Nói thật thì cái tiệc tối này cũng chẳng thú vị gì.
Cũng chỉ có mấy cô idol lên hát vài bài.
Lăng Thành dạo một vòng quanh hội trường, không thấy Y Nguyệt và Đường Lam đâu.
Chỉ biết là các cô nhất định đang ở hậu trường, chờ đợi lên sân khấu biểu diễn.
Không để ý tiệc tối nữa, vẫn nên trở về thay quần áo, tắm rửa một cái, ngủ một giấc mỹ mãn.
Rời khỏi cao ốc truyền hình Đại Phong, Lăng Thành đứng ở cửa ra vào châm một điếu thuốc.
Lúc này đã tám chín giờ tối, nhưng mà trên đường đèn đuốc vẫn sáng trưng, người đến người đi tấp nập.
Đều là mấy người không có việc gì làm đi ra ngoài tản bộ.
Đang chuẩn bị vẫy một chiếc xe taxi, kết quả đúng lúc này lại thấy cách đó không xa, bên cạnh một chiếc xe thương vụ sang trọng có hai người đang lén lén lút lút.
Hai người này một béo một gầy, cầm một cái vali, cẩn thận đặt ở đằng sau xe thương vụ.
Ngay sau đó hai người lại lén lút núp ở đằng sau cột điện.
Hai người này làm gì vậy? Lăng Thành nổi lên hứng thú, vừa hút thuốc vừa đứng nhìn.
Chỉ chốc lát sau, một cô gái đi tới, cô gái này mặc váy liền áo màu trắng, ngoại hình coi như là xinh đẹp, đoán chừng là sinh viên.
Cô gái tay cầm chìa khoá, bước lên xe thương vụ.
Ngay sau đó khởi động xe, chạy ra khỏi bãi đỗ.
Cạch! Cái vali phía sau xe lập tức bị đụng đổ, cùng lúc đó, hai người náu ở phía sau cột điện lập tức nhảy ra ngoài.
“Này, cô lái xe kiểu gì vậy? Không thấy đằng sau có cái gì à? Xuống xe xuống xe...” Gương mặt tên béo đầy nghiêm túc, vỗ cửa kính xe, thúc giục cô gái xuống xe.
Tên gầy ngồi xổm xuống, mở vali ra, vẻ mặt đầy đau lòng: “Bình hoa cổ của tôi! Vừa bỏ ra 200 triệu mua về, vậy mà bị vỡ nát rồi!”
Trong vali rõ ràng là một đống mảnh vụn của bình hoa.
Ha ha, bây giờ lừa đảo cũng thú vị ghê.
Lừa đảo đủ kiểu.
Lăng Thành có chút hăng hái đứng nhìn.
Tiếng rống của tên gầy lập tức hấp dẫn người qua đường, rất nhanh quần chúng đã vây đến xem, tầng trong tầng ngoài kín mít.
Cô gái kia còn không biết xảy ra chuyện gì, bị tên mập kêu xuống xe, nhìn thấy mảnh vỡ trong vali thì chết đứng tại chỗ.
“Thật xin lỗi, thật xin lỗi..” Cô gái bị dọa cho mặt mũi trắng bệch.
Cái tên mập kia nói, bình hoa này là đồ cổ, giá trị 200 triệu.
Bây giờ bị cô đụng vỡ, vậy phải làm sao bây giờ!
Trương Đóa Đóa cắn chặt môi, cô vốn là sinh viên của Đại Học Đại Phong, bởi vì gia cảnh bần hàn, cho nên ra ngoài làm lái xe thuê cho người tôi kiếm chút học phí.
Nào biết được hôm nay nhận được đơn hàng đầu tiên thì đã gặp phải loại chuyện này.
“Tôi thật sự không nhìn thấy, thật xin lỗi, thật sự xin lỗi...” Trương Đóa Đóa mồ hôi đầm đìa, quay về phía hai người kia không ngừng nói xin lỗi.
“Không chịu được! Cái bình này tôi mua mất 200 triệu, bây giờ bị đụng vỡ rồi, thiếu một phân tiền cũng không chịu được.
Cô có thể chạy loại xe sang trọng này thì cũng đừng kì kèo với tôi 200 triệu đó nữa, nhanh chóng đưa tiền đi!” Tên gầy nheo mắt, gương mặt hung ác.
Gì? 200 triệu? Đám người xung quanh thốt lên kinh ngạc, con số này đối với người bình thường mà nói thì chính là một con số khổng lồ.
Có điều nhìn thấy Trương Đóa Đóa chạy xe sang trọng, vài người không biết chân tướng bèn nhao nhao thở dài một hơi.
