Rất nhiều Luyện Đan Sư cả đời dốc hết tâm huyết cũng không thể tìm ra cách thức đột phá lối mòn đã được tiền nhân định hình từ trước, càng huống chi là sáng tạo ra một phương thức mới mẻ nào khác.
Cho nên đa số người nhận định, ở vòng thi sáng tạo này…e rằng số lượng thí sinh thành công vượt qua lác đác không có mấy.
Đó là chưa kể phần thi đó còn phải được hai vị giám khảo chấm từ bảy điểm trở lên mới được thông qua, cực kỳ hà khắc.
Không ít người âm thầm cảm thán Đan Thần Đại Hội kỳ này quá mức khốc liệt, các nội dung thi thật sự không cho những Luyện Đan Sư hậu bối một con đường sống nào…
Quả nhiên khi Chương Dận vừa mới công bố nội dung, đã có không ít Luyện Đan Sư biểu lộ đắng chát:
“Chúng ta nhận thua…”
Bọn hắn tự nhận thấy bản thân còn chưa học tập và lĩnh ngộ được hết giá trị mà các thế hệ Luyện Đan Sư đi trước để lại, chứ đừng nói là tự khám phá ra một điều mới mẻ.
Nhất là khi có rất nhiều Luyện Đan Sư hậu bối vừa mới chỉ là Đại Đan Đế, Địa Đan Đế…
Mục tiêu của bọn hắn từ trước đến nay vẫn là luôn cố gắng luyện được những Đan Dược đẳng cấp cao hơn theo công thức có sẳn, từ đó đột phá và trở thành Thiên Đan Đế.
Sáng tạo đối với bọn hắn quá mức xa vời.
Xét về vấn đề này, Luyện Đan cũng giống như Luyện Khí.
Cuồng Khí Lão Nhân cũng từng là một tên hậu bối nuôi dưỡng mơ ước trở thành một vị Thiên Khí Đế vang danh thiên hạ.
Khi hắn thành công trở thành Thiên Khí Đế quá nhiều năm và đứng trên đỉnh cao danh vọng, cảm thấy nhàm chán nên mới đặt ra một mục tiêu vĩ đại hơn đó là luyện chế được những Vũ Khí, Pháp Bảo kế thừa ưu điểm của Binh Nhân Tộc.
Nhưng cho đến thời điểm hiện tại, Cuồng Khí Lão Nhân vẫn chưa thể thành công.
Bên trong lĩnh vực Luyện Đan chẳng khác gì mấy, có vô số Luyện Đan Sư tham gia Đan Thần Đại Hội này chỉ để được vang danh, chỉ để bản thân càng thêm tiến bộ.
Có thể nói bọn hắn còn chưa đứng được trên đỉnh cao như Cuồng Khí Lão Nhân, làm sao dám hướng tới một mục tiêu lớn lao hơn như vậy?
Trong lúc nhất thời, số lượng người dự thi tự nguyện thua cuộc lên đến một nửa.
Điều này khiến toàn bộ quảng trường âm thầm nhíu mày, thầm nghĩ phải chăng Đan Thần Tháp đưa ra nội dung thi đấu khắc nghiệt này quá sớm, tạo cho người khác cảm giác như bọn hắn đang cố gắng đào thải thí sinh càng nhanh càng tốt.
Những kỳ Đan Thần Đại Hội trước, thời gian thi đấu lên đến vài năm…
Nhưng ở kỳ này, dựa vào diễn biến đang xảy ra…sợ rằng Đại Hội sẽ kết thúc chỉ trong một vài tháng ngắn ngũi, rất nhiều Luyện Đan Sư hậu bối còn chưa có cơ hội để thể hiện bản thân.
Cả đám đâu hề biết rằng, trên hàng ngũ khách quý, Long Ngạo Thiên âm thầm hài lòng về tất cả mọi thứ đang diễn ra.
Trong lòng hắn thầm khen Long Quân Sư quả nhiên là đại tài, chỉ cải biến một số nội dung thi vậy mà rút ngắn được thời gian diễn ra Đan Thần Đại Hội nhiều đến như vậy, mấu chốt là không ai dám lên tiếng không phục.
