Khi Hỗn Nguyên Thủ Trạc nhẹ nhàng lay động, Luân Hồi Châu bên trong bát châu tỏa ra ánh sáng huyền bí trong suốt màu nhàn nhạt.
Theo bàn tay của Lạc Kỳ Nam hướng về phía trước nhẹ nhàng nắm lại, thời gian cấp tốc kéo dài như một thước phim quay chậm trong mắt vô số người.
Vòng xoáy đen kịch hiện ra, bao phủ toàn bộ Long Tức khổng lồ do Long Ngạo Thiên bắn phá vào trong đó.
Ọt…
Như âm thanh cắn nuốt một thứ gì đó, toàn bộ Long Tức bị vòng xoáy kỳ dị nuốt chửng, triệt để biến mất dạng.
Trời quang mây tạnh, Long Tức ẩn chứa cả Thánh Uy của Long Ngạo Thiên tưởng chừng sẽ tạo nên vụ nổ với lực phá hoại khủng khiếp như chưa từng tồn tại.
Thiên địa trở nên tĩnh lặng…
“Làm…bằng cách nào?” Long Ngạo Thiên tròng mắt co rút lại, gắt gao nhìn chằm chằm Lạc Kỳ Nam không dám tin tưởng.
“Long Tức của Ngạo Thiên huynh mạnh đến mức có thể nghiền nát cả không gian, làm sao lại bị không gian nuốt chửng một cách dễ dàng như vậy?” Vu La, Đại Thủ đám người kinh sợ nói.
Ngay cả bọn hắn muốn chống lại Long Tức của Long Ngạo Thiên vừa rồi cũng sẽ tiêu hao rất nhiều sức lực, vì sao Lạc Kỳ Nam có thể điềm tĩnh như không nhẹ nhàng nâng tay hóa giải?
“Không phải là không gian nuốt chửng!” Thủy Hoàng vẻ mặt nồng nặc kiêng dè, nghiến răng nghiến lợi nói:
“Đó là lực lượng của Luân Hồi, nàng ta đã dùng Luân Hồi nuốt chửng Long Tức!”
“Sao lại có thể? chẳng phải tu sĩ tinh thông Thời Không bình thường cũng vô pháp chạm đến Luân Hồi lực lượng sao?” Long Ngạo Thiên gầm lên:
“Chỉ có người sở hữu Thời Không Thánh Thể như Tuế Nguyệt mới chạm đến Luân Hồi mà thôi!”
“Chẳng lẽ ngay cả đồ đệ của nàng cũng sở hữu Thời Không Thánh Thể?” Sắc mặt Nhị Lang, Vu La đám người trầm xuống mãnh liệt.
“Không!” Thủy Hoàng nhìn chăm chú vào Hỗn Nguyên Thủ Trạc trong tay Lạc Kỳ Nam:
“Là do chuỗi hạt châu đeo trên tay nàng, nó là một Pháp Bảo cực kỳ khủng bố!”
Lạc Kỳ Nam mặt không biểu tình, không hổ là Tộc Trưởng của Thủy Tổ Ma Tộc, kiến thức rất khá.
Quả thật vừa rồi nàng còn chưa dùng đến sức mạnh của Thời Không Thánh Thể mà chỉ vận dụng sức mạnh của Luân Hồi Châu bên trong Hỗn Nguyên Thủ Trạc mà thôi.
Luân Hồi Châu là viên hạt châu được rèn đúc từ một nhánh cây Luân Hồi Thụ, khả năng của nó là tác động đến Luân Hồi, đem công kích của đối thủ đẩy vào trong đó.
Và đương nhiên, Lạc Kỳ Nam cũng có thể khống chế móc thời gian mà nàng muốn nó sẽ xuất hiện.
Ý niệm vừa động, một vòng xoáy luân hồi lại xuất hiện trên đỉnh đầu Long Ngạo Thiên.
