Lạc Nam giật mình, ánh mắt trở nên nghiêm túc…
Phải biết rằng, Ma Ấn trong người của Độc Cô Ngạo Tuyết cực kỳ cường đại, chỉ một nửa lực lượng bên trong nó đã khiến nàng gần đột phá Đế Giả chân chính.
Dù Ma Ấn chỉ còn lại phân nửa lực lượng thì đó cũng là một cổ sức mạnh khổng lồ, vậy mà không thể phong ấn Ma Vật kia?
Ma Vật này rốt cuộc mạnh cỡ nào?
Thấy biểu lộ của Lạc Nam, Độc Cô Ngạo Tuyết vội vàng giải thích nói:
“Một nửa lực lượng tạo thành Ma Ấn vốn là đến từ Ma Vật kia!”
“Hiện tại số lượng lớn mắt xích đã được cởi ra, thiếp đã luyện hết Đế Ma Lực do tiền bối để lại nên Ma Vật muốn phá ấn ra ngoài!”
“Ta biết rồi!” Lạc Nam gật mạnh đầu.
Hắn hiểu những gì Độc Cô Ngạo Tuyết vừa nói.
Qua lời của Âu Dương Thương Lan, Ma Ấn là do cường giả của Tiên Ma Cung có tu vi kém nhất cũng phải là Ma Đế thiết lập, bên trong ẩn chứa từ hai đến ba phần lực lượng của chính bản thân người lập ấn.
Vị cường giả thiết lập Ma Ấn lên người Độc Cô Ngạo Tuyết chắc chắn đã đem chính Ma Vật của mình đánh vào cơ thể nàng, bởi vì Ma Vật cũng thuộc phạm trù lực lượng của hắn, dùng nó trở thành một phần của Ma Ấn.
Hiện tại Ma Ấn không còn hoàn chỉnh, Ma Vật có được linh trí nhất định muốn triệt để thoát ra.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam ôn hòa nói: “Chuyện này ta xem ra lợi nhiều hơn hại!”
“Vị tiền bối kia có thể đem vật quý giá như Ma Vật tách khỏi cơ thể mình và giao cho nàng trước trận đại chiến sống còn của hắn, có thể thấy hắn cực kỳ yêu thương nàng, là người chí thân của nàng, Ma Vật đã từng là vật của hắn, chắc chắn nó sẽ không gây nguy hiểm cho hậu nhân của chủ cũ!”
Nghe Lạc Nam phân tích, Độc Cô Ngạo Tuyết ánh mắt hoảng hốt…
Quả thật, nàng không cảm nhận được sự ác ý đến từ Ma Vật, thay vào đó là một loại khát vọng tái hiện thế gian, tung hoành thiên hạ của nó.
Cùng lúc này, một phần phong ấn ký ức của nàng lại được thả lỏng hết sức kỳ diệu…Độc Cô Ngạo Tuyết cắn cắn môi anh đào:
“Chàng nói đúng…”
“Biết thêm gì rồi?” Lạc Nam tò mò hỏi.
“Phụ thân của thiếp là Nhị Trưởng Lão của Tiên Ma Cung, danh xưng Kiếm Ma!”
“Nhị Trưởng Lão Tiên Ma Cung?” Lạc Nam khiếp sợ, không nghĩ đến thân phận của Độc Cô Ngạo Tuyết lại khủng bố đến như vậy.
Nếu phụ thân nàng vẫn còn sống thì Độc Cô Ngạo Tuyết chính là Đế Nữ hàng thật giá thật, hơn nữa còn là Đế Nữ của Thiên Đế.
Có thể đảm nhiệm vị trí Nhị Trưởng Lão Tiên Ma Cung, tu vi Địa Đế còn chưa đủ tư cách.
Hít sâu một hơi, Độc Cô Ngạo Tuyết nhìn Lạc Nam dịu dàng:
“Ma Ấn là do phụ thân thiết lập, Ma Vật trong cơ thể thiếp chính là của hắn để lại, thiếp muốn chàng giúp thiếp giải khai hoàn toàn Ma Ấn!”
“Không thành vấn đề!” Lạc Nam nghiêm túc gật đầu.
Đã đến nước này chỉ còn cách đâm lao thì phải theo lao, dù nguy hiểm nhưng cứ để Ma Vật bạo động muốn thoát ra cũng chẳng an toàn gì.
Liều một phen vậy…
Hai người như nước chảy mây trôi, tiểu huynh đệ cứng cáp của hắn lại tiến vào u cốc chật chội mềm mại ướt át đó.
Mà ngay khi kết hợp, cái phôi Ma Đỉnh bên trong người của Lạc Nam đã không nhịn được nữa, thả ra một loại Ma Vật tiến vào cơ thể Độc Cô Ngạo Tuyết.
