Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1769: 1769




“Lạc Nam, ngươi muốn làm cái gì?”
Vừa mới từ Truyền Tống Trận bước ra, giọng điệu âm trầm của Long Ngạo Thiên liền vang vọng đến.

Sau khi bị đánh chỉ còn lại linh hồn và xương cốt, vị chủ nhân kia chỉ cần dùng một giọt máu đã có thể đem hắn phục hồi như cũ.

Không hổ danh là thành viên của Bất Tử Tộc bên trong Bất Tử Chí Tông.

Chứng kiến một mình Lạc Nam ngang nhiên hành tẩu bên trong Ma Long Tộc, tất cả cường giả Ma Long lại chỉ có thể đứng nhìn, đám người Thủy Hoàng vô thức nhíu mày.

Đây không phải tác phong hoành hành bá đạo của Ma Long Tộc a.

Tuy rằng Lạc Nam quả thật rất mạnh, nhưng quá trình Truyền Tống của bọn hắn xảy ra rất nhanh, Ma Long Tộc thậm chí không dám động thủ để kéo dài thời gian sao?
Như để giải đáp thắc mắc cho Long Ngạo Thiên đám người, Ma Long Vấn Thiên hít sâu một hơi nói:
“Tên khốn kiếp đó đã đột phá Thiên Đế!”
Lời vừa nói ra, tròng mắt Thủy Hoàng, Nhị Lang Thần, Vu La, Đại Thủ các loại cường giả đồng loạt co rụt lại, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn.

Một Lạc Nam tu vi Địa Đế đã rất khó chơi rồi, không nghĩ đến kẻ này trong thời gian ngắn như thế đã đột phá Thiên Đế, chẳng trách dám một mình xông thẳng vào Ma Long Tộc mà chẳng nể nang gì.

“Hắn làm sao có thể đột phá nhanh như vậy?” Nhị Lang Thần siết chặt nắm đấm, ghen ghét đến phát cuồng lớn tiếng quát.

“Không biết, nhưng vừa rồi hắn đã thôn phệ luyện hóa Ngũ Hành Hỗn Độn Khí!” Ma Long Vấn Địa trầm giọng nói ra:
“Mà ta lại có cảm giác, sau khi hắn luyện hóa Hỗn Độn Khí, chiến lực đã trở nên mạnh hơn!”
“Luyện hóa Hỗn Độn Khí? Thật là hoang đường!” Đám người Nhị Lang Thần, Thủy Hoàng nhao nhao nhíu mày.

Bởi hơn ai hết, bọn hắn hiểu Hỗn Độn Khí là lực lượng để khai mở thế giới mà không phải để một người hấp thụ tu luyện.

“Chẳng lẽ là do Cấm Kỵ công pháp?” Đại Thủ hai mắt lóe lên vẻ tham lam cuồng nhiệt, trong lòng làm ra phán đoán.

Bản thân hắn vẫn biết Lạc Nam sở hữu Cấm Kỵ nên mới có thể tiến triển nhanh như vậy, nhưng lại không biết môn Cấm Kỵ đó có công dụng gì.

Hiện tại nghe nói tên này có thể luyện hóa được Hỗn Độn Khí, Đại Thủ liền vô thức cho rằng đó là khả năng mà Cấm Kỵ mang lại.

“Mấy tên này…”
Ánh mắt Lạc Nam cũng híp lại đánh giá những kẻ trước mặt.

Đối với Nhị Lang Thần, Long Ngạo Thiên, Thủy Hoàng hắn đương nhiên nhận biết cực kỳ rõ ràng.

Nhưng đối với hai tên còn lại, Lạc Nam không có quá nhiều ấn tượng…mình có quen bọn hắn sao?
“Mặc kệ bọn hắn là ai, đã bị tên kia ký sinh, chứng tỏ cùng ta là kẻ địch!”
Lạc Nam cũng lười quan tâm, kẻ nào dám đến nhảy nhót trước mặt mình cứ trực tiếp đánh nổ là được.

Kẻ thù chân chính hiện tại trong mắt hắn chỉ có cái đám bộ phận kia sau khi dung hợp, còn những tên bị ký sinh này chỉ như nô tài, không đáng để chú ý.

Đương nhiên Vu La cũng chẳng hề hay biết Lạc Nam là người đã hớt tay trên Bất Tử Thụ của mình.

