“Diệt Thiên Đế?”
Lần này ba người trong Tứ Quái Nữ Đế chính thức trợn mắt há hốc mồm, ngay cả Quái Nhãn Nữ Đế nếu có được đôi mắt thì nàng cũng đã trợn.
Thiên Đế là ai? Đó là nhân vật từng thành công cầm chân trước mặt Nghịch Long Đế trong lịch sử, một đời truyền kỳ, xuất thân tán tu lại có cơ duyên thâm hậu, đạt được Bàn Đào Thụ, một tay sáng lập Thiên Đình vang danh vũ trụ.
Cuộc đời của hắn hoàn toàn có thể ghi vào sử sách…
Đương nhiên ai cũng biết sỡ dĩ Thiên Đế cường đại là nhờ vào thân phận Thống Quân Sư với Thiên Binh Thiên Tướng hùng mạnh dưới tay hắn.
Nếu nói về một trong những loại tài nguyên để phát triển quy mô lớn tu sĩ như quân đội, thì không thể nghi ngờ…Bàn Đào Thụ thuộc hàng top đầu trong các loại tài nguyên đó.
Thiên Đế vừa là Thống Quân Sư, vừa có được Bàn Đào Thụ nên việc bồi dưỡng Thiên Binh Thiên Tướng để gia tăng thực lực là điều không cần bàn cãi.
Và đương nhiên, Thống Quân Sư là một loại chức nghiệp được công nhận, quân đội dưới trướng hắn được tính thành sức mạnh cá nhân của hắn.
Vì thế một kẻ nói có thể tự mình diệt Thiên Đế, đồng nghĩa với lấy sức một mình địch vạn quân, hơn nữa chiến lực của bản thân Thiên Đế cũng không hề tầm thường.
Thế cho nên lời của Lạc Nam lúc này lọt vào tai Tứ Quái Nữ Đế quả thật có phần cuồng vọng.
“Hừ, cũng khá lâu rồi Thiên Đế chưa xuất thủ, ngươi dựa vào đâu ước tính được chiến lực của hắn mà tự tin mình có thể diệt hắn?” Quái Diện Phù Đế hừ một tiếng, cho rằng tiểu tử ngốc này không biết phân nặng nhẹ, răn dạy:
“Ta nghe nói Thiên Đế đang ngấp nghé Côn Lôn, lời của ngươi nếu truyền ra ngoài sẽ trở thành cái cớ thích hợp để Thiên Đình khai chiến!”
“Thiên Đế không xuất thủ?” Lạc Nam mỉm cười lắc đầu:
“Đó chỉ là biểu hiện bên ngoài mà thôi, hắn từng ngấp nghé tài sản trên người ta sau Thiếu Đế Chi Chiến, còn âm thầm chặn giết ta, kết quả bị ta đánh cho hấp hối phải nhờ người cứu mạng!”
Tứ Quái Nữ Đế cảm thấy đầu óc của mình không đủ dùng.
Nếu không phải biết rõ Lạc Nam là nam nhân của đồ đệ mình, hắn còn là thiên tài yêu nghiệt và Côn Lôn Thiếu Chủ, có lẽ các nàng đã tưởng rằng tên này bị thần kinh.
Thật sự lời của hắn càng nói càng hoang đường, càng nói càng vô lý.
“Được rồi, không cần thiết phải nói tiếp!” Vô Nhãn Nữ Đế đưa tay vỗ vỗ trán:
“Tai nghe mắt thấy mới là sự thật, chúng ta cho ngươi cơ hội để chứng minh thực lực, xem thử có thật sự khoa trương như ngươi vừa nói hay không!”
“Đa tạ Vô Nhãn Sư Phụ!” Lạc Nam mỉm cười, tràn đầy tự tin.
“Đi theo chúng ta!”
Tứ Quái Nữ Đế đứng lên nói…
Lạc Nam cùng chúng nữ vội vàng đi theo, một đám trẻ nhỏ thấy cảnh tượng có phần náo nhiệt cũng kéo nhau ríu rít chạy sau đuôi…
Toàn bộ thôn xóm nhỏ trở nên háo hức…
Tiến đến một ngọn núi khổng lồ cao chót vót, bốn vị Nữ Đế đồng thời cùng ấn vào bốn viên đá nhỏ ở bốn phía khác nhau trên vách núi…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Vách núi bỗng nhiên tách ra hai bên tạo thành một cánh cửa.
