Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 942: 942




“Thiên Mệnh Huyền Phượng, Tịch Diệt Phượng Hoàng…”
Lạc Nam lẩm bẩm, lần đầu tiên nghe được hai chủng loài này.

Bất kể là Yêu Thú, Thần Thú hay nhân loại…đều có sự đa dạng về huyết thống cũng như chủng tộc.

Trong đó Phượng Hoàng nổi danh nhất là Hỏa Phượng, ngoài ra còn có Băng Phượng, Lôi Phượng các thứ, đây chẳng phải điều gì kỳ lạ, cũng giống như nhân loại có người phương Đông, người phương Tây, sở hữu các loại linh căn với thuộc tính đa dạng vậy.

Mặc dù có không ít kiến thức về tộc Phượng Hoàng, nhưng hai cái tên Thiên Mệnh Huyền Phượng cùng Tịch Diệt Phượng Hoàng quả thật là lần đầu Lạc Nam được nghe thấy.

“Công tử đương nhiên chưa từng nghe qua, bởi vì đây cũng là trường hợp hiếm có của Phượng Hoàng Tộc, độ hy hữu không thua gì Nghịch Long của Long Tộc vậy!” Kim Nhi cười nói:
“Trong đó Thiên Mệnh Huyền Phượng chính là loài phượng hoàng cao quý sở hữu Niết Bàn Thánh Hỏa với lực lượng sinh mệnh nồng đậm, còn Tịch Diệt Phượng Hoàng lại có được ngọn lửa của sự tử vong, đối lập với Niết Bàn Thánh Hỏa!”
“Sau đó thì thế nào?” Lạc Nam nghiêm túc hỏi, hắn có cảm giác rằng Tịch Diệt Phượng Hoàng kết cục sẽ không quá tốt.

“Sau đó…Thiên Mệnh Huyền Phượng được toàn bộ Phượng Hoàng Tộc xem như bảo bối, toàn lực cung cấp tài nguyên bồi dưỡng, còn Tịch Diệt Phượng Hoàng nhờ có Phượng Hoàng Tộc Trưởng nỗ lực bao che vẫn giữ được tính mạng, bất quá bị giam cầm vĩnh viễn không thấy ánh mặt trời!”
“Cho đến thời điểm hiện tại, Thiên Mệnh Huyền Phượng năm xưa đã trở thành tộc trưởng đương nhiệm của Phượng Hoàng Tộc, đồng thời còn là Thiên Yêu Đế cấp bậc cường giả, trái ngược với đó Tịch Diệt Phượng Hoàng vẫn là một vết nhơ trong lịch sử của Phượng Hoàng Tộc!”
Kim Nhi bất đắc dĩ nói.

Cùng ra đời từ trong bụng mẹ, nhưng một bên trở thành thiên chi kiêu nữ, quân lâm thiên hạ…một bên trở thành tội nhân thiên cổ, đối lập thật sự quá to lớn.

“Đám Phượng Hoàng Tộc này thật sự hết chỗ nói, Tịch Diệt Phượng Hoàng nó đã làm gì sai chứ?” Lạc Nam cảm thấy căm giận bất bình.

Một đứa trẻ vừa nở ra từ trong trứng, vì biến dị mà bị giam cầm, đối với Tịch Diệt Phượng Hoàng thật sự là quá bất công.

“Đối với các tộc Thần Thú mà nói, bảo tồn huyết thống của tổ tiên chính là nhiệm vụ cao cả, Phượng Hoàng Tộc sẽ không công nhận một ngọn lửa có khả năng dập tắt Niết Bàn Thánh Hỏa của bọn hắn!” Kim Nhi nhún vai nói.

“Ồ, hỏa của Tịch Dượng Phượng Hoàng có thể khắc chế Niết Bàn Thánh Hỏa sao?” Lạc Nam hứng thú.

“Đúng vậy, tử vong và sinh mệnh vốn luôn đối nghịch nhau…Phượng Hoàng Tộc gọi ngọn lửa của Tịch Diệt Phượng Hoàng là Ô Uế Hỏa, nhưng tên gọi thật sự của nó phải là Tịch Diệt Thánh Viêm!” Kim Nhi gật đầu khẳng định.

“Nói vậy chỉ cần luyện hóa huyết mạch Tịch Diệt Phượng Hoàng sẽ sở hữu Tịch Diệt Thánh Viêm?” Lạc Nam vuốt cằm.

