Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 884: 884




“Keng, hoàn thành nhiệm vụ Vang Danh Kiêu Hoành Giới, nhận được tin tức về Hỗn Độn Thổ Khí!”
Vừa rời khỏi Tiêu Dao Cung, bên tai Lạc Nam lập tức vang lên thanh âm của Hệ Thống.

“Rốt cuộc cũng hoàn thành nhiệm vụ!” Lạc Nam hài lòng gật đầu.

Sau màn thể hiện trước mặt Tiêu Dao Tiên Đế, lại bắt chẹt Dịch gia hai cái mỏ Tiên Thạch, tên tuổi của hắn đã lan tràn khắp Kiêu Hoành Giới, ngay cả mấy vị Tiên Đế cũng biết đến.

Lần này cũng may nhờ có Tiêu Dao Tiên Đế xuất hiện, toàn bộ Kiêu Hoành Giới gần như đều hội tụ lực chú ý về Kiêu Hoành Đế Đô, nhờ đó nhiệm vụ mới mau chóng hoàn thành.

Không nhịn được, Lạc Nam mở ra Hệ Thống, kiểm tra số Điểm Danh Vọng đang có.

“Điểm Danh Vọng 258 tỷ!”
Hơn hai trăm năm mươi tỷ Điểm Danh Vọng sau thời gian trắng tay, Lạc Nam ánh mắt tỏa sáng, bất quá vẫn có chút không cam lòng hỏi:
“Điểm Danh Vọng hơi ít so với Kiêu Hoành Giới thì phải?”
Kiêu Hoành Giới rộng lớn mênh mông, nhân số không phải một cái Hải Vực Tinh có thể so sánh, Điểm Danh Vọng lẽ ra phải nhiều hơn con số này, chưa kể lần này hắn dùng diện mạo và thân phận thật sự nữa.

Kim Nhi xuất hiện trên bả vai, thản nhiên giải thích nói: “Công tử đừng quên Điểm Danh Vọng đạt được nhiều hay ít còn tùy thuộc vào mức độ cảm xúc của người khác đối với công tử!”
“Mặc dù lần này công tử biểu hiện rất tốt, nhưng đa số là biểu hiện về mặt tài trí, mà ở Kiêu Hoành Giới vẫn chú trọng thực lực hơn!”
Lạc Nam nghe xong cảm thấy có lý, Điểm Danh Vọng được cấp nhiều hay ít còn tùy thuộc vào mức độ người khác ngưỡng mộ, kính sợ, ghen ghét, hay đố kỵ các loại…
Ở một thế giới mạnh được yếu thua, hắn chỉ mới chiến thắng Điền Quang, ngang tay với Hoành Kiệt, nổi danh nhờ vào đấu trí với Tiêu Dao Tiên Đế, vì thế mặc dù ai cũng biết về hắn, nhưng mức độ ngưỡng mộ hay ghen ghét các loại vẫn còn chưa đủ.

Nếu Lạc Nam thành công giết đi Hoành Kiệt và tên Trưởng Lão Đại Tôn, Điểm Danh Vọng chắc sẽ nhiều hơn, mức độ mạo hiểm cũng sẽ tăng cao.

Mọi thứ vẫn luôn có giá của nó a…
“Bất quá phần thưởng của nhiệm vụ là chuyện gì xảy ra? Vì sao không trực tiếp cho ta Hỗn Độn Thổ Khí, lấy tin tức làm được gì chứ?” Lạc Nam nhíu mày cảm thấy không vui.

Nhiệm vụ Vang Danh Kiêu Hoành Giới hoàn thành khó khăn như thế, Hệ Thống lại keo kiệt không trực tiếp tặng thưởng Hỗn Độn Thổ Khí, ngược lại cung cấp tin tức.

Có tin tức là một chuyện, có từ đó thu được Hỗn Độn Thổ Khí hay không lại là chuyện hoàn toàn khác a…
“Công tử đừng có tham lam! Lần này thu được đầy bồn đầy bát còn đòi hỏi ?” Kim Nhi trợn tròn mắt, gò má phồng lên bất mãn.

Đi một chuyến Kiêu Hoành Giới, tên này hoàn thành mục đích đầu tiên là hỏi thăm tình hình Tuế Nguyệt Cung, lại được lượng lớn Điểm Danh Vọng, một cái Tôn Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ và một môn Kiếm Thuật mạnh mẽ lấy được từ Tiêu Dao Tiên Đế, tu vi Hồn Tu đạt đến Hồn Vương Sơ Kỳ, tin tức về Tinh Không Thú Biến Dị, tin tức về Hỗn Độn Thổ Khí.

