Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 548: 548




“Quay đi!”
Nhân lúc đang giàu, Lạc Nam làm ngay cho máu.

Lọc cọc…lọc cọc…
Nhận được mệnh lệnh của hắn, Vòng quay danh vọng bắt đầu chuyển động, Điểm Danh Vọng cho lần quay đầu tiên bị trừ mất 1 tỷ, còn lại 108 tỷ.

KENG.

Vòng quay dừng phắt lại, cây kim ở vị trí trung tâm chỉ vào một ô bên trong sáu ô.

“Tốt lắm, xem ra lần này vận khí không quá tệ!”
Nhìn lần quay đầu tiên đạt được Thăng Khí Phù cao cấp, Lạc Nam trong lòng vui mừng, mở đầu như thế này đã xem như thuận lợi rồi.

“KENG, Thăng Khí Phù đã chuyển vào không gian Hệ Thống, Ký Chủ tùy thời có thể sử dụng!”
Âm thanh thông báo vang lên, Lạc Nam gật gù…trong không gian Hệ Thống hiện tại tàn trữ rất nhiều thứ tốt, Cấm Kỵ Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, Cấm Kỵ Chi Nhãn, Duy Ma Độc Tôn Công, Đào Hoa Dược Thủy…các loại đồ vật.

Mà vòng quay danh vọng chỉ còn lại năm ô, Lạc Nam hạ lệnh quay tiếp.

Lọc cọc…lọc cọc…
Vòng quay kịch liệt vận động, hô hấp của Lạc Nam ngày càng tăng cao.

“Trúng mánh!”
Nhịp tim giật thót, hắn vui mừng hớn hở bấu chặt bờ mông tròn lẳn của hai nữ khiến Lạc Huyên và Lạc Ly hờn dỗi kiều hừ một tiếng, tiếp tục ngủ thiếp đi.

Lần thứ hai quay vòng, chỉ tiêu hao 2 tỷ Điểm Danh Vọng, Lạc Nam không ngờ mình khí vận bạo phát, vậy mà quay ra Đế Cấp Thể Thuật – Như Ý Biến.

“Nhân lúc đang may mắn, tiếp tục quay!”
Hắn hưng phấn xoa xoa tay, nhìn thấy Ngọc Bội chứa đựng Như Ý Biến đã xuất hiện bên trong Không Gian Hệ Thống, được đà xông tới hạ lệnh quay vòng.

Lần quay này tiêu hao tận 4 tỷ Điểm.

Nữ thần may mắn giường như mỉm cười với Lạc Nam, khi hắn tiếp tục quay ra Thể Chất hiếm có Song Thân Nhất Thể.

“Tiêu hao tổng cộng chỉ mới 7 tỷ, lại nhận được ba món hàng khủng bố, quá lời!” Lạc Nam cười không khép miệng được, mặc dù hắn đang có hơn 100 tỷ Điểm Danh Vọng, nhưng thời gian sắp tới ở Việt Long Tinh đã gần như không còn Điểm Danh Vọng để khai thác, hiện tại có thể tiết kiệm đồng nào hay đồng đó.

“Vẫn còn Khí Đạo Thiên Thư, nhất định phải vào trong túi của ta!” Lạc Nam cười mị mị, thứ đồ này do năm vị Khí Đế cộng đồng viết ra, tin tưởng sẽ giúp Ái Tâm tiến bộ cực lớn trong thời gian ngắn.

Cắn răng tiêu hao thêm 8 tỷ Điểm, bắt đầu quay vòng.

Có câu nói quá tam ba bận, lần này đúng với trường hợp của Lạc Nam.


Sắc mặt hắn nhăn nhó như đáy nồi nhìn mũi Kim dừng lại ở ô mất lượt, mất trắng 8 Tỷ Điểm một cách đau đớn.

“Có chơi có chịu! Lạc Nam ta thua nổi!” Lạc Nam âm thầm nghiến răng nghiến lợi, một chút tâm tình tốt đẹp trước đó mất sạch sành sanh.

Nuốt nước mắt chảy ngược vào trong lòng, Lạc Nam vẫn quyết đoán tiêu hao 16 Tỷ, tiếp tục quay thưởng.

Hết cách rồi, tác dụng của Khí Đạo Thiên Thư quá mức to lớn, sẽ hỗ trợ rất lớn cho Luyện Khí Sư độc nhất của Hậu Cung, không thể không lấy nó.

Khiến Lạc Nam thở phào nhẹ nhõm chính là, lần này hắn rốt cuộc đạt được Khí Đạo Thiên Thư ở lần quay thứ 5, chính thức có quà ngon cho Ái Tâm sử dụng.