Chương Dận lại nhìn liên tiếp có thí sinh bỏ cuộc, đợi mãi cho đến người cuối cùng mới cao giọng hỏi:
“Còn ai nữa không?”
Toàn trường hai mặt nhìn nhau, số lượng thí sinh đã từ bỏ hơn một nửa, ngươi còn muốn thêm?
Thấy không ai lên tiếng, Chương Dận gật đầu cười nói:
“Vậy phần thi sáng tạo chính thức bắt đầu, các thí sinh chỉ việc biểu diễn tại chỗ đồng thời trình bày rõ ràng, hai vị giám khảo sẽ đánh giá và cho điểm!”
Vẻ mặt của tất cả thí sinh còn lại trở nên vô cùng nghiêm túc, bắt đầu phần thi của mình.
Chỉ thấy một vị nam tử trung niên hình thể mập mạp, thân khoác đế bào, đầu đội vương miệng trong cực kỳ quý khí bước lên một bước.
Hắn là Hoàng Đế của Đan Đế Quốc, một trong những thế lực Luyện Đan hàng đầu Tiên Giới.
Chỉ thấy hắn vỗ vỗ tay, một đám vài chục vị Luyện Đan Sư dưới trướng bên trong khán đài đã phá không bay lên.
Trong ánh mắt khó hiểu của đám người, Hoàng Đế triệu hồi ra một cái Đan Đỉnh khổng lồ, tự hào nói:
“Đan Đế Quốc chúng ta sau nhiều năm nghiên cứu đã sáng tạo ra một loại Phương Pháp Luyện Đan đặc biệt!”
Nói xong, Hoàng Đế đứng vào vị trí trung tâm kết ấn, vài chục vị Luyện Đan Sư khác cũng vội vàng phối hợp, đồng loạt kết lấy cùng một loại ấn pháp.
Toàn trường lúc này đều cảm ứng được tinh thần của tên Hoàng Đế và vài chục vị Luyện Đan Sư kia đã liên thông với nhau.
Bọn hắn lấy ra rất nhiều nguyên liệu bỏ vào trong đan đỉnh khổng lồ.
Theo sau đó, mỗi người phụ trách một công việc khác biệt nhưng lại phối hợp với nhau vô cùng ăn ý.
Kẻ khống hỏa, kẻ tinh luyện dược hiệu, kẻ phân phối nguyên liệu, kẻ bài trừ tạp chất, kẻ tạo hình đan dược…
Rất nhanh, một lô Đế Đan đã được cho ra lò, hương thơm nghi ngút.
Hoàng Đế ngửa mặt lên trời cười dài, thần thanh khí sảng nói:
“Chúng ta đã thông qua bí pháp để tinh thần các Luyện Đan Sư cộng hưởng, tuy nhiều mà như một, từ đó mỗi người đảm nhiệm một công việc khác nhau trong quá trình luyện đan, thành công rút ngắn thời gian cho thành phẩm ra đời, đồng thời tiết kiệm sức lực vì mỗi người chỉ làm một phần nhỏ công việc!”
Nói xong, hắn tràn mong đợi nhìn hai vị giám khảo.
“Ba điểm!” Thái Thượng Đan Đế nhàn nhạt nói.
“Hai điểm!” Trần Huyền càng hà khắc hơn.
Khóe miệng toàn trường giật giật, Hoàng Đế Đan Đế Quốc càng không phục quát lớn:
“Sao có thể như vậy? điểm của ta vì sao thấp như vậy?”
Phương pháp luyện đan đặc biệt vốn là niềm tự hào của Đan Đế Quốc bọn hắn, hai vị giám khảo lại đánh giá kém cõi như thế, hắn đương nhiên cảm thấy bất mãn.
“Tính sáng tạo là có…nhưng ngươi có nghĩ đến hay không với vài chục vị Luyện Đan Sư, nếu tách riêng lẽ mỗi người luyện một lò, tuy tốn thêm thời gian nhưng sẽ luyện chế được số lượng Đan Dược nhiều gấp mấy chục lần phương pháp mà ngươi thực hiện?” Thái Thượng Đan Đế trừng mắt nhìn.
