Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1514: 1514




“Tình hình thế nào rồi? vì sao Lạc Nam và Huyền Nhi vẫn chưa ra?”
Dưới gốc Ngô Đồng, đám trưởng lão Phượng Hoàng Tộc đầy lo lắng hỏi.

Ngay cả Phượng Nghi Nữ Đế cũng nhíu chặt chân mày, theo lý mà nói…chỉ cần Lạc Nam không nhận lời khiêu chiến của tàn hồn Phượng Tổ là được phép mang theo Cửu Huyền ra ngoài rồi, tại sao lại kéo dài lâu như vậy?
Đám người đưa mắt nhìn Ngô Đồng Thụ, bởi vì nó là tồn tại duy nhất có thể cảm ứng được tình cảnh bên trong Phượng Hoàng Bí Cảnh.

Bất quá khiến mọi người thất vọng chính là, Ngô Đồng Thụ bất đắc dĩ đáp:
“Tầng cuối cùng như một vùng tinh không riêng biệt, đó là không gian do đích thân Phượng Tổ tạo nên, dù là ta cũng không thể cảm ứng tình huống trong đó…”
Dung nhan khuynh quốc khuynh thành của Phượng Nghi Nữ Đế trầm ngâm, nàng hít sâu một hơi thầm nghĩ:
“Chẳng lẽ Lạc Nam muốn khiêu chiến cả Phượng Tổ?”

Bên trong không gian ở tầng cuối cùng…
Lạc Nam chắp tay mà đứng, nhìn lấy Phượng Cửu Huyền hai mắt nhắm chặt ngồi trên bảo tọa.

GÁY!
Một tiếng phượng ngâm cao quý vang lên, pho tượng Thiên Mệnh Phượng Tổ khổng lồ đột nhiên lóe sáng.

Theo sau đó, một cổ Niết Bàn Thánh Hỏa tinh khiết đến khó thể hình dung lấy tốc độ kinh người từ bên trong pho tượng sôi trào, nhanh chóng tiến vào cơ thể Phượng Cửu Huyền thông qua bảo tọa…
Niết Bàn Thánh Hỏa là ngọn lửa tượng trưng cho sinh mệnh, dựa theo ý muốn của chủ nhân mà nó có thể thiêu đốt kẻ thù hoặc trị thương cho bản thân hay mục tiêu chỉ định…
Vì thế mà lúc này đây, thay vì khiến Phượng Cửu Huyền trọng thương như trước, Niết Bàn Thánh Hỏa khổng lồ ẩn chứa bên trong pho tượng đang ra sức trị thương cho nàng.

Lợi hại ở chỗ, những Niết Bàn Thánh Hỏa này là Thiên Đế Lực hàng thật giá thật do chính Phượng Tổ dưỡng dục mà ra, đồng nghĩa với việc nếu Phượng Cửu Huyền thành công tiếp nhận, nàng sẽ sở hữu Thiên Đế Lực khi tuổi còn rất trẻ, đồng thời có luôn Hỏa Thuộc Tính tinh khiết sánh ngang với Phượng Tổ, độ tinh khiết đạt đến 10 sao.

“AAAA…”
Trong lúc hôn mê, Phượng Cửu Huyền vô thức rê.n rỉ đau đớn, mi tâm nhíu chặt, sắc mặt trắng bệch…
Theo lý mà nói, thân thể của nàng ấy đang được Niết Bàn Thánh Hỏa trị thương, lẽ ra nên biểu hiện thoải mái và dễ chịu mới đúng.

Nhưng đáng nói ở chỗ, bên trong lượng Niết Bàn Thánh Hỏa mà Phượng Tổ truyền thừa cho Phượng Cửu Huyền còn ẩn chứa số lượng tin tức khổng lồ, gồm có tất cả những thủ đoạn và lịch sử từ trước đến nay của Phượng Hoàng Tộc.

Ngay cả Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh hoàn chỉnh, thần thông Sinh Tử Giao Dung, cách chưởng khống Tịch Diệt Niết Bàn Hỏa, Đế Kỹ Sinh Tử Kết Giới đều có đủ bên trong truyền thừa.

Chính vì thế, linh hồn và tinh thần của Phượng Cửu Huyền đang phải tiếp nhận lượng tin tức quá lớn, dẫn đến cơn đau từ sâu bên trong.

Lạc Nam nhìn mỹ nhân thống khổ cũng có chút không đành, chậm rãi tiến lại cho nàng uống Tẩy Hồn Thủy.

