nhân!” Lạc Nam nói.

“Lập tức hành động!” Mộc Linh Tộc Trưởng nghiêm túc.

Lạc Nam gật đầu, đem Mộc Linh Nhu tạm thời thu hồi vào Pháp Bảo.

Ý niệm vừa động…
NGAO!
Tinh Không Long Mã xuất hiện giữa không gian, bộ dạng thần tuấn lập tức khiến Mộc Linh Tộc Trưởng kinh dị.


“Tốc độ của nó nhanh hơn chúng ta!” Lạc Nam cười, không chút do dự đem Mộc Linh Tộc Trưởng bế lên, hai người đáp xuống lưng Tiểu Tinh.

Mộc Linh Tộc Trưởng trong lòng có chút không quen, khí tức dương cương của nam tử lần đầu tiếp xúc làm nàng đỏ mặt, bất quá trong thời khắc quan trọng nàng cũng không câu nệ tiểu tiết.

Mà Lạc Nam cũng cực kỳ lịch sử lễ độ, chỉ vòng tay qua eo nàng để im một chỗ, không có cử chỉ bất nhã nào.

“Tiểu Tinh…đi!” Sắc mặt hắn tập trung, hạ lệnh một tiếng.

VÈO!
Như một cơn lốc, Tinh Không Long Mã quét ngang Dược Điền.

“Ta còn chưa biết tên của nàng, thật khó xưng hô!” Lạc Nam mở miệng hỏi bên tai mỹ nhân.

“Mộc Ái My!” Mộc Linh Tộc Trưởng nhàn nhạt nói.

Lạc Nam sững sờ.

“Thế nào?” Mộc Linh Tộc Trưởng nhận ra biểu hiện khác lạ của hắn.

“Tên rất đẹp, rất hợp với nàng…” Hắn mỉm cười.

Hai người không nói thêm gì nữa, tập trung vào chính sự.

Tộc nhân của Mộc Linh Tộc không nhiều, tuy nhiên phân tán ở khắp các nơi.

Vừa tập hợp bọn hắn, vừa điên cuồng vơ vét Tiên Dược bên trong Dược Điền…toàn bộ đưa vào Quân Lâm Khách Sạn.

Cũng may có Tiểu Tinh với tốc độ khủng bố, hành động cực kỳ nhanh nhẹn.


Quảng trường rộng lớn…
Toàn bộ cao tầng Đan Huyền Môn đều đang có mặt, tổ chức một cuộc thiết yến long trọng tiếp đón khách quý.

Chỉ thấy ngồi ở vị trí chủ vị lúc này không phải là hai vị Đan Đế như thường lệ, trái lại là một tên thanh niên tuấn lãng.

Chỉ lấy kẻ này một thân bạch bào, tóc đen thả xuôi ung dung, khí chất nho nhã, ngũ quan như được khắt gọt, làn da trắng nõn còn hơn nữ nhân, mắt sáng như sao, trên người có một loại khí chất siêu nhiên khác lạ, mùi Tiên Đan hảo hạng quấn quanh…
Hắn chính là khách nhân mà Đan Huyền Môn trịnh trọng tiếp đón, một trong số các vị Đan Tử của Đan Thần Tháp.

Đan Tử Dương Diệp…đệ tử của một trong ba vị Đan Đế Viên Mãn tọa trấn Đan Thần Tháp, khủng bố vô cùng.


Xét về thân phận và địa vị, Dương Diệp thuộc hàng ngũ những người trẻ tuổi cao quý nhất vũ trụ.

Bất kể là Tiên Giới hay Ma Giới, các thế lực lớn đều phải cho hắn vài phần mặt mũi.

Dương Diệp ung dung ngồi ở giữa quảng trường, thưởng thức vũ cơ bên dưới như tiên nữ ca múa, ánh mắt thỉnh thoảng lại liếc về phía Trưởng Công Chúa của Đại Mộc Đế Triều, bên trong lóe lên từng tia thưởng thức.