Hắn còn muốn gì nữa?
Lạc Nam vuốt vuốt mũi có chút xấu hổ, đang định xoay người rời đi…bên tai đã vang lên thanh âm mềm mại:
“Lạc công tử thật sự không có ý định đến Mộng gia làm khách một chuyến? phụ thân của Chi Tiên rất thích kết giao với thanh niên kiệt xuất như ngươi!” Mộng Chi Tiên cùng Tử Yên bàn chân nhẹ bước, ánh mắt mộng mị nhìn hắn nói ra.


“Tiểu thư quá lời, tại hạ có chút may mắn mà thôi, nào đâu được xưng là kiệt xuất!” Lạc Nam mỉm cười chắp tay:
“Ngược lại hai nàng đã là Đại Tôn, thật sự khiến người khác mến mộ!”
Hai nữ tuổi tác còn trẻ đã bước vào tầng lớp cao cấp của Tiên giới, mà hắn chỉ mới là một Vương giả, nào dám nhận kiệt xuất trước mặt các nàng?
Huống hồ với nội tình của Mộng gia và thế lực sau lưng Tử Yên, các nàng cũng là nhân vật mạnh mẽ, hắn muốn vượt cấp đánh bại các nàng không phải chuyện đơn giản.

“Lần này thật sự có chuyện quan trọng tại thân, không thể đến được Mộng gia…cũng là tiếc nuối của tại hạ!” Lạc Nam không kiêu không vội nói.

Người khác được mời đến Mộng gia cảm thấy vinh hạnh không gì sánh được, hận không thể kéo gần quan hệ…còn Lạc Nam, rõ ràng đã được Mộng gia Đế Nữ đích thân mời hắn hai lần, tên này vẫn luôn từ chối.

Biết không thể ép hắn, Mộng Chi Tiên cắn nhẹ cánh môi, đành nói:
“Chỗ sư phụ của công tử vẫn còn một khối Truyền Âm Ngọc có thể kết nối với Chi Tiên, nếu có gì cần Mộng gia trợ giúp…công tử có thể nhờ sư phụ liên hệ!”
“Đa tạ Mộng Chi Tiên Tử! nếu có việc cần tại hạ chắc chắn sẽ không khách khí!” Lạc Nam ôn hòa đáp, trong lòng âm thầm buồn cười, khối Truyền Âm Ngọc vẫn đang nằm trong Nhẫn của hắn.

Mộng Chi Tiên cười nhẹ lắc đầu, nhìn hắn bằng ánh mắt phức tạp, đây là nam nhân đầu tiên từ chối lời mời của nàng, phải biết Mộng gia rất quan tâm đến giao dịch với sư phụ của Lạc Nam.

Các loại Huyết Mạch Bán Thần Thú giao dịch với hắn đều đem cho một đám thiên tài thế hệ mới của Mộng gia sử dụng, dẫn đến thiên phú và chiến lực của chúng được đề thăng đáng kể, trong tương lai Mộng gia sẽ áp đảo Dịch gia không chỉ một bậc.

Mặc dù giao dịch đôi bên sòng phẳng, nhưng có thể nói Mộng gia là bên có lợi nhiều hơn.

“Ta cũng muốn cáo từ, thời gian qua đa tạ Chi Tiên muội muội chiếu cố!” Tử Yên vốn im lặng từ nãy đến giờ cũng lên tiếng nói.

“Tử Yên tỷ tỷ cũng muốn đi?” Mộng Chi Tiên ánh mắt ảm đạm, Phú Nhược Linh gần đây bế quan chưa ra, vốn có Tử Yên làm bạn với nàng thật tốt bao nhiêu a.

“Ta không thể dừng lại Kiêu Hoành Giới quá lâu được!” Tử Yên bình thản đáp, Thu Thi và Đông Mai đã nhanh chóng đến bên cạnh nàng.

Mộng Chi Tiên cũng hiểu rõ điều nàng, hít sâu một hơi nén cảm giác mất mát trong lòng, nàng nhoẻn miệng cười như trăm hoa đua nở:
“Lần này Tử Yên tỷ xuất thế, tin chắc Thiếu Đế Bảng sẽ lại có biến động!”
Vì Tử Yên từ trước đến giờ ẩn cư lánh đời, số lần xuất hiện cực kỳ ít ỏi nên xếp hạng trên Thiếu Đế Bảng không hề cao, nhưng nếu tính về thực lực…Mộng Chi Tiên biết Tử Yên mạnh hơn mình nhiều lắm.