“Chính xác, chỉ là Tộc Trưởng hiện tại của Phượng Hoàng Tộc chính là vị Thiên Mệnh Huyền Phượng năm xưa, vì đã từng là song bào thai nên khả năng cảm ứng khí tức Tịch Diệt Phượng Hoàng của nàng ta rất khủng khiếp, một khi huyết mạch xuất thế chắc chắn sẽ bị phát hiện!” Kim Nhi bất đắc dĩ nói.

Lạc Nam gật đầu, Thiên Yêu Đế Cấp Cường Giả, lại còn là nhân vật biến dị trong Phượng Hoàng Tộc, thấy thế nào cũng không phải hiện tại hắn có thể đắc tội.

Long Tộc, Thủy Tổ Ma Tộc…lại thêm Phượng Hoàng Tộc, Lạc Nam cảm thấy nhứt đầu.

Đều là quái vật khổng lồ đứng trên đỉnh thế giới a.

Ngao ngán lắc đầu, Lạc Nam ngồi dậy, rời khỏi bắp đùi trắng muốt của Hồn Mỹ Hoa, ý niệm vừa động…một vật thể đã xuất hiện trước mặt hắn.


Chỉ thấy đó là một quả trứng có kích thước như trái dưa hấu, toàn bộ vỏ trứng là hai màu đỏ đen đan xen, ngoài ra còn có một số đường hoa văn thần bí bao trùm bên trên, nhìn qua cực kỳ tà tính.

“Chủ nhân, đây là?” Hồn Mỹ Hoa tròn xoe mắt, với kiến thức của nàng cũng không nhận ra đây là trứng của yêu thú nào.

“Trứng của Quỷ Tộc!” Lạc Nam trầm ngâm đáp, ánh mắt vẫn chưa rời khỏi quả trứng.

“Quỷ?” Hồn Mỹ Hoa lẩm bẩm khó hiểu, nàng đã nghe qua Tiên, nghe qua Ma, nghe qua Yêu…nhưng Quỷ là cái gì nha.

“Kim Nhi, Quỷ tộc là một chủng tộc như thế nào?”
Ngay cả bản thân Lạc Nam cũng không biết sự tồn tại của Quỷ Tộc, làm sao có thể giải đáp cho Hồn Mỹ Hoa.

“Thông tin về Quỷ Tộc thứ cho Kim Nhi không thể tiết lộ quá nhiều, công tử chỉ cần biết trong Tiên Ma hai giới không có sự tồn tại của Quỷ Tộc là được!” Sắc mặt Kim Nhi nghiêm nghị nói.

“Được rồi, vậy làm sao ấp nở nó?” Lạc Nam đánh giá xung quanh quả trứng, hoàn toàn không có chút dấu hiệu sắp chào đời.

“Quỷ tộc có thể vừa lúc hấp thụ cả Tiên Khí và Ma Khí, công tử mang nó đặt ở nơi có lượng khí dồi dào nhất là được!” Kim Nhi cười nói.

“Không thành vấn đề!” Lạc Nam gật gù, đối với chủng tộc hoàn toàn mới này có chút chờ mong, thật không biết nó có thể mang lại những gì.

Hắn đem trứng của Quỷ Tộc đặt dưới gốc cây Bất Tử Thụ, bởi vì nơi đây đã sớm trở thành chỗ có lượng khí nồng đậm nhất Linh Giới Châu rồi.

“Tiểu Tinh lại đây!” Lạc Nam vẩy tay.

NGAO!
Tinh Không Long Mã ngửa đầu gào rống, phi nước đại đến bên cạnh chủ nhân của mình.

Lạc Nam hài lòng vuốt ve đầu rồng của nó, hướng trong lòng hạ lệnh:
“Hệ Thống, sử dụng Tôn giả quán đỉnh lên người Tiểu Tinh!”
“Keng, bắt đầu quán đỉnh!”
Một quần ánh sáng mang theo lực lượng dồi dào nhanh chóng trùm lấy Tiểu Tinh, tạo thành một quả cầu to lớn không nhìn thấy cảnh tượng bên trong.

“Ta cũng phải tu luyện!”
Lẩm bẩm một tiếng, Lạc Nam lật bàn tay, một khối ngọc bội ẩn chứa sát khí ngập trời đã xuất hiện, cùng với đó, một luồng lĩnh vực sát phạt, lãnh khốc, quyết tuyệt ầm ầm phóng ra.