Quả nhiên có hiệu quả, mi tâm của mỹ nhân đã dãn ra, sắc mặt trở nên thư thái dễ chịu hơn không ít…
Tình trạng thân thể cũng dần tốt lên…
Lạc Nam nhìn một màn này, hô hấp cũng dần trở nên nặng nề, hơi thở có chút dồn dập, tiểu huynh đệ vô thức ngẩng cao đầu biểu tình dữ dội.


Bởi vì khi chiến đấu với Thiên Mệnh Phượng Tổ, y phục trên người của Phượng Cửu Huyền đã hóa thành tro bụi.

Trước đó nàng bị thương nặng, cơ thể bị phủ bởi một lớp máu đỏ không nhìn thấy gì.

Nhưng giờ đây, khi Niết Bàn Thánh Hỏa đang làm lành vết thương, đồng thời khiến máu trên cơ thể bóc hơi, ngọc thể trần tru.ồng của mỹ nhân lộ diện rõ ràng trong mắt Lạc Nam, dung nhan cũng khôi phục sự hoàn hảo.

Nàng sở hữu mái tóc óng ánh như ngân hà chảy dọc theo tấm lưng trần trơn nhẵn, khuôn mặt trái xoan cân đối, mày liễu đen tuyền cong cong, hai mắt khép hờ khiến lông mi run rẩy, bờ môi kiều diễm oánh nhuận lan tỏa hương thơm, chiếc cổ cao thẳng như thiên nga kiêu ngạo, xương quai xanh xảo đoạt thiên công, bộ ngự.c nở nang không kém phần săn chắc vểnh lên cao cao, chóp đỉnh là hai hạt anh đào đỏ thẳm nằm trên quầng tròn màu phấn hồng.

Vòng eo lã lướt không có một chút mỡ thừa, linh hoạt dẻo dai như rắn nước không xương, lỗ rốn nhỏ xinh tinh xảo…
Phía dưới chút nữa chính là thánh địa của mọi nam nhân, thảm cỏ thơm lóng lánh được cắt tỉa gọn gàng hình tam giác nhỏ, nằm gọn trên bờ mu béo mập, loáng choáng giấu đi một phần cái khe rãnh nằm dọc như mật của đôi môi thứ hai…
Bắp đùi thẳng tắp, đôi chân thon dài, vì đang ở tư thế ngồi trên bảo tọa, hai chân hơi tách ra, nên phía trước của nàng từ dưới lên trên đều đập thẳng vào mắt hắn.

“Không hổ danh là đệ nhất Đế Nữ của Phượng Hoàng Tộc a…” Lạc Nam cảm thán một tiếng, ánh mắt đầy thưởng thức tự nhiên ngắm nhìn.

Hắn cũng có nhận biết vài mỹ nữ trẻ tuổi của Phượng Hoàng Tộc như Phượng Băng Mai, nữ tướng của Băng Phượng Quân các loại…
Nhưng tất cả đều không thể so sánh với Phượng Cửu Huyền trước mặt.

“Ưm…”
Mà lúc này, khi thương thế dần lành, đôi mi đang nhắm của Phượng Cửu Huyền chậm rãi mở ra…
Loáng thoáng mơ hồ, nàng nhìn thấy có một tên nam nhân đang dùng ánh mắt thưởng thức quan sát mình, giống như quan sát một kiện tuyệt tác nghệ thuật vậy.

“Nhưng tại sao lại có nam nhân…ta chẳng phải thất bại khi khiêu chiến Phượng Tổ tiền bối sao?”
Trong đầu Phượng Cửu Huyền xuất hiện một ý niệm.

Linh trí tràn về, nàng lấy lại tỉnh táo, trong lòng giật mình: “Lạc Nam?”
Bởi vì vẫn còn đang trong quá trình truyền thừa, Phượng Cửu Huyền không thể lên tiếng, nàng chỉ đành ngồi tại chỗ trên bảo tọa, dùng ánh mắt đề phòng và cảnh giác nhìn lấy tên nam nhân khiến mình khó quên.

Ở Thiếu Đế Chi Chiến, nàng bị chiến lực và thiên phú của hắn khuất phục, nhưng bản tính hiếu thắng không cho phép nàng chịu thua, trái lại liều mình khảo nghiệm cả tầng 13, việc ngay cả mẫu thân nàng trước đây cũng không làm được.