Thứ hạng trên Thiếu Đế Bảng đôi khi chưa hoàn toàn chính xác, chỉ ước tính đại khái dựa vào danh vọng và chiến tích mà thôi.

Xếp hạng cao trên Thiếu Đế Bảng phần lớn là những thiên kiêu thiện chiến, thường lập xuống những chiến tích huy hoàng.

Còn đối với một số thiên kiêu khác mà nói, Thiếu Đế Bảng chỉ là phù vân, bọn hắn chưa từng để ý đến chuyện danh tiếng hay xếp hạng.

Cũng giống như Lạc Nam, rõ ràng chỉ cần sư phụ hắn lộ diện công bố lai lịch và thân phận Tiên Đế chân chính là đủ tư cách leo lên Thiếu Đế Bảng, nhưng cả hai sư đồ vẫn lựa chọn lặng lẽ vô danh.


Nếu Lạc Nam biết suy nghĩ của Mộng Chi Tiên nhất định sẽ dở khóc dở cười, hắn đào đâu ra sư phụ Tiên Đế để leo Bảng chứ?
“Lần này ta xuất cung, mục đích không phải để nâng cao thứ hạng Thiếu Đế Bảng!” Tử Yên nhẹ vuốt mái tóc màu tím, khẽ lắc đầu.

“Hả?” Mộng Chi Tiên ngẩn ngơ, nàng vốn tưởng Phiêu Miểu Tiên Cung lần này để Tử Yên xuất cung là muốn dương danh lập vạn, dấu hiệu của việt xuất thế chứ?
Dù sao Phiêu Miểu Tiên Cung đã lánh đời quá lâu rồi.

Tử Yên nhớ lại những thứ diễn ra trong Huyễn Cảnh, chẳng biết tại sao hình bóng nam tử kia lại trùng khớp với Lạc Nam ở trước mặt.

Nhất thời, lấy hết can đảm…nhẹ giọng hỏi ra:
“Lạc công tử, ngươi có thể nói cho Tử Yên…lý giải của mình về Tình Kiếp chứ?”
Mộng Chi Tiên sắc mặt cổ quái, hoài nghi mình vừa nghe lầm…Phiêu Miểu Tiên Cung chẳng phải tu luyện Vong Tình Đạo sao? Tình Kiếp ở đâu ra chứ?
Lạc Nam càng là trái tim giật thót, Tình Kiếp? sẽ chẳng phải liên quan đến Đào Hoa Dược Thủy chết tiệt chứ?
Hắn nuốt nước bọt, ra vẻ bình thản: “Vì sao Tử Yên cô nương lại hỏi tại hạ?”
Tử Yên cắn nhẹ lên cánh môi đỏ thẳm sau lớp khăn che mặt, giọng điệu có chứa một tia run rẩy:
“Ta thấy Lạc công tử chắc là người đã thành gia lập thất, chắc hẳn có kinh nghiệm trong chuyện này!”
Mộng Chi Tiên giật mình, lúc này mới nhớ đến loạt tranh vẽ của Lạc Nam, cùng với sự ôn nhu khi đó của hắn, trong lòng rối như tơ vò.

Lạc Nam trầm mặc giây lát, chậm rãi nói ra: “Tại hạ không hiểu cái gì là Tình Kiếp, chỉ biết tình cảm nam nữ diễn ra một cách tự nhiên không gượng ép là đẹp đẽ, hoàn mỹ nhất!”
“Diễn ra một cách tự nhiên sao…?” Mộng Chi Tiên lầu bầu trong miệng, ánh mắt lóe lên tia sáng thần thái.

Nàng hơi khom người hành lễ: “Đa tạ công tử chỉ điểm!”
“Tử Yên cô nương khách khí, ta còn chưa cảm tạ lần trước được nàng cho đi ké đâu đó!” Lạc Nam mỉm cười.

Mộng Chi Tiên nhìn Lạc Nam, lại nhìn sang Tử Yên…
Chỉ thấy hai người này nam tuấn nữ tịnh, quả thật như tiên đồng ngọc nữ, thần tiên quyến lữ, hợp nhau đến cực điểm.