“Hừ, phương pháp luyện đan của ta chỉ dùng trong trường hợp khẩn cấp!” Hoàng Đế vẫn phản bác trở lại.
Trần Huyền kiên nhẫn nói ra: “Phương Pháp này có quá nhiều nhược điểm!”
“Thứ nhất, bởi vì Luyện Đan Sư vốn là hiếm có, ở hầu hết trường hợp không thể huy động được vài chục người như đại thế lực!”
“Thứ hai, dù huy động được vài chục Luyện Đan Sư, cũng phải mất thời gian lĩnh ngộ phương pháp, tập luyện với nhau rất nhiều lần mới có thể tinh thông, lâm thời không thể nào làm được!”
“Thứ ba, trong quá trình luyện đan chỉ cần một người bị phân tâm sẽ ảnh hưởng đến tất cả những người còn lại!”
“Cuối cùng, phương pháp này nhìn chung không thể phổ biến rộng rãi và giúp ít cho giới luyện đan, 2 điểm đã là khuyến khích!”
Toàn trường âm thầm gật đầu.
Đan Đế Quốc là một trong số ít những đại thế lực luyện đan trong vũ trụ nên mới có thể triệu tập vài chục vị Luyện Đan Sư trong cùng thời điểm.
Đổi lại bất kỳ Luyện Đan Sư đơn lẽ nào cũng vô pháp làm được, tính thực dụng quá kém.
Hoàng Đế cũng ảo nảo thở dài, thân là Thiên Đan Đế…hắn đương nhiên cũng biết lời của Trần Huyền là đúng.
Chẳng qua ngoài cái đó ra hắn chẳng còn thành tựu nào để mang ra thi cả, lúc này chỉ đành chắp tay rời khỏi khán đài, chấp nhận thua cuộc.
Lạc Nam thấy cảnh này ánh mắt lấp lóe.
Hắn vốn định mang phương pháp luyện chế đan dược Siêu To Khổng Lồ của mình ra dự thi, nhưng sợ rằng không được Trần Huyền đánh giá cao.
Bởi vì đan dược siêu to khổng lồ quá kén người sử dụng.
Bên trong mỗi viên ẩn chứa dược hiệu quá mức khổng lồ, chỉ có số ít người với cường độ thân thể mạnh mẽ như hắn có thể thoải mái luyện hóa mà không quan tâm hậu quả.
Đổi lại là tu sĩ bình thường ăn vào một viên không bạo thể thì cũng trọng thương hấp hối.
Đó cũng là lý do hắn và Bắc Cung Hàm Ngọc không luyện chế đan dược siêu to để chúng nữ Làng Nhất Thế hay thuộc hạ dưới trướng sử dụng.
Tính phổ biến và thực dụng không có, khó mà thuyết phục được toàn trường.
Nghĩ đến đây Lạc Nam bắt đầu suy tư, hắn vẫn còn kha khá thủ đoạn và phương pháp Luyện Đan sáng tạo được bên trong luân hồi vạn kiếp, tuy nhiên chưa biết nên lấy phần nào ra dự thi.
Hắn quyết định xem những người khác biểu hiện trước đã.
Liếc mắt nhìn sang Đan Dĩnh, phát hiện cô nàng này đã hưng phấn bừng bừng cao ngạo nói ra:
“Luyện Đan Sư từ trước đến nay chỉ biết dùng lửa để luyện đan, nhưng có mấy ai nghĩ đến việc dụng Độc?”
“Độc?”
Quả nhiên nghe đến lời của nàng, không ít người cảm thấy hứng thú nhìn qua.
“Trong quá trình luyện đan, một khâu cực kỳ quan trọng đó là bài trừ tạp chất ẩn trong các loại nguyên liệu!”
“Công đoạn bài trừ tạp chất này quyết định độ tinh khiết của đan dược thành phẩm, được hầu hết Luyện Đan Sư chú tâm và tốn rất nhiều công sức để thực hiện!”
“Tuy nhiên ta có một phương pháp độc môn để dễ dàng bài trừ những tạp chất một cách đầy hiệu quả!”