“Cô gái, nhìn cô cũng không thiếu tiền, nhanh chóng bồi thường cho người tôi đi.” “Đúng vậy, vốn chính là do cô đụng hỏng đồ của người ta.” Trương Đóa Đóa hoàn toàn luống cuống, cực kỳ căng thẳng mở miệng nói: “Tôi...!Tôi không có tiền mà, tôi là lái xe thuê cho người ta...”
200 triệu đó.
Cô làm việc cả đời cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy.
Tên gầy ngắt lời cô, nói: “Cô gái, làm sai thì phải bồi thường.
Nhanh chóng đưa tiền đi!” Tên mập nói tiếp: “Đúng vậy cô gái à chúng tôi cũng không muốn làm khó cô, cũng không kiếm lời của cô, cái bình này đúng là hai anh em tôi bỏ ra 200 triệu mua về, hóa đơn và giấy chứng nhận đều ở đây, cô xem đi.”
Nói xong bèn lấy giấy chứng nhận và hóa đơn đã chuẩn bị từ trước đưa tới, sau đó ngữ khí nghiêm trọng tiếp tục nói: “Nhìn cô cũng là người có giáo dưỡng, cô đụng vỡ bình sứ của chúng tôi, đây là sự thật, cô cũng không thể chống chế được.”
Trương Đóa Đóa nhận lấy giấy giám định, hoàn toàn không biết làm sao, cấp bách cơ hồ muốn khóc.
Một bác gái bấy giờ nhìn không nổi nữa, đi tới nói: “Cô gái này đụng vỡ bình hoa của hai người thì hẳn là phải bồi thường tiền.
Nhưng mà hai người nói 200 triệu thì là 200 triệu chắc? Bây giờ giả mạo chứng chỉ có nhiều lắm, mấy đồng tiền bọ cũng có thể mua được!”
Lời này vừa nói ra, không ít người xung quanh cũng đều phản ứng lại, nhao nhao phụ hoạ: “Đúng vậy, đúng là nói chuyện vô căn cứ.
Cái bình này của mấy người là đồ cổ, nhưng mà có thật là giá trị 200 triệu không?” “Mấy người không thể nhìn con gái người tôi tuổi còn nhỏ mà rao cái giá trên trời thế được.”
Nghe được tiếng nghị luận xung quanh, tên mập cùng tên gầy liếc nhau, tuyệt đối không hốt hoảng.
Làm cái nghề lừa đảo này, bọn hắn đã sớm nghĩ kỹ cách đối phó.
Không sai, giấy chứng nhận giám định quả thật là giả.
Nhưng mà mảnh vụn bình hoa này tuyệt đối là thật! Đây chính là mảnh vụn của bình hoa thời Nguyên! Nhưng mà một đống mảnh vụn này giá mua vào mới có 1 triệu.
Hai anh em này chuyên chọn xe sang trọng để ra tay, đặt cái vali ở đằng sau xa, chỉ cần chủ xe khởi động xe thì cái vali sẽ bị đụng ngã, sau đo bọn hắn lập tức nhảy ra, nói người tôi đụng vỡ bình hoa của bọn hắn.
Chủ xe bị hố, quả thật là có khổ mà khó nói ra.
“Mấy người không tin cái giá 200 triệu đúng không, ở đây có ai thạo nghề hay không, đến đây giám định hộ chút, xem hai anh em chúng tôi có phải là nói dối hay không.” Tên gầy đảo mắt một vòng, rất thản nhiên lớn tiếng nói.
“Tôi làm việc ở bảo tàng thành phố Đại Phong, để tôi đến xem.” Lời nói vừa dứt, một người đàn ông đeo kính gọng vàng đi ra, đồng thời lộ ra giấy hành nghề của mình.
Trong thoáng chốc, tất cả mọi người ở đó đều yên tĩnh lại.
Người đàn ông cầm lấy một miếng mảnh sứ vỡ, sau khi nhìn kỹ một chút cũng không kết luận ngay, mà lại nghiêng đầu hỏi tên mập: “Cái bình này nếu là mấy người mua, vậy cậu hẳn phải biết rằng, nó là đồ triều đại nào đúng không?” “Đương nhiên biết chứ, đây là sứ Thanh Hoa thời Nguyên, là vật trong cung.” Tên mập không hề nghĩ ngợi nói.
Người đàn ông yên lặng gật đầu: “Không sai, cái này đúng là sứ Thanh Hoa thời Nguyên, sứ Thanh Hoa thời Nguyên, nung càng thêm chín, hơn nữa có một đặc điểm rất lớn, đó chính là hình dáng hoa văn phía trên, kết cấu đầy đặn, nhiều tầng mà không loạn.