Chẳng biết vì sao, trong lòng có chút ê ẩm nói ra: “Chúng ta chia tay tại đây chứ?”
Tử Yên nhẹ gật đầu, mang theo Thu Thi và Đông Mai phiêu nhiên bay đi, chỉ thoáng chốc đã khuất bóng ở phía chân trời…
“Lần này từ biệt, có duyên gặp lại!” Lạc Nam chủ động hướng Mộng Chi Tiên cười nói.

Hắn dự định trở về Hải Vực Tinh một chuyến, đem Tiên Thạch chia sẽ cho chúng nữ, lại tiếp tục lên đường tìm kiếm Hỗn Độn Thổ Khí và thu phục Tinh Không Thú biến dị theo tin tức đã có.

“Có duyên gặp lại…” Mộng Chi Tiên hé môi lẩm bẩm.


Như nghĩ đến điều gì, nàng hướng Lạc Nam nghiêm túc: “Công tử cẩn thận Dịch gia một chút, nhìn bộ dáng bọn hắn chưa bỏ ý đồ đâu!”
Lạc Nam nhếch miệng: “Tại hạ chưa từng sợ bọn hắn!”
Sau một chén Luân Hồi Tửu, Lạc Nam cảm thấy mình không còn sợ cái gì…một cái Dịch gia, ở trong Huyễn Cảnh ngay cả chỗ đứng cũng không có.

Đương nhiên, hắn sẽ không để chuyện như vậy diễn ra, lần này trực tiếp trở về Hải Vực Tinh, Dịch gia dù xuất động Tiên Đế cũng chỉ có thể ngửi khói.

“Vậy Mộng Chi đi trước một bước!” Thanh âm như suối ngân, giai nhân đã khuất bóng…
Lạc Nam nhìn mãi theo bóng lưng của nàng, ở trong lòng cười khổ: “Ân tình của mỹ nhân, quả thật luôn khó tiêu a!”
Nếu là trước đây hắn đương nhiên không ngại cùng Mộng Chi Tiên gần gũi thân thiết hơn, tìm cơ hội bắt lấy phương tâm của giai nhân.

Bất quá hiện tại tâm cảnh đã thay đổi, vị trí cũng đã khác…chuyện tình cảm nam nữ mặc dù hắn không kháng cự, nhưng tất cả đều dựa vào tự nhiên và số phận.

Ngay cả Địa Ngọc Huyền biết khá nhiều bí mật về hắn, Lạc Nam vẫn còn chưa xuống tay đây mà…
Xung quanh khá trống trải, ánh mắt Lạc Nam đảo quanh một vòng…không nhìn thấy tên nào trong Kiêu Hoành Đế Đô.

“Xem ra đều đã tiến vào Nhập Đế Hội!” Lạc Nam thầm nghĩ.

Nhập Đế Hội diễn ra trong một bí cảnh do Tiên Đế tạo nên ngay giữa trung tâm Kiêu Hoành Đế Đô, lúc này không nhìn thấy ai, nói rõ bọn hắn đã tiến vào bí cảnh, cạnh tranh cơ hội gia nhập Đế Cấp Thế Lực.

Chuyện này không liên quan đến Lạc Nam, cảm nhận được có vài luồng khí tức hư vô mờ mịt thỉnh thoảng quét đến trên người, hắn cười nhạt một tiếng.

Huyễn Quang Vô Cực triển khai, thân ảnh hóa thành một luồng ánh sáng vụt mất.


Trong một Khách Sạn xa hoa, Lạc Nam trực tiếp thuê một phòng.

“Trực tiếp phong tỏa toàn bộ không gian, theo dõi nhất cử nhất động…chỉ cần mục tiêu vừa rời khỏi Kiêu Hoành Giới lập tức động thủ!”
Trong một tửu lâu đối diện với Khách sạn của Lạc Nam, một lão già và một nam tử ngồi đối diện nhau, ánh mắt cả hai như chim ưng săn mồi, nói vào trong hư không.

Nếu Lạc Nam có mặt ở đây, chắc chắn hắn sẽ nhìn ra lão già này chính là Đại Trưởng Lão của Dịch gia, có tu vi Bán Đế.

Mà đối diện với Đại Trưởng Lão, nam tử chính là Dịch Thập Cửu sắc mặt lúc này oán độc như muốn ăn tươi nuốt sống một ai đó.

Hai người hạ lệnh vào hư không, chẳng biết đang nói chuyện với ai.

