“Thiên Nhi…”
Lạc Nam có chút ấn tượng với cái tên này…
Dường như lần trước khi giả dạng thành Chấn Hào xâm nhập Tru Tiên Điện hắn từng gặp thoáng qua Thiên Nhi Đế Nữ một lần, biết được nàng là đồ đệ của Nhị Trưởng Lão Ngọc La Yên, dung mạo và thiên phú đều là thuộc hàng ngũ thiên tài hiếm thấy.
Nếu như nàng là trẻ mồ côi được Ngọc La Yên thu nhận mà không phải người xuất thân từ Tru Tiên Điện, vậy hắn cũng có thể tìm cách mang đi.
Bất quá nhìn lấy vẻ mặt tuyệt mỹ của Ngọc La Yên, lại thêm liên tưởng đến một màn hương diễm vừa rồi, Lạc Nam nổi hứng trêu chọc nàng, mỉm cười hỏi:
“Ta giúp nàng nhận ra bộ mặt thật của Tru Tiên Điện để không còn xem kẻ thù là ân nhân, còn hứa hẹn sẽ giúp nàng trả thù bọn chúng, hiện tại nàng còn muốn ta cứu thêm đồ đệ, không biết có gì đền đáp hay không?”
Ngọc La Yên thoáng trầm tư.
Thật ra nàng cũng hiểu mình yêu cầu hơi nhiều, đạo lý trên đời không có món ngon miễn phí nàng vẫn là hiểu rõ.
Hiểu theo cách nào đó, Lạc Nam chính là ân nhân của nàng khi đã giúp nàng tỉnh mộng khỏi mưu hèn kế bẩn của Tru Tiên Điện, nàng chấp nhận làm việc cho hắn cũng chỉ vì hai người có chung kẻ thù, hiện tại mặc dù xâm nhập Tru Tiên Điện thành công nhưng không ai dám đảm bảo sẽ thuận lợi thoát thân, còn muốn hắn bận tâm cứu thoát đồ đệ quả thật là hơi quá mức.
Lạc Nam cũng đâu phải thánh nhân hay nhà từ thiện, nếu ai nhờ hắn cũng giúp vậy chẳng phải phiền toái đến chết?
Bất quá nghĩ đến toàn bộ Tru Tiên Điện là kẻ thù, chỉ có duy nhất nữ đồ đệ là người thân duy nhất được mình nuôi dưỡng từ nhỏ, Ngọc La Yên không nguyện ý bỏ đồ đệ lưu lại.
Nghĩ đến Lạc Nam là kẻ phong lưu đa tình, hai mắt Ngọc La Yên sáng lên, vội vàng hứa hẹn:
“Chỉ cần ngươi cứu Thiên Nhi, ta sẽ đem nàng gả cho ngươi, bất kể thiên phú hay dung mạo cũng sẽ không làm ngươi thất vọng!”
Thật ra Thiên Nhi có vô số nam nhân truy cầu, xem là tình nhân trong mộng…bất quá vẫn luôn chuyên tâm tu luyện, mục đích là báo thù cho sư phụ, hiếu tâm vô cùng.
Vì vậy Ngọc La Yên bèn muốn tác thành cho Lạc Nam.
Đáng tiếc, Lạc Nam lại là lắc đầu nói: “Bên cạnh ta hồng nhan tri kỷ và thê tử nhiều như mây, tất cả đều trải qua nhiều chuyện mới đến được với nhau, ta không quá ưa thích các mối quan hệ mai mối như vậy!”
Ngọc La Yên hé mở đôi môi, nhớ đến những mỹ nhân như hoa như ngọc bên cạnh hắn, xác thực Thiên Nhi không có ưu thế quá lớn.
Đang âm thầm lo lắng, lại nghe Lạc Nam cười thần bí:
“Huống hồ sư phụ đã bị ta thấy hết, đồ đệ còn có thể gả cho ta sao?”
“Phi!” Ngọc La Yên gắt giọng một ngụm, sắc mặt ửng hồng vô cùng kiều diễm.
Nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi mình trần như nhộng trước mặt nam nhân, quả thật khó mà xem hắn như tiểu bối bình thường để gả đồ đệ.