Lạc Nam và chúng nữ tiến vào, phát hiện như lạc vào một vùng tinh không vô tận nhìn không thấy điểm cuối, rộng lớn vô cùng.
“Chiến đấu ở đây sẽ không kinh động đến ngoại giới!” Quái Ảnh Nữ Đế nói.
“Được!” Lạc Nam mỉm cười, thả người bay ra giữa trung tâm không gian.
“Các vị sư phụ…” Thiên Diệp Dao mấy nữ thần thần bí bí tiến lên kéo tay Tứ Quái Nữ Đế.
“Yên tâm, chúng ta sẽ không làm khó dễ hắn!” Tứ Quái Nữ Đế tưởng các nàng lo lắng cho Lạc Nam, thản nhiên nói.
“Không!” Thiên Diệp Dao mấy nữ lại lắc đầu, cực kỳ nghiêm túc cầu khẩn:
“Các sư phụ cứ toàn lực ra tay, càng hung càng tốt, chúng ta cũng muốn xem giới hạn thực lực của phu quân!”
“???” Tứ Quái Nữ Đế sắc mặt mộng bức, các ngươi xác định là các ngươi yêu hắn?
Tử Yên khóe môi đỏ thẳm cong lên, mắt đẹp tràn ngập mong đợi, nàng cũng muốn biết sau khi đã luyện Huyết Mạch Tịch Diệt Phượng Hoàng, thực lực của mình còn cùng nam nhân chênh lệch đến mức nào.
“Mời các vị tiền bối ra tay!” Lạc Nam háo hức lên tiếng.
Tứ Quái Nữ Đế nhẹ gật đầu, nếu tiểu tử ngươi đã muốn tiếp nhận thử thách ở độ khó cao nhất, vậy chúng ta không khách khí.
“Mấy bộ xương già chúng ta chiến lực giảm mạnh nên khảo thí không khách quan!” Quái Khôi Nữ Đế bước lên một bước, đôi tay bằng gỗ gõ gõ vào nhau:
“Đối thủ của ngươi sẽ là nó!”
“Nó?” Lạc Nam có chút nghi hoặc.
NGAO!
Đáp lại hắn là một tiếng rống kinh thiên động địa chấn vỡ cả không gian.
Tứ Quái Nữ Đế phải dùng Đế Lực kết thành màn chắn bảo vệ đám trẻ nhỏ đang xem náo nhiệt không bị ảnh hưởng.
Lạc Nam đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy một tôn quái vật cự đại cao đến vạn trượng chậm rãi từ trong bóng tối bước ra.
Như một tôn cự nhân bọc thép khổng lồ, toàn thân cứng rắn chẳng khác nào cương thiết, lấp lánh ngân quang sáng chói.
Mỗi bước đi của nó đều đem không gian đạp nát, nhìn qua thì nặng nề nhưng tốc độ cực nhanh, thoát một cái đã xuất hiện trước mặt Lạc Nam.
Nếu so về kích thước, Lạc Nam như con chuột đứng trước mặt con voi vậy.
“Khôi Lỗi?” Lạc Nam cười cười, có chút ý tứ a.
Nếu phải chiến với Khôi Lỗi, những ưu thế của một Hồn Tu như hắn đã trở nên vô dụng, bởi vì đối thủ là kẻ không có Linh Hồn.
Nếu giao chiến sinh tử, Lạc Nam có thể dùng Hồn Lực tập kích chủ nhân của Khôi Lỗi, nhưng điều này lại không nằm trong phạm trù tỷ thí.
“Tên của nó là Tứ Hợp Khôi, là thành quả của bốn tỷ muội chúng ta hợp sức chế tạo, đánh bại được nó thì chúng ta theo ngươi về Côn Lôn!” Vô Nhãn Nữ Đế thản nhiên nói.
Tôn Khôi Lỗi này là thành quả nghiên cứu của bốn người trong xuyên suốt những năm tháng ẩn cư tại nơi đây, tiêu hao rất nhiều tâm huyết và tài nguyên vào trong nó, đối với nó có lòng tin rất lớn.
Lạc Nam nhíu mày nói: “Tứ Hợp Khôi này sáng tạo rất kỳ công, nếu như ta đem nó phá hủy có uổng phí quá hay không?”
Tứ Quái Nữ Đế khóe miệng giật giật, tiểu tử này quá cuồng, cuồng đến không có biên giới.