Đan Dĩnh nói đến đây, trực tiếp thực hành trước mặt của toàn trường.
Chỉ thấy nàng lấy ra một viên trái cây có màu đen kịch, bên trong ẩn chứa các loại thuộc tính vô cùng hỗn tạp.
Toàn trường nhận ra lai lịch của loại trái cây này, tên của nó là Ám Tạp Quả Thực.
Đây là loại nguyên liệu rất ít được Luyện Đan Sử sử dụng, bởi vì năng lượng chủ chốt của nó là Hắc Ám Lực, tuy nhiên lại sinh trưởng trong môi trường đòi hỏi có sự tồn tại của những nguyên tố khác, vì vậy tạp chất ẩn chứa bên trong có rất nhiều.
Luyện Đan Sư nếu muốn sử dụng Ám Tạp Quả Thực để luyện đan cần tốn công sức bài trừ tạp chất gấp mấy lần so với những nguyên liệu khác.
Lúc này đây, Đan Dĩnh hé miệng phun ra một ngọn lửa bao trùm lấy Ám Tạp Quả Thực.
Bước kế tiếp chính là bài trừ tạp chất, Luyện Đan Sư phải khống chế ngọn lửa của mình vừa phải thiêu đốt hủy bỏ tất cả tạp chất, vừa không được làm ảnh hưởng dược hiệu tinh khiết của nguyên liệu.
Nhưng Đan Dĩnh lại không làm như thế.
Bên trong ngọn lửa của nàng ẩn chứa kịch độc.
Xèo xèo xèo xèo…
Những tia kịch độc này thẩm thấu vào bên trong Ám Tạp Quả Thực, sau đó dùng độc ăn mòn tất cả tạp chất một cách thuần thục, sau khi hoàn thành nhiệm vụ lại được nàng hút về trong miệng.
Lúc này ngọn lửa mới đem Ám Tập Quả Thực tinh luyện thành dược hiệu tinh khiết một cách dễ dàng, bởi vì tất cả tạp chất đã bị loại bỏ từ trước đó.
Đan Dĩnh lấy ra một cái bình, hứng lấy tất cả dược hiệu ở dạng dung dịch vào bên trong.
Đám người đưa mắt đánh giá, phát hiện dược hiệu này thuần túy chỉ còn lại Hắc Ám Lực tinh khiết, tất cả tạp chất thuộc tính khác đã biến mất.
“Khá lắm!”
Ánh mắt không ít Luyện Đan Sư sáng lên.
Dùng độc để bài trừ tạp chất trong các loại nguyên liệu, vì sao bọn hắn không nghĩ ra nhỉ?
Bởi vì Độc có thể tồn tại ở dạng khí, vì vậy rất dễ dàng len lỏi vào bên trong các loại nguyên liệu…cùng với khả năng ăn mòn cao xóa sổ các loại tạp chất.
Đây là những điều mà Thủy thuộc tính ôn hòa, Lôi thuộc tính táo bạo hay Kim thuộc tính sắc bén và các thuộc tính khác không thể nào làm được.
“Luyện Đan Sư lại là những người có kiến thức nhất định về các loại Độc, cho nên phương pháp này có độ khả thi và phổ biến rộng rãi rất lớn!” Trần Huyền hài lòng vỗ tay nói:
“Bốn điểm!”
“Bốn điểm!” Thái Thượng Đan Đế cũng cao giọng tán thành.
“Đa tạ chư vị!” Đan Dĩnh nở nụ cười đắc ý khi được đám đông tán dương.
“Chúng ta phải cảm tạ Đường chủ mới đúng, phương phái bài trừ tạp chất này của ngươi giúp chúng ta rất được lợi ích!” Tất cả Luyện Đan Sư hướng nàng chắp tay đầy cảm kích.
Đan Dĩnh càng thêm vui vẻ, không biết vì sao nàng vô thức liếc sang Lạc Nam, lại phát hiện sắc mặt cũng hắn vẫn đang cực kỳ bình tĩnh, chẳng có chút cảm kích chính mình.
“Hừ, giả vờ giả vịt!” Đan Dĩnh bĩu môi nói.
