“Đây là địa bàn của Phượng Hoàng Tộc sao?”
Lạc Nam cùng Tiểu Tiểu ngồi trên lưng Tinh Không Long Mã, đưa mắt nhìn về quần thể thế giới phía trước mà kinh dị không thôi, mà Tiểu Tiểu cũng đã sớm ngơ ngẩn cả người.
Chỉ có thể cảm thán, Phượng Tộc không hổ danh là chủng tộc có thể so sánh với Long Tộc, vang danh vũ trụ.
Địa bàn của Phượng Hoàng Tộc được mệnh danh là Phượng Vũ Đế Thiên Giới, là một quần thể các Đại Tiên Giới với khoảng cách gần nhau, khá giống với Côn Lôn Đế Thiên được tứ Đại Tiên Giới vây quanh.
Bất quá, nếu so với Phượng Vũ Đế Thiên, Côn Lôn Đế Thiên còn thua kém quá nhiều.
Chỉ thấy mỗi một chủng loài Phượng Hoàng sẽ sống ở một phương thế giới có hoàn cảnh tương ứng, ví dụ như Băng Phượng Hoàng sẽ sống tại Băng Phượng Giới, Lôi Phượng Hoàng sẽ sống tại Lôi Phượng Giới, Kim Phượng sẽ sống tại Kim Phượng Giới…
Những Phượng Giới này giống như chúng tinh ủng nguyệt, xoay tròn vây quanh một Đại Tiên Giới khác hùng vĩ hơn, hoành tráng hơn, diễm lệ hơn.
Cũng chính là thế giới mạnh nhất bên trong Phượng Hoàng Tộc – Hỏa Phượng Giới.
Các Phượng Giới khác lấy Hỏa Phượng Giới cầm đầu, tôn sùng Hỏa Phượng Hoàng, uy lăng thiên hạ.
Theo Tinh Không Long Mã tiếp cận ngày càng gần, một tiếng quát thanh lãnh đã vang lên bên tai:
“Đứng lại!”
Lạc Nam đưa mắt nhìn qua, chứng kiến một đội cảnh vệ cưỡi trên Phong Tuyết Ưng bay đến.
Đội cảnh vệ do vừa đủ một trăm nữ nhân tạo thành, các nàng trên thân tỏa ra khí tức băng hệ dày đặc, mỗi người dung nhan thanh tịnh, nghiêm trang, có phần đẹp mắt.
Bất quá mỗi một người vậy mà đều là Yêu Vương, thú cưỡi Phong Tuyết Ưng dưới chân cũng không ngoại lệ.
Khi đôi bên tiến lại gần, một trăm con Phong Tuyết Ưng bất chợt run lên, ánh mắt mang theo hoảng sợ nhìn lấy Tinh Không Long Mã.
Hiển nhiên trực giác của Yêu Thú cho bọn chúng biết Tinh Không Long Mã vô cùng cường đại, dù bọn chúng có liên thủ lại cùng nhau cũng bất lực phản kháng.
Những nữ cảnh vệ này cũng đều là người có ánh mắt, nhìn thấy Lạc Nam dung mạo anh tuấn, khí chất lỗi lạc, lại cưỡi Tọa Kỵ bất phàm, biết hắn không phải người thường, nên có chỗ thận trọng.
“Chúng ta là Tuyết Ưng Vệ của Băng Phượng Giới, phụ trách tuần tra xung quanh, các hạ là ai? Có ý đồ gì?”
Một vị nữ tướng có tu vi cao nhất trong đám người cưỡi Phong Tuyết Ưng tiến lên dò hỏi.
Lạc Nam nhẹ gật đầu, chủ động chắp tay đáp: “Tại hạ Lạc Nam của Côn Lôn Đế Thiên, có chuyện quan trọng muốn cầu kiến Phượng Nghi Nữ Đế, nhờ chư vị bẩm báo!”
Đám nữ nhân Tuyết Ưng Vệ nghe xong, dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc xem lấy Lạc Nam.
Ngươi cho rằng Phượng Nghi Nữ Đế là ai? Dù Thiên Đế muốn gặp được nàng cũng phải có hẹn từ trước, ở đâu ra tiểu tử không biết trời cao đất dày muốn gặp thì gặp?
