“Săn Ma Điện vừa ăn cướp vừa la làng, các ngươi còn gì để nói…”
Lời của Lạc Nam không lớn, nhưng lại rõ ràng truyền vào trong tai của mỗi người đang có mặt…
Biểu hiện cảm xúc của mỗi người cực kỳ khác nhau…
Ảnh Dạ Tinh cùng Lưu Quang Tinh hai cái Tôn giới trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm Chấp Pháp Săn Ma đám người, tràn ngập một cảm giác khó tin.
Bọn hắn không thể ngờ, Săn Ma Điện uy danh lẫy lừng lại làm ra chuyện như vậy, chẳng những điều khiển Ma Tu muốn mưu hại Bồng Lai Tiên Đảo, còn định sẳn tiện hốt luôn hai cái Địa Tôn Giới bọn hắn.
Càng nghĩ càng cảm thấy rùng mình, nếu Săn Ma Điện lần này thành công, chỉ sợ vừa trót lọt thu về hàng loạt Dị Thuộc Tính, lại có được danh tiếng tốt đẹp…
Kế sách của bọn hắn cực kỳ hoàn hảo, một khi thành công chính là một mũi tên trúng nhiều đích, không có chỗ chê.
Đáng tiếc, gặp phải Lạc Nam…
Có ai nghĩ đến, một cái Bồng Lai Tiên Đảo sẽ mời được Mộng gia đứng ra làm chứng…
Có ai nghĩ đến, pháp bảo Chiếu Ảnh Kính sẽ được vận dụng bằng cách thức như vậy.
Mộng gia và Chiếu Ảnh Kính chính là hai bước mấu chốt nhất để vạch trần độc kế động trời này của Săn Ma Điện.
Mà người thực hiện điều đó…Lạc Nam đã trở thành tiêu điểm của toàn trường, hàng loạt ánh mắt kính phục, kiêng kỵ nhìn về phía hắn.
Đương nhiên, nói đúng hơn là nhìn về Lạc Yên…
“Láo, thật là láo toét!” Chấp Pháp Săn Ma như phát điên gào thét, sắc mặt dữ tợn trừng trừng nhìn Lạc Nam:
“Nhất định là giả, cái gì mà Chiếu Ảnh Kính, tất cả là ảo cảnh mà ngươi ngụy tạo nên, tất cả là ngươi muốn mưu hại danh tiếng của Săn Ma Điện!”
Sắc mặt hắn dữ dằn như lệ quỷ sau lớp mặt nạ, đôi mắt hóa thành sát cơ vô tận nhìn chằm chằm Lạc Nam gào thét.
Đối với sự phát điên của Chấp Pháp Săn Ma, Lạc Nam nhún vai cười nhạt:
“Là thật là giả ta không cần hướng về ngươi chứng minh, nhờ Mộng gia sao chép ba đoạn Lưu Ảnh Ngọc kia thành nhiều bảng phát tán ra khắp Tiên giới, để người trong thiên hạ tự mình nhìn nhận!”
“Chuyện này đương nhiên…” Mộng Chi Tiên gật đầu, thản nhiên nói:
“Thân là một phần tử của Tiên giới, Thiên Địa Hội chắc chắn sẽ để toàn bộ Tiên giới nhìn nhận lại cách làm việc của một cự đầu như Săn Ma Điện!”
“Không, không được…Mộng gia các ngươi không được làm thế!” Liệt Ứng Thiên phát cuồng rít gào lên.
Tu sĩ ở Tiên giới không ai là kẻ ngu xuẩn, chỉ cần nhìn ba đoạn hình ảnh bọn hắn sẽ có trăm ngàn phương pháp chứng minh đây là thật hay giả.
Đến khi đó chuyện xấu bị phơi bày, danh vọng của Săn Ma Điện phải chịu đả kích trầm trọng a.
Thấy thái độ của đám người Săn Ma Điện, Mộng Dũng hừ lạnh một tiếng:
“Thiên Địa Hội chúng ta không có nhiệm vụ làm theo lời của các ngươi, sự thật luôn là sự thật, nên phơi bày ra ánh sáng!”
