Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1811: 1811




OÀNH OÀNH OÀNH…
Một góc vũ trụ nổ tung thành toái phiến, nhấn chìm tất cả, không gian vỡ tan…
Khắp nơi chỉ thấy Bá Lực, Trận Văn, Sát Khí, Kiếm Khí…các loại lực lượng cuồng bạo tàn sát bừa bãi, nghiền nát mọi thứ ở trong phạm vi tồn tại.

Thân ảnh Lạc Nam và Bất Khương bị tất cả bao phủ, bên trong chỉ còn lại một kẻ không chiến nhưng vẫn mắc kẹt là Bất Tử Thiếu Chủ vì vẫn luôn bị Lạc Nam khống chế mà thôi.

Chứng kiến cảnh tượng còn hơn cả tận thế trước mặt, Quỷ Đỏ đứng bên ngoài hít sâu một hơi:
“Sợ rằng vô số thời đại về sau, nơi này vẫn sẽ là hiểm địa đứng đầu vũ trụ không ai dám đặt chân đến, vượt qua cả những nơi như Tiên Ma Mộ Địa, Bạo Loạn Luân Hồi Vực!”
Sau những trận chiến của các cường giả hàng đầu, hoàn cảnh tại nơi đó sẽ bị dư ba công kích và lực lượng hùng hậu còn sót lại tàn phá, tạo thành hiểm địa mà hậu nhân ngày sau không dám bén mảng vào.

Có thể kể đến như Tiên Ma Mộ Địa nơi xảy ra cuộc chiến giữa Tiên giới và Ma giới quy mô lớn trong quá khứ.

Cũng có thể kể đến Bạo Loạn Luân Hồi Vực nơi xảy ra cuộc vây diệt Tiên Ma Cung của Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện.

Nhưng lúc này đây, tất cả những nơi đó đều trở nên nhỏ bé trước hiểm địa mà Lạc Nam cùng Bất Khương tạo ra.

Những cuộc chiến giữa các đại thế lực lưu danh sử sách năm xưa e rằng cũng không thể so sánh với trận chiến chỉ giữa hai người như lúc này.

“Khi chưa được chứng kiến, sợ rằng không ai dám tin rằng thế gian này sẽ tồn tại cường đại như Thánh!” Lâm Tích cười khổ nói:
“Vốn tưởng rằng đột phá Thiên Đế là có thể ung dung tự tại, bốn biển là nhà, sống một kiếp đời vô lo vô nghĩ!”
“Hiện tại xem ra con đường phải đi vẫn còn rất dài, dài đến mức không biết có thể bước được bao nhiêu bước chân!”
Quỷ Đỏ gật gật đầu: “Trước lực lượng của cường giả Nguyên Giới, chúng ta hiện tại quả thật chỉ như con kiến nhỏ!”
“Nhưng càng khó tin chính là, một tên có cùng tu vi như chúng ta lại đang làm ngược lại!”
“Đừng so sánh với hắn, hắn là quái thai!” Lâm Tích ảo nảo.

Đôi khi nàng tự nghĩ liệu rằng Cấm Kỵ của mình có phải là hàng giả hay không, vì sao một người sở hữu Cấm Kỵ như nàng lại chỉ mãi đuổi theo bước tiến của Lạc Nam mà không thể vượt qua hắn?
Nàng đâu hề hay biết Lạc Nam cũng sở hữu Cấm Kỵ.

Chẳng qua công dụng của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh quá mức đa dạng và khó thể nắm bắt, người khác không đủ kiến thức để nhìn thấu nó mà thôi.

“Đừng bi quan!” Nhận ra tâm trạng buồn rầu của Lâm Tích, Quỷ Đỏ nhếch miệng động viên:
“Sư phụ ta từng nói chỗ nghịch thiên của Cấm Kỵ nằm ở những tầng cao hơn, chúng ta hiện tại chỉ như mới xem như nhập môn mà thôi!”
“Một khi lên Nguyên Giới…đó mới là thiên đường để Cấm Kỵ toàn diện phát triển, tin tưởng khi đó chúng ta sẽ đuổi kịp, thậm chí qua mặt được Lạc Nam!”
Hai mắt Lâm Tích sáng lên, sư phụ của Quỷ Đỏ chính là Long Chí Tôn, người là nhân vật đang sắp đột phá Cấm Kỵ, lời của người chắc chắn là có căn cứ và đáng tin cậy.

