“Chiến Vực?”
Nghe Kim Nhi nói như thế, Lạc Nam lập tức sinh lòng hứng thú…
Lần trước chiến với Quỷ Đỏ, Chiến Vực của đối phương biểu hiện mạnh mẽ không cần phải nghi ngờ, ngay cả Nộ Sát Đế Vực đến từ Thiên Đế Biến cũng bị chèn ép.
Quỷ Đỏ có thể đánh ngang tay Lạc Nam, Chiến Vực góp công sức quá lớn…
Lạc Nam có kinh nghiệm phong phú trong chiến đấu, hắn cũng nhận ra bản chất bên trong Chiến Vực…
Chiến Vực được hình thành từ vô tận Chiến Ý, một khi Chiến Ý dày đặt đạt đến một mức độ khủng bố sẽ hình thành Chiến Vực.
Nói cách khác, Chiến Vực bản chất không giống với những loại Vực khác chỉ cần có thiên phú và khổ luyện là sẽ đạt được như Kích Vực, Kiếm Vực, Thương Vực các loại.
Chỉ bất quá, Lạc Nam vẫn luôn khó hiểu ở chỗ, Chiến Ý vốn là trạng thái khi một người bị gợi lên hứng thú chiến đấu, gợi lên sự thèm khát trong chiến đấu, điển hình như chiến với kỳ phùng địch thủ, chiến với kẻ thù sinh tử hoặc chiến những trận cửu tử nhất sinh…
Nói một cách khác, Chiến Ý không nằm trong khống chế của người sử dụng, nó chỉ xuất hiện trong điều kiện và hoàn cảnh thích hợp, khi người tham chiến được kích thích tinh thần, thèm khát chiến thắng.
Điển hình như khi chiến với Phù Đổng và Na Tra, Chiến Ý của Lạc Nam bùng phát cực mạnh, nhưng lúc này khi chiến với Hồng Hài hai người, Chiến Ýcủa hắn chẳng có bao nhiêu, thậm chí chẳng gợi lên nổi Chiến Ý.
Bởi vì Na Tra và Phù Đổng mới là đối thủ xứng tầm với hắn, buộc hắn vận dụng gần như hết các con bài mới có thể chiến thắng.
Vậy mà tại Địa Hoàng Thánh Địa ngày hôm đó, Quỷ Đỏ lập tức có thể kích hoạt Chiến Vực, thậm chí trước khi sử dụng Chiến Vực hắn còn chưa có bao nhiêu Chiến Ý.
Chiến Vực khi đó giống như một phần thủ đoạn của Quỷ Đỏ, tùy ý kích hoạt, từ ý giải trừ vậy.
Đó là điều mà Lạc Nam cảm thấy khó hiểu, khó mà tin được.
“Công tử suy nghĩ rất đúng!” Kim Nhi cười cười, giải thích đáp:
“Sự hình thành và bản chất của Chiến Vực vốn là như vậy, về phần lý do Quỷ Đỏ có thể tùy ý chưởng khống Chiến Vực theo ý muốn, đó là vì hắn đã hiểu rõ Chiến Ý và thao túng nó đến mức độ lô hỏa thuần thanh, có thể kiểm soát trạng thái chiến đấu của mình trong bất cứ hoàn cảnh nào!”
“Nói một cách đơn giản, dù cho đối mặt với một đứa bé 1 tuổi vô hại, Quỷ Đỏ vẫn có thể bùng phát Chiến Ý mạnh mẽ đến mức hóa thành thực chất!”
“Làm sao có thể?” Lạc Nam trợn tròn mắt.
Đừng nói là đối mặt đứa trẻ một tuổi, cho dù đối mặt với Tiên Tôn thông thường cũng rất khó để Lạc Nam sinh ra chiến ý đấy.
Bởi vì biết đối phương không có khả năng gây nguy hiểm cho mình, biết đối phương yếu ớt hơn mình, mình chỉ cần vài thủ đoạn là có thể đánh bại, như vậy Chiến Ý làm sao xuất hiện?
Còn nữa, đối thủ yếu cũng không được, đối thủ mạnh cũng không xong…
Bởi vì nếu đối thủ mạnh đến mức một tay có thể đập chết ngươi, vậy ngươi còn có thể sinh ra chiến ý cái rắm a, trực tiếp đầu hàng là được.
“Đó mới là sự lợi hại của Quỷ Đỏ, công tử nếu làm được như hắn, chắc chắn cũng sẽ sở hữu Chiến Vực!” Kim Nhi nghiêm túc nói:
“Quá trình rèn luyện này vô cùng khó khăn, rất nhiều Tiên Đế cũng không thể hình thành Chiến Vực!”