Ngươi còn chưa đánh, vì sao tự tin như vậy?
“Nếu ngươi có thể phá nó thì tùy ngươi!” Vô Diện Phù Đế giận dữ nói.
Chúng nữ Bảo Kiều che miệng cười duyên, chưa bao giờ thấy các vị sư phụ bị một nam tử chọc giận đến như vậy.
Đám nhỏ ở bên cạnh các nàng sợ đến sắc mặt trắng bệch, bởi vì khôi lỗi nhìn qua cực kỳ âm trầm đáng sợ, lực áp bách khiến mấy tiểu hài tử như bọn chúng không rét mà run.
“Đại thúc cố lên, đem quái vật đánh bay!”
“Chúng ta tin tưởng đại thúc!”
“Đại thúc nhỏ như vậy, chẳng may bị nó giẫm thì sao nha?”
“Hừ, tiểu muội thì biết cái gì? Thế giới của cường giả không có khái niệm kích thước!”
“Không nha, ta từng nghe lén Dao Dao các tỷ tỷ nói đại thúc có một thứ gì đó rất lớn, kích thước có những lúc cũng rất quan trọng!”
“Là đệ đệ của hắn, hắn có một đệ đệ rất lớn, ta cũng nghe thấy!”
“Đại thúc cũng là ca ca sao? Hắn có mấy đệ đệ?”
“Hừ, các ngươi đều là đệ đệ của ta, nhưng các ngươi đâu có lớn hơn ta!” Đứa trẻ lớn nhất trong bầy bất mãn nói.
Đám nhỏ nghị luận ầm ĩ, phần lớn đều hết lòng cổ vũ Lạc Nam, nhưng cũng có số ít nghi ngờ khả năng của hắn.
Nghe đến mấy câu phía sau, Lạc Nam ho sặc sụa xém chút sùi bọt mép, chúng nữ Thiên Diệp Dao mắt cỡ che cả mặt.
Thời gian ở trong thôn xóm và xa cách Lạc Nam, các nàng những khi nhớ hắn thường hay tâm sự trò chuyện về hắn, một số vấn đề nam nữ phòng the là khó tránh khỏi, không ngờ bị đám trẻ nhỏ vô tình nghe được, đáng chết, cũng may chúng nó chưa hiểu gì.
“Khụ khụ…” Tứ Quái Nữ Đế bị đề tài mẫn cảm làm cho vừa bực mình vừa buồn cười, cố ra vẻ nghiêm túc quát:
“Sẳn sàng chưa?”
“Tiểu tử sẳn sàng!” Lạc Nam chắp tay.
“Bắt đầu đi!” Vô Nhãn Nữ Đế nói.
Quái Khôi Nữ Đế gật đầu, thông qua ý niệm điều khiển Tứ Hợp Khôi.
…
RỐNG!
Tứ Hợp Khôi ngửa đầu gầm lên như phẫn nộ, bắp tay như đại chùy hung hăng xuất động, hướng về Lạc Nam tung ra một đấm như có thể bài sơn đảo hải.
Lạc Nam ánh mắt co lại, nghe thấy tiếng không khí nổ vang bên tai, một quyền này có thể sánh ngang Thiên Thể Đế oanh tạc rồi.
Bất quá bấy nhiêu đó còn chưa đủ để làm khó hắn, cánh tay nhẹ nàng nâng lên, Nghịch Chuyển Tiên Ma kích hoạt, hàng loạt Hồng Hoang Tiên Văn nổi cộm lên chằn chịt, cũng thô bạo tung quyền.
OÀNH!
Bằng mắt thường có thể thấy được, hai nắm đấm một to một nhỏ va đập trực diện giữa không trung, một làn sóng xung kích ầm ầm quét ngang, tràng diện kịch liệt.
“Không tệ, những đường văn kia gia tăng sức mạnh công kích rất lớn, không ngờ giúp một Đại Thể Đế có thể đánh ra lực của Thiên Thể Đế!” Tứ Quái Nữ Đế nhẹ gật đầu, không nhận ra lai lịch của các Hồng Hoang Tiên Văn.
Không phải Lạc Nam muốn che giấu chuyện hắn sở hữu Ma Lực, nhưng nơi này không thích hợp, nhất là khi có một đám nhỏ đứng ở bên cạnh quan sát.