Bất quá, Lạc Nam sao lại ở đây?
Như nhận ra nghi ngờ trong lòng nàng, Lạc Nam nhếch miệng cười giải thích:
“Trong thời gian nàng bế quan, quan hệ của ta và Phượng Hoàng Tộc có chút gần gũi, là mẫu thân nàng nhờ ta đi vào Phượng Hoàng Bí Cảnh để cứu nàng!”
Phượng Cửu Huyền nghe vậy nhẹ nhàng thở ra, cảm giác đề phòng giảm xuống, yên tâm hơn không ít.

Bởi vì nàng biết lời của hắn rất có thể là thật.

Nàng đủ lý trí để nhận ra tình cảnh của mình khi đó là nguy hiểm đến mức nào, sợ rằng hậu bối dưới 3 vạn tuổi của Phượng Hoàng Tộc không ai cứu nổi, mẫu thân nhờ Lạc Nam ra tay cũng là chuyện bình thường.


“Khoan đã…ta đang tiếp nhận truyền thừa?” Phượng Cửu Huyền mắt đẹp trợn tròn, rõ ràng nàng đã thất bại, sao còn được truyền thừa cơ chứ?
Hơn nữa lúc này đây, khi có vô số tin tức khổng lồ đi vào đại não, nàng mơ mơ màng màng, chưa hoàn toàn lấy lại tinh thần.

“Ta may mắn thông qua khảo nghiệm, đem truyền thừa giao cho nàng luôn, bỏ thì phí lắm!” Lạc Nam nhún nhún vai đáp.

Phượng Cửu Huyền xém chút từ trên bảo tọa đứng lên.

Nam nhân này điên rồi phải không? Truyền thừa quý giá nhất của Phượng Hoàng Tộc vậy mà giao cho nàng một cách tùy tiện như vậy
?
Chẳng lẽ chênh lệch giữa hắn và nàng đã lớn đến thế rồi sao?
Chỉ mới vài năm sau Thiếu Đế Chi Chiến thôi mà…
Không hiểu vì sao, mặc dù nhận được truyền thừa, nàng sẽ trở nên hùng mạnh vượt trội trong thời gian tới, nhưng Phượng Cửu Huyền lại cảm thấy không vui.

Bởi vì truyền thừa này không phải do nàng nỗ lực đạt được, trái lại là do nam nhân trước mặt tùy ý tặng cho nàng.

Có chút buồn, Phượng Cửu Huyền cúi gằm mặt xuống.

Chợt, thân thể nàng trở nên cứng đờ…
Bởi vì nàng đã nhận ra mình đang trần tr.uồng, trên người không một mảnh vải, đối diện là nam nhân nhìn chằm chằm.

Trong lúc nhất thời, Phượng Cửu Huyền muốn cưỡng ép đứng dậy, sắc mặt đầy vẻ quật cường, gò má đỏ lên như lửa, mí mắt lóng lánh lệ quang.

Đáng tiếc, truyền thừa của Phượng Tổ không phải nàng có thể từ bỏ nửa vời như vậy, bảo tọa cố định cơ thể nàng tại chỗ, không cho phép nàng đứng lên.

“Hiểu lầm, tất cả là hiểu lầm, ta chưa từng nhìn…”
Lạc Nam tròng mắt đảo quanh, vội vàng lên tiếng:
“Niết Bàn Thánh Hỏa đang thiêu đốt toàn thân nàng, ta đã muốn khoác y phục lên cho nàng nhưng đã bị đốt cháy!”
“Hơn nữa trong lúc nguy cấp vì nóng lòng cứu người, hoàn toàn không có tinh thần để ý đến chuyện nam nữ hay khinh nhờn!”
Nói xong còn cố ý quay mặt ra sau lưng, không tiếp tục nhìn nữa.

Phượng Cửu Huyền cắn chặt cánh môi đến mức sung huyết, gò má trắng nõn ửng hồng, vừa thẹn vừa vội muốn độn thổ.

Tính cách của nàng vốn điềm tĩnh thong dong, từ nhỏ đến lớn đã cao quý như tiên, thân khoác Phượng Hoàng Vũ Y đón nhận vô số ánh mắt sùng bái của người khác…
Nào tưởng tượng rằng sẽ có một ngày lỏa thể ngồi trước mặt nam nhân, để hắn xem hết mọi ngõ ngách thân thể mình từ trên xuống dưới?
Mặc dù Lạc Nam ngụy biện rất tốt, nhưng thứ hung khí đội lên dưới quần của hắn không giấu được mắt nàng, Phượng Cửu Huyền tin lời của hắn mới là có quỷ.