Mộng Dũng trong lòng cũng cực kỳ tức giận, Săn Ma Điện sở tác sở vi thật sự quá mức chịu đựng của bất kỳ ai.
Thử nghĩ, nếu Bồng Lai Tiên Đảo không nhờ được Mộng gia bọn hắn đứng ra làm chứng, chỉ sợ lần này phải chịu oan uổng và kết cục thê thảm rồi.
Có trời mới biết trước Bồng Lai Tiên Đảo đã có bao nhiêu thế lực nhỏ yếu rơi vào độc thủ của Săn Ma Điện, bọn hắn không có chỗ dựa, không có năng lực phản kháng, Săn Ma Điện muốn tính kế mưu hại dễ như trở bàn tay.
Vì lợi ích chung của Tiên giới, Thiên Địa Hội sẽ đại diện đứng ra làm sáng tỏ chuyện lần này, cũng xem như một đòn cảnh cáo Săn Ma Điện nên thu liễm hành động mờ ám của bọn hắn.
Chấp Pháp Săn Ma ánh mắt đỏ ngầu, lý trí lúc này của hắn thật sự sắp điên, hận không thể ra tay giết sạch tất cả người ở đây để bịt đầu mối.
Đáng tiếc, đối diện với hắn là Bán Đế Mộng Dũng và Mộng Gia Đế Nữ.
Hai người này chính là cao tầng của Mộng gia, có thể tùy thời liên hệ Mộng gia Đại Đế.
Dù lúc này Chấp Pháp Săn Ma có cầu khẩn trưởng lão của Săn Ma Điện đứng ra, thì Mộng gia Đại Đế cũng có thể liên hệ trưởng lão bên phía Thiên Địa Hội…
Nếu thật sự làm lớn chuyện hơn nữa, chỉ dẫn phát Thiên Địa Hội và Săn Ma Điện mâu thuẫn.
Nhưng đừng có quên, Thiên Địa Hội không hề ngán Săn Ma Điện, Săn Ma Điện còn đang tìm đủ trăm phương ngàn kế để thông gia với Thiên Địa Hội nữa đấy.
Một khi hai bên đối địch, chỉ sợ Tuế Nguyệt Nữ Đế sẽ lập tức đứng về phía Thiên Địa Hội.
Có thêm đệ nhất cường giả Tiên giới liên thủ Thiên Địa Hội, Săn Ma Điện tiêu tùng.
“Khốn nạn, khốn nạn…” Càng nghĩ Chấp Pháp Săn Ma càng tuyệt vọng, trong lòng hối hận đến đỉnh điểm.
Sớm biết như vậy, hắn chắc chắn sẽ khuyên Đế Tử không nhúng tay vào vũng nước đục này…
Mọi thứ tưởng chừng hoàn hảo, cuối cùng lại thất bại hảm hạ, có trách chỉ trách Lạc Nam tìm được chỗ chống lưng quá mức vững chắc.
Mặc dù có phần cáo mượn oai hùm, nhưng nếu không có Mộng gia xuất hiện, Lạc Nam dám đảm bảo Chấp Pháp Săn Ma đám người chắc chắn sẽ liều mạng đoạt lại bằng chứng trong tay hắn, thậm chí xuất động Tiên Đế của Săn Ma Điện nữa kìa.
“Nếu ta là các vị, hiện tại đã lập tức chạy trốn…” Lạc Nam nhìn Chấp Pháp Săn Ma với Liệt gia đám người cười tủm tỉm nói:
“Dù chạy đến Ma giới thì ít ra vẫn có cơ hội được sống, các vị tiếp tục ở đây trừng mắt nhìn ta, chỉ sợ một khi Lưu Ảnh Ngọc phủ sóng rộng rãi Tiên giới, đến lúc đó số phận của các vị sẽ rất thảm!”