Long Tức vừa bị nuốt chửng từ trong đó rơi xuống.
OÀNH!
Kinh thiên động địa, Chân Long hòa hợp cùng một tia Thánh Lực nổ tung, đem toàn bộ cơ thể Long Ngạo Thiên bao trùm vào trong đó.
NGAO!
Trong tiếng gầm rống phẫn nộ và đau đớn, một thân ảnh khổng lồ từ bên trong vụ nổ xé không lao ra.
Hắn đã hóa thành Chân Long khổng lồ, dùng tầng tầng lớp lớp vảy rồng để ngăn chặn vụ nổ.
Trên thân có đến 100 đường Long Văn chằn chịt như gân mạch sống động.
“Ỷ vào Pháp Bảo có gì tài giỏi, chết cho bổn tọa!” Long Ngạo Thiên đầu rồng thét dài uốn lượn.
Đuôi rồng ngưng tụ toàn bộ Long Lực và hội tụ Long Văn, từ trên thiên không nện xuống đầu Lạc Kỳ Nam.
“Ngu xuẩn!” Lạc Kỳ Nam dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc xem lấy Long Ngạo Thiên.
Theo sau đó, trong ánh mắt không tưởng của đám đông, thân thể nàng lóe sáng mãnh liệt.
NGAO!
Một tiếng Long Ngâm như đến từ vạn cổ thời đại thức giấc.
Nghịch Long với lớp vảy rồng đen kịch hòa cùng từng luồng ánh sáng Tử Kim xuất hiện, kích thước so với Long Ngạo Thiên cũng không kém cạnh bao nhiêu.
Đặc biệt hơn, bên trên tầng tầng vảy rồng lại đang có kim sắc cao quý bao phủ như một lớp Tử Kim Long Bào, uy nghi cái thế.
Đó chính là sự kết hợp giữa huyết mạch của Nghịch Long và cả Kim Ô đang chảy xuôi trong cơ thể Lạc Kỳ Nam.
Khiến bản thể khi hóa hình của nàng chẳng những hùng mạnh như Nghịch Long mà còn có sự nguy hiểm và sắc bén của Kim Ô Nhất Tộc.
Bên trong Nghịch Long Lực có thể dễ dàng chứng kiến Kim Ô Thánh Hỏa hừng hực thiêu đốt, khiến loại lực lượng chí cao của Long Tộc này càng trở nên nguy hiểm hơn.
Đừng quên rằng huyết mạch Kim Ô của nàng sánh ngang cả tiên tổ của chủng tộc đó.
“Làm sao có thể?”
Chứng kiến hình thái của Lạc Kỳ Nam, Long Ngạo Thiên như phát rồ rít gào.
Khi Long Vực bá đạo cường hoành của nàng lan tỏa, Long Vực của Long Ngạo Thiên liền ầm ầm sụp đổ.
Không gian tác động, Lạc Kỳ Nam biến mất tại chỗ.
Một lần nữa xuất hiện, nàng đã hiện diện bên trên đỉnh đầu hắn.
Thời Không Châu bên trong Hỗn Nguyên Thủ Trạc chấn động, toàn bộ cơ thể Long Ngạo Thiên trở nên cứng đờ.
Sự kết hợp giữa Thời Không và Nghịch Long thật sự quá mức bá đạo.
Hỏa Châu và Thánh Long Châu kích hoạt, Nghịch Long Lực cùng Kim Ô Thánh Hỏa được gia tăng sức mạnh như hòa cùng chất kích thích, trở nên dữ dội hơn bao giờ hết.
Long Trảo của Lạc Kỳ Nam hung hăng vồ xuống, hòa cùng âm thanh hờ hững vô tình của nàng:
“Một trảo này là ta trả thù cho dì Huân Dao và muội muội từng bị ngươi khi dễ!”
“Tiện nhân dừng tay!” Thủy Hoàng đứng bên cạnh gầm lên một tiếng, lập tức xuất thủ chi viện Long Ngạo Thiên.