Lạc Nam lựa chọn Hồng Hoang Ma Văn…
Tuy Hồng Hoang Ma Văn thường dùng cho Thể Tu, nhưng nó cũng có khả năng bao phủ vũ khí để gia tăng sức mạnh.
Trúc Kiếm nếu có Hồng Hoang Ma Văn gia trì lên trên, lực chiến của Độc Cô Ngạo Tuyết sẽ đạt đến một tầng cao mới.
Hồng Hoang Ma Văn thông qua vị trí hai người song tu tiến vào, đáng tiếc nó chỉ có thể vòng vòng bên ngoài Ma Ấn, vẫn chưa thể dụ dỗ Ma Vật bởi vì nó còn chưa hoàn toàn thoát ra.
“Nàng ra hiệu Ma Vật bình tĩnh lại, chúng ta trước tiên giải trừ các mắt xích!” Lạc Nam truyền âm.
Độc Cô Ngạo Tuyết gật đầu, khép hờ hai mắt, dùng tâm cảm nhận, bắt đầu câu thông Ma Vật đang kích động.
Lạc Nam kiên nhẫn chờ…
Hồi lâu sau, Độc Cô Ngạo Tuyết mở ra ánh mắt, nhìn lấy hắn gật đầu.
Lạc Nam hiểu ý, niệm khẩu quyết vận chuyển Long Tiên Thánh Điển.
Niết Bàn Linh Thủy, Sinh Mệnh Hồn Mộc bao trùm thân thể hai người, Bất Tử Dược Thủy chuẩn bị sẳn hơn chục bình, Tẩy Hồn Thủy hơn chục bình…
Hai tay lướt trên mặt đàn, tấu lên Mê Hồn Khúc.
Thậm chí, hắn còn chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, tùy thời dùng đến Cửu Diệp Liên Hoa.
…
RĂNG RẮC…
Mắt xích lần lượt vỡ tan…
Ma Vật dần dần lộ diện, mang theo từng cổ Đế Lực khổng lồ gào thét…
Cơ thể Độc Cô Ngạo Tuyết xém chút nổ tung, cũng may hai người đều đã có kinh nghiệm ứng phó, cố gắng giữ tâm trí tỉnh táo đến mức độ cao nhất, vận dụng các loại thủ đoạn giữ mạng.
Trước đây, Lạc Nam và Âu Dương Thương Lan từng có ý định sử dụng Định Cơ Đan để hỗ trợ quá trình giải phong Ma Ấn, bởi vì Định Cơ Đan có khả năng gia tăng căn cơ cho tu sĩ, giảm tỷ lệ bạo thể hay bạo hồn đột ngột khi tiếp nhận lực lượng khổng lồ.
Nhưng lúc này không có Định Cơ Đan hỗ trợ, Lạc Nam đành phải dùng lá cây Bất Tử Thụ và Tẩy Hồn Thủy thay thế Định Cơ Đan để trợ giúp Độc Cô Ngạo Tuyết.
Để cơ thể và linh hồn nàng ổn định, số lượng lá Bất Tử Thụ cùng Tẩy Hồn Thủy đã tiêu hao với một tốc độ khủng bố.
Nhằm gia tăng khả năng an toàn cho nàng, có thể nói Lạc Nam hiện đang sử dụng số lượng tài sản khổng lồ, cố gắng đến cực điểm.
.
…
Dưới sự hỗ trợ hết mình từ phía Lạc Nam, sau nhiều lần tìm đường sống trong chỗ chết, tu vi Độc Cô Ngạo Tuyết lại tiếp tục tăng lên.
Mà cái phôi Ma Đỉnh của Lạc Nam cũng đã được như nguyện của nó, khi Ma Vật kia chính thức lộ diện…
Đế Ma Lực gào thét dữ dội, hư ảnh một thanh Ma Kiếm lơ lửng bên trong đan điền Độc Cô Ngạo Tuyết.
Thanh Ma Kiếm này cực kỳ quái dị, nó không có hình dạng cố định…khi thì hóa thành Cự Kiếm, khi thì hóa thành Trường Kiếm, khi thì hóa thành Khoái Kiếm, lúc thì hiển hóa ra Song Kiếm…
Lạc Nam chưa từng thấy qua loại Ma Vật quái dị như vậy, bởi lẽ thông thường…các loại Dị Vật hay Ma Vật đều có một hình dạng bản thể cố định.
Vậy mà loại Ma Vật của Độc Cô Ngạo Tuyết này ngược lại hoàn toàn, biết nó có dạng là Kiếm…nhưng chẳng biết là loại Kiếm nào, biến ảo thất thường.
Điểm chung duy nhất là, những thanh Kiếm này mặc dù thay hình đổi dạng, nhưng chúng nó đều là Ma Kiếm, được ngưng tụ từ Ma Lực tinh khiết vô biên.