Từ đầu đến cuối, kẻ thù mà Vu La để tâm vẫn là tên Thú Võ, chính kẻ này đã dồn hắn vào đường cùng, làm hắn chạy trốn như chó nhà có tang, cuối cùng mới vô tình đụng phải chủ nhân ký sinh.

Nói đến người hắn hận nhất trên đời, chính là Thú Võ và tên đã cướp mất Bất Tử Thụ.

Nhưng đến nay Vu La vẫn chẳng biết ai là kẻ hớt tay trên Bất Tử Thụ của mình, vì vậy hắn đem mọi phẫn nộ đè lên đầu Thú Võ.


Sau khi có được sức mạnh, việc Vu La làm đầu tiên là quay về trả thù, đem tất cả thế lực của Thú Võ đồ sát gà chó không tha.

Nhưng càng khiến hắn phẫn nộ chính là, tên Thú Võ vậy mà không còn ở căn cứ, chẳng biết đã trốn đi đâu.

Vu La muốn tìm kiếm truy sát, đáng tiếc đến nay vẫn chưa có tung tích về hắn.

Về phần Lạc Nam, bởi vì lập trường khác biệt nên Vu La mới cùng hắn ở phía đối lập mà thôi, cũng không mang hận ý quá nặng…đương nhiên, đó là khi hắn vẫn chưa biết Bất Tử Thụ của mình nằm trong tay con hàng này.

Chỉ đáng tiếc, hắn nhờ vả chủ nhân thăm dò thiên cơ tìm kiếm tung tích Bất Tử Thụ vẫn không dò xét được.

Lại muốn nhờ chủ nhân tìm kiếm về nơi ẩn trốn của Thú Võ lại bị từ chối vì đó chỉ là chuyện nhỏ, không đáng để chủ nhân ra tay.

Nói tóm lại, mục tiêu hiện tại của Vu La chính là theo chân chủ nhân làm trâu ngựa, lập công đầu trong việc chiếm lấy vũ trụ này, sau đó được tiến vào Nguyên Giới trong truyền thuyết để tu luyện.

Một khi đạt thành tựu như vậy, Thú Võ ở trong mắt hắn cũng chỉ là con kiến hôi, hai bên không còn cùng chung một đẳng cấp.

“Đến rất tốt!”
Mà lúc này, Lạc Nam ung dung lên tiếng, ánh mắt khóa chặt Long Ngạo Thiên cùng Nhị Lang Thần cười nhạt:
“Tưởng là ai xa lạ, tất cả đều là một đám bại tướng!”
“Đừng tưởng đột phá Thiên Đế là có quyền kiêu ngạo!” Nhị Lang Thần sắc mặt oán độc, nắm tay siết chặt như muốn rỉ máu.

Kẻ trước mặt này là người khiến hắn thân bại danh liệt, một thời gian phải chốn chui chốn lũi, như chó nhà có tang lăn lộn trong vũ trụ, thân phận Đế Tử cao cao tại thượng, thiên tài hàng đầu của vũ trụ mất sạch.

Đối với Săn Ma Điện từng ruồng bỏ mình, Nhị Lang Thần cũng căm hận vô cùng.

Nhưng sư phụ của hắn là Lục Nguyên Lão đã chết, Săn Ma Điện lại đang đứng cùng chiến tuyến, cho nên hắn tạm thời nhẫn nhịn.

Nhưng đối mặt với kẻ gây ra tất cả như Lạc Nam, Nhị Lang Thần hận không thể ăn tươi, nuốt sống.

Tương tự như vậy, Long Ngạo Thiên cũng căm hận Lạc Nam không kém bao nhiêu.

Nữ nhân mà hắn thèm muốn vô số năm bị Lạc Nam ngủ mất, còn vì Lạc Nam sinh con.

Kế hoạch nuôi nhốt Long Khuynh Thành cũng bị Lạc Nam phá hoại, giải phóng Long Chiến, Long Liên tạo phiền phức cự đại.

Ở trước mặt vô số người, hắn bị Lạc Nam chém đầu, phải nhờ chủ nhân ký sinh mới có thể sống lại.

Gần đây nhất lại bị nữ nhi của Lạc Nam đánh cho nát vụn cơ thể.