Lạc Nam sắc mặt nghiêm trọng, Thể Tu vận chuyển siết chặt lấy nó.

Đang vui đùa ở nơi xa Tiểu Hồng Nhi thấy tình cảnh này sắc mặt trở nên nghiêm túc, hồng quang lóe lên, nàng đã biến thành Lạc Hồng Kiếm bay vọt đến, Kiếm Vực tỏa ra cuồn cuộn đem lĩnh vực từ khối ngọc bội hung hăng va chạm.

ẦM ẦM ẦM ẦM…
Không khí điên cuồng nổ tung, cuối cùng Ngọc Bội vì không phải một kiện vũ khí nên đã bại trận, chẳng còn dám kiêu ngạo nằm gọn trong tay Lạc Nam.

“Hừ, Kích Vực cũng muốn chiến với Kiếm Vực của ta!” Tiểu Hồng Nhi khoanh tay cười đắc ý.


“Con gái ngoan làm rất tốt!” Lạc Nam mỉm cười xoa xoa đầu nàng…
Hắn không ngờ bên trong Ngọc Bội này lại có ẩn chứa Kích Vực mạnh mẽ như thế, như đang muốn thị uy với người sắp tu luyện vậy.

Không sai, ngọc bội Lạc Nam cầm trên tay chính là Liên Kích Tru Tiên Quyết, Đế Cấp Cực Phẩm Công Pháp của Tru Tiên Điện.

“Ta quyết tâm phải luyện Kích Pháp này…dùng chính nó chiến với người của Săn Ma Điện!” Lạc Nam trong lòng khoái trá.

Một giọt máu nhỏ lên ngọc bội, rất nhanh…vô cùng vô tận tin tức như thác nước đổ ầm ầm vào đầu hắn, mang theo từng luồng khẩu quyết trang nghiêm thần thánh.

KENG!
Kích ngâm vang trời, Nanh Bạc cất giữ từ lâu xuất hiện trong tay…
Thả người bay lên, chỉ thoáng chốc hắn đã xuất hiện trên một hòn đảo cao chót vót tại Vịnh Hạ Long.

Đưa mắt nhìn cảnh tượng hoành tráng và hùng vĩ của tự nhiên, trong lòng dâng lên cảm giác hào hùng.

Linh Giới Châu hiện tại thật sự quá mức hoàn mỹ, chỉ là hơi thiếu nhân khí mà thôi.

Gạt bỏ tất cả tạp niệm, Lạc Nam đứng giữa Vịnh Hạ Long hai mắt nhắm chặt, bắt đầu huy động trường kích.

Hạ lệnh Gia Tốc Trận khởi động, tiết kiệm thời gian tu luyện.

Hắn triệt để đắm chìm vào Liên Kích Tru Tiên Quyết, dù sao thì Kích vốn là vũ khí thuận tay của hắn, đối với nó có tình cảm rất lớn, luyện tập vô cùng chăm chú.


Một năm trong Gia Tốc Trận thoáng cái đã qua, Nanh Bạc cắm ở bên cạnh, toàn thân Lạc Nam tản mác ra một cổ khí tức bén nhọn, mang theo tầng tầng lớp lớp sát khí nguy hiểm ngang dọc trong không gian.

Cửu tầng Kích Ý…
Một năm trong Gia Tốc Trận, hắn đã luyện Liên Kích Tru Tiên Quyết có chút thành tựu, cũng ngưng ra được Kích Ý của riêng mình, đạt đến Cửu Tầng Kích Ý.

Bất quá Lạc Nam phát hiện mình còn thiếu thực chiến để có thể nâng cấp thành Kích Vực, cửu tầng Kích Ý hiện tại đã là cực hạn của hắn, cần phải có thời gian lắng đọng và tích lũy.

“Vẫn còn có thể mạnh hơn!” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra vài thứ.

Trước mặt của hắn xuất hiện ba viên Yêu Tôn Đan.

Chính là ba viên Yêu Tôn Đan khuyến mãi của tiểu lão đầu bán Cục Gạch cho hắn trước cửa vào Loạn Cổ Chiến Trường.

Không nói hai lời, Lạc Nam khoanh chân ngồi dưới đất, ngửa đầu nuốt ba viên Yêu Tôn Đan vào trong bụng, đem chúng nó toàn bộ luyện hóa.


