Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1493: 1493




“Hệ Thống, mở ra Vòng Quay Danh Vọng!”
Lạc Nam trong lòng hạ lệnh nói.

Thật ra, Cửa Hàng May Mắn mới là thứ bán nhiều vật phẩm, nhưng đối với trình độ hiện tại của Diễm Hồng Liên tam nữ, những đồ vật trong Cửa Hàng May Mắn đã rất ít thứ phù hợp với các nàng.

Nhất là khi Đế Đan, Pháp Bảo Đế Cấp Cực Phẩm các loại thì bản thân Lạc Nam thừa sức luyện chế, thậm chí thứ hắn luyện chế ra còn phù hợp với từng nữ nhân của mình hơn so với vật phẩm mà Cửa Hàng có bán.

Có lẽ để Cửa Hàng May Mắn mang lại nhiều tác dụng hơn, đòi hỏi nó phải tiếp tục nâng cấp thêm một lần nữa.

Đến khi đó, trong vật phẩm Cửa Hàng May Mắn bán ra sẽ có những vật phẩm đạt đến Thánh Cấp, đó mới là những thứ mà Lạc Nam nhắm đến.

Bất quá chẳng biết vì sau, từ lần thăng cấp trước đó ở Cổ Việt Tộc, đến tận hôm nay Lạc Nam đã tiêu tốn rất nhiều Điểm Danh Vọng, nhưng dấu hiệu Cửa Hàng sẽ tiếp tục thăng cấp vẫn còn mơ hồ không rõ.

“Đẳng cấp tiếp theo của Cửa Hàng là một đạo khảm cực kỳ quan trọng, một khi thành công nâng lên, chất lượng các vật phẩm được bán bên trong đó sẽ đạt đến một tầm cao mới!” Kim Nhi đứng ra giải thích nghi hoặc trong lòng hắn:
“Khoảng cách giữa Đế và Thánh như cách biệt một trời, cho nên số lượng Điểm Danh Vọng cần thiết để tiếp tục nâng cấp Cửa Hàng sẽ vô cùng khủng bố, công tử không thể ước tính theo những lần nâng cấp trước đó được!”
“Vậy đến bao giờ mới đủ?” Lạc Nam bĩu môi hỏi.

“Công tử đừng quá mong đợi vào Thánh Cấp, nhất là Thánh Cấp Vũ Kỹ hay còn xưng là Thánh Kỹ!” Kim Nhi ngưng trọng nói:
“Uy lực của Thánh Kỹ không phải bất kỳ ai cũng có thể khống chế, chúng nữ Hậu Cung mặc dù rất lợi hại, nhưng chỉ có số ít người là đủ lực lượng thi triển Thánh Kỹ, bằng không một khi triển khai, đừng nói là lực lượng mất sạch, mà ngay cả cơ thể cũng bị phản phệ nghiêm trọng!”
Lạc Nam giật mình.

Lúc này mới nhớ đến bản thân mình sở dĩ có thể thi triển Thánh Kỹ một cách thoải mái là nhờ vào nguồn năng lượng khổng lồ mà Bá Đỉnh mang lại, mặc dù như thế thì sau mỗi lần đánh ra Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn cũng tốn đến một nửa lực lượng tích trữ trong Bá Đỉnh.

Chúng nữ không tu luyện Cấm Kỵ, không có nguồn Đế Lực dồi dào, e rằng mỗi lần dùng Thánh Kỹ xong sẽ triệt để mất đi sức chiến đấu.

“Xem ra dã tâm dùng Thánh Kỹ áp đảo tất cả, thống nhất vũ trụ của ta hóa thành bọt nước rồi!” Lạc Nam cười khổ nói.

Vốn hắn từng có ý định đợi Cửa Hàng May Mắn có bán Thánh Cấp, sau đó sẽ điên cuồng thu thập Điểm Danh Vọng và mua sắm, trang bị cho Hậu Cung, Làng Nhất Thế và Côn Lôn hàng loạt đồ vật như Thánh Kỹ, Pháp Bảo Thánh Cấp đến tận răng, dùng thực lực tuyệt đối một hơi thống nhất vũ trụ.

Nhưng xem ra điều đó là mơ tưởng viễn vong, Thánh Kỹ và Thánh Cấp Pháp Bảo không phải ai cũng có thể sử dụng, dù chúng nữ bên cạnh hắn thiên phú kinh người và đột phá Thiên Đế cũng rất khó làm chủ được.