“Công tử đừng nhăn nhó như vậy, chỉ riêng Khí Đạo Thiên Thư giá trị đã không có cách nào để hình dung, Khí Đế chính là nhân vật có địa vị sánh ngang với Tiên Đế, là những tồn tại có thể luyện chế Đế Bảo, dù là Tiên Đế cũng phải thỉnh cầu bọn hắn, lực hiệu triệu cực kỳ khủng bố!” Kim Nhi nhìn Lạc Nam liếc xéo nói, tên này mất có tám tỷ Điểm sắc mặt đến giờ vẫn chưa hết đen.

Lạc Nam nghe vậy tâm tình tốt đẹp lại một chút, quả thật dù là Luyện Đan Sư hay Luyện Khí Sư địa vị cũng không hề kém cạnh cường giả, nhìn Ải Nhân Tộc Trưởng là biết, hắn mặc dù chỉ là Hợp Thể Kỳ nhưng ỷ vào thân phận Bát Cấp Luyện Khí Sư có thể cùng Bách Vô Sinh hô to gọi nhỏ, không chút khiêm nhường nào.

Năm vị Khí Đế chính là năm người sánh ngang Tiên Đế, Khí Đạo Thiên Thư do bọn hắn liên hợp viết ra sẽ là hàng tầm thường sao?
Ít nhất đẳng cấp sẽ không kém so với Đan Đế Chân Giải mà Lạc Nam cho Thanh Tuyền với Mộng Cơ, thậm chí còn vượt trội hơn.

“Có nên đánh liều quay nốt vòng thứ 6 không?” Một điều khiến Lạc Nam lâm vào do dự chính là vòng quay thứ 6.

Đây là ô ngẫu nhiên, có thể nhận thêm Điểm Danh Vọng hoặc bị trừ mất Điểm, số lượng không hạn chế.

“Không chơi, quá mức liều lĩnh!” Lạc Nam lắc đầu, nhanh trí đóng lại Vòng Quay Danh Vọng, không để máu cờ bạc làm mờ ánh mắt.

Tốn 32 Tỷ Điểm để đánh cược một con số ngẫu nhiên thật không hề khả thi, chưa kể còn có khả năng rất lớn bị trừ thêm Điểm, chỉ có kẻ liều mạng mới dám chơi những kèo như vậy.

“Công tử sao không thử chơi lớn một lần? nói không chừng quay được 100 Tỷ Điểm, lấy lại cả vốn lẫn lãi!” Kim Nhi dùng một âm thanh cực kỳ dụ hoặc nói.

“Xú nha đầu, muốn chơi lớn nàng chơi một mình đi!” Lạc Nam trợn tròn mắt, không thèm để ý đến nha đầu này.

Kim Nhi luôn luôn dụ dỗ Lạc Nam sử dụng Điểm Danh Vọng, hắn sẽ tự biết phân nặng nhẹ, không thể bị nàng đánh lừa.

Lần này tiêu hao tổng cộng 31 Tỷ Điểm Danh Vọng, từ 109 còn lại 78 Tỷ Điểm…
Chưa dừng lại ở đó, Lạc Nam tiếp tục mở ra Cửa Hàng May Mắn tiếp tục tiêu sài, Hậu Cung còn rất nhiều nữ nhân đáng giá bồi dưỡng.


Không biết qua bao lâu, Lạc Huyên cùng Lạc Ly cũng thoải mái vươn vai tỉnh dậy sau giấc ngủ, gặp ca ca đang ôn nhu nhìn mình, hai nữ mỉm cười ngọt ngào.

Mọi chuyện trong quá khứ đã trở thành dĩ vãng, Lạc gia tự làm tự chịu bị hắn diệt đi các nàng không có gì oán giận, Lạc Phá Lôi bị Lạc Vũ cắn nuốt càng không liên quan gì đến Lạc Nam, thậm chí theo một nghĩa nào đó các chị dâu của nàng giết chết Lạc Vũ xem như vì Lạc Phá Lôi báo thù, Lạc Huyên và Lạc Ly đôi khi cảm thấy kết quả như vậy cũng không tệ.


“Sau này sống là người của hắn, chết là quỷ của hắn…vĩnh viễn không hối hận!”
Hai nữ trong lòng thầm nghĩ.

Lạc Nam cúi đầu ngậm lấy hạt anh đào trên người các nàng cắn mút chơi đùa một trận, lúc này mới nghiêm túc nói:
“Ta có một loại Thể Chất đặc thù chỉ dành riêng cho hai nàng gọi là Song Thân Nhất Thể, công dụng của nó ngay cả ta cũng không quá mức rõ ràng…có muốn đúc thành hay không?”
“Bọn thiếp muốn!” Hai nữ không chút do dự nói.