Nếu hiện tại Long Ngạo Thiên xảy ra chuyện gì, toàn bộ Long Tộc sẽ như rắn mất đầu.
Đám lão quái vật bên dưới Long Mộ nhìn thấy Long Tộc không có người trấn thủ, nói không chừng sẽ triệu tập Long Khuynh Thành trở về để nàng tiếp nhận ngôi vị tộc trưởng.
Đối với mấy lão già đó, chỉ cần Long Tộc vẫn còn tồn tại…ai là người đứng đầu cũng không quá quan trọng.
Vì vậy, Thủy Hoàng tuyệt đối không thể để Long Ngạo Thiên chết.
“Thủy Tổ Ma Chưởng!”
Hư Ảnh Ma Tổ xuyên thủng bầu trời, Ma Lực cấp cao ẩn chứa Thánh Uy điên cuồng điều động, chưởng thẳng lên cơ thể Lạc Kỳ Nam.
Nếu nàng vẫn tiếp tục công kích Long Ngạo Thiên, chắc chắn sẽ bị Thủy Tổ Ma Chưởng của hắn nghiền nát.
Đáng tiếc mọi thứ không như dự đoán của Thủy Hoàng, đối mặt với công kích cường đại của hắn, Lạc Kỳ Nam vẫn không thu hồi Long Trảo đang vồ xuống đầu Long Ngạo Thiên.
Ngược lại có hai khỏa hạt châu trong số Hỗn Nguyên Bát Châu lại được kích hoạt.
Trận Châu, Phù Châu.
Chúng nó cấp tốc lóe sáng, tầng tầng lớp lớp Trận Văn và Phù Văn nối liền không dứt kết tụ như thiên la địa võng, tạo thành một tòa Đại Trận Phòng Ngự và Phù Chú Phòng Ngự ngăn cản phía sau nàng, ngăn chặn toàn bộ Thủy Tổ Ma Chưởng.
Sự lợi hại của Hỗn Nguyên Bát Châu, kiện Pháp Bảo được Lạc Nam phí rất nhiều tâm huyết luyện thành từ những nguyên liệu cao cấp và khan hiếm nhất vũ trụ đương nhiên không thể nào yếu được.
PHỐC!
Long Trảo xuyên thủng đầu Long Ngạo Thiên trong ánh mắt kinh sợ của toàn trường.
Máu tươi cuồng phún, máu tươi tung tóe.
“AAAAAAAAAAA”
Long Ngạo Thiên như dã thú trọng thương, đầu rồng bị xuyên thủng khiến hắn đau đến chết đi sống lại.
Thời Không tác động lên cơ thể hắn làm hắn không thể né tránh công kích của Lạc Kỳ Nam nhưng không đồng nghĩa với hắn sẽ không cảm nhận được đau đớn.
Ngược lại bởi vì thời gian trôi quá chậm, hắn càng được nếm trải cơn đau từng chút từng chút một, tra tấn đến mức không thể hình dung.
“Mạnh…mạnh quá…” Ngộ Thiền Giáo Chủ ngơ ngác lẩm bẩm:
“Đây là sức mạnh của đệ tử Tuế Nguyệt Nữ Đế, con gái của Lạc Nam và Diễm Nguyệt Kỳ sao?”
Ngộ Pháp chắp tay cười khổ, đè ép cảm giác hỗn loạn trong lòng mình.
Hắn lấy Lạc Nam làm mục tiêu để phấn đấu hy vọng có thể đuổi kịp bóng lưng, nào ngờ hiện tại phát hiện ngay cả nữ nhi của Lạc Nam cũng đã sớm vượt xa hắn.