Vài ngày sau đó…
“Hệ Thống, mở ra thông tin của ta!” Lạc Nam lười biếng ngâm mình dưới suối nước nóng hạ lệnh.

“Keng, thành công mở ra!”
Thông tin ký chủ: Lạc Nam.

Tu vi Tiên Tu: Tiên Vương Trung Kỳ.

Tu Vi Hồn Tu: Hồn Vương Sơ Kỳ.

Tu Vi Thể Tu: Thể Vương Sơ Kỳ
Huyết Mạch: Nghịch Long
Thể Chất: Vạn Cổ Bất Hủ Thân
Công Pháp: Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, Long Tiên Thánh Điển, Hóa Long Chiến Quyết, Đồ Long Thập Bát Chưởng, Đế Hồn Kinh, Ngự Kiếm Thuật, Nộ Hỏa Kích Pháp, Ngục Thần Kiếm Pháp, Liên Kích Tru Tiên Quyết.

Vũ Kỹ: Bá Lực Chưởng, Thần Tướng Vệ Hồn, Tứ Linh Vệ Hồn, Đấu Chuyển Tinh Di, Hợp Linh Chưởng, Động Thiên Ngạo Tiếu, Phật Nộ Hàng Ma Quyền…
Hồn Kỹ: Đế Hồn Thập Nhị Kỹ, Tạc Hồn Thuật, Mê Hồn Khúc…
Thể Kỹ: Cuồng Thú Quyền, Thiết Bố Sam, Phật Nộ Hàng Ma Quyền…
Thân Pháp: Thiên Địa Vô Cực…
Pháp Bảo: Linh Giới Châu, Lạc Hồng Kiếm, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn, Cấm Kỵ Chi Nhãn, 109 Vũ Hoàng Kiếm, Ngũ Long Đế Cung, Làng Nhất Thế, Phỏng Thiên Kính, Chiếu Ảnh Kính, Mặt Nạ Thiên Diện, Vô Tức Bảo Rương, Nanh Bạc, Huyết Dẫn Vong Hồn Cầm, Khôi Lỗi Đế Giả…
Bí Thuật: Thiên Đế Biến, Vạn Thú Tiên Ma Biến, Bát Môn Độn Giáp.

Trữ Vật: Khí Đạo Thiên Thư, Đan Đế Chân Giải, Trận Đạo Thánh Thủy, Đào Hoa Dược Thủy, Tỏa Thế Phù, thuật nguyền rủa Đinh Đầu Thất Tiễn Thư, Duy Ma Độc Tôn Công, Cự Hoàng Lực Thể, Thủy Tổ Thánh Ma Thể, Tịch Diệt Phượng Hoàng huyết, Liệt Tiên Mâu Quyết, Liệt Tiên Ngân Châm, Ma Châm Thí Tiên Thuật, Ma Ảnh Tung Hoành, Ma Trường Mâu, Song Sinh Ma Tướng, Ma Độn, Hộp Phong Ma, Băng Lôi Trùng…
Lạc Nam nhìn tổng quát một phen tương đối hài lòng, ngay cả những chiến lợi phẩm hắn đạt từ Loạn Cổ Chiến Trường cũng được gôm vào mục Trữ Vật, Hệ Thống làm việc khá là chi tiết.

“Đã đến lúc ra ngoài!”
Lạc Nam tiến vào Làng Nhất Thế thông báo bình an với chúng nữ một tiếng, lúc này mới rời khỏi Linh Giới Châu.


Vẫn là Mặt Nạ Thiên Diện và Vô Tức Áo Choàng, nhưng lần này Lạc Nam tự tin hơn rất nhiều…
Linh Giới Châu đã đạt đến Đế Cấp Thượng Phẩm, mà Làng Nhất Thế đẳng cấp cũng là cực cao, hai kiện đồ vật một khi ẩn giấu, trừ khi Thiên Đế đích thân đến, bằng không đừng ai mong phát hiện.

Một mặt đường hoàng, hắn bước vào lối ra…
“Bọn khốn này thật con bà nó rảnh!”
Nhìn thấy hình dáng quen thuộc đứng trước mắt, Lạc Nam không nhịn được âm thầm phỉ nhổ.

Hắn ở trong Linh Giới Châu gần nửa năm, tên Địa Long Đế và Ma Long Ngũ vẫn còn ở canh gác.

Chỉ là không thấy nhóm bảy tên Đế Tử như Tư Không Vũ nữa mà thôi, hiển nhiện bọn hắn đã sớm chờ chán và quay về hết rồi.