Chiến lực của hai nàng gần như thấp nhất trong Hậu Cung, các trận chiến lớn không được tham gia, đã sớm cảm thấy bản thân mình quá mức vô dụng, hiện tại cơ hội mạnh lên bày ở trước mặt, các nàng làm sao sẽ bỏ qua?
“Không cần quá mức ép buộc bản thân, ta tu luyện vì để bảo vệ bọn muội mà không phải để các nàng bảo vệ ta, có hiểu chưa?” Lạc Nam vuốt ve hai bầu ngực sửa, dùng giọng điệu nhu hòa nói.

Nếu có thể hắn ước gì bản thân mình đứng đầu vũ trụ, để che mưa chắn gió cho toàn thể nữ nhân bên cạnh, để các nàng không sầu không lo ngày ngày sung sướng hưởng thụ.

Bất quá Lạc Nam hiểu để đạt ngày đó còn rất xa, để bản thân được an tâm…hắn chỉ còn cách cố gắng ưu ái nữ nhân của mình để các nàng không ngừng mạnh lên, có thể tự bảo vệ bản thân khi hắn không ở bên cạnh.

Huống hồ nữ nhân của hắn đều là tâm cao khí ngạo, tâm tính hơn xa đấng mày râu bình thường, muốn các nàng làm bình hoa di động so với chết còn khó chịu hơn.

Nghĩ đến đây Lạc Nam không chần chờ nữa, hướng trong lòng hạ lệnh:
“Hệ thống, chỉ định Song Thân Nhất Thể cho Lạc Huyên cùng Lạc Ly!”
Một đoàn ánh sáng thần bí từ cơ thể hắn bay ra ngoài, nhanh chóng bao trùm lấy Lạc Huyên và Lạc Ly hai nữ.

Trong ánh mắt trợn trừng của Lạc Nam, đoàn ánh sáng hóa thành một cái quả trứng đỏ thẳm bao trùm lấy thân thể hai nữ vào trong đó.

VÙ VÙ VÙ VÙ…
Vô số Linh Khí trong Linh Giới Châu bị quả trứng dùng lực hút vào, như vô cùng vô tận.

Mọi thứ trở lại yên tĩnh, bên trong trứng không truyền ra chút động tĩnh nào…chỉ là lượng linh khí vẫn tiếp tục như dòng lũ cuốn về, hòa vào trong trứng.

Hơi suy nghĩ, Lạc Nam đem một lượng Tiên Thạch lấy được từ Ưu Mặc chất đống xung quanh quả trứng, quả nhiên nhìn thấy quả trứng ai đến cũng không từ, nhiệt liệt hấp thụ Tiên Lực.

“Hy vọng Song Thân Nhất Thể có thể cho ta bất ngờ!” Lạc Nam cười nói một tiếng, quá trình đúc loại thể chất này giường như thuận lợi ngoài ý muốn, hắn nhảy xuống giường, đang muốn mặc vào quần áo.

KẸT…
Có âm thanh mở cửa vang lên, Lạc Nam nhìn ra xém chút nhảy dựng, một mặt cổ quái nhìn nữ nhân đang bước vào.

“Thiếu gia, nô tì giúp ngươi mặc y phục!”
Thủy Tích Quân một thân y phục thị nữ khoe đôi chân trần thon dài trắng nõn, bộ ngực vểnh cao xẻ một cái rãnh lớn lộ ra một mảnh đàn hồi mềm mại, váy ngắn đen ôm sát cơ thể, ánh mắt bình tĩnh nhìn cơ thể trần truồng của hắn.

“Ực…” Tiểu huynh đệ vừa mới an giấc của Lạc Nam một lần nữa phùng mang trợn má.


Thủy Tích Quân mới mặc kệ Lạc Nam phản ứng, dáng người dong dỏng bước đến đoạt lấy y phục trong tay hắn, bắt đầu chăm chút thay hắn mặc y phục.

“Cái này…Tích Quân, ai cho nàng y phục này?” Lạc Nam ánh mắt đăm đăm hỏi, vị tong chủ của Thủy Thiên Tông lạnh nhạt bình tĩnh thân mặc y phục hầu gái, quả thật quá mức kích thích.

“Ái Tâm phu nhân cho ta! Nói thiếp thân thị nữ nên ăn mặc như vậy.

” Thủy Tích Quân thành thật đáp, động tác trên tay vẫn không dừng lại, tiếp tục thay Lạc Nam mặc lấy y phục.