Thù mới hận cũ hợp lại, chỉ có máu tươi và tính mạng mới có thể rửa sạch.

“Thế nào? muốn cắn ta?” Chú ý đến ánh mắt của Long Ngạo Thiên, Lạc Nam nhếch miệng cười nhạt:
“Đầu của ngươi ta đã chém một lần vì Hì Vũ và Thiên Ý rửa giận, cho nên mạng của ngươi hiện tại không còn giá trị trong mắt ta, đợi Khuynh Thành đến lấy đi!”
Long Ngạo Thiên hiện tại ở trong mắt hắn chỉ là một công cụ không hơn không kém.

Công cụ để Long Khuynh Thành tự tay giúp phụ thân nàng báo thù, công cụ để Long Khuynh Thành có được danh tiếng và khả năng thị uy để tiếp nhận ngôi vị Tộc Trưởng của Long Tộc.

“Ngươi dám xem thường ta?”
Nhận ra ý đồ của Lạc Nam, Long Ngạo Thiên phẫn nộ muốn phát rồ.


Sỉ nhục, sỉ nhục một cách trần trụi.

Đường đường là Chân Long Tộc Trưởng, một trong những nam nhân có địa vị nhất vũ trụ, vậy mà hiện tại chỉ có thể làm công cụ trong mắt Lạc Nam, dường như mạng của hắn như con kiến bị thao túng trong lòng bàn tay, muốn giết lúc nào thì giết lúc ấy.

“Chết đi cho bổn tọa!”
Lửa giận lấn át lý trí, Long Ngạo Thiên ngửa đầu rít gào.

Bản thể Chân Long khổng lồ hiện ra giữa thương khung, các tầng Vực bạo phát lực lượng, Long Trảo điên cuồng tung chưởng:
“Thánh Kỹ - Thôn Thiên Chưởng!”
Hấp thụ sạch sẽ Tiên Ma Khí trong phạm vi vạn dặm, Long Ngạo Thiên hung hăng chưởng ra, Thánh Uy phô thiên cái địa.

“Vương Anh Tà Thể - Thăng Lực Chi Thể!” Nhị Lang Thần sắc mặt lãnh khốc.

Vương Anh Pháp Tướng âm trầm hiện lên, Thăng Lực Chi Thể nâng cấp Thiên Đế Lực thành Ngụy Thánh Lực, ẩn ẩn có dấu hiệu đột phá cả Thánh Lực.

“Hư Ảnh Ma Tổ - Thủy Tổ Ma Chưởng!” Thủy Hoàng uy nghiêm gào thét.

Vu La cắn đầu lưỡi phun một ngụm máu lên thân Kiếm trong tay.

Ánh mắt hắn nghiêm nghị, Phá Giới Hạn Vực triển khai, đến tận 15 tầng Kiếm Vực gào thét dung hợp vào thân kiếm, trảm ra một nhát kinh thiên.

Đại Thủ hai cánh tay cấp tốc mở rộng, một lần kết thành hai cái Thánh Cấp Đại Trận, hướng đầu Lạc Nam trấn giết.

Các thủ đoạn Thánh Cấp liên tục được điều động, Thánh Uy bao phủ toàn bộ chiến trường.

Đám Thần Thú, Ma Thú các phương cường giả cũng muốn hỗ trợ nhưng lại không thể xen vào, bởi cả chính bọn hắn cũng bị Thánh Uy chấn đến linh hồn run rẩy, toàn thân như bị áp chế không dám tiến vào.

Ma Long Vấn Thiên hai mắt đỏ lên, ra hiệu tộc nhân điên cuồng rút lui.

Hắn biết sau trận đại chiến này, Ma Long Hải sẽ bị hủy hoại.

Trong lúc nhất thời, càng thêm căm hận Lạc Nam.

Đứng trước năm loại công kích cường đại của đám người Nhị Lang Thần, sắc mặt Lạc Nam không có chút biểu tình, trong mắt chỉ toàn là hờ hững.

Ngay cả Đại Thánh hắn cũng từng liều mạng đến phút cuối cùng, chẳng lẽ còn sợ một đám nô lệ này hay sao?
Một cánh tay chậm rãi nâng lên.

Nghịch Long Lân bao trùm tầng tầng lớp lớp, cánh tay hóa thành Nghịch Long Trảo.