“Làm sao làm được?” Lạc Nam hưng phấn hỏi.
Hiện tại Lạc Hồng Kiếm có Kiếm Vực, Kích Ý của hắn cũng đã đạt đến Cửu Tầng, cách ngày hình thành Kích Vực không xa, nếu sở hữu thêm cả Chiến Vực…
Cộng với Nộ Sát Đế Vực, một mình hắn có thể kích hoạt 4 loại Vực, ép đến đối thủ thở không nổi, suy giảm lực chiến của đối phương đến mức tối đa.
Lạc Nam đối với Chiến Vực là thèm nhỏ dãi đấy.
“Chiến đấu một cách điên cuồng, chiến đấu sinh tử, chiến đấu bằng toàn bộ những gì có thể trong thời gian dài, chiến đấu trong hoàn cảnh Chiến Ý bùng nổ, cường độ cao và không ngừng nghỉ…vừa chiến với làm quen và lĩnh ngộ trạng thái Chiến Ý, chậm rãi học cách thao túng nó, đến khi tùy tâm sở dục, Chiến Vực sẽ khai sinh!” Kim Nhi nghiêm nghị nói ra.
Lạc Nam nhíu chặt chân mày, chẳng trách Kim Nhi lúc nãy nói rằng mình hiếm khi được chiến toàn lực nên rất khó lĩnh ngộ Chiến Vực.
Hắn đã hiểu lời của nàng…
Từ khi xuất đạo đến nay, kinh lịch qua vô vàn trận chiến, nhưng số trận chiến buộc mình sử dụng toàn lực thật sự chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Hơn thế nữa, khi sử dụng toàn lực thì đối thủ sẽ chết, trạng thái Chiến Ý bùng nổ không kéo dài quá lâu, đến cũng nhanh và đi cũng nhanh, từ đó không thể lĩnh ngộ được cái gì.
Đó là lý do khiến Lạc Nam đối với Chiến Vực dốt đặc cán mai, mặc dù trong các trận chiến hắn vẫn thường có được Chiến Ý.
“Công tử phải tìm ra hoàn cảnh chiến đấu sinh tử và cao độ, ở tại nơi đó chiến một cách điên cuồng, toàn lực bộc phát không kiêng nể gì cả, hơn nữa đối thủ phải đông và mạnh…thì có được cơ hội!” Kim Nhi gợi ý nói.
“Tìm đâu ra nơi như vậy?” Lạc Nam cười khổ…
Mặc dù là Thí Luyện Tháp cũng không được, bởi vì biết nó là ảo cảnh, cảm giác sinh tử chân thật không hề có, mặc dù có thể rèn luyện, nhưng muốn sinh ra Chiến Vực còn kém quá nhiều.
Chỉ riêng việc tìm địa điểm chiến đấu toàn lực, chiến đấu sinh tử là thấy khó rồi, càng đừng nói đến còn phải ở trong đó lĩnh ngộ và thao túng Chiến Ý đến mức hình thành Chiến Vực.
“Khoan đã, Quỷ Đỏ tên kia cũng chỉ mới là Tiên Tôn, hắn làm sao khủng bố như vậy? chẳng lẽ kinh nghiệm và số trận chiến hắn trải qua còn nhiều hơn, khốc liệt hơn ta sao?” Lạc Nam kinh dị nói.
“Không sai, có thể nói so với Quỷ Đỏ, số trận chiến từ hạ giới đến tận nơi này của công tử không đủ để so sánh!” Kim Nhi đả kích nói.
“Đúng là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên…”
Lạc Nam hít sâu một hơi, lúc này hắn mới nhận ra mình rơi vào hoàn cảnh của câu nói này.
“Thân phận của Quỷ Đỏ không hề đơn giản, hắn không thể lĩnh ngộ Chiến Vực mới là kỳ quái, công tử cũng đừng xem nhẹ mình, cứ tiếp tục cố gắng!” Kim Nhi chuyển sang động viên, chớp chớp đôi mắt nhỏ nhắn xinh đẹp.
Lạc Nam gật gật đầu, tạm gác chuyện Chiến Vực sang một bên, trước mặt phải tiến vào Vạn Yêu Trì rèn luyện Thân Thể trước đã.
“Khốn kiếp, chiến với chúng ta mà dám thất thần?”
Nhìn thấy bộ dạng Lạc Nam lơ đểnh không thèm để ý đến hai người, Hồng Hài cùng Lôi Chấn Tử trở nên phẫn nộ.