Nàng đâu biết rằng phương pháp của nàng đã sớm bị Lạc Nam chơi chán.
Dù sao thì hắn có Độc Đỉnh và Độc Nhi, việc dùng độc bài trừ tạp chất trong nguyên liệu đã sớm thử nghiệm qua rất nhiều lần.
Tuy nhiên biện pháp này chỉ mang đến hiệu quả cao đối với Luyện Đan Sư thông thường.
Còn một kẻ có Hỏa Nhi hỗ trợ luyện đan tận răng như hắn, ngay cả việc bài trừ tạp chất nàng cũng dễ dàng khống chế ngọn lửa thực hiện, hắn cũng đâu cần đụng tay đụng chân mà phải dùng đến Độc khí để thêm phiền phức.
Đan Dĩnh không biết điều này, cho rằng Lạc Nam giả vờ bình tĩnh trước thành quả nghiên cứu của mình.
Bất quá tâm trạng nàng đang vui vì được điểm cao, cũng mặc kệ hắn.
Kế đến là mỹ phụ nhân gia chủ của Dược Hoàng Thế Gia – Hoàng Mộng Yến.
Nàng có một công trình nghiên cứu cách điều phối Quang Minh Lực tạo thành ánh sáng theo các phương hướng, góc độ và nhiệt độ khác nhau để thúc đẩy sự thành thục của thiên tài địa bảo.
Hoàng Mộng Yến đã trực tiếp thực hành tại chỗ, khiến một gốc dược thảo phải còn gần một tháng mới chín muồi rút ngắn còn ba canh giờ.
Để làm được điều này, yêu cầu Luyện Đan Sư đó phải sở hữu thêm cả Quang Minh Thuộc Tính.
Kết quả cuối cùng, Hoàng Mộng Yến đạt được 7 điểm, vừa đủ tư cách tiến vào vòng kế tiếp.
Đối với khả năng của Hoàng Mộng Yến, Lạc Nam không quá kinh ngạc…bởi vì Mộc Linh Tộc và Tinh Linh Tộc tuy không sử dụng Quang Minh Lực nhưng cũng bồi dưỡng thiên tài địa bảo chẳng kém gì nàng.
Thứ khiến hắn chú ý chính là nữ nhân này vậy mà sở hữu cả Quang Minh Thuộc Tính.
Hoàng Y Thiền lại chủ tu Quang Minh Lực.
Rõ ràng các nàng thật sự có mối quan hệ nào đó với nhau.
Trong lúc Lạc Nam suy nghĩ bâng quơ, Dương Diệp lại ngạo nghễ thể hiện công trình sáng tạo của hắn.
Đó là Luyện Chế ra đan dược có kích thước to lớn, gấp mười lần những đan dược cùng loại.
Đan Dược này chuyên dụng cho những cường giả có thể phách mạnh mẽ, không lo bạo thể khi cơ thể tiếp nhận dược hiệu khổng lồ.
Mắt thấy tình cảnh như vậy, Bắc Cung Hàm Ngọc và chúng nữ Làng Nhất Thế tức giận đến run rẩy cả người.
Rõ ràng đan dược siêu to là thành quả của Lạc Nam, kết quả sau một lần giao đấu luyện đan đã bị Dương Diệp học lởm.
Thân là Đan Tử của Đan Thần Tháp, khả năng luyện đan của hắn quả thật không tồi, có thể học lởm theo Lạc Nam sau một thời gian cố gắng nghiên cứu.
Toàn trường không ít người chẳng biết nội tình bên trong, kinh ngạc trước khả năng và sức sáng tạo của Dương Diệp.
Tuy nhiên đúng như Lạc Nam đã dự kiến, bởi vì Đan Dược siêu to không thể sử dụng phổ biến cho đại đa số người.
Trần Huyền cho ba điểm.
Thái Thượng Đan Đế cho bốn điểm.
Dương Diệp thành công đi tiếp, vẫn không quên dương dương đắc ý hướng Lạc Nam khoe khoang.
Lạc Nam không mấy bận tâm đến con hàng này, lực chú ý của hắn hướng về mấy người khác.
Trẻ chăn trâu, lão đại phu và Thủy!.