Bên trên là 111 đường Nghịch Long Văn và 99 đường Hồng Hoang Ma Văn cường đại chằn chịt đan xen, Bá Lực bao phủ.

Sát Vực, Chiến Vực, Bá Vực cùng Long Vực mở ra.

Oanh Thiên Tổ Phù điên cuồng phát sáng, tầng tầng sóng xung kích cô động đến cực điểm ẩn giấu bên trong từng đầu móng vuốt.

Bên trong thể nội, ba cái hành tinh bắt đầu xoay tròn, lực lượng khủng bố gia cố vào Nghịch Long Trảo.


RĂNG RẮC…
Đứng trước cổ sức mạnh này, ngay cả Nghịch Long Trảo cũng có dấu hiệu rạn nứt, cánh tay của Lạc Nam đau nhứt như muốn nổ.

“Nghịch Long Trảo!”
Một trảo vồ ra.

OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Không gian nổ tung, toàn bộ Ma Long Hải sôi trào, trời rung đất chuyển.

Nghịch Long Trảo vắt ngang bầu trời, ẩn chứa sức phá diệt không gì cản nổi.

Sức mạnh của các loại Vực, sức mạnh của Bá Lực tuyệt đối, sức mạnh của Long Văn và Ma Văn, sức mạnh của Oanh Thiên Tổ Phù, sức mạnh của ba cái hành tinh đến từ Hóa Vũ Bá Thần Thể.

Sức mạnh của Lạc Nam khi đã thành Thiên Đế!
Không dùng đến Thánh Kỹ, không dùng đến công kích hoa mỹ.

Nghịch Long Trảo vồ nát mọi chướng ngại vật.

Thánh Kỹ, thủ đoạn Thánh Cấp hùng mạnh địch nhân tạo ra trở nên vô nghĩa.

Thôn Thiên Chưởng bị chấn thành hư vô.

Vương Anh Tà Thể ầm ầm sụp đổ.

15 tầng Kiếm Vực phá toái như thủy tinh rơi rụng.

Thủy Tổ Ma Chưởng bị xé nát.

Thánh Cấp Sát Trận băng liệt.

Nghịch Long Trảo vẫn khủng bố không cách nào hình dung, dường như xuyên qua không gian và thời gian.

Trong ánh mắt và vẻ mặt hoảng sợ tột đỉnh của Nhị Lang Thần đám người.

Nghịch Long Trảo che phủ lướt ngang đỉnh đầu bọn chúng.

Sau đó từ trên thiên không, như chụp lấy một bầy kiến hôi vồ xuống Ma Long Vấn Thiên và chúng trưởng lão Ma Long Tộc.

“Không!”
Bọn hắn hãi hùng khiếp vía.

PHỐC!
Tất cả cao tầng Ma Long Tộc thổ huyết, bị trấn áp xuống lòng biển cả.

Ở dưới Nghịch Long Trảo mang theo nồng đậm khí tức Nghịch Long, bọn hắn như những sinh linh hèn mọn run lẩy bẩy.

“Nhìn cho rõ, đây chính là kết cục khi dám ám sát Hi Vũ hay bất kỳ nữ nhân nào khác của ta!” Giọng điệu khí phách, bá đạo của Lạc Nam vang vọng khắp trong tai toàn trường:
“Giết gà dọa khỉ!”
Tiếng nói vừa dứt, Nghịch Long Trảo chấn đến tất cả cao tầng Ma Long Tộc hôn mê bất tỉnh.

“Tụ Lý Càn Khôn!”
Lạc Nam đem thân rồng của bọn chúng thu vào óng tay áo.

Những tên này có thể làm nô lệ hoặc tử sĩ cống hiến cho chiến trường Trụ Việt Tông bên trên, vẫn còn giá trị lợi dụng.

Làm xong tất cả, Nghịch Long Trảo hùng mạnh không gì tả nổi rốt cuộc tiêu tán giữa không trung.

Tĩnh…
Toàn bộ thiên địa trở nên tĩnh lặng đến cùng cực.


Tuy biết Lạc Nam sẽ rất mạnh khi đột phá Thiên Đế, nhưng không ai nghĩ đến hắn lại mạnh đến mức độ này.

Ma Long Vấn Thiên, Ma Long Vấn Địa, các vị trưởng lão Ma Long Tộc dù sao cũng là cường giả nổi danh trong vũ trụ.