Bọn hắn là Đế Tử có được hay không? ở trong cùng cấp cũng không có bất kỳ ai dám xem nhẹ, vậy mà hôm nay một tên Đại Vương biểu lộ hờ hững khi chiến với hai người, làm sao không nổi giận?
“Có thủ đoạn mạnh nhất cứ lấy ra đi, đừng tiếp tục làm mất thời gian!” Lạc Nam nhún vai, liếc mắt nhìn sang hai người.
Lúc này, hai nén nhan đã cháy rụi, một nén cuối cùng đang chậm rãi thiêu đốt.
Thời gian cũng không còn nhiều, đôi bên vừa đánh vừa leo thang cũng chỉ mới leo khoảng 300 nấc mà thôi.
Ở tại nơi này, trọng lực đã gia tăng một cách đáng kể, đổi lại là Tiên Vương bình thường cũng sẽ bị đè ép nằm sát xuống.
999 bậc thang, xem ra cũng không cần phải leo hết…
Lạc Nam cảm thấy thay vì leo thang cho cao, đem toàn bộ đối thủ đánh xuống là được.
“Ngươi sẽ hối hận vì sự cuồng vọng của mình!” Lôi Chấn Tử trong mắt lôi đình điên cuồng lấp lóe.
“Ta muốn ngươi trả giá!” Hồng Hài nghiến răng nghiến lợi.
“Các ngươi nói quá nhiều!” Lạc Nam lạnh nhạt lên tiếng.
KENG KENG KENG KENG KENG…
Hàng loạt Phi Kiếm mang theo ngập trời Lôi Hỏa xuyên không mà đến, Vạn Kiếm Quy Tông lần nữa triển khai.
“Quạt Ba Tiêu!”
Hồng Hài cười lạnh một tiếng, Quạt Ba Tiêu xuất hiện trong tay, cuồng phong gào thét quạt mạnh mà xuống.
“Kiếp Lôi Dực!” Lôi Chấn Tử diện mục nghiêm nghị, đôi cánh sau lưng vỗ mạnh ẩn chứa ngập trời Kiếp Lôi, điên cuồng oanh tạc…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Đám Phi Kiếm toàn diện bị thổi bay, một số thanh Vương Cấp Trung Phẩm còn bị nghiền nát.
Hiển nhiên, mặc dù tất cả đều là hàng Vương Cấp, nhưng so với Quạt Ba Tiêu cùng Kiếp Lôi Dực còn kém quá nhiều.
Lạc Nam cũng không trông cậy bấy nhiêu đó có thể làm khó Hồng Hài với Lôi Chấn Tử.
Trong lúc hai người đánh bay tất cả Phi Kiếm, hai tay Lạc Nam đã cấp tốc kết ấn…
“Các ngươi không ra toàn lực, vậy ta ép các ngươi ra!” Lạc Nam cười lạnh lùng, từng ấn pháp huyền ảo xuất hiện trên tay.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Bên trong đan điền, Thiên Mộc Đỉnh điên cuồng vận chuyển, một hư ảnh đại phật quan âm khổng lồ với vô vàn cánh tay ngạo nghễ xuất hiện sau lưng, đem toàn bộ Đế Thiên Thê đều chấn đến rung rẩy.
“Đây là…Đế Kỹ cấp cao!” Ánh mắt một đám cường giả co rụt lại.
Đế Kỹ cấp bậc này, rất nhiều người trong bọn hắn đều không sở hữu.
Từng đôi mắt xuất hiện vẻ tham lam, nhưng nhớ đến Lạc Nam trong tay vẫn còn một ân tình của Vạn Yêu Thánh Địa, bọn hắn nhất thời cắn răng nhịn xuống.
“Đây là…Vũ Kỹ Mộc Hệ, quá mức khủng bố!” Thân thể Trang Chủ Sâm Lâm Sơn Trang cuồng nhiệt nhìn cảnh tượng đang xuất hiện.
Sâm Lâm Sơn Trang vốn là thế lực Mộc Tu, chứng kiến thủ đoạn Mộc Hệ tối cường của Lạc Nam, làm sao không kích động cho được? hắn hận không thể biến Vũ Kỹ này thành của mình.
“Thiên Thủ Quan Âm!”
Lạc Nam ánh mắt hờ hững nhìn xuống, đại phật quan âm sau lưng vươn ra vô vàn cánh tay, mỗi một tay như đại cột chống trời, điên cuồng nhắm đến Hồng Hài cùng Lôi Chấn Tử oanh tạc.
Thiên Thủ Quan Âm mặc dù chỉ là Đế Cấp Thượng Phẩm, nhưng sức công phá của nó không kém chút nào Đế Cấp Cực Phẩm.