Nàng âm thầm thề, sau khi tiếp nhận truyền thừa hoàn tất, nàng phải ép Lạc Nam quên đi chuyện lần này.


Nhưng ngay lập tức, sắc mặt Phượng Cửu Huyền đại biến…
Đan điền của nàng lúc này như muốn nổ tung, lỗ chân lông rỉ máu bất chấp có Niết Bàn Thánh Hỏa đang trị liệu, thể xác đau đớn đến cực điểm khó thể hình dung.

Phượng Cửu Huyền sắc mặt trắng bệch, nàng đã nhận ra tình huống cực kỳ nghiêm trọng lần này, nếu như sơ suất nàng sẽ bạo thể mà chết.

Bất quá vì tính cách quật cường, nàng lại mím chặt môi không rên lên một tiếng…
Lạc Nam nhíu chặt chân mày, hắn là một Hồn Đế, cho nên những dao động linh hồn không thể giấu được cảm ứng của hắn.

Hắn cảm giác được Phượng Cửu Huyền sau lưng mình đột nhiên trở nên rất đau nhưng nàng vẫn đang cố nhịn…
Vội vàng quay đầu nhìn lại, Lạc Nam cũng biến sắc mặt, bàn tay hung hăng vỗ vào trán mình đầy tự trách:
“Là ta lỗ mãng rồi!”
Tình huống của Phượng Cửu Huyền lúc này đang cực kỳ bất ổn.

Nàng tiến vào Phượng Hoàng Bí Cảnh khi tu vi chỉ có Bán Yêu Đế.

Sau khi thông qua các tầng khảo nghiệm, nàng đã đủ tích lũy và điều kiện để đột phá Yêu Đế Giả, sau đó càng là đến Đại Yêu Đế.

Nhưng đừng quên, nếu không trải qua Đế Kiếp, ngươi sẽ chưa được xem là đột phá.

Phượng Hoàng Bí Cảnh là không gian độc lập, nó đương nhiên không hề tồn tại Đế Kiếp.

Cho nên Phượng Cửu Huyền lúc này mặc dù đã có lực lượng của Đại Yêu Đế, nhưng thân thể chưa trải qua Đế Kiếp chỉ sánh ngang Đế Giả mà thôi.

Trước tình hình như vậy, thân thể của nàng vô pháp tiếp nhận truyền thừa khổng lồ của Thiên Mệnh Phượng Tổ, đặc biệt là lượng Niết Bán Thánh Hỏa Thiên Đế Lực mênh mông như biển.

Đan điền của nàng quá nhỏ, thân thể của nàng quá yếu để gánh chịu cấp độ truyền thừa này, trừ khi nàng đột phá thành Đại Yêu Đế trước khi tiếp nhận truyền thừa.

Lạc Nam không chú ý đến điều này, hắn vốn cho rằng mình để Phượng Cửu Huyền tiếp nhận truyền thừa là tốt cho nàng, nhưng đã vô tình hại nàng…
“Phải chấm dứt truyền thừa!” Lạc Nam ánh mắt lóe lên, muốn tách Phượng Cửu Huyền ra khỏi bảo tọa và pho tượng, thậm chí là phá nát chúng nó khi cần thiết.

“Công tử không thể!” Kim Nhi vội vàng ngăn cản:
“Lúc này thân thể và linh hồn của nàng ấy đang gắn kết với bảo tọa và pho tượng, nếu truyền thừa gián đoạn sẽ còn nguy hiểm hơn, nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma, nặng thì tu vi phế bỏ thậm chí tử vong!”
“Bá Đỉnh xuất!”
Lạc Nam triệu hồi Bá Đỉnh, muốn dùng nó để nuốt lấy phần lớn Niết Bàn Thánh Hỏa, giảm tải cho Phượng Cửu Huyền.

Nào ngờ hành vi của hắn khiến bảo tọa như bị khiêu khích, lực lượng trong pho tượng điều động, dữ dội tiến vào thân thể Phượng Cửu Huyền càng nhanh hơn, như sợ Bá Đỉnh của Lạc Nam cướp mất…
“PHỐC!”
Đôi môi anh đào của Phượng Cửu Huyền rỉ máu, hai mắt nhắm chặt vì đau đớn.

“Vô ích thôi, trừ khi công tử trở thành một phần của Phượng Cửu Huyền mới có thể qua mặt được bảo tọa và chia sẽ lực lượng, giúp nàng ấy luyện hóa và tiêu thụ toàn bộ truyền thừa!” Kim Nhi nhắc nhở nói.