Mặc dù hắn đã từng chứng kiến không ít mỹ nhân, nhưng sư phụ của hắn cực kỳ nghiêm khắc, ở Đan Thần Tháp chỉ được phép vùi đầu Luyện Đan, nghiên cứu học hỏi các đan phương, nâng cao kiến thức cùng kinh nghiệm.

Chỉ những khi xuất hành rời khỏi Đan Thần Tháp, Dương Diệp mới có cơ hội phong lưu, thể hiện sự phóng túng của mình.

Hắn dù sao cũng là thanh niên trẻ tuổi huyết khí phương cương, đâu thể nào vì luyện đan mà cấm dục được.

Vì thế mà lúc này chứng kiến nhan sắc của Trưởng Công Chúa, Dương Diệp trong lòng bắt đầu nảy sinh ý niệm chiếm hữu.

Với thân phận và địa vị của hắn khi đến Thiên Nhiên Giới này, muốn nữ nhân nào lại không được chứ?
Thấy ánh mắt của Dương Diệp, trong lòng Trưởng Công Chúa có chút không thoải mái.

Từng nghe nói, Luyện Đan Sư đều là một đám tâm trí kiên cường, tâm cảnh vững vàng như bàn thạch, làm sao Dương Diệp này biểu lộ trần trụi như vậy? hắn thật sự là Đan Tử sao?
Có một điều mà Trưởng Công Chúa không hề biết, đó là thiên phú và tiềm lực Luyện Đan của Dương Diệp là không thể bàn cãi.

Mặc dù bình thường hắn ngã ngớn, nhưng một khi tiến hành Luyện Đan, dù cho những Đan Đế khó tính cũng phải tán thưởng.

Để trở thành Đan Tử của Đan Thần Tháp, không có ai là nhân vật đơn giản cả.

Ngồi bên cạnh Dương Diệp chính là hai vị Đan Đế của Đan Huyền Môn, lúc này Kim Huyền Đan Đế sắc mặt hơi giật giật.

“Sao thế?” Hắc Huyền Đan Đế hỏi.

“Hừ, nữ nhân kia trong lòng lại sinh ra ý muốn phản bội!” Kim Huyền Đan Đế hừ lạnh một tiếng nói.

“Mặc kệ nàng, muốn phản bội nhưng không có năng lực đó, chỉ làm bản thân càng thêm dằn vặt mà thôi!” Hắc Huyền Đan Đế cười chế nhạo.

Vì Kim Huyền Đan Đế nắm giữ Linh Hồn Bổn Nguyên của Mộc Ái My, nên chỉ cần trong lòng nàng có ý định phản bội thì hắn sẽ cảm ứng được, không có cách che giấu.

Nhiều năm qua, Mộc Ái My chưa từng thật tâm thuần phục Đan Huyền Môn, trong lòng cũng thường xuyên xuất hiện ý nghĩ phản bội.

Bất quá Kim Huyền Đan Đế và Hắc Huyền Đan Đế chưa từng để trong lòng, bởi vì nàng mặc dù có ý đồ phản bội, nhưng có dám can đảm để phản bội hay không, và có khả năng phản bội thành công hay không lại là các chuyện hoàn toàn khác.

Một khi Linh Hồn Bổn Nguyên của nàng còn ở trong tay Kim Huyền Đan Đế, Mộc Linh Tộc còn nằm dưới sự giám sát của Tiết Mạc trưởng lão, thì ý muốn phản bội của Mộc Ái My chỉ là trò cười vô nghĩa mà thôi.

Kim Huyền cùng Hắc Huyền cũng chưa từng mong muốn nàng thật tâm thuần phục, chỉ cần vẫn ngoan ngoãn cung cấp đủ số lượng Tiên Dược định kỳ cho bọn hắn là được.