Hiển nhiên, quá trình và kết quả Thiếu Đế Chi Chiến bị phong tỏa gắt gao, những nữ nhân này không đủ tư cách để tiếp xúc, vì lẽ đó chẳng biết Lạc Nam là nhân vật nào.
“Côn Lôn Đế Thiên?” Nữ Tướng của Tuyết Ưng Vệ lại khẽ gật đầu, không do dự nói thẳng:
“Bổn Tướng có nghe qua danh tự này, là một vùng Đế Thiên Giới vừa thống nhất 8000 năm, do Côn Lôn Nữ Hoàng chấp chưởng!”
“Bất quá dù là Côn Lôn Nữ Hoàng đích thân đến, muốn gặp Phượng Nghi Nữ Đế cũng phải chờ chúng ta bẩm báo lên trên, còn công tử ngươi vẫn chưa đủ tư cách!”
Lạc Nam gật đầu, hắn cũng không cảm thấy tức giận, ngược lại chuyện này hết sức bình thường.
Nếu như ai cũng tùy tiện có thể gặp mặt Phượng Nghi Nữ Đế, vậy thân phận cao quý của vị Phượng Hoàng Tộc Trưởng này cũng quá không đáng giá rồi.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam mỉm cười: “Vậy nhờ các vị bẩm báo với Phượng Cửu Huyền, tại hạ là Côn Lôn Thiếu Chủ, chúng ta đã kết giao bằng hữu khi tham gia Thiếu Đế Chi Chiến, ta muốn gặp nàng!”
Chúng nữ Tuyết Ưng Vệ hai mặt nhìn nhau, mặc dù Côn Lôn Đế Thiên nội tình nông cạn, nhưng dù sao cũng là Đế Thiên Giới có Thiên Đế tọa trấn, nếu nam nhân trước mặt thật sự là Côn Lôn Thiếu Chủ, như vậy thân phận cũng đủ sánh ngang với Đế Nữ nhà mình, muốn gặp không phải là không được.
“Mời các hạ về Băng Hoàng Dịch Quán dừng chân, chúng ta sẽ bẩm báo lên Đế Nữ!” Nữ Tướng của Tuyết Ưng Vệ ứng tiếng.
“Đa tạ!” Lạc Nam chắp tay, trong lòng lập tức hiểu ý đồ của Tuyết Ưng Vệ.
Vì chưa tin tưởng một người hoàn toàn xa lạ như hắn, Tuyết Ưng Vệ mời hắn đến Băng Hoàng Dịch Quán dừng chân, nơi đó sẽ có cường giả giám sát, để tránh hắn là kẻ gian lòng mang địch ý có mưu đồ làm loạn.
Lạc Nam tin chắc nếu mở miệng từ chối, Tuyết Ưng Vệ chắc chắn sẽ toàn lực động thủ với mình.
Thế là, Tuyết Ưng Vệ phân ra một nửa mang hắn về Băng Hoàng Dịch Quán, một nửa khác tiếp tục ở lại tuần tra.
…
Vào sâu Băng Phượng Giới, Lạc Nam hứng thú tràn đầy quan sát quang cảnh nơi đây, chỉ cảm thấy mở mang tầm mắt.
Toàn bộ Băng Phượng Giới đều là sông băng núi tuyết, khí hậu lạnh lẽo đến cực điểm, thở ra có thể phun sương, hóa khói.
Băng Thiên Đại Lục ở Việt Long Tinh so sánh với nơi này, thật sự không đủ tư cách đặt cùng cán cân.
Kiến trúc của tộc nhân Băng Phượng Giới cũng thập phần độc đáo, hầu hết đều xây thành hình tổ chim lạnh giá, lấp lánh trong suốt như pha lê, vô cùng đẹp mắt.
Băng Hoàng Dịch Quán cũng không ngoại lệ, nó trông như một tổ chim khổng lồ từ băng giá kết thành, bước vào bên trong lại có rất nhiều gian phòng riêng biệt để khách nhân ở lại.
“Quả nhiên có cường giả tọa trấn…” Lạc Nam mỉm cười, cảm nhận được vài cổ khí tức Yêu Đế Trung Kỳ và một vị Yêu Đế Hậu Kỳ lượn lờ như ẩn như hiện từ trên không.