“Hơn nữa nếu vũ trụ cùng lúc xuất hiện quá nhiều đồ vật cấp Thánh cũng sẽ khiến đám địch nhân bên ngoài vũ trụ chú ý, nếu bọn chúng nảy sinh lòng tham, e rằng cục diện tiếp theo khó lường trước được!” Kim Nhi nhắc nhở nói tiếp.

Lạc Nam hít sâu một hơi gật gật đầu, hắn đã nhận ra tầm quan trọng của vấn đề.


Xem ra việc nhất thống Tiên Ma hai giới vẫn còn là gánh nặng đường xa, trước đó cần phải tiếp tục phát triển và mở rộng quy mô thực lực dưới trướng…
Nhìn lên Vòng Quay Danh Vọng, bảy cái ô ẩn chứa các loại vật phẩm đa dạng đã đập vào tầm mắt.

Ô thứ nhất, Điểm Danh Vọng ngẫu nhiên: Trừ hoặc cộng.

Ô thứ hai, ngẫu nhiên mất lượt hoặc thêm lượt.

Ô thứ ba, Đế Cấp Cực Phẩm Kiếm Kỹ - Tâm Kiếm Khí.

Ô thứ tư, Đế Cấp Cực Phẩm Bí Thuật – Phân Hồn.

Ô thứ năm, Đại Thần Thông – Đại Nhật Bách Thần Tướng.

Ô thứ sáu, Tuyệt Thế Thần Thông – Diệp Liên Phục Sinh Thuật.

Ô thứ bảy, Siêu Việt Đế Cấp Trận Pháp – Ngộ Vực Trận.

Lạc Nam nhịp tim đập lên thình thịch, móa nó…lần này ra toàn đồ tốt a.

Thứ kém nhất cũng là hàng Đế Cấp Cực Phẩm, bên trong đó thậm chí còn có một loại Tuyệt Thế Thần Thông và một loại Trận Pháp Siêu Việt Vũ Kỹ.

“Haha, thê tử trở về quả nhiên vận khí cực kỳ tốt a…” Lạc Nam nhịn không được cất tiếng cười to, ôm ba thân thể ngọc ngà hôn lia lịa, nước miếng miếng văng tung tóe trên mặt các nàng.

Ba nữ một mặt ghét bỏ đẩy hắn ra, Diễm Hồng Liên liếc xéo mắt:
“Chàng có bệnh sao? vận khí tốt cái gì?”
“Sư phụ Kim Nhi vừa mới gửi cho ta một chút đồ tốt!” Lạc Nam cực kỳ thần bí nói.

Hắn một bên ngắm nghía các loại vật phẩm trên Vòng Quay Danh Vọng, một bên kiểm tra tài sản hiện có của mình.

Điểm Danh Vọng: 3016 Tỷ…
“Hức!”
Mặc dù đã dự đoán từ trước, nhưng khi chứng kiến số Điểm Danh Vọng khổng lồ đang hiện diện, Lạc Nam cũng không ức chế nổi hít một ngụm khí lạnh.


Móa nó, 3016 tỷ Điểm Danh Vọng…đây là một trong số những lần tích lũy Điểm Danh Vọng nhiều nhất của hắn a.

“Không có gì đáng kinh ngạc, hành vi và chiến tích của Lạc Nam và cả Văn Lang lan truyền khắp vũ trụ, khiến vô số người nghị luận ầm ĩ, đạt từng ấy Điểm Danh Vọng là chuyện bình thường!” Kim Nhi bĩu môi nói ra:
“Nếu không phải việc dùng thân phận giả là Văn Lang khiến Điểm Danh Vọng thu vào phần nào bị hạn chế, e rằng Điểm Danh Vọng mà công tử đạt được còn nhiều hơn!”
“Ta mặc kệ, hơn 3000 tỷ trước mắt đã đủ sài rồi!” Lạc Nam hào hứng bừng bừng, hạ lệnh nói:
“Quay! Cho ta quay!”
Hiếm khi vận khí của hắn tốt đến cực điểm, lần đầu quay ra ô Điểm Danh Vọng cộng ngẫu nhiên 50 tỷ, lần hai còn quay ra ô thêm lượt.

Đúng là ba vị thê tử lâu ngày trở về, mang đến khí vận vượt quá tưởng tượng…Lạc Nam vẫn luôn tin tưởng các thê tử bảo bối chính là niềm may mắn của mình.