Chạm…
Hết sức bất chợt, côn thịt của Lạc Nam đột ngột sưng cồ lên, lại vô tình ngay lúc Thủy Tích Quân khom người kéo quần cho hắn, thế là đầu quy đầu đỏ hồng của nó chạm vào má nàng.

Thủy Tích Quân thân thể cứng đờ, Lạc Nam một bụng như muốn nổ, ánh mắt đăm đăm…
Không gian tĩnh lặng…
Hai người không nói, không biết có phải nhìn lầm hay không, Lạc Nam vậy mà nhìn thấy một áng mây đỏ xuất hiện trên gò má Thủy Tích Quân, nhưng sau đó lặn mất dạng, trở lại dung nhan bình tĩnh lạnh nhạt.

Đầu côn thịt của hắn chỉ cách đôi môi anh đào mềm mịn của nàng một chút, Lạc Nam nuốt nước miếng khô khốc, bất chợt đưa tay vuốt mái tóc óng ả như thác của nàng, bàn tay nhẹ nhàng ấn đầu Thủy Tích Quân một chút, khàn khàn nói:
“Ta hướng dẫn nàng một số việc của Thiếp thân thị nữ nên làm!”
“Việc gì?” Thủy Tích Quân ngẩng đầu lên nhìn hắn, ánh mắt vẫn trong veo như nước, chỉ là nơi lồng ngực nhịp tim có chút nhanh hơn ngay cả chính bản thân nàng cũng không nhận ra.

“Phục thị thiếu gia!” Lạc Nam thủ thỉ nói, bàn tay vuốt ve gò má trơn trượt của nàng.

Thủy Tích Quân hai mắt dần dần xuất hiện một tầng hơi nước, mím chặt môi mềm…
Đại côn thịt giật giật bên cạnh gò má nàng, Lạc Nam hơi xê dịch thân thể một chút.

Chụt…
Môi anh đào đỏ như son của Thủy Tích Quân rốt cuộc chạm vào đầu quy của hắn, nhìn qua như nàng đang hôn nó vậy.

Lạc Nam hít một ngụm khí lạnh, cảm nhận xúc cảm mềm mại cùng hơi thở diệu mát từ môi Thủy Tích Quân truyền ra, kích thích dâng lên đến não.

“Tích Quân ngoan, hé mở môi nào!” Hắn khàn khàn nói.

Thủy Tích Quân thân thể quỳ gối, vô thức hé nhẹ bờ môi…
Quy đầu của Lạc Nam thong thả tiến vào, cảm nhận hai mép môi mềm cọ sát lấy thân côn, hắn như muốn phát điên…
Bất quá rất nhanh, quy đầu chạm ngay hàm răng trắng ngọc, Thủy Tích Quân vẫn còn cắn chặt răng.

“Thị nữ bảo bối, hé lớn miệng ra một chút…để thiếu gia thoải mái!” Lạc Nam bắt đầu dụ dỗ, bàn tay xoa nhẹ đầu nàng.

Thủy Tích Quân ánh mắt trong veo liếc lên nhìn hắn, bắt gặp sự chờ đợi trong mắt Lạc Nam, hàm răng khẽ mở.

Nhớp nhép…
Côn thịt rốt cuộc xâm nhập khoang miệng ẩm ướt của thiếp thân thị nữ, cảm giác chinh phục lan tràn khắp cõi lòng, Lạc Nam thở dốc kịch liệt.

Côn thịt của hắn chỉ nằm một nửa trong miệng Thủy Tích Quân, đem gò má của nàng phồng to, bởi vì kích thước quá lớn, nếu vào toàn bộ có thể chạm đến vòm họng nàng, hắn không muốn mình quá mức thô lỗ.

Trái lại chỉ cần thỏa mãn về mặt tinh thần là được.

“Nàng biết mút kem chứ? Mút nó đi, giống khi mút kem ấy!” Lạc Nam ôn nhu nói, để Thủy Tích Quân để mỏi, hắn lại ngồi xuống giường nệm để nàng quỳ dưới đất phục thị.


Thủy Tích Quân cảm nhận được dương khí mạnh mẽ xâm nhập khoang miệng, đầu óc đã sớm mơ mơ màng màng, đối với hắn nói gì nghe nấy.

Tưởng tượng lại khi còn nhỏ từng ăn kem, Thủy Tích Quân đỉnh động cái lưỡi đinh hương nhẹ nhàng liếm láp xung quanh côn thịt.

“Hức! đúng rồi…mạnh lên một chút nào!” Lạc Nam thư sướng thở dài một hơi, lần đầu tiên cảm thấy có thiếp thân thị nữ chăm sóc cũng không tồi chút nào.