“Công tử chờ đợi, chúng ta đi bẩm báo!” Nữ Tướng Tuyết Ưng Vệ sắp xếp cho Lạc Nam một gian phòng.
“Làm phiền rồi…” Lạc Nam cảm tạ.
Thấy hắn biểu lộ bình dị gần gũi, nữ tướng Tuyết Ưng Vệ cũng có chút hảo cảm.
Nàng rời khỏi Băng Hoàng Dịch Quán, lập tức kỵ trên Phong Tuyết Ưng cấp tốc phi hành, tiến đến một tổ chim mỹ lệ nằm ở trung tâm Băng Hoàng Giới.
Thật ra, ngay cả Tuyết Ưng Vệ các nàng cũng không đủ tư cách liên lạc với Phượng Cửu Huyền, chỉ có thể thông qua hoàng gia của Băng
Mà đối tượng nàng muốn tìm không ai khác chính là Đế Nữ thế hệ này của Băng Phượng Giới – Phượng Băng Mai.
…
Vừa lúc, hôm nay lại là ngày sinh nhật của Phượng Băng Mai, rất nhiều thiên tài trẻ tuổi của Phượng Hoàng Tộc kéo đến chúc mừng, trong đó còn có Đế Tử, Đế Nữ của Lôi Phượng, Kim Phượng, Phong Phượng các loại, số lượng lên đến vài chục người…
Trong lúc cả đám đang tham dự yến tiệc, nữ tướng của Tuyết Ưng Vệ tiến vào, quỳ gối một chân lớn tiếng bẩm báo:
“Kính thưa Đế Nữ, có Côn Lôn Thiếu Chủ - Lạc Nam cầu kiến!”
Chúng thiên tài Phượng Hoàng Tộc không quá để ý, Côn Lôn Thiếu Chủ là ai? Vì sao chưa từng nghe qua, chắc là kẻ nào đó muốn lôi kéo làm quen với Phượng Băng Mai rồi, loại chuyện như thế này bọn hắn đã sớm quá quen thuộc.
Với tính cách lạnh lùng trong trẻo của Phượng Băng Mai, chắc chắn sẽ từ chối gặp mặt.
XOẢNG!
Nào ngờ có tiếng thanh âm vỡ vụn phát ra, cả đám giật mình nhìn lên, chứng kiến chén trà trong tay Phượng Băng Mai rơi xuống.
Sắc mặt nàng chấn động, môi đỏ hé mở không dám tin nhìn Nữ Tướng Tuyết Ưng Vệ hỏi:
“Ngươi nói ai muốn gặp ta?”
“Là Côn Lôn Thiếu Chủ Lạc Nam, người hắn muốn gặp cũng không phải Đế Nữ ngươi, mà là Phượng Cửu Huyền Đế Nữ, còn nói hai người họ là bằng hữu!” Nữ Tướng Tuyết Ưng Vệ vội vàng giải thích:
“Vì tại hạ không thể liên lạc với Phượng Cửu Huyền Đế Nữ, nên chỉ có thể nhờ đến Băng Mai Đế Nữ ngươi!”
“Hừ, Lạc Nam là kẻ nào? Phượng Cửu Huyền Đế Nữ là người hắn có thể gặp sao?” Một vị thiên tài Lôi Phượng Tộc lên tiếng bất mãn.
“Haha, nếu là bằng hữu…vậy tại sao hắn không có phương pháp liên lạc với Phượng Cửu Huyền Đế Nữ, còn phải nhờ vả đến chúng ta?” Một nam Đế Tử của Phong Phượng Tộc tỏ ý khinh thường.
“Mau đuổi đi! Phượng Cửu Huyền Đế Nữ không phải ai cũng muốn gặp là gặp!” Một đám Đế Tử, Đế Nữ nhao nhao phụ họa.
Nhưng mà mặc cho bọn hắn la ó, Nữ Tướng Tuyết Ưng Vệ chỉ đang chờ đợi ý kiến của Phượng Băng Mai.
Bất quá hiện tại, Phượng Băng Mai đang đứng như trời trồng, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn.
Vì tin tức bị phong tỏa, đa số người có mặt ở đây không biết cái tên Lạc Nam là ai, nhưng Phượng Băng Mai lại là ngoại lệ.