Thế là chỉ tốn không đến một trăm tỷ điểm, hắn đạt được tất cả vật phẩm trên Vòng Quay Danh Vọng.

Mặc dù từ lúc nâng cấp đến nay, phải đợi đến tận 3 tháng để được quay một lần, nhưng các vật phẩm mà Vòng Quay Danh Vọng mang đến chưa từng khiến Lạc Nam thất vọng.

Thế là, trong ánh mắt tò mò của mấy nữ, Lạc Nam mỉm cười thần bí lấy ra ba khối Ngọc Bội.

Trong đó, Ngọc Bội giao cho Băng Lam Tịch có hình dạng của một trái tim lớn chừng bàn tay, ở giữa trung tâm là hình dạng điêu khắc của từng thanh Kiếm bén nhọn, ẩn chứa khí tức nguy hiểm đến cùng cực.

“Phu quân…đây là…” Băng Lam Tịch toàn thân run lên, chẳng biết vì sao khi cầm Ngọc Bội này, Kiếm Tâm bên trong cơ thể nàng chấn động kịch liệt.

“Nó là môn Vũ Kỹ do một vị tiền bối từng sở hữu Phá Vạn Kiếm Tâm Thể sáng tạo có tên Kiếm Tâm Khí!” Lạc Nam tiếp nhận thông tin từ Hệ Thống, mở miệng giải thích nói:
“Hơn nữa chỉ những người sở hữu Kiếm Tâm mới có thể tu luyện môn Vũ Kỹ này, bởi vì Kiếm Tâm Khí sẽ giúp cho Kiếm Tu ngưng tụ bên trong Kiếm Tâm của mình những đường Kiếm Khí sát phạt nguy hiểm, khi chiến đấu có thể bất ngờ phóng xuất Kiếm Khí này diệt sát địch nhân!”
“Vũ Kỹ thật nguy hiểm!” Mấy nữ nghe vậy sắc mặt ngưng trọng nói.

Thông thường khi muốn đánh ra vũ kỹ hoặc đòn công kích nào đó, tu sĩ phải kết ấn hoặc vận chuyển lực lượng và làm ra hành động nhất định, đối thủ có thể nhìn thấy và làm ra đề phòng hoặc phản kích.

Còn Kiếm Tâm Khí lại được ngưng tụ từ trước và ẩn giấu trong Kiếm Tâm, chỉ cần một ý niệm của Kiếm Tu là nó sẽ phóng xuất đánh lén, nếu kẻ địch không có thủ đoạn giữ mạng đặc thù, e rằng dữ ít lành nhiều.

“Lam Tịch có Nhất Kiếm Phá Vạn Pháp, nay lại sở hữu thêm Kiếm Tâm Khí, bất kỳ địch nhân nào cũng sẽ đau đầu khi đối mặt với nàng!” Vương Y Vận cảm thán nói ra.

“Thiếp rất ưa thích lễ vật này của sư phụ Kim Nhi!” Băng Lam Tịch hài lòng mỉm cười, tiếp nhận Kiếm Tâm Khí, chiến ý trong mắt lấp lóe.


Nàng đã mường tượng ra mình sẽ vận dụng Kiếm Tâm Khí như thế nào trong các trận chiến.

“Thế của thiếp là thứ gì?” Diễm Hồng Liên chờ mong nhìn Ngọc Bội mà mình vừa tiếp nhận.

Chỉ thấy nó là một kiện Ngọc Bội có hình dạng ngọn lửa, bên trên thân ngọc bội có điêu khắc các tôn Thần Thú nổi danh chuyên sử dụng Hỏa Hệ trong vũ trụ.

“Đại Nhật Bách Thần Tướng, môn Đại Thần Thông mà chỉ người sở hữu Đại Nhật Thần Thể mới đủ điều kiện tu luyện!” Lạc Nam cười nói:
“Một khi triển khai thuật này, mặt trời khổng lồ bên trong Đại Nhật Thần Thể sẽ bùng nổ Hỏa Thuộc Tính, ngưng tụ thành pháp tướng những tôn Thần Thú tinh thông Hỏa Hệ, trợ giúp chủ nhân chiến đấu!”
“Bất Tử Điểu, Hỏa Phượng Hoàng, Kim Ô, Chu Tước, Hỏa Kỳ Lân, Hỏa Long…”
“Thực lực và tu vi của người thi triển càng mạnh, các tôn pháp tướng của thần thú được triệu hoán sẽ càng mạnh, nó sẽ là môn Thần Thông có thể theo nàng chinh chiến cả đời!”
Diễm Hồng Liên hai mắt tỏa sáng, hưng phấn đến mức bộ ngực to tròn phập phồng, đối với nữ nhân có tính cách hiếu chiến giống như nàng, môn Thần Thông này không thể nghi ngờ chính là tuyệt phối.