Bất quá dù sao nàng cũng là Nữ Thiên Ma Đế, tâm cảnh cực kỳ vững vàng, sau một thoáng xấu hổ đã bình tĩnh trở lại, nhìn thẳng vào mắt hắn cười nhạt:
“Đến cảnh giới của chúng ta, thân xác chỉ là một bộ túi da, mỹ nhân cũng chỉ là hồng phấn khô lâu, vì vậy chuyện vừa rồi không có gì đáng ngại!”
“Vậy phải không? Ta không ngại ngắm nhìn túi da thêm một chút nữa!” Lạc Nam nở nụ cười xấu xa.
“Hạ lưu!” Ngọc La Yên nhịn không được mắng một tiếng, sóng mắt lưu chuyển mê người cực kỳ.
Lạc Nam âm thầm cảm thán, thục phụ luôn có sức hấp dẫn của thục phụ nha, loại khí chất như mật đào chín mộng này không phải thiếu nữ tuổi thanh xuân có thể sở hữu.
“Rốt cuộc làm sao ngươi mới nguyện ý hỗ trợ cứu Thiên Nhi?” Ngọc La Yên giọng điệu có chút cầu khẩn.
“Đùa với nàng một chút cho bớt căng thẳng thôi!” Lạc Nam nhún nhún vai nói:
“Vì Tà Âm mà Tru Tiên Điện có thể bỏ ra nhiều công sức như vậy, thậm chí ngay cả Phục Sinh Nhi Sâm quý báo cũng cho nàng sử dụng…hiện tại Tà Âm chấp nhận làm việc cho ta, cứu thêm một đệ tử xinh đẹp cũng không phải điều kiện gì quá đáng!”
Ngọc La Yên có chút sững sờ, không nghĩ đến từ đầu đến giờ hắn đang trêu chọc mình.
Nam nhân trước mặt nàng thật sự khó nắm bắt, khi nàng cho rằng mình phải hạ mình cầu hắn, chấp nhận điều kiện của hắn…hắn lại không cần, ngược lại nguyện ý đáp ứng yêu cầu của nàng.
“Đa tạ ngươi…” Phức tạp nhìn nam nhân, Ngọc La Yên chân thành nói.
Bất quá lúc này hắn đang sử dụng diện mạo của nàng, cảnh tượng như hai vị Ngọc La Yên đang nhìn lấy nhau, khó tránh khỏi có chút quỷ dị.
“Người một nhà không cần khách khí, nàng nghỉ ngơi cho tốt, chuyện còn lại cứ giao cho ta giải quyết!” Lạc Nam phất tay, Ngũ Sắc Giới lóe lên.
“Ngươi cẩn thận một chút, tránh phát sinh chiến đấu sẽ bại lộ thân phận!” Ngọc La Yên nhắc nhở một tiếng, thân ảnh biến mất tại chỗ.
Nhìn thấy thạch thất chỉ còn lại một mình, Lạc Nam chậm rãi suy nghĩ.
Vừa rồi cũng không phải hắn đề cao Tà Âm của Ngọc La Yên, mà từng câu từng chữ đều là thật, sự lợi hại của Thiên Sinh Âm Vận này bản thân hắn đã từng lĩnh giáo qua.
Tà Âm có thể quấy rối Nữ Hoàng thi triển Tuyệt Thế Thần Thông như Kim Khẩu Ngọc Ngôn.
Tà Âm có thể ngăn cản người khác mở ra cánh cửa thời không, quấy nhiễu tinh thần trong lúc chiến đấu.
Quan trọng nhất triển khai Tà Âm hầu như không tốn thời gian kết ấn hay niệm pháp quyết rườm rà như vũ kỹ, ngược lại chỉ cần mở miệng lên tiếng là được.
Dưới trướng có một người sở hữu Tà Âm, tương lai nói không chừng sẽ phát huy tác dụng khó lường, đáng giá để hắn đầu tư.
Chỉ tiếc hiện tại bên cạnh hắn chỉ có hai người sở hữu Thiên Sinh Âm Vận là Bạch Liên Hoa và Ngọc La Yên, vẫn còn một số Thiên Sinh Âm Vận khác chưa rõ tung tích.
“KENG, hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh Chinh Phục Tà Âm, nhận được một lần triệu hoán Công Pháp, một lần triệu hoán Vũ Kỹ, một lần triệu hoán Thần Thông!”
Đúng lúc này, bên tai Lạc Nam đã vang lên một âm thanh máy móc quen thuộc.