Chấp Pháp Săn Ma đám người rùng mình…
Quả thật đúng như lời Lạc Nam nói, nhiệm vụ lần này thất bại khiến danh vọng tổn hao nặng nề…cao tầng của Săn Ma Điện chắc chắn sẽ không tha thứ cho bọn hắn.
Chỉ riêng lửa giận của Nhị Lang Đế Tử đã không đủ để bọn hắn thừa nhận nổi rồi.
Chi bằng nhân lúc mọi chuyện chưa bị phanh phui lẫn trốn và bỏ chạy, nói không chừng có hy vọng được sống.
Dù phải trốn chui trốn lũi, cũng tốt hơn là mất mạng a.
Nghĩ đến đây, trong mắt Chấp Pháp Săn Ma cùng Liệt gia đám người hiện lên sự quyết tâm, cắn răng xé rách hư không, muốn nhanh chân chuồn đi.
“Khoan! Đừng có nóng vội!” Lạc Nam cười tà nhìn Chấp Pháp Săn Ma nói:
“Dù sao cũng sắp trở mặt rồi, ngươi có thể cho ta biết kẻ đứng sau màn là ai không?”
Ánh mắt đám người co rụt lại, bầu không khí ngưng trọng bao trùm toàn trường.
Không ngờ Lạc Nam đã khiến cho Chấp Pháp Săn Ma cao cao tại thượng và Tôn Cấp Gia Tộc như Liệt gia rơi vào cửa tử còn chưa hài lòng.
Hắn muốn lôi đầu con cá lớn nhất sau màn xuất hiện.
Chấp Pháp Săn Ma ánh mắt híp lại nhìn Lạc Nam, mở miệng nói:
“Ta rất muốn nói cho ngươi, bất quá thật đáng tiếc Linh Hồn của ta đã bị chủ nhân thiết lập Phong Ấn, một khi xuất hiện bất kỳ ý niệm nào tiết lộ danh tính của hắn, toàn bộ Linh Hồn sẽ nổ tung!”
“Quả nhiên a…” Lạc Nam thở dài, vẫn chưa từ bỏ nói:
“Một chi tiết nhỏ thôi cũng được!”
Chấp Pháp Săn Ma chau mày, nghĩ đến mình lâm vào bước đường cùng này cũng chỉ vì làm chó săn cho người kia, hắn cố gắng lựa lời…nhìn Lạc Nam rặn ra một chữ:
“Cẩn thận số lượng Thiên Địa Dị Vật của ngươi!”
Nói xong, cưỡi lên Hắc Giao lẫn vào hư không trốn mất dạng, còn dẫn theo hai tên Địa Ma Tôn để có trợ thủ sai khiến.
Mà đám người Liệt gia cũng đã sớm đào tẩu như chó nhà có tang…
“Hy vọng các ngươi sống lâu thêm một chút!” Lạc Nam thành tâm gửi lời chúc phúc, ánh mắt trở nên đăm chiêu, hắn đang suy nghĩ về lời của Chấp Pháp Săn Ma vừa rồi.
“Cẩn thận Thiên Địa Dị Vật…” Âu Dương Thương Lan lẩm bẩm, nhìn Lạc Nam nói:
“Những lần Săn Ma Điện hành động, mục tiêu đều là chiếm đoạt Thiên Địa Dị Vật, xem ra kẻ đứng sau màn đối với Thiên Địa Dị Vật có hứng thú rất lớn!”
“Thiên Địa Dị Vật ai mà không hứng thú cơ chứ?” Đình Manh Manh quẹt miệng, không hài lòng trừng mắt:
“Tên Chấp Pháp Săn Ma này cho thông tin cũng bằng thừa, thật là tức chết Manh Manh!”
“Không!” Độc Cô Ngạo Tuyết lắc đầu, điềm tĩnh nói ra:
“Thiên Địa Dị Vật quả thật là ai cũng hứng thú, nhưng để hứng thú đến mức bất chấp quy tắc của Săn Ma Điện và chấp nhận rủi ro để cướp đoạt thì nó lại ở một mức độ khác!”