“A Di Đà Phật!” Ngộ Thiền miệng niệm nam mô, nhìn lấy Ngộ Pháp ôn tồn nói:
“Kỳ Nam thí chủ càng mạnh càng là cục diện có lợi cho Tây Phương ta, không nên để tâm cảnh hỗn loạn…”
“Sư phụ dạy phải!” Ngộ Pháp kính cẩn gật đầu, vẻ mặt khôi phục như thường.
Cũng không phải tâm cảnh của hắn yếu kém, mà là Lạc Kỳ Nam biểu hiện thật sự quá kinh khủng.
Ngay cả những lão quái vật như Thủy Hoàng, Long Ngạo Thiên cũng đang trợn mắt há hốc mồm bị nàng đè ra đánh đấy.
Ngộ Pháp suy cho cùng vẫn còn trong thế hệ trẻ tuổi, khó tránh khỏi lòng sinh dao động.
“Con tiện nhân, ta liều mạng với ngươi!”
Bị vuốt rồng cắm vào trong não, Nghịch Long Lực cùng Kim Ô Thánh Hỏa còn đang tàn sát bừa bãi bên trong, Long Ngạo Thiên phẫn nộ và đau đớn không gì cản nổi.
Trong cơn tức giận tột cùng, hắn dốc sức bình sinh trở về dạng người, cơ thể biến nhỏ thoát khỏi khống chế của Lạc Kỳ Nam, bạo phát Thánh Uy, vuốt rồng triển khai thế công dữ dội muốn cùng với nàng đồng quy vu tận:
“Thánh Kỹ - Thôn Thiên Chưởng!”
VÙ…VÙ…VÙ…VÙ…VÙ…VÙ…
Đúng với cái tên Thôn Thiên, vũ kỹ vừa kích hoạt đã đem Tiên Khí và cả Ma Khí trong thiên địa hội tụ mà đến, hút sạch toàn bộ ngưng tụ thành một Chưởng uy lực cực mạnh, hòa cùng Sát Vực, Chiến Vực và 100 đường Long Văn cường đại.
Hiển nhiên sau khi được ký sinh, hắn cũng học được vài loại thủ đoạn siêu việt Đế Cấp.
Một Chưởng trấn đến thân rồng của Lạc Kỳ Nam như muốn thôn phệ nàng thành cặn bả.
Đối mặt với Thánh Kỹ của Long Ngạo Thiên, Lạc Kỳ Nam nhếch miệng cười nhạt:
“Thánh Long Kỹ - Trấn Long Ấn!”
Thánh Uy từ vuốt rồng của nàng bạo phát so với Long Ngạo Thiên càng thêm dữ dội.
90 đường Nghịch Long Văn áp đảo hoàn toàn 100 đường Long Văn thông thường.
Một kiện Đại Ấn khổng lồ hiện ra giữa bầu trời, bên trên có điêu khắc lấy hình dáng của một vị Thánh Long đang giương nanh múa vuốt.
OÀNH!
Trấn Long Ấn nện xuống như có thể trấn áp thế gian vạn vật.
RĂNG RẮC…
Thôn Thiên Chưởng sụp đổ hoàn toàn, Trấn Long Ấn vẫn tiếp tục nghiền lấy cơ thể Long Ngạo Thiên.
Bùm!
Nổ tung thành từng mảnh, Long Ngạo Thiên chỉ còn một bộ xương cốt cùng Long Hồn lơ lửng bám trụ, đau đến hắn xém chút bất tỉnh nhân sự.
“Thánh Long Kỹ, ngươi từ đâu có được?”
Nhìn thấy cảnh tượng này, đám người Nhị Lang Thần hãi hùng khiếp vía.
Bọn hắn sở dĩ tự tin tiến đánh Tây Phương Giáo là ỷ vào các thủ đoạn siêu việt Đế Cấp được các bộ phận truyền thụ.
Nào ngờ hiện tại lại phát hiện Lạc Kỳ Nam cũng sở hữu cả Thánh Kỹ, hơn nữa còn là Thánh Long Kỹ chỉ có những Long Tộc tu đến cấp Thánh mới đủ khả năng sáng tạo.