Nếu thật sự Thiên Đế chỉ là nhập môn của Cấm Kỵ, vậy thì những tầng tiếp theo sẽ kinh khủng như thế nào?
Như đọc được thắc mắc trong ánh mắt mong đợi của Lâm Tích, Quỷ Đỏ lắc đầu:
“Ta cũng không rõ ràng, mọi thứ phải do tự mình khám phá ra!”

Mà lúc này, Lạc Nam đã kích hoạt trạng thái phòng ngự bất khả xâm phạm của mình.

Nghịch Long Chiến Thân bao trùm mọi ngõ ngách, bên ngoài là Bất Hủ Kinh Văn khảm nạm lên vảy rồng.


Tay trái 122 đường Hồng Hoang Ma Văn, tay phải 111 đường Nghịch Long Văn.

Đứng trong hỗn loạn táo bạo, cơ thể hắn vẫn vững vàng như bàn thạch.

Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn triển khai, ánh sáng bao phủ khắp vùng, muốn tìm ra tung tích của Bất Khương và cả Bất Tử Thiếu Chủ.

Sau vụ nổ kinh hoàng vừa rồi, Lạc Nam loáng thoáng chứng kiến được cơ thể bọn hắn chia năm xẻ bảy, sau đó nhanh chóng dung nhập và khôi phục trở lại.

Bất Tử Tộc đánh mãi không chết, sống dai như con đĩa vậy.

Nội tình của Bất Tử Tộc và Bất Tử Chí Tông quả thật sâu không lường được.

Bất Tử Thiếu Chủ một mình sở hữu hai loại Bí Tự, hiện tại lòi ra một tên Bất Tử Thánh Tử mang theo Quy Kiếm Tổ Phù.

Cũng may bọn hắn vẫn bị quy tắc vũ trụ áp chế, bằng không Lạc Nam vô pháp chống lại.

Chỉ một tên Đại Thánh bình thường như lão già kia đã xém dồn hắn vào chỗ chết, càng đừng nói đám con ông cháu cha, đồ tốt đầy mình như Bất Tử Thiếu Chủ.

XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Dò Thám Tương Lai chứng kiến được nguy hiểm, vô tận Kiếm Khí vô hình bí mật tập kích về phía Lạc Nam.

“Thích chơi kiếm? ta chơi với ngươi!”
Lạc Nam uy nghiêm quát lớn, trong lòng hạ lệnh.

KENG KENG KENG KENG KENG…
Kiếm ngân khắp trời, lấy Lạc Hồng Kiếm cầm đầu, hàng vạn thanh Phượng Tâm Kiếm càn quét mà ra, Bá Lực bùng nổ trên thân kiếm, sẳn sàng đối mặt tất cả.

Trong thời gian qua, Ái Tâm vẫn luôn miệt mài vì hắn luyện chế phi kiếm.

Ngày hôm nay một lần nữa phát huy tác dụng, chống lại Quy Kiếm Tổ Phù của địch nhân.

“Vạn Kiếm Quy Tông!”
Lạc Nam nghiêm nghị kết ấn, tất cả Phượng Tâm Kính như cuồng phong bạo vũ xung quanh, toàn diện lao về một phương hướng, đối kháng chính diện vô số Kiếm Khí đến từ Quy Kiếm Tổ Phù mang lại.

RĂNG RẮC…
KENG KENG…
ĐÙNG ĐÙNG…
Liên miên bất tuyệt, tiếng va chạm, tiếng kiếm vỡ, tiếng ma sát chát chúa vọng giữa chiến trường.