Ấy thế mà đứng trước một cái Nghịch Long Trảo, tất cả như con mồi rơi vào nanh vuốt, không thể phản kháng dù chỉ một chút, bị bắt sống hoàn toàn.

Có trách thì trách bọn hắn là Ma Long, đứng trước Nghịch Long chí cao vô thượng như Lạc Nam thật sự bị áp chế hoàn toàn, ngay cả ý chí phản kháng cũng không có.

Điều này là do Lạc Nam hấp thụ quá nhiều Thánh Long Khí, vô hình chung càng khiến khả năng áp chế về mặt huyết mạch của hắn gia tăng đối với Long Tộc.

Ngay cả Ma Long chính tông cũng như thế, càng đừng nói các chi nhánh của Ma Long Quân, đã sớm bị đè ép nằm run rẩy trên mặt đất, hàng vạn con rồng quỳ lại một người, cảnh tượng khiến cả thiên địa cũng phải động dung.

Hiện tại trừ khi có Thánh Long xuất thế, bằng không dù là Nghịch Long Đế cũng phải bị Lạc Nam áp bách.

“Đến lượt các ngươi!”
Lạc Nam híp mắt nhìn Nhị Lang Thần đám người.

NGAO!
Theo một tiếng gầm rống kiệt ngạo bất tuần, ầm ầm Bá Lực ngưng kết thành chưởng, hư ảnh Nghịch Long với đôi mắt đỏ ngầu như máu ngang tàn hiện ra.

Sát Vực của Lạc Nam vốn từ Cửu Tầng cũng gia tăng đến 11 tầng khi Đồ Long Chưởng được kích hoạt.

Lấy thế hủy diệt không gì cản nổi, Đồ Long Chưởng xuyên phá mà ra.

“Trốn!”
Đối mặt với sự bá đạo của Lạc Nam, Long Ngạo Thiên mấy người muốn vãi cả ra quần.

Lạc Nam ánh mắt ngưng tụ, Không Gian Chi Lực nhanh chóng bao trùm lấy toàn thân bọn chúng.

“Đủ rồi…”
Đột ngột toàn bộ vũ trụ như hóa thành tĩnh lặng, có tiếng thở dài khiến linh hồn của vạn vật run lên.

Từ trong tổng bộ Tru Nghịch Liên Minh, một cánh tay khô gầy, bên trên ẩn chứa Thánh Lực cuồn cuộn chậm rãi duỗi ra.

Như xuyên toa luân hồi.

Toàn bộ vũ trụ, khắp mọi ngõ ngách vang lên tiếng sấm, vô số cái Thiên Đạo Chi Nhãn ở các phương thế giới uy nghiêm mở ra.

Đây là sự phản ứng của vũ trụ khi có lực lượng cao cấp vượt tầm kiểm soát xuất hiện.

Vô số tia sét đến từ bốn phương tám hướng, tất cả đều là Cửu Sắc Đế Kiếp hùng mạnh, giáng xuống tổng bộ Tru Nghịch Liên Minh.

Linh tính của vũ trụ muốn đem kẻ có thể uy hiếp đến mình từ bên trong tiêu diệt.

“Ngu xuẩn! nếu năm đó đám cường giả Cổ Việt Tộc không ra tay, một cái linh tính của tiểu vũ trụ sao có thể ngăn được ta?” Âm thanh chế nhạo vang vọng vào tai của toàn thể sinh linh.

Cánh tay khô gầy nâng lên hóa thành khổng lồ che phủ một gốc vũ trụ, toàn bộ Cửu Sắc Đế Kiếp bị hắn chụp lấy, đùa bỡn trong lòng bàn tay, dồn nén thành quả cầu khủng bố mang tính hủy diệt.

Đầu ngón tay điểm ra, quả cầu ẩn chứa toàn bộ Đế Kiếp do vũ trụ giáng xuống xuyên qua thời không, ầm ầm trấn xuống đỉnh đầu Lạc Nam.

NGAO!
Đồ Long Chưởng vừa mới bay ra đã bị tiêu diệt, không cam lòng rít gào trước khi hóa thành hư vô.

Ma Long Hải lâm vào tận thế…

Chúc cả nhà tối vui vẻ.