Trong lúc nhất thời ưu thế biến mất, cả đám bắt đầu lòng mang lo sợ, có ý định rút lui.
“Tỷ tỷ đánh đủ rồi, đến lượt siêu cấp tiểu vô đại ma vương ra tay!”
Tiểu Thiên Ý hưng phấn từ phía sau nhảy vọt lên, đôi mắt lúng liếng trở nên nghiêm túc.
RỐNG RỐNG RỐNG RỐNG RỐNG RỐNG RỐNG RỐNG RỐNG…
Theo chín tiếng gầm khiến toàn bộ Tây Phương Giáo linh hồn run rẩy.
Ở phía sau lưng nàng, cảnh tượng khiến toàn bộ người đang có mặt cả đời khó quên xuất hiện.
Một tôn quái vật khổng lồ hiện diện mà ra, hư ảnh so với lãnh thổ của Tây Phương Giáo còn to lớn hơn.
Chín cái đầu Nghịch Long xuyên qua tầng mây, áp bách từ trên cơ thể nó khiến vạn vật sinh linh như muốn thuần phục.
Ngay cả Lạc Kỳ Nam đang ở dạng Nghịch Long ở bên cạnh cũng cảm nhận được khí thế nặng nề đè ép, phải trở về hình dáng nhân loại né tránh về phía sau.
“Đây…đây…đây rốt cuộc là tồn tại gì…” Thủy Hoàng lông mày run rẩy.
Nhị Lang Thần, Đại Thủ, Vu La đám người sắc mặt trắng bệch không còn chút máu.
Ở trước hư ảnh hiện diện sau lưng Tiểu Thiên Ý, bọn hắn cảm giác hít thở không thông, mất đi ý chí chiến đấu.
“Long Tức!”
Tiểu Thiên Ý nãi thanh nãi khí hét lớn, thi triển một môn Vũ Kỹ quen thuộc của Long Tộc mà Long Ngạo Thiên vừa thi triển.
Chỉ là so với một khỏa Long Tức được bắn ra, thì trên chín cái đầu Nghịch Long lúc này lại đang ngưng tụ cả chín khỏa Long Tức.
Mà bên trong mỗi khỏa Long Tức lại được dung hợp bởi Nghịch Long Lực và chín loại thuộc tính Thiên Đế Lực.
100 đường Nghịch Long Văn bao phủ toàn thân.
“Ực…” Ngộ Thiền và Lão Sơn Chủ hai mắt nhìn nhau, âm thầm rùng mình.
Bọn hắn có cảm giác nếu chín luồng Long Pháo này oanh ra, đừng nói là kẻ thù, ngay cả Tây Phương Giáo cũng sắp hóa thành bình địa.
“Trốn!”
Nhị Lang Thần bỗng chốc quyết đoán gầm thét.
Hắn giải trừ Vương Anh Pháp Tướng, thân thể biến mất dạng như tan biến giữa thiên địa.
Đám người Thủy Hoàng, Đại Thủ, Vu La và ngay cả Long Ngạo Thiên chỉ còn lại xương cốt và linh hồn cũng mất tích.
“Hừ, Ngũ Hành Tiểu Thế Giới!”
Tất cả mọi người hừ lạnh một tiếng, đương nhiên nhận ra thủ đoạn chạy trốn của bọn chúng.
Nhị Lang Thần đã đúc thành Thể Chất thứ hai, trước đó còn đánh Vô Tận Hỏa Giới của Viêm Miên Châu để cướp đoạt Hỗn Độn Hỏa Khí, không khó đoán ra hắn đã sử dụng Thế Giới Chúc Phúc khi sáng lập thế giới.
Quả thật chính là như vậy, lúc này mới trốn vào trong Ngũ Hành Tiểu Thế Giới để đào tẩu.