Phượng Tâm Kiếm tuy đẳng cấp không quá cao nhưng chúng nó lại được luyện chế từ những nguyên liệu quý hiếm do đích thân Ái Tâm tuyển chọn.

Kiếm khí đến từ Quy Kiếm Tổ Phù tuy cường đại nhưng do thực lực của chủ nhân là Bất Khương bị hạn chế nên nó không quá mức áp đảo.


Phượng Tâm Kiếm của Lạc Nam vẫn có thể đối kháng trực diện.

Cục diện tạo thành một nơi hỗn loạn để vạn kiếm quyết đấu.

Như cảm thấy chưa đủ, Oanh Thiên Tổ Phù phát động xung kích mạnh mẽ lên từng thanh Phượng Tâm Kiếm.

Có thêm Oanh Thiên Tổ Phù gia nhập, Quy Kiếm Tổ Phù rốt cuộc bị lép vế, tất cả Kiếm Khí do nó tạo ra chưa kịp tiếp cận Lạc Nam đã bị Oanh Thiên Tổ Phù phối hợp Phượng Tâm Kiếm nghiền nát.

Điểm thua thiệt của Lạc Nam nằm ở chỗ Kiếm Khí là do lực lượng của Bất Khương thông qua Quy Kiếm Tổ Phù tạo thành, bị nghiền nát thì hắn sẽ lại ngưng tụ trở lại.

Trong khi đó Phượng Tâm Kiếm bị hư hỏng thì buộc phải tốn nguyên liệu và công sức sửa chữa.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam một lần nữa điều động Bá Lực, sử dụng đến một Dị Lôi rất thích hợp trong hoàn cảnh này.

“Vạn Kiếm Lôi – xuất!”
Bá Lực Đỉnh ầm ầm xoay tròn, Bá Lực lấy hình thái Vạn Kiếm Lôi tái hiện thế gian.

Tinh không có mây đen kịch kéo tới, vô số sấm sét được Bá Lực hình thành hóa thành vạn kiếm phủ xuống thiên địa.

GÁY!
Phượng Tâm Kiếm hưng phấn ngân vang, hư ảnh Thiên Mệnh Huyền Phượng và Tích Diệt Phượng Hoàng nhảy múa bay lượn, xung quanh là vô số Kiếm Lôi, cảnh tượng như thần tích.

Phượng Tâm Kiếm và Vạn Kiếm Lôi xuất hiện, khí thế Lạc Nam đã hoàn toàn áp đảo đối thủ.

Vạn Kiếm Quy Tông một lần nữa triển khai…
Kiếm Khí do Quy Kiếm Tổ Phù vừa tạo ra liền bị tiêu hủy ngay lập tức, hoàn toàn chẳng còn tác dụng gì.

Quy Kiếm Tổ Phù đã bị hàng vạn thanh Phượng Tâm Kiếm và Vạn Kiếm Lôi của Lạc Nam vô hiệu hóa một cách triệt để.

Chứng kiến Lạc Nam biểu hiện sức mạnh như thần, những người quan chiến có mặt biểu lộ cực kỳ đặc sắc.

Địch nhân thì hoảng sợ, đồng minh thì kính nể…
Không ai nghĩ rằng ngay cả nhân vật biểu hiện cường thế như Bất Khương cũng vô pháp làm gì Lạc Nam.

Bất Khương trong lòng căm tức: “Nếu không thể giết ngươi từ xa, vậy thì cận chiến!”
Thi triển thân pháp, thân thể hắn lập tức tiếp cận Lạc Nam, Tinh Thần Chi Kiếm vẫn còn lóe sáng mãnh liệt, trảm thẳng xuống đầu hắn.

Lạc Hồng Kiếm ngân vang, Lạc Nam nâng lên đón đỡ.

Đúng lúc này trong mắt Bất Khương hiện lên vẻ đắc ý, sức mạnh cơ thể bạo phát, thân người tưởng chừng gầy gò nhợt nhạt của hắn hiện lên cuồn cuộn cơ bắp.


Dương đông kích tây, dồn lực vào một quyền nện thẳng đầu Lạc Nam.

Sức mạnh của một vị Nhập Thánh Thể Tu.

Sau khi nhận ra Thánh Lực của mình không thể chiếm ưu thế trước mặt Bá Lực, hắn liền chuyển sang sức mạnh nhục thân, muốn nghiền nát Lạc Nam.

Nhưng đối mặt với đòn đánh như vậy của Bất Khương, Lạc Nam ngay cả động đậy cũng không thèm, Lạc Hồng Kiếm vẫn cường thế trảm xuống.

KENG!
Bị Lạc Hồng Kiếm tác động trực diện, loáng thoáng có bóng dáng Tiểu Hồng Nhi há miệng gặm cắn, trên Tinh Thần Chi Kiếm xuất hiện một dấu răng, suy yếu vài phần sức mạnh.

Song song với đó, một quyền của Thể Thánh đã nện vào cơ thể Lạc Nam.

ĐÙNG!
Âm thanh bạo liệt vang lên khiến toàn trường khiếp đảm.

Nhưng không phải cơ thể Lạc Nam bạo liệt, mà thứ vừa nổ tung chính là cánh tay của Bất Khương.

Bản thân Lạc Nam chỉ bị sức mạnh phản chấn làm bay một đoạn, toàn thân hoàn hảo vô hại.

“Làm sao lại như vậy?” Bất Khương không dám tin nhìn cánh tay nát bấy của mình.

“Ngu xuẩn, ở trạng thái đó Lạc Nam chính là tồn tại bất khả xâm phạm!” Quỷ Đỏ thương hại nhìn Bất Khương lắc đầu.

Nghịch Long Chiến Thân bao trùm cơ thể, có vô số Kinh Văn Bất Hủ khảm nạm lên trên, mức độ phòng ngự của Lạc Nam lúc này dù là Nhập Thánh Thể Tu cũng khó mà xuyên phá.

Vấn đề ở chỗ Lạc Nam còn bí mật điều động Phản Thiên Mộc gia cố bên dưới lớp vảy rồng, nơi mà Bất Khương vừa mới đấm vào.

Chính Phản Thiên Mộc đã phản chấn ngược trở lại phần nào đó sức mạnh của Bất Khương nên làm cánh tay của hắn bạo liệt.

Có thể nói Bất Khương tự làm tổn thương chính bản thân mình.

“Ngươi đấm rồi, hiện tại đến phiên ta!” Lạc Nam cười nhạt một tiếng, ánh mắt ngưng tụ.

Thiên Thủ Quan Âm khổng lồ xuất hiện, hàng vạn cánh tay với 17 cái hành tinh quanh quẩ, Long Văn và Ma Văn bạo phát, Bá Lực bao trùm phô thiên cái địa nện xuống như đóng cọc.

Trước công kích cấp độ này, một nửa vũ trụ như muốn lắc lư dưới chân Lạc Nam.

Bất Khương chứng kiến uy thế khủng bố như vậy của đối thủ, trong lòng vẫn còn chưa thể tin được:
“Làm sao tiểu vũ trụ lại sản sinh ra một tên công thủ toàn diện như vậy?”
Tuy nhiên điều đó không làm Bất Khương sợ hãi, anh mắt hắn trở nên lăng lệ, giọng điệu âm u như đến từ địa ngục: “Cũng may ta không hề chủ quan, đã chuẩn bị đầy đủ thủ đoạn!”
“Để ta cho ngươi thấy sự chênh lệch giữa thổ dân và cường giả đến từ Nguyên Giới!”
Bất Khương nhẹ nhàng phất tay, một khối Ngọc Bội trong suốt hiện lên trong đó.

Chỉ thấy hắn dùng sức bóp nát Ngọc Bội, một cổ lực lượng bá đạo chưa từng có quét ngang cửu thiên thập địa.

PHỐC!
Lực lượng này vừa ra, khí thế Vương Quyền của Thánh áp đến tất cả mọi người đều thở không nổi.

Ngay cả Tuế Nguyệt, Quỷ Đỏ, Lâm Tích đều phun máu dù đứng ở khoảng cách xa.