Thủy Tích Quân động tác bắt đầu nhanh hơn, đem côn thịt của hắn mút chùn chụt, mặc dù không có thứ gì tan chảy ra như kem, nhưng hương vị dương cương cùng thứ nước thỉnh thoảng rỉ ra từ đầu khấc cũng khiến nàng không thấy nhàm chán.

Thời điểm ban đầu có chút vụn về, hàm răng còn thỉnh thoảng cắn trúng thân côn thịt, cũng may nhục thân Lạc Nam cường đại, không đau đớn trái lại còn hưng phấn vô cùng.

Bởi vì hắn là nam nhân đầu tiên mà nàng phục thị như vậy.

Chùn chụt…
Âm thanh pha lẫn tiếng nước bọt vang lên trong cung điện tĩnh lặng, bên cạnh còn có quả trứng đang chứa Lạc Huyên với Lạc Ly hai tỷ muội.

Nhìn khuôn miệng xinh đẹp phun ra nuốt vào côn thịt, Thủy Tích Quân hai chân quỳ gối khiến hắn có chút đau lòng, hắn rút côn thịt ra khỏi miệng nàng.

Thủy Tích Quân ánh mắt có chút hoảng hốt nhìn lên, âm thanh trong trẻo pha lẫn run run nói: “Ta làm không tốt sao?”
“Không, thị nữ bảo bối của ta làm rất tốt!” Lạc Nam bế lấy nàng ôm vào trong ngực, nâng cằm Thủy Tích Quân lên, hướng đôi môi của nàng hôn xuống.

Thủy Tích Quân toàn thân cứng đờ, miệng nàng vừa ngậm thứ đó của hắn…hắn lại không tị hiềm hôn nàng.

Cảm nhận đầu lưỡi nam nhân thô bạo pha lẫn ôn nhu xâm nhập, mạnh mẽ quấn lấy đầu lưỡi của nàng, môi áp lên môi nàng…Thủy Tích Quân nhắm lại mắt đẹp, bàn tay mềm mại tìm xuống côn thịt nắm chặt lấy, nhẹ nhàng vuốt ve.

Miệng Thủy Tích Quân ngọt và mát lạnh, Lạc Nam phát hiện hương tân ngọc dịch của nàng nhiều như thác nước, dù hắn có hút vào bao nhiêu thì chúng nó vẫn tiếp tục tiết ra.

Chụt chụt chụt…
Thời điểm ban đầu Thủy Tích Quân chỉ bị động để hắn tùy ý muốn làm gì thì làm, nhưng sau đó khi thân thể có phản ứng, nàng đã biết ôn nhu đáp lại hắn, dùng cái lưỡi đinh hương của mình quấn lấy lưỡi nam nhân, thỉnh thoảng còn thò vào miệng hắn tìm tòi khám phá.

Hai người vong tình ôm hôn, Lạc Nam một tay đã đặt lên bầu ngực có quy mô của nàng, cách một lớp y phục thị nữ nhẹ nhàng xoa nắn, xúc cảm đàn hồi căn đầy ấy, quá mức mỹ diệu.

“Ưm…ưm”
Không biết qua bao lâu, cảm giác đôi môi của Thủy Tích Quân có chút sưng đỏ, sắc mặt đỏ ửng như mật đào, Lạc Nam rốt cuộc tách môi, ở trên trán nàng cúi đầu hôn một ngụm cười nói:
“Phục vụ hôm nay ta rất hài lòng!”
Nói xong vươn người đứng dậy tự mình mặc vào y phục, lại cúi người bế lấy thân thể vô lực của Thủy Tích Quân, chỉnh sửa lại mái tóc rối bời và y phục thị nữ lộn xộn của nàng.

Thủy Tích Quân cảm nhận sự ôn tồn của hắn, một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng, không biết nghĩ sao vùng vẫy nhảy khỏi lòng hắn, ngoan ngoãn đứng sau lưng Lạc Nam bình thản mở miệng:
“Thị nữ không thể để thiếu gia bận tâm săn sóc!”
Lạc Nam bật cười lắc đầu, đẩy cửa ra ngoài…
Thủy Tích Quân cúi đầu đi sau lưng hắn, đôi môi vẫn còn sưng đỏ, trong miệng vẫn còn dư vị của nam nhân, không sao trôi được…
Âm thầm quan sát biểu cảm của nàng, Lạc Nam trong lòng thầm nghĩ:
“Cứ tiến triển như thế này cũng là một loại tình thú!”

Chiều thư giãn nha ae :D