“Đúng vậy, điều đó nói rõ Thiên Địa Dị Vật đối với kẻ này có tác dụng rất quan trọng!” Thục Phi vuốt tóc cười nói:
“Hơn nữa hắn còn có thể sử dụng Thiên Địa Dị Vật với số lượng không giới hạn, nên mới muốn thu thập điên cuồng như vậy!”
“Chẳng lẽ là…” Mộng Chi Tiên vô thức thốt lên, trong đầu xuất hiện một thân ảnh, sắc mặt của nàng dần trở nên ngưng trọng.
“Mộng Chi Tiên Tử biết?!” Lạc Nam ánh mắt co rụt lại nhìn sang nàng.
“E hèm…” Mộng Dũng ở bên cạnh ho khan một tiếng, từ tốn nói ra:
“Thiên Địa Hội chỉ cung cấp tin tức xác thực đã được chứng minh, những chuyện chỉ suy đoán mà không có bằng chứng sẽ không tiết lộ, các vị thông cảm!”
Lạc Nam giật mình, đúng vậy…dù Mộng Chi Tiên có biết kẻ chủ mưu sau màn là ai, nhưng không có bằng chứng để khẳng định, như vậy cũng vô nghĩa.
“Là ta đường đột rồi!” Lạc Nam hướng hai người chắp tay.
“Tỷ chỉ muốn khuyên muội nên cẩn thận, nếu thật sự đó là kẻ tỷ suy đoán…như vậy rất nguy hiểm cho muội!” Mộng Chi Tiên nghiêm túc nói.
“Đa tạ!” Lạc Nam nói, trong lòng không dám có chút xem thường.
“Lời cũng không cần khách khí, chuyện lần này đã xong, chúng ta cần phải trở về mang mấy khối Lưu Ảnh Ngọc này phát tán, chờ Săn Ma Điện hồi đáp!” Mộng Dũng vuốt cằm nói ra.
Mộng gia trăm công ngàn việc, vai trò của hai người bọn hắn rất quan trọng không thể vắng mặt quá lâu được.
Lần này chịu bỏ công xuất hiện, đủ thấy Mộng gia xem trọng Lạc Nam đến mức nào.
“Chậm đã!” Lạc Nam mỉm cười, thái độ khẩn thiết nói ra:
“Ca ca của ta có lễ vật tặng cho Mộng Chi tỷ tỷ và Mộng Dũng tiền bối, cũng xem như một chút tâm ý nhỏ của hắn!”
Có qua thì phải có lại, Lạc Nam đã nợ Mộng gia…hắn không thể để Mộng Dũng và Mộng Chi Tiên đi rồi về tay không được.
Với tính cách của hắn không thích mang nợ người khác qua lâu, người kính ta một trượng, ta kính lại mười trượng.
“Haha, ca ca của ngươi khách khí rồi!” Mộng Dũng cười thản nhiên, trong lòng không mấy quan trọng.
Hắn là Đại Trưởng Lão của Mộng gia, đã có thứ gì là chưa từng thấy qua chứ? Bất quá cũng không từ chối vì nể mặt Lạc Nam.
“Lễ vật cho tỷ?” Mộng Chi Tiên trái tim đập lên thình thịch, nhớ đến dáng vẻ của Lạc Nam ngày đó, trong lòng ẩn ẩn cảm giác chờ mong.
Lễ vật của hắn, dù là thứ gì nàng cũng sẽ trân trọng a…
Lạc Nam không tiếp tục nhiều lời, trong ánh mắt đăm đăm của đám người, nhẹ nhàng lấy ra hai kiện Vật Phẩm.
“Đây là…” Ánh mắt Mộng Dũng xém chút nữa lòi cả ra ngoài, thân thể trở nên cứng đờ.
Mộng Chi Tiên cũng lấy tay che khuôn miệng anh đào nhỏ nhắn.