Lạc Nam đem Bá Đỉnh thu vào, trong lòng cũng đã nghĩ đến biện pháp.

Hít sâu một hơi, hắn chậm rãi bước đến bên cạnh bảo tọa, nhìn chăm chú Phượng Cửu Huyền, giọng điệu ôn nhu mà bá đạo, không để nàng có bất kỳ cơ hội từ chối nào:

“Cửu Huyền, ta muốn nàng làm nữ nhân của ta kể từ giờ phút này!”
Phượng Cửu Huyền toàn thân rung lên, hai mắt mở to nhìn hắn, trong đáy mắt là tràn ngập cảm xúc phức tạp, không đồng ý…cũng chẳng từ chối.

Nàng rõ ràng động cơ của nam nhân này, hắn nói câu đó không phải vì yêu nàng, cũng không phải động lòng với nàng, khi còn ở Thiếu Đế Chi Chiến hắn cũng chưa từng có bất kỳ sự chú ý đặc biệt nào cho nàng.

Hắn chỉ muốn cứu nàng vào giờ phút này mà thôi…
Phượng Cửu Huyền cũng chưa muốn chết, nàng vẫn còn mẫu thân, vẫn còn tộc nhân, vẫn còn một người dì dưới đáy Phượng Sào tăm tối.

Hiển nhiên khi đã tiếp nhận lượng tin tức khổng lồ, Phượng Cửu Huyền cũng đã biết tầm ảnh hưởng của Tịch Diệt Phượng Hoàng đối với Phượng Hoàng Tộc, biết được nguyên nhân lịch sử bị thay đổi, biết được Phượng Hoàng Tộc vẫn luôn sai lầm vô số năm qua…
Vì thế nàng khép hờ đôi mắt như ngầm đồng ý hành vi kế tiếp của Lạc Nam…
Nhưng mà, nàng sẽ không trở thành nữ nhân của hắn theo lời đề nghị.

Phượng Cửu Huyền nàng không cần bố thí và lòng thương hại của hắn…
Chuyện lần này, tất cả là vì hắn muốn cứu nàng và nàng chấp nhận bỏ ra cái giá để được hắn cứu, không hơn không kém.

Lạc Nam hiện tại cũng không có thời gian quan tâm suy nghĩ trong lòng Phượng Cửu Huyền, hắn biết nếu mình không nhanh chóng hành động, nàng sẽ phải chết.

Nhanh chóng tách nhẹ đôi chân dài miên man của mỹ nhân sang hai bên.

Đập vào mắt Lạc Nam là u cốc e thẹn màu hồng phấn đầy xinh xắn.

Lông mi Phượng Cửu Huyền run dữ dội cho thấy tâm tình không bình tĩnh của nàng.

“Khô quá chưa vào được…”
Lạc Nam trong lòng thầm nghĩ, sau đó vội vàng cúi đầu, đặt môn hôn lên chốn tư mật của nữ tử.

Một hương thơm trinh nguyên, pha lẫn chút vị đạo đặc trưng ngọt ngào của Phượng Cửu Huyền khiến hắn si mê.

Đầu lưỡi duỗi ra, động tác thành thạo nồng nàn nhấm nháp cô bé của nàng.

“Ưm…”
Phượng Cửu Huyền toàn thân nóng lên, nàng chỉ cảm thấy một cái lưỡi thô ráp tiến vào cơ thể mình, đây là điều mà nàng chưa bao giờ nghĩ đến…
Thứ đó cực kỳ lão luyện và kinh nghiệm, biết cách trêu chọc những vị trí mẫn cảm của nàng, biết cách khiêu khích vô số sợi dây thần kinh của nàng tê dại…
“Á…cảm giác này…lạ quá…”
Hai vác,h thịt mềm co bóp dữ dội, Phượng Cửu Huyền nhận thấy một thứ gì đó đang trào dâng từ tận cùng hoa tâm…
Miệng Lạc Nam đầy nước…có chút vị máu do lỗ chân lông của nàng rỉ ra, tình huống thật sự nguy cấp.

Bá Y giải trừ, c/ôn thịt khủng bố lộ diện.

Đặt vào hai mép môi ẩm ướt, Lạc Nam trầm thấp khẳng định:
“Mặc kệ nguyên nhân xảy ra, kể từ khoảnh khắc này…nàng thuộc về ta!”
Gầm lên một tiếng, vùng hông đẩy mạnh!

Chúc cả nhà ngủ ngon.