Bởi vì nàng chính là Đế Nữ đại diện cho Băng Phượng Tộc tham dự Thiếu Đế Chi Chiến thời gian vừa rồi, đối với mọi chuyện phát sinh, đối với cái tên Lạc Nam hiểu rõ hơn ai hết.
Đây là nhân vật bậc nào?
Đệ nhất thiên tài Vũ Trụ thế hệ này, đả bại Chiến Mệnh Cung Đế Tử, Cổ Việt Tộc Đế Tử, Thiên Địa Hội Đế Tử…quân lâm Thiếu Đế Chi Chiến.
Sau lưng có hai vị Nữ Đế chống lưng, Côn Lôn Nữ Hoàng và Tuế Nguyệt Nữ Đế.
Con gái của hắn Lạc Kỳ Nam, đang là Đế Nữ của Cung Tuế Nguyệt.
Hồng nhan tri kỷ, huynh đệ của hắn mỗi một người bối cảnh sau lưng cũng hết sức ngập trời.
Nhân vật như vậy muốn tìm Đế Nữ Phượng Cửu Huyền, chắc chắn là có đại sự.
Mà nàng…cũng xem như nhận được ân tình to lớn từ hắn.
Bởi nhờ Lạc Kỳ Nam và Lạc Nam đại sát tứ phương, rất nhiều Đế Tử có thực lực mạnh hơn nàng bị hai người thẳng tay đào thải, nhờ đó Phượng Băng Mai nàng mới thành công lọt vào top 50 người đứng đầu trên Thiếu Đế Bảng.
Nghĩ đến đây, Phượng Băng Mai vội vàng hỏi: “Lạc Nam…hắn đang ở đâu?”
Nghe giọng điệu gấp gáp của Đế Nữ, nữ tướng Tuyết Ưng Vệ vội vàng đáp:
“Hắn đang ở Băng Hoàng Dịch Quán!”
“Nhanh, mang hắn đến gặp ta…” Phượng Băng Mai phân phó, bất quá rất nhanh nàng đã thay đổi ý kiến:
“Không, ta sẽ tự mình đi gặp hắn!”
Nữ tướng Tuyết Ưng Vệ ngốc trệ: “Nhưng…nhưng Đế Nữ đang sinh nhật mà?”
“Sinh nhật bỏ qua một bên!” Phượng Băng Mai đứng lên, thả người hướng về Băng Hoàng Dịch Quán lao vọt đi.
Toàn trường giật mình, trợn mắt há hốc mồm.
Phượng Băng Mai là Đế Nữ cao quý của Băng Phượng Tộc, vậy mà lại chấp nhận bỏ lỡ thiết yến sinh nhật đang được tổ chất, bất chấp đi gặp nam nhân kia?
Không ít Đế Tử ánh mắt trở nên trầm xuống, biểu lộ ghen ghét đố kỵ hiện rõ trong mắt.
Bọn hắn cũng là khách a, Phượng Băng Mai không thèm để ý tất cả bọn hắn để đi gặp người khác, với lòng kiêu ngạo của mình, làm sao có thể tiếp nhận?
Đặc biệt là những Đế Tử vốn ôm lòng ngưỡng mộ Phượng Băng Mai càng là đầy mặt lãnh ý, đồng loạt hừ một tiếng:
“Bổn Đế Tử muốn xem thử, Lạc Nam này rốt cuộc là thần thánh phương nào!”
Vừa dứt tiếng, toàn bộ thiên tài phá không mà đi, hướng về Phượng Hoàng Dịch Quán phi tốc.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí lạnh như băng ở Băng Phượng Giới càng thêm buốt giá.
…
Bên ngoài Phượng Hoàng Dịch Quán, Lạc Nam cùng Tiểu Tiểu chơi đùa, dạy nàng đắp người tuyết, ném tuyết, Tinh Không Long Mã thì như con heo lười cuộn tròn trong đống tuyết.
Tiểu Tiểu có tuổi thơ cơ cực, chưa bao giờ chơi đùa vui vẻ vô buồn vô lo như vậy, vui sướng cười khanh khách không ngừng, gò má hồng hồng hết sức khả ái.