Chỉ thấy trong tay Lạc Nam là hai cái Bình Ngọc trong suốt óng ả, mỗi một bình ẩn chứa một giọt máu với lực lượng cực kỳ khủng bố, tinh khiết đến cực điểm.
Mộng Dũng nhanh tay lẹ mắt, Bán Đế Lực đánh ra…đem toàn bộ không gian xung quanh phong tỏa, không để bất kỳ khí tức nào lộ ra ngoài.
RỐNG…
Theo sau đó, có các hư ảnh khổng lồ xuất hiện, uy phong lẫm liệt, cao quý phi phàm…
Một con thú có hình dạng như pháo đài chiến đấu, hai chân kiên cố mạnh mẽ đạp giữa tinh không, diện mục uy mãnh dữ tợn, tạo sức ép nặng nề cho đám người, tiếng gầm lại ẩn ẩn có chứa một tia Long Uy, diện mạo khá giống Cổ Long Hàn Không Băng.
Huyết mạch Hung Thú – Bạo Chúa Khủng Long.
Mà ở cái bình ngọc còn lại, chỉ một giọt huyết lại hiện lên hư ảnh của một đôi Chim Điểu cao quý phi phàm, toàn thân có tiên quang lượn lờ, cầu vòng thoáng ẩn thoáng hiện, mỗi một sợi lông vũ đen tuyền thần bí như hắc ngọc chói lọi.
Đôi chim điểu này hết sức đặc biệt, mỗi con chỉ sở hữu một cánh, vì thế khi muốn bay lượn thì cả hai con phải liền kề với nhau như phu thê liền cành.
Điều đó không làm chúng nó xấu đi, trái lại càng thêm mỹ lệ và thánh khiết.
“Thần Thú…Bỉ Dực Điểu!” Mộng Chi Tiên ánh mắt mê ly nhìn một màn này.
Bỉ Dực Điểu, loại Thần Thú luôn song hành có đôi có cặp, khi sống cùng nhau, khi chết cùng nhau hóa thành một giọt máu tươi tinh khiết.
Bỉ Dực Điểu thường được người trong nhân gian ví với hình tượng phu thê gắn kết trăm năm, có ý nghĩa tình yêu nồng đậm, tuy hai mà một.
Mộng Chi Tiên đỏ cả mặt, Lạc Nam tặng huyết mạch Bỉ Dực Điểu cho nàng, chẳng lẽ là có ý với nàng hay sao?
Lạc Nam đương nhiên chẳng biết gì cả, hắn chỉ muốn trả ơn cho Mộng gia, vì lẽ đó cũng chẳng quan tâm hay tìm hiểu ý nghĩa của hai loại Huyết Mạch này, thấy hợp lý thì mua thôi.
Huyết Mạch Bạo Chúa Khủng Long có giá bán 6 tỷ Điểm Danh Vọng, mà Huyết Mạch Bỉ Dực Điểu có giá 8 tỷ.
Tổng cộng 14 tỷ Điểm Danh Vọng, Lạc Nam cảm thấy cực kỳ đáng giá.
Lạc Nam sau khi cân nhắc đã quyết định tặng Mộng Chi Tiên huyết mạch của Thần Thú, đơn giản bởi vì huyết mạch Bán Thần Thú mấy lần trước đem ra giao dịch rõ ràng nàng chỉ xem trọng chứ chưa nhìn vào mắt.
Hơn nữa sau lưng Mộng gia là Thiên Địa Hội khổng lồ chống lưng, dù Mộng Chi Tiên có luyện hóa Huyết Mạch Thần Thú thì Thiên Địa Hội cũng bảo vệ được nàng khi bị Thần Thú tìm đến tận cửa.
Mộng Chi Tiên là người có bối cảnh lớn, không cần phải kiêng kỵ hay che giấu giống như Lạc Nam và chúng nữ.
“Ca ca ta đã căn dặn, Huyết Mạch Bạo Chúa Khủng Long tặng cho Mộng Dũng tiền bối, mà Huyết Mạch Bỉ Dực Điểu phải chính tay giao cho Mộng Chi Tiên Tử!” Lạc Nam thản nhiên nói ra.