Nhưng trong hư không, vẫn có âm thanh truyền ra đáp lại: “Tuân lệnh!”
Dịch gia cũng giống như những thế lực cao cấp khác, bọn hắn vẫn có tổ chức Tử Sĩ bí mật của riêng mình, chuyên thay mặt thành viên chính thức làm các chuyện mờ ám.

Lúc này, mục tiêu của bọn hắn chính là Lạc Nam.

“Hừ, vì sao không trực tiếp động thủ? Phải chờ hắn rời khỏi Kiêu Hoành Giới chứ?” Dịch Thập Cửu không hài lòng nói.


Hắn đã hận không thể nghiền chết Lạc Nam, kẻ phá hủy hình tượng gây dựng bấy lâu nay của mình.

“Đế Tử đừng vội, lúc này Tiêu Dao Tiên Đế vẫn chưa rời đi, động thủ ở Kiêu Hoành Giới là hành vi không sáng suốt, chưa kể Thiên Địa Hội còn ở bên cạnh nhìm chằm chằm!” Đại Trưởng Lão ánh mắt lóe lên, lại nói tiếp:
“Huống hồ Lạc Nam kẻ này không phải người của Kiêu Hoành Giới, lão phu không tin hắn có thể trốn ở nơi này cả đời…”
“Được rồi!” Dịch Thập Cửu nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt thật sâu oán độc:
“Nếu hắn hèn nhát lẫn trốn không ra, như vậy chờ Tiêu Dao Tiên Đế rời đi chúng ta lập tức động thủ!”
“Không thành vấn đề!” Đại Trưởng Lão đáp.

Lạc Nam đã được chính miệng Tiêu Dao Tiên Đế tuyên bố là khách quý của Tiêu Dao Cung, Tiêu Dao Tiên Đế lúc này còn ở…bọn hắn phải nể mặt.

Dù sao thì Tiêu Dao Tiên Đế chính là cường giả còn sống từ thời thượng cổ, thực lực ngay cả Tiên Đế của Dịch gia cũng không biết đã đạt đến mức độ khủng bố nào.


Bên trong gian phòng, Lạc Nam đang định mở ra Vạn Giới Môn trực tiếp trở về, cho đám Dịch gia leo cây mà về.

Bất quá đúng lúc này, bên trong Linh Giới Châu đột nhiên có động tĩnh…
“Xuất quan rồi?”
Lạc Nam kinh dị, thân thể lập tức biến mất tại chỗ, tiến vào Linh Giới Châu.

ẦM ẦM ẦM…
Kẽo kẹt…
Hải Vực Cung đại môn mở ra, ba thân ảnh phóng lên tận trời.

Ba cổ khí tức phô thiên cái địa, bao trùm toàn bộ không gian, bốn phía đất trời chấn động…
Lạc Nam hướng mắt nhìn lên, chỉ nhìn thấy ba thân ảnh như hoa như ngọc đứng giữa thiên không…
Đứng ở giữa, chính là Thục Phi với thân thể thành thục quyến rũ, một thân lam y quen thuộc bao trùm, mái tóc bồng bềnh như mây dài tới gót chân, mê người đến cực điểm.

Mà ở hai bên trái phải của nàng, cũng là hai Thục Phi với thân thể trần truồng như nhộng, từng tấc da thịt trắng nõn đối với Lạc Nam quen thuộc không gì sánh được, ngay cả màu sắc của thảm cỏ giữa hai chân cũng giống y như đúc.

Chỉ bất quá là, Thục Phi ở bên trái có mái tóc ngắn cực kỳ cá tính chỉ dài hơn cằm một chút, Thục Phi ở bên phải thì tóc búi cao như một mệnh phụ phu nhân, để lộ phần gáy ngọc ngà trắng nõn.

Mà lúc này…ba vị nữ tử mắt đẹp chuyển động, cũng chú ý đến Lạc Nam…
“Thiếp thân Thục Phi!” Thục Phi ở giữa cười khanh khách.

Một nữ tóc ngắn và một nữ búi tóc cũng mỉm cười quyến rũ:
“Thiếp thân Thục Phi!”
“Thiếp thân Thục Phi!”
Trong ánh mắt kinh dị của Lạc Nam, ba vị tuyệt sắc giai nhân nhẹ nhàng cúi người…
“Bái kiến Chủ Nhân!”

Chúc mọi người chiều cuối tuần vui vẻ, giữ gìn sức khỏe!