“Hửm?” Lạc Nam nhướn mày, bởi vì hắn đã cảm giác được có rất nhiều khí tức đang nhắm về phía mình lao đến.
“Lạc Nam, quả nhiên là người…” Một thanh âm trong trẻo pha lẫn kinh dị vang lên, Phượng Băng Mai đã dẫn đầu đi đến.
Óng tay áo tuyết trắng nhẹ bay, tóc dài bồng bềnh như mây, dung nhan như hoa như ngọc.
“Nàng là…” Lạc Nam đánh giá nữ nhân này, cảm thấy có chút ấn tượng.
Hình như là một trong số những người đi theo Phượng Cửu Huyền trong Thiếu Đế Chi Chiến, bất quá vì thực lực không quá mạnh nên hắn cũng chẳng lưu ý quá mức.
“Nghe nói ngươi muốn gặp Phượng Cửu Huyền Đế Nữ?” Phượng Băng Mai ánh mắt phức tạp.
Nàng cũng là thiên chi kiêu nữ, nhưng so với các nữ nhân ở bên cạnh Lạc Nam lại chẳng đáng là gì, thậm chí còn không đủ tư cách so sánh với hắn.
Lạc Nam đang muốn trả lời Phượng Băng Mai, đã nhìn thấy một nhóm vài chục thiên tài trẻ tuổi, hơn nữa bên trong càng có không ít địch ý mơ hồ nhắm vào mình.
“Cái quỷ gì?” Lạc Nam trong lòng mơ màng, ta và các ngươi cũng không quen nha, sao lại biểu lộ như vậy với ta?
Lạc Nam thầm nghĩ chẳng lẽ mình mang theo thể chất vô hình có thể lôi kéo cừu hận trong truyền thuyết mà chỉ nhân vật chính mới sở hữu?
Bất chấp Lạc Nam đang nghĩ gì, một vị Đế Tử của Lôi Phượng Tộc đã tiến lên, tu vi Bán Đế ầm ầm kích phát, hướng về hắn nói:
“Ta là Phượng Lôi Diễn, nghe danh Côn Lôn Thiếu Chủ đã lâu, hiếm có cơ hội, nay mong được lĩnh giáo một phen!”
“Phượng Lôi Diễn, đừng vô lễ với khách!” Phượng Băng Mai giật mình quát, nàng sợ Phượng Lôi Diễn mất mặt xấu hổ.
Mặc dù Phượng Lôi Diễn đã là Bán Đế, tuổi tác vượt qua ba vạn, thực lực không tồi nhưng ở trước mặt quái vật Lạc Nam chẳng là gì cả.
Phượng Băng Mai vì muốn bảo trì tôn nghiêm cho Phượng Lôi Diễn nên không nói trực tiếp hắn không phải đối thủ của Lạc Nam.
Nào ngờ lời nói của nàng khiến đám Đế Tử Phượng Tộc càng thêm nổi nóng, cho rằng nàng đang che chở tên nam nhân này.
Thế là một đám Đế Tử Phượng Tộc nhao nhao tiến lên:
“Tại hạ Phượng Kim Hiểu, muốn thử xem bản lĩnh Côn Lôn Thiếu Chủ!”
“Ta là Phượng Phong Phi, mong được ứng chiến!”
“Ta là Phượng Hàn, không biết Côn Lôn Thiếu Chủ có giáo luận bàn?”
Phượng Băng Mai sắc mặt lạnh lùng, thầm nghĩ cũng tốt…để đám thiên tài kiêu ngạo như các ngươi ăn một bài học, biết thế nào là trời cao đất dày.
Mà Lạc Nam cũng là bất đắc dĩ, hắn đến Phượng Hoàng Tộc mang theo thiện ý chứ không phải để kết thù.
Bất quá hắn là Côn Lôn Thiếu Chủ, đại diện cho mặt mũi của toàn bộ tu sĩ Côn Lôn Đế Thiên, nếu như từ chối khiêu chiến của Đế Tử Phượng Hoàng Tộc, khó tránh khỏi người khác cho rằng Côn Lôn Thiếu Chủ nhút nhát…
Thế là, Lạc Nam bình tĩnh gật đầu:
“Để tiết kiệm thời gian, toàn bộ các vị cùng lên đi!”