“Cái này…” Mộng Dũng đỏ cả mắt, ánh mắt trừng trừng nhìn huyết mạch Bạo Chúa Khủng Long.
Chỉ cần luyện hóa toàn bộ huyết mạch này, chẳng những chiến lực của hắn đại tăng, cơ hội đột phá thành Đế giả chân chính ở ngay trước mắt.
Làm sao có thể không vừa hưng phấn vừa ngại ngùng.
Mà Mộng Chi Tiên thì không khách khí nhiều như vậy, nàng cẩn trọng nâng lấy bình Huyết Mạch của Bỉ Dực Điểu, nhìn Lạc Nam ôn nhu nói ra:
“Bỉ Dực Điểu ở Tiên giới hiếm hoi vô cùng, ngàn năm chưa từng xuất hiện một cặp, thật không biết ca ca của muội tốn bao nhiêu tâm huyết mới có được!”
Nói xong còn chủ động nắm tay Lạc Nam, mỉm cười chân thành: “Sau này muội cũng giống như muội muội của tỷ, có chuyện gì cần cứ nói với ta một tiếng!”
Lạc Nam toàn thân cứng đờ, đột nhiên bị nắm tay khiến hắn lúng ta lúng túng, bất quá tay của Mộng Chi Tiên mềm mại khả ái, ôn nhuận như ngọc, thật không nỡ buông ra.
“E hèm…”
Vài tiếng ho khan vang lên, chỉ thấy Âu Dương Thương Lan hai tay khoanh trước ngực, nhìn chăm chú vị trí nắm tay của hắn với Mộng Chi Tiên.
Lạc Nam trong lòng giật thót, nhanh trí rút tay ra khỏi tay Mộng Chi Tiên, đánh trống lãng sang Mộng Dũng:
“Tiền bối đừng khách khí, Ca ca nói sau này hắn còn nhờ vả Mộng gia rất nhiều, một chút tâm ý này không đáng là gì!”
“Haha, vậy ta không ngại!” Mộng Dũng cố nén kích động nhận lấy Huyết Mạch Bạo Chúa Khủng Long, vỗ vỗ lòng ngực nói:
“Cứ nói với Lạc Nam tiểu hữu, Mộng gia luôn chờ hắn đến làm khách, chỉ cần đừng phạm vào quy tắc của Thiên Địa Hội, chuyện gì Mộng gia ta cũng sẽ cố gắng hỗ trợ!”
“Nói với Lạc Nam, sau này nếu Mộng gia có giao dịch liên quan đến Dị thuộc tính sẽ ưu tiên báo cho hắn!” Mộng Chi Tiên cũng phụ họa nói.
Lạc Nam nghe vậy trong lòng vui vẻ, cái hắn cần chính là câu nói này của hai người…
Quả nhiên đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn a…
“Thật xin lỗi…không biết chúng ta đi được chưa?”
Đúng lúc này, như người vô hình từ nãy đến giờ Lưu Vũ, Huyền Dạ Dũng đám người co đầu rút cổ tiến lên nói chuyện…
Mộng Dũng vậy mà đem cả bọn hắn nhốt vào vùng phong tỏa, chứng kiến Lạc Nam tùy tiện lấy ra hai cái Huyết Mạch đem tặng, Dạ Ảnh Tinh và Lưu Quang Tinh trong lòng cảm thấy hoài nghi nhân sinh.
Đối đầu với Bồng Lai Tiên Đảo có nhân vật như vậy, bọn hắn còn đánh cái rắm a.
“Giết…”
Lạc Nam chưa kịp nói hết lời, đã thấy Ngân Dạ Đế Thương xẹt ngang tinh không.
Theo sau đó, Âu Dương Thương Lan dẫn theo chúng nữ bá đạo chém giết một màn xuất hiện.
…
Chúc mọi người buổi chiều vui vẻ.