“Tàn Kiếm Ma Hồn…” Độc Cô Ngạo Tuyết mở ra ánh mắt, nhu tình nhìn lấy Lạc Nam, mở miệng khẽ nói:
“Cuộc đời của phụ thân thiếp ưa thích làm bạn với Kiếm, hắn đam mê Kiếm, tinh thông vạn Kiếm, tu luyện vô số loại Kiếm pháp khác nhau, sở hữu vô vàn thanh Kiếm khác nhau…”
“Hắn xem vạn Kiếm như bằng hữu của mình, dành cho bọn chúng sự tôn trọng, Kiếm từng được phụ thân thiếp sử dụng tất cả đều sinh ra Linh Hồn!”
“Trải qua vô vàn trận chiến từ lớn đến nhỏ, những thanh Kiếm sẽ có lúc tổn hại thậm chí gãy đi, thay vì sửa chữa khôi phục, phụ thân lựa chọn để bọn nó được an nghỉ như một người bình thường có sinh – lão – bệnh – tử…”
“Hắn khai mở chính đan điền của mình tạo thành Kiếm Mộ, chôn cất tất cả những thanh Kiếm đó, cũng như để bọn nó an nghỉ bên trong chính cơ thể mình!”
“Thời gian trôi đi, vô số thanh Kiếm này lại chẳng muốn được nghỉ ngơi, chúng nó vẫn mang theo chấp niệm điên cuồng, muốn cùng chủ nhân của mình chinh chiến!”
“Tất cả Linh Hồn của Kiếm trổi dậy, chúng nó từ bỏ thân kiếm, Kiếm Hồn rời thân, làm ra hành vi điên cuồng dung hợp vào nhau!”
“Kết quả cuối cùng, phụ thân hiểu được mong muốn của những lão bằng hữu, hắn toàn lực hỗ trợ, dùng Kiếm Vực rèn giũa, dùng vô số tài nguyên cung cấp Ma Lực tinh khiết, gia tăng tỷ lệ để vô số Kiếm Hồn dung hợp thành công!”
“Tàn Kiếm Ma Hồn từ đó xuất thế…nó là tổ hợp mà vô số Linh Hồn của Kiếm tạo thành, được rèn giũa bởi Kiếm Vực của một vị Thiên Ma Kiếm Đế, được nuôi dưỡng bởi vô số tài nguyên cung cấp Ma Lực tinh khiết nhất thiên địa!”
Độc Cô Ngạo Tuyết nói đến đây, ánh mắt chảy xuống một giọt nước trong suốt, bên trong đôi mắt đẹp hiện ra từng tia từng tia sùng bái.
Tàn Kiếm Ma Hồn chính là tồn tại tượng trưng cho sự thiêng liêng và cao quý của tình cảm tri kỷ giữa người và Kiếm.
Người muốn Kiếm được nghỉ ngơi, Kiếm muốn vì người chinh chiến.
Thậm chí cuối cùng, từ bỏ tự do, từ bỏ tồn tại độc lập để dung hợp vào nhau, trở thành một thủ đoạn kinh thiên mới trong tay chính chủ nhân của mình.
Tàn nhưng không phế…
Độc Cô Ngạo Tuyết thân là một Kiếm Tu, biết được chuyện như vậy làm sao có thể không kính phục? huống hồ người đó còn là phụ thân của nàng.
Lạc Nam toàn thân cũng là thẩn thờ, nhiệt huyết sôi lên sùng sục.
Đối với vị nhạc phụ đại nhân này của mình, hắn hận bản thân không được diện kiến…
Nhân vật như vậy, cảm tình giữa người và kiếm như vậy…thế gian này có được bao nhiêu?
“Phụ thân nàng rất yêu nàng!” Lạc Nam thật lòng cảm khái nói.
“Ừm!” Độc Cô Ngạo Tuyết môi nở nụ cười ngọt ngào.
Tàn Kiếm Ma Hồn quý trọng như vậy, có ý nghĩa lớn lao đối với phụ thân nàng như vậy…hắn lại đem nó giao cho nàng.
Hơn nữa, Tàn Kiếm Ma Hồn còn được giao cho Độc Cô Ngạo Tuyết trước khi trận đại chiến quyết định số phận Tiên Ma Cung bắt đầu, điều này chẳng khác phế mất một cánh tay của vị Kiếm Ma kia trong quá trình chiến đấu.
Có thể thấy, vị Kiếm Ma này không phải người tuyệt tình trong mắt chỉ biết có Kiếm, trái lại hắn còn là một nam nhân biết trân quý gia đình.
Lạc Nam thật sự nể phục những con người như vậy.
Dù chỉ nghe qua một ít chuyện về hắn, cũng đủ để bất kỳ nam nhân nào sinh lòng kính trọng.