“Chạy? các ngươi chạy được sao?”
Lạc Kỳ Nam tóc dài tung bay, hai mắt tinh xảo sáng lên như sao giữa trời đêm.
Nếu là người tu luyện Thời Gian và Không Gian thông thường, chắc chắn không thể nào tác động vào một thế giới độc lập riêng biệt như Ngũ Hành Tiểu Thế Giới.
Nhưng lúc này nàng lại vận dụng cả sức mạnh của Thời Không Thánh Thể, khả năng thao túng Thời Không liền phá bỏ tất cả mọi giới hạn.
“Thời Không Nghịch Đảo!”
Bàn tay nàng nhẹ nắm và xoay một vòng, muốn đem mọi diễn biến quay ngược trở lại trước khi đám người Nhị Lang Thần kịp chui vào thế giới.
“Kỳ Nam thí chủ dừng tay!”
Bất quá khi vũ kỹ của nàng sắp triển khai thành công, Ngộ Thiền Giáo Chủ vội vàng tiến lên ngăn cản.
“Hử?” Lạc Kỳ Nam khó hiểu nhìn hắn.
“Để chúng thoát đi, tiếp tục chiến chỉ sợ Tây Phương thật sự bị xóa sổ!” Ngộ Thiền cười khổ nói:
“Huống hồ nếu tiếp tục chiến, khó tránh khỏi bọn hắn sẽ lại gọi chi viện, nối liền không dứt thì tiếp tục phiền toái!”
Lạc Kỳ Nam giật mình, lúc này mới quét mắt nhìn quanh.
Tình hình đại chiến đã khiến hơn một nửa địa bàn của Tây Phương Giáo tan thành tro bụi.
Có chút bất đắc dĩ, Lạc Kỳ Nam thu hồi cánh tay.
Mục đích lần này của nàng là thuyết phục Tây Phương Giáo đầu nhập mà không phải truy cùng diệt tận kẻ thù.
“Thật nhàm chán!”
Thấy đối thủ đã trốn hết, Tiểu Thiên Ý cũng bất mãn hừ một tiếng, thế công thu liễm, hư ảnh khủng bố sau lưng tan biến.
Phù…
Tây Phương Chúng Tăng thở phào một hơi nhẹ nhõm, không còn dám nhìn nàng bằng ánh mắt trưởng bối yêu chiều tiểu bối như trước.
Cô nàng nhỏ xíu này chính là một cường giả khủng bố ưa thích giả heo ăn thịt hổ a.
Nữ nhi của Lạc Nam đều yêu nghiệt như thế sao?
Trong lúc toàn trường yên lặng vì chưa hết khiếp sợ, Ngộ Thiền Giáo Chủ chắp tay trước ngực, thái độ cung kính nói:
“Thật ra việc đầu nhập vào Nghịch Long Liên Quân không phải do ta quyết định!”
“Mà đó là chỉ thị của Bồ Đề Thụ tiền bối!”
Bồ Đề Thụ ở Tây Phương Giáo cũng có địa vị cao tuyệt như Ngô Đồng Thụ ở Phượng Hoàng Tộc vậy.
Dù Ngộ Thiền là Giáo Chủ thì cũng là tiểu bối khi đối mặt với Bồ Đề Thụ mà thôi.
Lạc Kỳ Nam âm thầm gật đầu, nàng còn đang thắc mắc vì sao Tây Phương Giáo đồng ý gia nhập nhanh chóng như vậy mà không đưa ra bất cứ điều kiện nào, xem ra là do Bồ Đề Thụ tác động rồi.
“Được rồi, mong Giáo Chủ mang tỷ muội chúng ta đến gặp mặt Bồ Đề tiền bối!” Nàng lễ độ chắp tay đề nghị.
Ngộ Thiền cũng định như vậy, hài lòng lên tiếng:
“Mời!”
…
Chúc cả nhà chiều cuối tuần vui vẻ.