Hắn âm thầm mừng rỡ, xem ra Ngọc La Yên thật sự đã trung tâm với mình một cách tuyệt đối, quyết tâm cùng mình chống lại Tru Tiên Điện, bằng không Hệ Thống cũng sẽ không cho phép hoàn thành nhiệm vụ.
“Hiện tại ta đang trong vai Ngọc La Yên, cần phải tịnh dưỡng vài ngày không thể ra ngoài, nhân lúc rảnh rỗi kiếm chút đồ tốt!”
Nghĩ đến đây, Lạc Nam hạ lệnh nói: “Hệ Thống, tiến hành triệu hoán Công Pháp, Vũ Kỹ và Thần Thông!”
“KENG, bắt đầu triệu hoán Công Pháp, Vũ Kỹ, Thần Thông!”
“KENG, Chúc mừng ký chủ triệu hoán được tầng thứ nhất của Công Pháp – Càn Khôn Đại Na Di!”
“KENG, Chúc mừng ký chủ triệu hoán được Đế Kỹ Cực Phẩm – Tà Âm Liên Tỏa!”
“KENG, Chúc mừng ký chủ triệu hoán được Đại Thần Thông – Tà Âm Xuyên Không!”
Lạc Nam chép chép miệng: “Không hổ là phần thưởng của nhiệm vụ tương quan, có hai trong ba loại thuộc về người sở hữu Tà Âm rồi!”
Hắn tỉ mỉ lắng nghe Kim Nhi giới thiệu công dụng của từng loại.
Trong đó Đế Kỹ Cực Phẩm Tà Âm Liên Tỏa là một loại vũ kỹ hỗ trợ giúp người thi triển Tà Âm có thể tác động lên nhiều mục tiêu hơn mà không tiêu tốn quá nhiều lực lượng, từ một mục tiêu trúng phải Tà Âm sẽ lan tỏa sang đối tượng lân cận, tùy theo ý niệm của người thi triển mà số lượng người trúng phải Tà Âm sẽ nhiều hay ít.
Đại Thần Thông Tà Âm Xuyên Không cho phép Tà Âm có thể xuyên thấu không gian, tác động đến ngưởi ở cách xa vạn dặm mà không cần thi triển ở khoảng cách gần để đối phương nghe thấy.
Tóm lại hai môn này thuộc về Ngọc La Yên, điều này không có gì phải bàn cãi, dù sao thì dưới trướng của hắn chỉ có một mình nàng sở hữu Tà Âm mà thôi, để mang lại hiệu quả cao nhất thì hắn sẽ không keo kiệt với người của mình.
Nhưng khiến Lạc Nam hứng thú nhất lại chính là Công Pháp – Càn Khôn Đại Na Di.
Hay nói đúng hơn là chỉ có tầng một của công pháp.
Mặc dù là thế nhưng tầng 1 đã đạt đến tận Đế Cấp Cực Phẩm, các tầng sau chắc chắn siêu việt Đế Cấp, đủ thấy sự kinh khủng của môn Công Pháp này.
Ở tầng đầu tiên, Càn Khôn Đại Na Di sẽ khai phát tối đa tiềm lực của cơ thể người tu luyện, đả thông và mở rộng tất cả kinh mạch vốn có, từ đó có thể gia tăng khả năng khống chế và hấp thu lực lượng trong một vùng trời đất, hay còn gọi là càn khôn nhất định.
Ở trong vùng càn khôn này, người luyện Càn Khôn Đại Na Di chính là thần, mọi Tiên Khí hay Ma Khí sẽ đổ dồn về cơ thể hắn mà mặc kệ đối thủ, thậm chí làm suy yếu lực lượng trong công kích của đối thủ theo ý mình.
Chỉ mới tầng thứ nhất đã thấy sự lợi hại của môn Công Pháp này, Lạc Nam không biết nó gồm bao nhiêu tầng, luyện đến những tầng cao hơn sẽ mang đến tác dụng gì.
Bởi vì theo lý giải và kiến thức của Lạc Nam về mặt Công Pháp, thì công dụng của Càn Khôn Đại Na Di tầng thứ nhất chỉ đơn giản là rèn luyện một nền tảng vững vàng để các tầng tiếp theo bùng nổ mà thôi.