KENG!
Như cảm nhận được suy nghĩ của Lạc Nam và Độc Cô Ngạo Tuyết.
Tàn Kiếm Ma Hồn kịch liệt ngân vang…
Một tiếng Kiếm ngâm xuyên thấu cửu thiên thập địa, chấn động tinh không, Kiếm uy cuồn cuộn như kinh hồng nối liền không dứt.
“Ta…sẽ cùng ngươi chém sạch, giết sạch từng mạng từng mạng Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện, báo thù cho phụ thân!” Độc Cô Ngạo Tuyết nghiến răng ken két.
KENG!
Tàn Kiếm Ma Hồn gào thét…
Nó chủ động liên kết trao đổi cùng Hồng Hoang Ma Văn, thông qua Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, nhanh chóng phân ra làm hai luồng lực lượng, tiến vào cơ thể Lạc Nam và cả Độc Cô Ngạo Tuyết.
Hồng Hoang Ma Văn không cam lòng yếu thế, cũng làm tròn nghĩa vụ của mình…
…
Đan điền Lạc Nam ầm ầm rung động, một tôn Đại Đỉnh hoang sơ và cổ lão nhanh chóng được khai sinh.
Chỉ thấy kích thước của nó sánh ngang Đế Độc Đỉnh, toàn thân Đen kịch thần bí.
Chân đỉnh như từng thanh Kiếm trấn thiên tỏa địa tạo thành, thân đỉnh có vô số đường Ma Vân như gân mạch khảm nạm, trên miệng đỉnh là hư ảnh của Ma Thú Cùng Kỳ đang gào thét bay lượn.
Ma Đỉnh tụ!
Đế Ma Lực từ bên trong Ma Đỉnh tinh khiết ầm ầm lan tỏa khắp cơ thể, Lạc Nam cảm giác nếu mình luyện hóa hết cổ lực lượng này, chắc chắn sẽ phá Tôn ngay lập tức.
Nhưng không, hắn có một ý đồ dã tâm khác…
Thay vì gia tăng tu vi của mình, toàn bộ Đế Ma Lực đến từ Tàn Kiếm Ma Hồn được Lạc Nam dùng để nuôi dưỡng Hồng Hoang Ma Văn, để nó cắn nuốt sạch sẽ.
Nếu hắn dùng Đế Ma Lực của Tàn Kiếm Ma Hồn gia tăng tu vi cho mình, thì Hồng Hoang Ma Văn sẽ tiếp tục dậm chân tại chỗ.
Bất Hủ Diễn Sinh Kinh dù nghịch thiên cũng không thể vạn sự theo ý muốn, được cái này phải chấp nhận đánh đổi cái còn lại…
Và thế là…con số 25 đường Hồng Hoang Ma Văn lấy một tốc độ khủng bố gia tăng.
26…27…28…29…30…31…32…33!
33 đường Hồng Hoang Ma Văn.
Lực lượng đến từ Tàn Kiếm Ma Hồn, tăng thêm cho Lạc Nam một lúc 8 đường Hồng Hoang Ma Văn.
Phải biết rằng, Hồng Hoang Ma Văn càng lên cao càng khó để ngưng tụ…số lực lượng mà nó đòi hỏi vô cùng khổng lồ.
Tương truyền, vị tộc trưởng của Hồng Hoang Ma Tộc chỉ ngưng ra 47 đường Hồng Hoang Ma Văn mà thôi.
Vậy mà Lạc Nam còn chưa đột phá Tôn giả đã sở hữu 33 Đường…
Hắn chính là ác mộng thật thụ của vô số kẻ địch.
Lạc Nam cực kỳ thỏa mãn, hắn hiện tại đã không thiếu thủ đoạn đột phá Tôn Giả, nên chẳng cần gấp gáp một chút nhất thời.
Trái lại Hồng Hoang Ma Văn là con bài có thể càng luyện càng mạnh, hắn muốn luyện ra càng nhiều càng tốt.
ẦM ẦM ẦM…
Và lúc này đây, Độc Cô Ngạo Tuyết khí tức đang liên miên bất tuyệt kéo căng…
Ở giữa vô tận tinh không đột ngột có mây đen xuất hiện, trăm vạn dặm xung quanh trở nên đen kịch và u tối.
Một cổ thiên uy phủ xuống, khóa chặt lấy Ngũ Long Đế Cung đang hành tẩu, hay nói đúng hơn là khóa chặt lấy Độc Cô Ngạo Tuyết đang đột phá.
Trước quy tắc của vũ trụ, bất kỳ tu sĩ nào muốn trở thành Đế cũng phải thông qua khảo nghiệm…dù kẻ đó đang ở nơi đâu.
Đế Kiếp đến rồi!
…
Chúc mọi người vui vẻ.