Sở dĩ chỉ là Đế Cấp Thượng Phẩm, đó là bởi vì muốn thi triển nó cần tiêu hao vô số Lực Lượng, ngay cả Tiên Đế chỉ sợ cũng không thể một lần thi triển hơn ba lần.
Mà Tiên Tôn thông thường, chỉ sợ ngay cả một lần cũng không thể thi triển.
Nhưng Lạc Nam thì khác…lúc này Thiên Thủ Quan Âm đánh xuống, phạm vi công kích khóa chặt Hồng Hài với Lôi Chấn Tử, muốn chạy cũng chạy không được.
“Là ngươi ép chúng ta!” Hồng Hài với Lôi Chấn Tử cắn chặt răng, lúc này rốt cuộc làm ra hành động.
Chỉ thấy hai người lập tức làm ra hành động…
“Bí Thuật – Thiên Lôi Nhập Thể!”
Lôi Chấn Tử ngửa đầu lên trời rít gào, Lôi Phủ và Lôi Chùy trong tay hướng lên thiên không hung hăng va đập.
ẦM!
Thiên địa chao đảo, bầu trời tối đen, vô tận mây đen kéo đến bao phủ Đế Thiên Thê, Cửu Sắc Lôi Kiếp tầng tầng tụ hội, cảnh tượng như diệt thế…
Lôi Kiếp ngập trời gào thét, sau đó hung tàn oanh tạc xuống người Lôi Chấn Tử…
Lôi Chấn Tử ngửa mặt lên trời, Kiếp Lôi Dực sau lưng mở rộng, đón nhận toàn bộ Thiên Lôi đánh xuống…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Thiên Lôi đánh vào, Lôi Chấn Tử toàn thân như một cái động không đáy, hút lấy tất cả, hút lấy toàn bộ…
Chiến giáp trên thân hắn nổ tung, lộ ra lưng trần lực lưỡng, toàn bộ thân thể lúc này Lôi Đình chớp động di chuyển liên tục ở bên trong.
Mà tu vi của Lôi Chấn Tử vốn là Địa Tôn lúc này đã điên cuồng gia tăng, đạt đến Thiên Tôn tối đỉnh…
Chiến lực ngập trời, Lôi Dực mở rộng, Lôi Chấn Tử điên cuồng gầm thét:
“Ma Lôi Đồ Tiên!”
Vô tận Cửu Sắc Lôi Kiếp dung hợp Ma Tôn Lực, toàn diện hóa thành màu đen kịch âm trầm mà tàn bạo…
Uy thế này, đã vượt qua phạm trù của Tiên Tôn…
“Ngươi phải trả giá thật nhiều!” Cùng lúc đó, Hồng Hài trong tay bất chợt xuất hiện một cái bình ngọc trong suốt, ở bên trong nó là một ngọn lửa đang nhảy múa với ba loại màu sắc hết sức quỷ dị, đỏ, đen và trắng…
“Tam Muội Chân Hỏa?!” Đại Trưởng Lão đại biến sắc mặt, đứng bật người dậy.
“Cái gì?” Toàn trường chấn động.
Tam Muội Chân Hỏa, đây không phải là ngọn lửa Vĩnh Hằng của Đan Thần Tháp hay sao? ngay cả ba vị Đan Đế mạnh nhất trấn thủ cũng không thể thu phục, chỉ có thể mượn dùng lực lượng của nó mà thôi, làm sao xuất hiện trên người Hồng Hài?
Thấy tình cảnh này, Hàng Ma Đại Đế sắc mặt đắc ý, ngọn lửa này vừa ra…Lạc Nam cũng tốt, Lôi Chấn Tử cũng được, toàn bộ lót đường cho Hồng Hài đi.
“Không…không phải Tam Muội Chân Hỏa thật thụ!” Mà lúc này, Đại Trưởng Lão cũng nhận ra tình huống không thích hợp, mở miệng nói chuyện.
Nếu là Vĩnh Hằng thuộc tính – Tam Muội Chân Hỏa, đừng nói là một cái bình ngọc, ngay cả Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo Không Gian cũng không đủ tư cách chứa đựng nó, càng đừng nói rơi vào tay Hồng Hài như vậy.
“Nếu không phải Tam Muội Chân Hỏa, vậy nó là ngọn lửa gì?” Phục Tiên Ma Đế trong lòng bất an, thay Lôi Chấn Tử lo lắng.