Sự lợi hại mang tính áp đảo của Càn Khôn Đại Na Di chắc chắn nằm ở các tầng kế tiếp.
Bất quá lúc này hắn đang đau đầu vì không biết ai sẽ là người thích hợp tu luyện.
Càn Khôn Đại Na Di thật sự quá hữu dụng, tu luyện cũng chẳng có yêu cầu điều kiện hà khắc nào, chỉ cần ngộ tính ngươi có đủ để hiểu thấu tất cả khẩu quyết của Công Pháp.
Nhưng nữ nhân bên cạnh hắn mỗi người đều thiên phú siêu quần, ai cũng có thể dễ dàng tu luyện tầng đầu tiên của Công Pháp.
Đối tượng mà Lạc Nam nhắm đến là nữ nhân của Hậu Cung, dù sao thì hắn và các nàng xa cách đã lâu, không có chăm sóc hay bồi dưỡng các nàng chu đáo được như Làng Nhất Thế, vì vậy sẽ ưu tiên cho các nàng.
Bất quá vẫn chưa biết nhân tuyển nên là người nào…
Trong lúc đang miên man suy nghĩ, ngoài cửa bất chợt vang lên một thanh âm ôn nhu:
“Sư phụ, Thiên Nhi đến thăm ngươi…”
…
Phượng Hoàng Tộc.
Phượng Nghi Nữ Đế cùng Phượng Cửu Huyền ngơ ngác nhìn lấy Phượng Tịch Y, hai đôi mắt đẹp trợn tròn, hoài nghi mình vừa nghe lầm.
“Muội muội…ngươi vừa nói xin cái gì?” Phượng Nghi Nữ Đế kiên nhẫn hỏi lại lần nữa.
Nàng là Thiên Yêu Đế, làm sao có chuyện nghe lầm? nhưng nghĩ đến yêu cầu vừa rồi của muội muội, quả thật cần xác minh cẩn thận một lần nữa.
Phượng Tịch Y cũng có chút xấu hổ, bất quá nàng vẫn can đảm mím môi, chợt từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra một đám đồ vật.
Ánh mắt Phượng Nghi và Phượng Cửu Huyền ngưng tụ.
Chỉ thấy thứ mà Phượng Tịch Y lấy ra là một đám lông vũ đen tuyền bí hiểm, bên trên ẩn chứa khí tức tử vong nồng đậm và ngọn lửa Tịch Diệt hừng hực thiêu đốt.
“Đây là lông vũ trên đôi cánh của muội?” Phượng Nghi Nữ Đế giật mình hỏi.
Phượng Cửu Huyền cũng tròn xoe hai mắt.
Đối với Phượng Hoàng Tộc, việc bị rơi mất lông vũ chính là sỉ nhục to lớn, trừ khi cam tâm tình nguyện, bằng không dù rằng trước khi chết cũng phải thiêu đốt lông vũ của mình, không để rơi vào tay địch nhân.
Phượng Tịch Y vậy mà tự bứt xuống lông vũ của chính mình, mẹ con các nàng sao có thể không kinh ngạc?
Mỗi một nhánh lông vũ của Tịch Diệt Phượng Hoàng sánh ngang một nguyên liệu Luyện Khí Đế Cấp Cực Phẩm đấy.
Phượng Tịch Y hít một hơi, kiên nhẫn giải thích nói:
“Ta nghe Hi Vũ tỷ tỷ đề cập, Lạc Nam có hai loại công pháp và vũ kỹ cực kỳ lợi hại, lần lượt là Ngự Kiếm Thuật và Vạn Kiếm Quy Tông, có thể một lúc tiêu diệt rất nhiều địch nhân, ngăn cản đòn đánh của đối thủ, công thủ toàn diện.
“Vũ khí chủ chốt để thi triển thủ đoạn chiến đấu này là 109 thanh Vũ Hoàng Kiếm, tuy nhiên đẳng cấp của chúng không quá cao, lại thêm số lượng khá ít dẫn đến Ngự Kiếm Thuật và Vạn Kiếm Quy Tông không có đất dụng võ!”
“Kẻ thù của Lạc Nam ngày càng đông và mạnh, tăng thêm một thủ đoạn chiến đấu là thêm một phần an toàn, vì vậy ta muốn dùng lông vũ của Tịch Diệt Phượng Hoàng kết hợp Thiên Mệnh Huyền Phượng, cộng thêm lượng lớn nhánh cây Ngô Đồng để tạo nên một bộ Phi Kiếm kinh thiên động địa, vượt xa Vũ Hoàng Kiếm cho hắn!”