Nghe hai vị Đan Đế đối thoại, Dương Diệp hứng thú cười khẽ:
“Nghe nói Mộc Linh Tộc toàn là mỹ nhân tuyệt sắc, không biết có ai đủ tư cách sánh với Trưởng Công Chúa hay chăng?”
Hai vị Đan Đế nghe vậy vuốt cằm, ăn ý cười nói:
“Mộc Linh Tộc là chủng tộc gần gũi với thiên nhiên, nên cực kỳ được thiên nhiên ưu ái, bẩm sinh mỗi người đều xinh đẹp như hoa, trầm ngư lạc nhạn!”
“Tuy nhiên Trưởng Công Chúa cũng là Phượng trong loài người, muốn sánh vai với nàng, chỉ có Mộc Linh Tộc Trưởng mà thôi!”
“Ồ…” Dương Diệp hưng phấn nói: “Bổn thiếu gia đã không nhịn được muốn diện kiến giai nhân!”
“Haha, Đan Tử không cần gấp gáp…dù sao thì Mộc Linh Tộc cũng sẽ về dưới trướng của ngài, khi đó mỗi ngày có thể nhìn đến chán thì thôi!” Hai vị Đan Đế cười ha ha.


“Nói cũng đúng!” Dương Diệp gật đầu.

Đây là lý do hắn tiếp nhận Mộc Linh Tộc.

Bởi vì các nàng là một đám mỹ nhân biết bồi dưỡng Tiên Dược, dù hắn đem về Đan Thần Tháp bao nuôi thì sư phụ cũng không tiện trách mắng.

Bởi vì Mộc Linh Tộc thật sự có thể hỗ trợ rất tốt cho một Luyện Đan Sư như hắn tiến bộ, về phần thỉnh thoảng cùng các nàng ân ái mây mưa, có thể xem như cách thức giải trí mà thôi.

Càng nghĩ Dương Diệp càng hưng phấn, hận không thể chiếm được Mộc Linh Tộc sớm hơn.

“Đợi ta tiếp nhận Mộc Linh Tộc, ngươi phải đem Linh Hồn Bổn Nguyên của Mộc Ái My trả lại cho bổn thiếu gia!” Dương Diệp nói.

“Chắc chắn rồi thưa Đan Tử!” Kim Huyền Đan Đế nịnh nọt cười.

Nghe đám nam nhân nghị luận nữ nhân một cách thô bỉ, Trưởng Công Chúa trong lòng khinh thường.

Nàng thật sự muốn đứng vậy đi về…
Bất quá phụ hoàng của nàng cực kỳ nể mặt Đan Thần Tháp, vì thế mới cử nàng đến tiếp đón tên Đan Tử này, không thể trái lệnh.

Đối với nữ nhân kiêu ngạo như Trưởng Công Chúa, nàng thừa hiểu Đan Huyền Môn có được địa vị như hôm nay đều là nhờ Mộc Linh Tộc giúp đỡ.

Vậy mà đám khốn này lấy oán trả ơn, còn muốn dùng Mộc Linh Tộc làm công cụ lấy lòng Dương Diệp, đúng là cầm thú.

Chỉ là Trưởng Công Chúa tự biết mình không đủ khả năng ngăn cản…khi chính phụ hoàng của nàng cũng là người vì lợi ích mà cấu kết với Đan Huyền Môn.

Tại thế giới mạnh được yếu thua này, lợi ích vĩnh viễn là trên hết.

Trong lúc toàn trường thưởng thức yến tiệc, đột nhiên có một thân ảnh hớt ha hớt hãi bay đến.

Hai vị Đan Đế đưa mắt nhìn, phát hiện kẻ đến là Lâm Báo…
Chưa kịp mở miệng hỏi, đã nghe Lâm Báo cất giọng hét lên thất thanh:
“Đại sự không ổn, Tiết Mạc trưởng lão phản bội…hắn mang theo toàn bộ Mộc Linh Tộc bỏ trốn rồi!”

Chúc cả nhà ngủ ngon
!
Bác nào có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Paypal: [email protected]

com
Ngân hàng Agribank ạ.

(Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn