Chương 456
Giống nhau thôi, đừng ai nói ai.
Cách tốt nhất để đối phó trà xanh chính là ép chặt từng bước một, không phải cô ta muốn giữ hình ảnh trà xanh trong sạch sao?
OK, vậy cô ta tiếp tục giả vờ đi.
Dù sao thì cô cũng sẽ phải vào một vai diễn phản diện nào đó.
Mắc dù cô biết Mạc Mỹ Đình vô cùng không muốn mình điều tra đến cùng, cũng không muốn Mạc Tử Tây nhúng tay vào, nhưng cô lại cứ không cho đối phương được như ý đấy.
Trên mặt Thi Nhân mang theo nụ cười chế nhạo: Tôi rất thích cái biểu hiện cô không thích nhìn tôi, nhưng lại không thể làm gì được của cô đấy.
Chìm sâu vào bế tắc.
Lúc này Mạc Tử Hàn mới nhìn Thi Nhân nói: “Chuyện này nhà họ Mạc sẽ cho cô một lời giải thích.”
“Được, tôi sẽ đợi.”
Thi Nhân còn lâu mới khách sáo.
Nếu đã quang minh chính đại giẫm đạp lên mặt cô như vậy, sao cô còn phải khách sáo nữa chứ?
Mạc Mỹ Đình quay người rời đi, đáy lòng không hề thả lỏng.
Cô ta không ngờ Thi Nhân sẽ đuổi theo sau như vậy, nhất quyết muốn điều tra ra kẻ đã vu không cô, còn muốn yêu cầu xem máy giám sát để tìm người nữa.
Bình thường mà nói, trong các trường hợp tổ chức tiệc thế này, nếu chủ nhà có xảy ra sơ sót gì, thì ra mặt xin lỗi, giảng hòa, thì chuyện đó coi như xong.
Kết quả lại không hiệu quả với Thi Nhân.
Xem ra sau này muốn đối phó với Thi Nhân, không thể lơ là như vậy được.
Thi Nhân giống Tiêu Khôn Hoằng, không thể phán đoán như bình thường được.
Bây giờ còn có Mạc Tử Tây cắn chặt không buông nữa, thật sự phiền phức mà, vốn dĩ cả cuộc đời cô ta sẽ suôn sẽ, nhưng khi gặp phải người nhà họ Tiêu, thì lại trở nên không suôn sẻ nữa.
Quả nhiên người nhà họ Tiêu đều là khắc tinh của cô mà.
Khu thực phẩm của bữa tiệc.
Thi Nhân nắm tay Tiêu Khôn Hoằng, chuyện vừa rồi không như một thước phim ngắn vậy.
Bà chủ bên cạnh bên cạnh nói: “Cô Nhân không cần phải đặt trong lòng, dù sao đây cũng chỉ là một trò hề thôi, sẽ không có ai tin đâu.”
“Tôi ngược lại lại cảm thấy thủ đoạn của người đứng phía sau quá thấp kém rồi, dùng cách này, có người ngốc mới tin đấy.”
“Đúng vậy, nhà họ Mạc to như vậy, cũng có rất nhiều người làm.
Có người làm sai, hoặc là bị mua chuộc cũng là chuyện bình thường mà thôi.”
Ánh mắt những bà chủ này nhìn Thi Nhân đều phát sáng hết lên.
Vừa rồi bọn họ còn cảm thấy Thi Nhân sẽ không điều tra đến cùng, dù sao Mạc Mỹ Đình cũng đã nói như vậy, nếu muốn tiếp tục điều tra thì rõ ràng là không hiểu chuyện, cũng không nể mặt nhà họ Mạc.
Nhưng Thi Nhân lại không hề lùi bước, nhất quyết muốn tìm ra người đứng phía sau.
Còn có Tiêu Khôn Hoằng cũng quá tuyệt vời rồi, không chỉ không cảm thấy vợ mình không hiểu chuyện, mà còn đứng về phía Thi Nhân, yêu cầu nhà họ Mạc phải cho một lời giải thích.
Thật sự là quá trâu bò rồi.
Dựa vào cái gì mà khi phụ nữ bị dính vào chuyện này, còn không thể điều tra đến cùng để tránh làm tổn hại danh dự của mình.
Tại sao không thể điều tra?
Dựa vào cái gì chứ?
Hôm nay Thi Nhân đã làm một việc mà bọn họ vẫn luôn muốn làm, nhưng lại không dám làm.
Thi Nhân không biết việc mình vừa làm vô hình trung đã tạo lên một làn sóng ủng hộ.
Thi Nhân cười gật đầu: “Vừa rồi cảm ơn mọi người đã nói giúp tôi.”
Cô nhận lấy lòng tốt của mọi người.
Trên thế giới này, vẫn còn rất nhiều người tốt.
“Cái này có là cái gì đâu chứ, sau này khi chúng tôi nhờ cô thiết kế trang sức, cô nhớ giảm giá cho chúng tôi là được rồi.”
“Đúng vậy, tác phẩm do cô Nhan của tập đoàn Quang Viễn thiết kế, nhất định là thứ mà người thường không thể có được, chúng tôi chắc phải xếp hàng từ xếp mới được.”
“Cái đó thì nhất định rồi.”
Thi Nhân quay đầu nhìn Tiêu Khôn Hoằng, nghiêm túc nói: “Ông xã, các bà chủ nói muốn giảm giá, có giảm không?”
“Tất nhiên là giảm, em nói là được.”
Đôi môi mỏng của Tiêu Khôn Hoằng khẽ nhếch lên, khuôn mặt nghiêng đẹp trai mê người.
Các bà chủ bên cạnh nhìn đến ngẩn ra, chồng nhà người ta vừa đẹp trai vừa chu đáo, còn giàu có, sự nghiệp còn thành công nữa.
Điều quan trọng nhất là biết bênh vực vợ mình.
Người so với người, thật sự không thể so sánh được mà Thi Nhân nở một nụ cười: “Vậy thì em sẽ tự mình quyết định, đến lúc đó anh đừng có đau lòng đấy.”
“Không đâu.
Em vui là quan trọng nhất.”
Hai người nhìn nhau cười.
Nhất thời các bà chủ ầm ĩ lên: “Trời ơi, còn có cho người khác sống nữa không đây.”
“Ở bên cạnh hai người ăn cơm chó, tôi cảm thấy sắp ngã quỵ rồi.”
“Các người có thể thu liễm lại một chút được không, chú ý đừng để ảnh hưởng đến người bên cạnh có được không?”
“Xin lỗi.”
Thi Nhân buông tay ra, cười với bọn họ.
Thước phim khó chịu vừa rồi dường như chưa từng xảy ra vậy, như là bị cắt bỏ đi vậy.
Nhưng trong đại sảnh nhà họ Mạc lại xảy ra một chút xáo trộn nhỏ.
Khi camera giám sát được đưa ra, quả thật giống như lời cô Trình nói, có một người làm nói gì đó với cô ta, sau đó vội vàng rời đi.
Đây vốn dĩ chỉ là một chuyện nhỏ, tìm được người làm kia hỏi rõ ràng, rồi xin lỗi với Thi Nhân, chuyện này xem như là kết thúc rồi.
Nhưng người làm này lại mất tích.
Đây mới là chuyện quan trọng nhất, trong máy giám sát cho thấy người kia còn chưa rời khỏi nhà họ Mạc, nhưng lại không thể tìm thấy.
Bữa tiệc hôm này của nhà họ Mạc, dường như tất cả người đều không nghỉ.
Dù sao trong bữa tiệc ngày hôm nay, có thể được nhìn thấy rất nhiều người trong xã hội thượng lưu, còn có các ngôi sao khác hau.
n’
Còn được gặp rất nhiều khách hào phóng, có thể nhận được rất nhiều tiền hoa hồng.
Có người ngu mới từ bỏ cơ hội này để nghỉ phép.
Cho nên về cơ bản bọn họ đều có mặt ở đây, nhưng người phụ nữ nói chuyện với cô Trình kia lại biến mất.
“Hay là cảm thấy mình gây ra họa, cho nên mới chạy trốn, hay là trốn ở đâu đấy?”
“Cũng có thể là như vậy, người làm này mới vào làm chưa được bao lâu.”
Mạc Mỹ Đình thở dài: “Chắc là người đó đã trốn rồi, nhanh chóng tìm người đi.”
Thật ra trong lòng cô ta cảm thấy thở phào nhẹ nhõm.
May mà không tìm thấy, nhỡ mà tìm thấy, khai ra mình thì phải làm sao?
Nhưng sao người này lại mất tích chứ, rốt cuộc là ai đang giúp mình vậy?
Mạc Tử Tây liếc nhìn cô ta, sau đó nói: “Mặc dù không tìm được người, nhưng có thể chứng minh được một chuyện, người làm này đã biết mình làm ra cái gì, cho nên mới đi trốn.”
“Đúng, mọi người đều cho là như vậy, có gì không đúng sao?”
Vẻ mặt Mạc Mỹ Đình vô tội nói.
Cô ta nghĩ dù sao người cũng mất tích rồi, còn có thể tìm được chứng cứ gì chứ? Dù sao cũng không có liên quan gì đến mình cả.
Đợi khi bữa tiệc kết thúc, sau khi nhóm người Thi Nhân rời đi, thì mới tìm được người, cũng không còn tác dụng gì nữa.
“Nói rõ là nhất định có người đã bảo người làm đó làm như vậy.
Trong nhà họ Mạc, người có thể khiến người làm làm việc biết rõ là bị phạt như vậy, cũng không nhiều.”
“Tử Tây, ý của em là chuyện này là do người trong nhà họ Mạc chúng ta sai khiến sao? Chuyện này không thể nào, người nhà họ Mạc không có lý do để làm như vậy.”
Trong lòng Mạc Mỹ Đình có chút sốt ruột.
Không phải chỉ là một chuyện nhỏ thôi sao, tại sao Mạc Tử Tây cứ muốn cắn chặt không tha vậy?
Vốn dĩ cô ta nghĩ có thể để Thi Nhân bị dạy dỗ một chút.
Kết quả lại rối tung lên thế này.
Cô ta không tin Thi Nhân lại khó đối phó như vậy, cô ta lại không thể làm gì đối phương.
Lời nói của Mạc Mỹ Đình, ngược lại lại nhắc nhở mọi người.
“Cô chủ họ nói rất có lý, nhỡ đầu bị người khác mua chuộc, cũng có loại khả năng này mà.”
“Đúng vậy Tử Tây, người nhà họ Mạc sẽ không làm như vậy đâu.
Lúc trước chúng ta cũng không có giao lưu gì với cô Nhân.
Sao chúng ta phải làm khó cô ấy như thế chứ?”
“Nói kiểu nào cũng không được mà.”
“Có lẽ người làm kia bị người ngoài mua chuộc, dù sao cũng là người mới lớn, không biết quy tắc của nhà họ Mạc”
Mọi người đều gật đầu, cảm thấy cách nói của Mạc Mỹ Đình rất chính xác.
Chắc là như vậy.
Nhà họ Mạc không việc gì phải đắc tội với khách khứa vào ngày hôm nay cả.
Mạc Tử Tây hừ lạnh một tiếng, nhưng lại có người lợi dụng điểm này, để làm chút chuyện gì đó, sau đó tự mình thoát tội.