“Thằng Ma Long Ngũ này lòng dạ hẹp hòi như vậy cũng thành Đế Tử của Ma Long Tộc được!” Lạc Nam trong lòng chửi một tiếng, giả vờ không thèm để ý đến Địa Long Đế với Ma Long Ngũ, chậm rãi bước ra.

“Đứng lại!”
Đi ngang qua mặt, hai người lập tức cản đường Lạc Nam.

“Hai vị có chuyện gì cần?” Lạc Nam ra vẻ tò mò hỏi.


“Ngươi làm gì mà thần thần bí bí, mặc áo choàng rồi còn đeo mặt nạ?” Ma Long Ngũ ánh mắt híp lại, hắn còn nhớ rõ người ra tay với mình là một tên mặc áo choàng đen, chỉ bất quá người mặc áo choàng đen ở trong Loạn Cổ Chiến Trường có nhiều lắm, không thể chỉ dựa vào một cái áo mà kết tội được.

“Những nơi nguy hiểm như này đương nhiên phải che dung mạo để an toàn rồi!” Lạc Nam không kiêu không nịnh nói:
“Huống hồ áo choàng với mặt nạ của ta chỉ là hàng Tôn Cấp, vị Địa Long Đế này dễ dàng nhìn xuyên!”
Địa Long Đế gật đầu, thần thức của một vị Yêu Đế quét lên người Lạc Nam, lập tức nhìn thấu dung mạo thật sự của hắn, bất quá để cho chắc cú, Địa Long Đế vẫn là nói:
“Ngươi lột mặt nạ ra xem thử!”
Lạc Nam gật đầu, lột xuống mặt nạ, dung mạo không có gì thay đổi.

“Hai vị cần gì nữa không?” Lạc Nam định cất bước đi.

Ma Long Ngũ sắc mặt âm trầm, hắn thầm hận mình không biết được mặt thật của tên khốn đó, vì thế lúc này khó khăn trăm đường.

“Ngươi có Không Gian Pháp Bảo có thể chứa người sống không?” Địa Long Đế trầm thấp hỏi.

“Không có nha!” Lạc Nam thành thật đáp.

Địa Long Đế đưa mắt đảo khắp người Lạc Nam một vòng, quả thật chẳng phát hiện tung tích của kiện Pháp Bảo Không Gian nào cả.

Hắn là Yêu Đế, tiểu tử này trừ khi có Pháp Bảo Không Gian đạt đến Đế Cấp trở lên mới qua mặt hắn được.

Bất quá Pháp Bảo Không Gian Đế Cấp ngay cả Địa Long Đế hắn cũng không có, tiểu tử này thì đào đâu ra?
Lạc Nam lúc này còn cố tình phóng thích Ma Lực quanh cơ thể để chứng minh thân phận Ma tu của mình.

Ma Long Ngũ trầm thấp nói: “Một Ma Vương như ngươi tiến vào Loạn Cổ Chiến Trường không sợ nguy hiểm sao?”
“Khà khà, nguy hiểm luôn đi cùng với cơ duyên, ta là một tán tu không thân không thích, cùng lắm thì chết thôi” Lạc Nam nhún vai.

Địa Long Đế gật đầu, mặc dù nói phần lớn người vào Loạn Cổ Chiến Trường đều là Ma Tôn, nhưng thỉnh thoảng vẫn có số ít Ma Vương can đảm đi vào, không phải chuyện gì lạ.

“Ngươi có thể đi!” Địa Long Đế phất tay.

Lạc Nam ra vẻ khó hiểu nhìn hai người như muốn hỏi bọn hắn chặn mình lại để làm gì.

“Còn không đi?” Ma Long Ngũ sắc mặt vặn vẹo, hắn đã gần như mất đi tính kiên nhẫn.

Lạc Nam trong lòng âm thầm đắc ý, cử ra Yêu Đế thì đã sao? còn không bị ta lừa cho ngu xuẩn.

Hắn nâng lên Mặt Nạ Thiên Diện đeo vào.

“Khoan đã!”
Ngay lúc này, có giọng nói lạnh lùng bất chợt cất lên.

Từ phía bên ngoài, một đoàn người đang tiến vào…
Mà chứng kiến một kẻ trong số đó, Lạc Nam ánh mắt bất chợt co lại.

Bạch Ma Công Tử!?

Chúc mọi người chiều vui vẻ :D