“Vậy còn của thiếp thì sao? là Vũ Kỹ hay Thần Thông?” Vương Y Vận có chút hứng thú nhìn ngọc bội trong tay mình.

Chỉ thấy nó có hình dạng như một đóa sen vạn cánh, loáng thoáng ẩn chứa năng lượng sinh mệnh khổng lồ.

Điều này khiến Vương Y Vận cảm thấy kỳ quái, nàng là tu sĩ Băng Hệ, hắn giao ngọc bội ẩn chứa sinh mệnh lực cho nàng làm gì?
“Nàng cực kỳ may mắn!” Lạc Nam hít một hơi, ngay cả hắn cũng bị công dụng của thứ thuộc về Vương Y Vận làm cho kinh ngạc, chậm rãi nói ra:
“Diệp Liên Phục Sinh Thuật là một môn Tuyệt Thế Thần Thông, nó có thể chuyển hóa những cánh hoa của đóa Băng Liên trong cơ thể nàng thành sinh mệnh lực để trị thương cho cơ thể và cả linh hồn, hơn nữa số lần thi triển không hề hạn chế, chỉ khi nào Băng Liên của nàng tàn cánh thì thôi!”
“Cái gì?” Diễm Hồng Liên cùng Băng Lam Tịch quá đỗi kinh hãi hét lên thất thanh.

Là tỷ muội thân thiết, các nàng thừa hiểu Vương Y Vận sở hữu Băng Liên Thần Thể, thể chất này đã giúp nàng ngưng tụ một đóa Băng Liên trong cơ thể mình.

Đó Băng Liên này hấp thu các loại tài nguyên tinh khiết Băng Hệ để gia tăng số lượng cánh hoa.

Nhiều năm cố gắng, Băng Liên của Vương Y Vận đã sở hữu đến hàng vạn cánh hoa rồi.

Vậy mà môn Diệp Liên Phục Sinh Thuật có thể khiến Vương Y Vận chuyển hóa những cánh hoa này thành sinh mệnh để tự hồi phục?
Điều này chẳng phải sẽ khiến Vương Y Vận trở nên bất tử nếu số lượng cánh hoa không tàn?
“Các nàng đừng vội kinh ngạc!” Lạc Nam thản nhiên nói:
“Tuyệt Thế Thần Thông tuy mang lại công hiệu kinh người, nhưng nó cũng có những mặt hạn chế rất lớn!”
“Đầu tiên, bị thương càng nặng thì số lượng cánh hoa tiêu hao sẽ càng nhiều, mỗi một cánh hoa của Băng Liên ngưng tụ rất vất vả, nếu như được chọn, ai nguyện ý bị thương để tiêu hao chúng nó?”
“Còn nữa, sau mỗi một lần sử dụng Diệp Liên Phục Sinh Thuật thì số lượng cánh hoa tiêu hao kế tiếp sẽ nhân lên gấp đôi, cho nên dù là hàng vạn cánh hoa của Y Vận đang sở hữu cũng không đảm bảo sẽ sử dụng Tuyệt Thế Thần Thông được bao nhiêu lần!”
“Cuối cùng, bị mất càng nhiều cánh hoa, chiến lực của Y Vận sẽ càng suy yếu!”
Diễm Hồng Liên với Băng Lam Tịch nghe vậy mới có chút tiếc nuối, các nàng ước gì tỷ muội của mình càng mạnh càng tốt.

Vương Y Vận tán thành gật đầu: “Phu quân nói rất đúng, tuy nhiên Diệp Liên Phục Sinh Thuật này quả thật như sinh ra là thuộc về thiếp vậy, tuy có những hạn chế nhưng công hiệu mà nó mang lại cũng đủ làm thiếp hài lòng!”
“Đương nhiên rồi, môn Thần Thông này do một vị tiền bối trước cả thời đại thượng cổ, từng sở hữu cả Băng Liên Thần Thể và Sinh Mệnh Linh Căn sáng tạo, nguyên lý quan trọng của nó nằm ở việc đem Băng Hệ Đế Lực chuyển hóa thành Sinh Mệnh Lực!” Lạc Nam đắc ý nói, trong lòng âm thầm cười trộm.