RỐNG!
Thiên Thủ Quan Âm không cam tâm rống giận, nó chưa phát động xong thế công đã bị cổ khí thế khủng bố này của đối thủ nghiền nát.

Lạc Nam cảm thấy da thịt mình tê dại, Vạn Cổ Bất Hủ Thân đang run rẩy vì áp lực, Nghịch Long Chiến Thân có dấu hiệu rạn nứt.

Ánh mắt Lạc Nam ngưng trọng chưa từng có.

“Khặc khặc…tuyệt vọng rồi chứ?” Bất Khương cười quái dị, cao cao tại thượng khoe khoang nói:
“Ngọc Bội phong ấn một kích của Thánh Vương, do đích thân ta ngưng tụ khi còn ở Nguyên Giới!”
Hắn dùng ánh mắt như nhìn người chết xem lấy Lạc Nam: “Ngươi thật vinh hạnh khi được chứng kiến sức mạnh tối cao này, ngươi rất may mắn khi được chết với thực lực đỉnh cao của ta ở Nguyên Giới!”
“Thánh Vương?!”
Lời của Bất Khương như một thanh đại chùy hung hăng đè nặng lên cõi lòng tất cả mọi người.

Long Liên, Long Chiến đám người tuy không biết khái niệm Thánh Vương là gì, nhưng chắc chắn đó là tồn tại mà bọn họ không thể chống lại.

Đối mặt với công kích của Thánh Vương, Lạc Nam sẽ chịu nổi không?
Sự chênh lệch này thật sự quá mức to lớn, lớn đến mức khó mà san lấp được.

Yêu nghiệt đến mức độ nào cũng có giới hạn vượt cấp chiến đấu của nó, bằng không cường giả cũng không chú trọng việc đề thăng tu vi.

“HAHAHAHA, đường huynh ngươi làm rất tốt, không chủ quan như ta!” Bất Tử Thiếu Chủ vui mừng như điên phá lên cười dữ dội:
“Cũng nhờ ta hy sinh để ngươi rút được kinh nghiệm quý báo đó, ngươi phải đa tạ ta!”
“Nói thế đủ rồi…” Bất Khương nhún nhún vai, nhìn Lạc Nam như nhìn một con kiến hôi:
“Ngươi có thể đi chết!”
KENG!
Hắn vừa dứt lời, một luồng Kiếm Khí trắng xóa giáng lâm, mang theo sức mạnh của Thánh Vương hàng lâm mà xuống.

“Hự…”
Toàn bộ Kiếm Tu trong vũ trụ trái tim tê liệt, đau đớn đến miệng phun máu tươi.

Trong khoảnh khắc khi Kiếm Khí Thánh Vương hàng thế, tâm cảnh của vô số Kiếm Tu như muốn vụn vỡ.

Ngay cả những Kiếm Tu hàng đầu như Tiêu Dao Tiên Đế, Băng Lam Tịch, Độc Cô Ngạo Tuyết cũng phải chống kiếm xuống đất để bản thân có thể đứng vững, sắc mặt tái nhợt, tròng mắt rung động.

Chưa từng chứng kiến Kiếm Khí khủng khiếp như vậy.

Trước sức mạnh tuyệt đối đó, toàn thể Kiếm Tu trong vũ trụ này yếu ớt đến đáng thương.

Người khác ở xa còn bị áp bách nặng nề huống gì Lạc Nam phải đối mặt với luồng sức mạnh đó một cách trực tiếp.

“Không thể ngạnh kháng, bằng không Vạn Cổ Bất Hủ Thân cũng khó cứu được công tử!” Kim Nhi lên tiếng nhấn mạnh.

Lạc Nam trịnh trọng gật đầu, sắc mặt vẫn luôn bảo trì được sự bình tĩnh.

Hắn hít sâu một hơi, ngẩng mặt nhìn lên Thánh Vương Kiếm Khí đang trấn xuống.

Hành động tiếp theo vượt quá dự kiến của tất cả mọi người…