“Haha, nó chỉ là một loại Tiên Hỏa được phép tồn tại bên cạnh Tam Muội Chân Hỏa, nhiễm vào một chút khí tức của Tam Muội Chân Hỏa mà thôi, các vị không cần phải lo lắng!” Hàng Ma Đại Đế cười nhạt nói.
“Thì ra là vậy…” Đám người thở phào một hơi, nếu Tam Muội Chân Hỏa xuất hiện, chỉ sợ Vạn Yêu Thánh Địa cũng bị thiêu cháy.
“Hồng Hài vì đâu có được loại Tiên Hỏa này? Khó nói thân phận của hắn…” Đại Trưởng Lão híp mắt…
Mặc dù Tiên Hỏa kia chỉ nhiễm một chút khí thế của Tam Muội Chân Hỏa, nhưng thân phận của người bình thường là tuyệt đối không thể sở hữu.
“Không sai!” Hàng Ma Đại Đế ý vị thâm trường cười cười: “Phụ thân của Hồng Hài là một vị cao tầng ở Đan Thần Tháp!”
“Bối cảnh thật lớn!” Không ít Tiên Đế nhìn nhau, âm thầm kinh dị.
Ở Đan Thần Tháp được xưng là cao tầng, như vậy thân phận kém nhất cũng là Đan Đế.
Bằng không là tuyệt đối không được phép tiếp cận Tam Muội Chân Hỏa, càng đừng nói lấy được loại hỏa nhiễm một chút khí tức của nó.
Mà lúc này, Hồng Hài cẩn thận mở ra cái bình, đoàn Tiên Hỏa trong đó chậm rãi bay ra…
Mặc dù Tiên Hỏa này chỉ nhiễm một chút khí thế của Tam Muội Chân Hỏa, nhưng Hồng Hài vẫn không thể thu phục, chỉ có thể cất trữ trong bình, lúc này đem ra sử dụng mà thôi.
Trong khoảnh khắc, đám người lập tức cảm ứng được nhiệt độ tăng cao chưa từng có…
Tiên Hỏa ba màu quỷ dị lơ lửng trên không trung, nhìn qua cực kỳ vô hại…
Nhưng mà, Hồng Hài tay xách Quạt Ba Tiêu, cười điên cuồng hướng về Tiên Hỏa quạt lấy.
VÙ…
Ngay lập tức, Tiên Hỏa bùng cháy, chia làm hai hướng về phía Lạc Nam và Lôi Chấn Tử bay mạnh mà đi…
Hiển nhiên, Hồng Hài muốn cùng lúc đánh bại cả hai người, ác chủ bài của hắn đã xuất hiện…
“Đáng chết!” Lôi Chấn Tử vốn định công kích Lạc Nam, chứng kiến Hồng Hài vậy mà phá vỡ ước định đánh mình, hắn lập tức nổi giận điều khiển Ma Lôi oanh tạc về phía ngọn lửa.
Nhưng rất nhanh, sắc mặt Lôi Chấn Tử khó coi, một cảm giác bất an lan tràn…
Ma Lôi do hắn phải dùng Bí Thuật để thi triển lúc này trở nên yếu ớt không chịu nổi, bị ngọn lửa kia thiêu cháy không còn…
“Không được!” Lôi Chấn Tử sắc mặt đại biến, hắn cảm nhận được mùi vị tử vong đến từ ngọn lửa kia.
Nếu bị đốt phải, hắn chắc chắn phải chết.
“Chúng ta thua!” Phục Tiên Ma Đế nghiến răng nghiến lợi hừ một tiếng, phất tay đem Lôi Chấn Tử chụp về, cứu thoát trong gang tấc…
Trong cùng thời điểm, Thiên Thủ Quan Âm của Lạc Nam oanh tạc mà xuống, va chạm với Tiên Hỏa…
Trong ánh mắt nhíu chặt của Lạc Nam, hư ảnh đại phật quan âm khổng lồ điên cuồng bị thiêu cháy, sau đó toàn diện bóc hơi một cách quỷ dị…
Mà bấy nhiêu đó chưa làm Tiên Hỏa hao hụt, nó vẫn không nhanh không chậm hướng về Lạc Nam bay đi…
Mặc dù thấy tốc độ không nhanh, nhưng xoẹt một cái đã tràn lan đến gần…
“Mau cứu hắn nãi nãi!” Thải Quỳnh Dao nhìn Lạc Nam một mình đối mặt với ngọn lửa, sắc mặt trắng bệch nhìn Đại Trưởng Lão.
Đại Trưởng Lão cũng đang định xuất thủ, chợt thấy Lạc Nam sắc mặt vô cùng tỉnh táo, nhất thời dừng tay:
“Chẳng lẽ hắn có cách ứng đối?”