Vốn hắn chỉ định mở ra Vòng Quay Danh Vọng thử vận một phen, nếu không có hàng nào vừa mắt thì tự mình luyện chế Pháp Bảo hoặc Y Phục làm quà tặng, nào ngờ Vòng Quay Danh Vọng lần này làm nên chuyện như vậy, một hơi ra ba kiện đồ vật vừa phù hợp với các nàng.


Về phần Đế Cấp Cực Phẩm Bí Thuật – Phân Hồn, Lạc Nam dự định để bản thân mình tu luyện.

Nhưng tất cả những thứ vừa kể trên cũng không kinh khủng bằng vật phẩm cuối cùng.

Siêu Việt Đế Cấp Trận Pháp – Ngộ Vực Trận.

Mặc dù tên chỉ có ba từ, nhưng sự khủng bố của nó là không hề bàn cãi.

Ngộ Vực Trận là loại Trận Pháp do những đại thế lực bên ngoài vũ trụ bố trí, nhằm mục đích hỗ trợ các đệ tử tinh anh lĩnh ngộ được Vực cũng như gia tăng số tầng Vực.

Phải biết rằng, dù Lạc Nam từng trải qua Luân Hồi Vạn Kiếp, chinh chiến qua vô số trận chiến lớn nhỏ thì các loại Vực của hắn cũng chưa chạm đến đỉnh.

Có Ngộ Vực Trận này, chẳng những bản thân hắn có thể sử dụng, mà chúng nữ bên cạnh hắn cũng sẽ được thơm lây, điên cuồng lĩnh ngộ và nâng cấp Vực.

Nghĩ đến tất cả nữ nhân của mình đều sở hữu Vực cường đại, Lạc Nam toàn thân sướng đến mức run lên.

“Công tử đừng vội mừng, vì là Trận Pháp cao cấp nên chỉ có Nguyên Thạch là loại tài nguyên duy nhất để Ngộ Vực Trận có thể hoạt động! Tiên Thạch và Ma Thạch không đủ tư cách!” Kim Nhi lại dội một gáo nước lạnh:
“Với số lượng Nguyên Thạch mà công tử đang sở hữu, tiêu hao tất cả cũng chỉ duy trì Ngộ Vực Trận được khoảng hơn nửa năm cho ba người sử dụng mà thôi!”
“Ba người dùng nửa năm?” Lạc Nam trợn mắt há hốc mồm, khóe miệng co giật.

Hắn tốn biết bao công sức tham gia Giao Dịch Nội Bộ săn lùng Nguyên Thạch, được nam tử thần bí ở Thiên Địa Hội giao cho nửa mỏ Nguyên Thạch, rồi còn đem tài sản cướp được từ Hắc Ám Vĩnh Kiếp đổi thành Nguyên Thạch, số lượng Nguyên Thạch tích trữ hiện tại đủ cho tất cả thế lực dưới trướng tiêu sài vài chục năm.

Nhưng chỉ đủ Ngộ Vực Trận hoạt động hơn nửa năm một chút, hơn nữa số lượng chỉ là ba người…
Chưa kể, hắn không thể đem tất cả Nguyên Thạch ném vào Ngộ Vực Trận được nha…
“Rất nhiều Thiên Đế cả đời còn chưa lĩnh ngộ được Vực!” Kim Nhi nhún nhún vai:
“Muốn đi đường tắt thì phải chấp nhận bỏ ra cái giá xứng đáng!”
Lạc Nam bực bội ném Ngộ Vực Trận ra sau ót, hắn biết hiện tại mình chưa đủ khả năng để sử dụng con hàng này.

Số lượng Nguyên Thạch trong tay không cho phép.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam tạm dẹp ý niệm gia tăng các tầng vực, dùng cách khác để nâng tầm sức mạnh.

Hắn nhẹ nhàng phất tay, hàng loạt nguyên liệu ly kỳ cổ quái đã lơ lửng trước mặt.

Chúng là các nguyên liệu để luyện chế Oanh Thiên Tổ Phù.