Có thể những đứa nhỏ này hiện tại chưa hiểu khái niệm Tiên và Ma, nhưng những năm sau đó bọn chúng sẽ trưởng thành, nếu chẳng may bại lộ ra ngoài thì phiền phức.
Vì để cẩn thận, Lạc Nam dùng đến Nghịch Chuyển Tiên Ma, không động Ma Lực trong cuộc chiến này.
Cánh tay còn lại của Tứ Hợp Khôi lại tung ra một quyền trực diện.
Bởi vì Hồng Hoang Tiên Văn toàn bộ gia trì vào tay kia, nên khi đón nhận một quyền này, Lạc Nam cũng không chủ quan.
Phản Thiên Mộc bao trùm nắm tay, mang theo lực lượng phản chấn mạnh mẽ, năm tầng Chiến Vực bùng lên, Lạc Nam vẫn bá đạo tung đấm.
ĐÙNG!
Như pháo đài lung lay, Phản Thiên Mộc khiến công kích của Tứ Hợp Khôi bật ngược một phần trở lại, thêm năm tầng Chiến Vực gia trì, nửa người của nó bị đấm đến khụy xuống, cánh tay co rụt trở về, bị Lạc Nam chiếm thế thượng phong.
Khóe môi Quái Khôi Nữ Đế cong lên ranh mãnh.
Bai bên vai của Tứ Hợp Khôi có bốn lỗ trống mở ra, bốn cánh tay khổng lồ khác đồng thời xuất hiện, hung hăng cuồng đấm về phía Lạc Nam.
“Gian lận a…” Bảo Kiều chu môi, ai mà ngờ Khôi Lỗi còn có thể mọc tay chiến đấu.
“Tay sao? Ta cũng có!” Lạc Nam lại lên tiếng cười to, không chút nao núng nào.
Bởi vì sau lưng hắn đồng thời cũng hiện diện bốn cánh tay do Hỏa Diễm hình thành, nhiệt độ vô cùng khủng bố, tiếp tục lấy cứng đối cứng đấm nhau với bốn cánh tay của Tứ Hợp Khôi.
Tứ Thủ Bạch Hỏa, loại Dị Hỏa mà Lạc Nam đoạt từ Đế Tử của Đan Thần Tháp.
Tứ Thủ Bạch Hỏa lúc này được điều động sức mạnh của toàn bộ Đế Diễm, dù đấm nhau với Thiên Thể Đế cũng không rơi vào thế hạ phong.
Hai thân ảnh một lớn một nhỏ liên tục đấm nhau giữa không trung, không ai nhường ai, thế trận ác liệt.
Nhưng chưa phải giới hạn của Lạc Nam.
RỐNG!
NGAO!
ÒM!
Ý niệm của hắn vừa động, Thần Tướng Vệ Hồn kích hoạt.
Cửu Đại Thần Tướng hùng mạnh như các vị thần hộ mệnh hàng lâm, kích thước to lớn không kém chút nào so với Tứ Hợp Khôi, phối hợp với Lạc Nam đem nó vây vào trung tâm điên cuồng công kích.
“Vũ Kỹ thật đáng kinh ngạc, không ngờ có thể dung hợp nhiều loại Dị Thuộc Tính như vậy thành các cổ máy chiến đấu!” Tứ Quái Nữ Đế lại ngạc nhiên.
Quái Khôi Nữ Đế cùng Quái Diện Nữ Đế liếc mắt nhìn nhau, đồng thời ăn ý gật đầu.
“NGAO!”
Trên tất cả sáu cánh tay của Tứ Hợp Khôi đột ngột hiện lên vô số Phù Văn được khảm nạm, lóe sáng lấp lánh mang theo các loại lực lượng cùng bạo kinh hồn.
Những Phù Văn này ẩn chứa Thiên Đế Lực với các loại thuộc tính khác nhau, Hỏa Đế Lực, Băng Đế Lực, Lôi Đế Lực…
Hàng loạt Đế Lực bao quanh thân thể Tứ Hợp Khôi và được nó điều động, giống như chính bản thân nó sở hữu những Đế Lực này vậy.
Chưa dừng lại ở đó, dưới chân và sau lưng Tứ Hợp Khôi cũng chậm rãi hiện lên các Phù Văn có khả năng gia tăng tốc độ, Cuồng Phong và Quang Minh là hai loại lực lượng chính được gia trì dưới chân.