Nếu để so sánh sứ Thanh Hoa thời Đường với sứ Thanh Hoa đời Tống, thì thời Đường tương đối nhẹ nhàng tao nhã hơn một chút.”
Nói đến đây, người đàn ông giơ mảnh sứ vỡ lên, dẫn tới đám người kia lại gần xem xét, tiếp tục nói: “Mấy người tới nhìn cái này đi, hình dáng hoa văn Thanh Hoa phía trên, một bút mà thành, hơn nữa lưu loát có lực, phác hoạ nên nét tráng kiện, cho nên tôi phán định, cái bình sứ Thanh Hoa này đúng là đồ thời Nguyên, giá trị 200 triệu!”
Ồ.
Trong thoáng chốc, tất cả mọi người ở đó đều trở nên xôn xao.
Thế mà thực sự là sứ Thanh Hoa thời Nguyên.
Trong lúc nhất thời, đám người cực kỳ rung động, nhao nhao nhìn về phía Trương Đóa Đóa.
Cô gái này tay chân vụng về, đụng nát bình hoa của người ta, lần này xong đời rồi.
Trương Đóa Đóa hoàn toàn ddwo người, căng thẳng cơ hồ muốn khóc lên: “Tôi thật sự không có tiền, tôi chỉ là sinh viên thôi, làm lái xe thuê cho người ta, đây là xe của khách hàng.” Sợ hai người tên mập không tin, Trương Đóa Đóa từ trên người lấy ra thẻ sinh viên, đưa tới: “Nếu không thì cho tôi ghi nợ, tôi từ từ trả có được không? Tôi có thể để thẻ sinh viên ở chỗ mấy người.”
Tên mập cùng tên gầy liếc nhau một cái, đồng thời lắc đầu.
Ghi giấy nợ? Không đời nào! Lừa gạt xong thì phải vội vàng chạy trốn, ai rỗi hơi mà đi ghi giấy nợ chứ!
“Cô đưa tôi thẻ sinh viên thì có ích gì? Cô không có tiền thì có thể gọi điện thoại cho người nhà để bọn họ gom góp lại.” Tên gầy đẩy thẻ sinh viên ra, lạnh lùng mở miệng nói.
Tên mập cũng làm ra dáng vẻ rất vô tội: “Em gái à, chúng tôi cũng không lừa cô, tất cả mọi người xung quanh còn đang nhìn đó, cô cũng đừng làm hai anh em chúng tôi khó xử, tiền của ai cũng không phải do gió lớn thổi tới, đúng không.
cái bình hoa 200 triệu bị vỡ nát, anh em chúng tôi còn khó chịu hơn cô đó.”
Trương Đóa Đóa không nói chuyện, cắn chặt môi, nước mắt ào ào rơi xuống.
200 triệu, cô đi đâu góp đủ bây giờ?!
Ngay lúc này, Lăng Thành nhìn không nổi nữa, tiến lên hai bước, cười híp mắt nói: “Đủ rồi, hai người đừng diễn nữa.” Hai tên lừa đảo này thực sự là không có đạo đức nghề nghiệp.
Cô gái này là sinh viên, rõ ràng không có tiền, hai con hàng này còn không buông tha.
“Cậu cmn là ai vậy?!” Hai người kia lập tức phát cáu, tiến lên một bước mắng to nói.
Lăng Thành cười nhạt một tiếng, không để ý đến hai người mà là đi qua, từ trong vali lấy ra một miếng mảnh sứ vỡ, chậm rãi nói: “Tôi thừa nhận hai người diễn không tệ, có điều, loại trò lừa gạt này của mấy người thật sự là có chút yếu kém.”
Nói đến đây, Lăng Thành đi đến trước mặt người đàn ông làm việc trong bảo tàng kia, nghiêm túc mở miệng nói: “Ông vừa nãy nói không sai, đây đúng là sứ Thanh Hoa thời Nguyên, nhưng mà ông chỉ nhìn mặt ngoài, không thấy bên trong.
Để tôi tới dạy ông làm sao để xem đồ cổ.”
Lý Học Dân chỉ cảm thấy buồn cười.
Ông làm việc tại bảo tàng đã hai mươi năm, lần đầu tiên có người muốn dạy ông phân biệt đồ cổ như thế nào.
Vợ của Lý Học Dân ở bên cạnh cũng nhịn không chịu được khẽ cười một tiếng: “Cậu này, vậy cậu mau tới dạy chồng tôi một chút, xem làm sao để phân biệt đồ cổ?”