“Đến khi đó Ngự Kiếm Thuật và Vạn Kiếm Quy Tông vừa ra, kinh sợ toàn bộ vũ trụ!”
“Hít!” Phượng Nghi cùng Phượng Cửu Huyền hít sâu một hơi.
Các nàng không dám tưởng tượng loại bộ phi kiếm dùng cả Lông Vũ của Thiên Mệnh Huyền Phượng và Tịch Diệt Phượng Hoàng, lại thêm nhánh cây Ngô Đồng Thụ kết hợp sẽ tạo nên thứ khủng bố gì.
Bởi vì từ trước đến nay cũng chưa từng có ai sản sinh ra ý tưởng điên rồ như vậy.
Chưa nói đến có thành công hay không, thì việc thu thập nguyên liệu và tìm kiếm lượng lớn Thiên Khí Đế nhằm hoàn thành cũng là cả một vấn đề lớn.
“Chẳng trách muội muốn xin lông!” Phượng Nghi Nữ Đế quái dị nhìn Phượng Tịch Y hỏi:
“Muội vì sao tốt với hắn như vậy? đừng nói là động lòng rồi nhé?”
Phượng Cửu Huyền cũng giật mình, thầm nghĩ dì nhỏ bị giam ở dưới đáy phượng sào lâu như vậy, lại được tiếp xúc với nam nhân đầu tiên xuất chúng như Lạc Nam, sinh lòng ái mộ cũng không phải điều gì khó hiểu.
“Các ngươi nghĩ đi đâu?” Phượng Tịch Y như đã lường trước được sẽ bị hỏi như vậy, nàng rất điềm tĩnh, nhẹ vuốt mái tóc đáp:
“Đừng quên hiện tại chúng ta đã kết minh cùng Lạc Nam, vận mệnh của Phượng Hoàng Tộc và hắn đã buộc chung một chỗ!”
“Vì vậy ta phải nghĩ cách để Lạc Nam càng thêm cường đại càng tốt, như vậy mới khiến Phượng Hoàng Tộc chúng ta được lợi!”
“Thật vậy phải không?” Phượng Cửu Huyền bán tín bán nghi, phải biết thời gian mà dì nhỏ ở chung với Lạc Nam còn nhiều hơn cả nàng.
Phượng Nghi Nữ Đế thì đang suy ngẫm lời của Phượng Tịch Y, bởi lời của nàng không phải không có lý.
Chưa kể trong thời gian gần đây, dưới sự hỗ trợ của Cuồng Khí Lão Nhân…Phượng Hoàng Tộc chỉ cần cung cấp nguyên liệu đã thu về một đống lớn Pháp Bảo, sức mạnh tổng thể gia tăng hơn rất nhiều.
Đây cũng là nhờ Lạc Nam mở miệng yêu cầu, bằng không Cuồng Khí Lão Nhân chắc chắn không rảnh giúp đỡ Phượng Hoàng Tộc nhiều đến như vậy.
Phượng Hoàng Tộc nợ không ít ân tình của hắn.
Bất quá, Phượng Nghi Nữ Đế vẫn nghi hoặc hỏi:
“Yêu cầu luyện chế Phi Kiếm của muội cao như vậy, dù ta đáp ứng…sợ rằng một mình Cuồng Khí Lão Nhân gánh không nổi!”
“Yên tâm đi!” Phượng Tịch Y nhoẻn miệng cười:
“Chỉ cần có đủ nguyên liệu, lần luyện khí này sẽ không phải do Cuồng Khí Lão Nhân đảm nhiệm!”
Nàng vừa dứt lời, truyền tống trận liên thông Côn Lôn Giới lại sáng lên.
Từ bên trong đó, một nữ nhân tóc vàng, cắt ngắn ngang vai, dung nhan diễm lệ của mỹ nữ phương tây chậm rãi xuất hiện.
Nhìn lấy Phượng Nghi và Phượng Cửu Huyền, mỹ nhân tóc vàng hai mắt hừng hực tự tin, nhoẻn miệng cười nói:
“Mọi chuyện cứ giao cho ta!”
…
Chúc cả nhà tối vui vẻ.