“Khảm phù lên cơ thể Khôi Lỗi?” Lạc Nam nhẹ gật đầu, xem ra đây là thủ pháp do Quái Diện Phù Đế làm ra.
Chúng nó đều là Đế Lực do các Phù Chú Đế Cấp Cực Phẩm mang lại, hiệu quả cực kỳ kinh người.
RỐNG!
Sức mạnh và tốc độ đều đại tăng, Tứ Hợp Khôi như hổ nhập đồng bầy cừu, điên cuồng tàn phá các tôn Thần Tướng.
Lạc Nam biết Tứ Hợp Khôi lúc này cực mạnh, giống như một vị Thiên Thể Đế và Thiên Phù Đế kết hợp, các Thần Tướng của mình chắc chắn không phải đối thủ.
Nhưng hắn vẫn để các Thần Tướng cầm chân Tứ Hợp Khôi trong giây lát.
Bá Lực Chưởng cuồn cuộn ngưng tụ giữa hai lòng bàn tay, một quả cầu ẩn chứa lực lượng hủy diệt được sinh ra.
Mãi đến khi các Thần Tướng hoàn toàn bị phá hủy, Bá Lực Chưởng đã điên cuồng bắn phá mà đến, nhắm thẳng đầu Tứ Hợp Khôi xuyên phá.
Nhưng mà một lần nữa Tứ Hợp Khôi lại khiến Lạc Nam phải kinh ngạc.
Thân thể khổng lồ của nó bất chợt tan biến một cách vô ảnh vô tung vào màn đêm, thành công né tránh Bá Lực Chưởng cực kỳ đơn giản.
“Ngay cả khả năng của Nhẫn Giả mà ngươi cũng có?” Lạc Nam khóe miệng giật giật, rõ ràng Tứ Hợp Khôi vừa ẩn mình giống như cách Lệ Huân hay làm, những thứ nó làm được vượt khỏi phạm trù của một Khôi Lỗi.
Nhẫn giả thuật cực kỳ cao minh, bằng vào trực giác bình thường khó lòng phát hiện, Lạc Nam buộc phải mở ra Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn nhìn xuyên yếu điểm.
“Thấy rồi!”
Lạc Nam cười gằn nhìn xuống không gian dưới chân.
Ở bên trong đó, Tứ Hợp Khôi cuồng nộ phóng thích tất cả Thiên Đế Lực dung hợp, tạo thành một thanh Chiến Phủ có thể hủy diệt hành tinh, sáu cánh tay cầm chặt cán búa hướng Lạc Nam từ dưới trảm lên.
Lạc Nam cũng không cam lòng yếu kém, gầm lên một tiếng:
“Sâm La Vạn Tượng Cước!”
Thoáng chốc, một chân của hắn nâng lên, năm tầng Sát Vực kết hợp năm tầng Chiến Vực bùng nổ.
Chưa dừng ở đó, tất cả Hồng Hoang Tiên Văn hội tụ vào bắp chân, Bát Môn Độn Giáp kích hoạt gia tăng tổng thể lực lượng.
Bá Lực được điều động vào lòng bàn chân, Lạc Nam nặng nề đạp xuống một bước, hư ảnh Sâm Lâm Vạn Tượng hành không xuất thế.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Nghiền nát tầng tầng không gian, nhất cước chi uy giẫm đạp mà xuống.
Một cước vừa ra, thiên băng địa liệt.
RĂNG RẮC…
Mắt thường có thể nhìn thấy, chiến phủ khổng lồ đang trảm lên của Tứ Hợp Khôi băng liệt, uy lực của một cước như hồng tác động trực diện vào thân thể cứng rắn của nó.
‘‘Phu quân quá khủng bố !’’ Chúng nữ thấy Lạc Nam đại triển thần uy, mắt đẹp lóe sáng liên tục.
BÙM !
Nhưng mà rất nhanh, từng khuôn mặt đẹp đại biến.
Bởi vì Tứ Hợp Khôi dưới chân Lạc Nam bỗng nhiên hóa thành một khúc gỗ vô dụng, thân thể khổng lồ của nó ảo diệu hiện lên phía sau lưng Lạc Nam.
Bên trên mặt, hai hốc mắt trống rỗng đen kịch như lỗ đen vũ trụ thăm thẳm mở ra.
Từ bên trong đó, có hai luồng kim quang diệt thế ngưng tụ.