Vừa rời khỏi Vạn Yêu Trì, Thất Trưởng Lão đã nhìn Lạc Nam thản nhiên nói:
“Lần này ngươi về chỉ sợ không yên ổn, bên ngoài không ít kẻ ôm cây đợi thỏ hơn nửa tháng nay, đợi ngươi ra ngoài!”
Lạc Nam nghe vậy sắc mặt trầm xuống, xem ra đám Đế Cấp Thế Lực kia quả thật muốn điều tra về mình.
Có Vạn Yêu Thánh Địa bảo đảm, vấn đề an toàn là không phải lo ngại, nhưng cảm giác bị theo dõi và bám đuôi cũng không dễ chịu.
Bất quá đối với tình cảnh này hắn cũng không để trong lòng, hướng về Thất Trưởng Lão chắp tay nói:
“Đa tạ tiền bối nhắc nhở!”
“Không cần khách khí!” Thất Trưởng Lão khoác tay, tiểu tử này tặng huyết mạch cho Thải Quỳnh Dao nên rất được lòng nàng, có ý tốt nhắc nhở hắn một chút mà thôi.
“Mộng Chi tiểu thư, xem ra chúng ta phải tách ra ở đây rồi!” Lạc Nam nhìn sang Mộng Chi Tiên ôn hòa nói.
“Không sao, Lạc công tử và Tiểu Lan tỷ tỷ không cần lo lắng cho ta, Thiên Địa Hội ở Tiên Ma Vực này còn không người dám chọc!” Mộng Chi Tiên thản nhiên cười nói, trong lòng lại có chút không nỡ.
Nam nhân này đối với nàng quá tốt, thực lực của nàng phát triển mạnh mẽ tất cả là nhờ hắn, điều này khiến tính cách cao ngạo không nhiễm bụi trần của nàng lần đầu tiên sinh ra cảm giác ỷ lại với một nam nhân.
Bất quá nàng cũng hiểu với thân phận của mình dù một thân một mình quay về cũng không ai dám làm gì, nhưng nếu Lạc Nam bị bám theo sẽ có phiền toái.
Mặc dù đám người kia không dám quang minh chính đại đối phó hắn, nhưng ở trong bóng tối vụng trộm động tay động chân thì không dám chắc.
Bởi vì trên người Lạc Nam hiện tại mang theo tổng cộng năm quả Bàn Đào, một loại Tiên Hỏa, tài sản phong phú đến cực điểm, dù là Tiên Đế cũng sẽ động lòng tham.
“Vậy chúng ta về trước một bước, lần sau gặp lại!” Lạc Nam cười, nắm lấy tay Âu Dương Thương Lan.
“Ừm!” Mộng Chi Tiên mỉm cười gật đầu: “Về phần tin tức mà công tử muốn, khi nào có được manh mối Mộng Chi sẽ liên hệ!”
Lạc Nam nghe vậy trong lòng có chút chờ mong, hắn biết tin tức nàng nhắc đến chính là về hai loại Thể Chất nằm trên đỉnh kia, xem ra Mộng gia đã bắt đầu lưu tâm giúp hắn.
“Nhờ Thất Trưởng Lão chuyển lời, Lạc Nam đa tạ Quỳnh Dao Đế Nữ và Vạn Yêu Thánh Địa chiêu đãi!” Hướng về Thất Trưởng Lão nói một tiếng, không tiếp tục do dự, trong tay Lạc Nam và Âu Dương Thương Lan xuất hiện hai tấm Lệnh Bài Truyền Tống.
Ý niệm vừa động, không gian gợn sóng bao trùm, hai người đã biến mất ngay tại chỗ.
“Lệnh Bài Truyền Tống!” Mộng Chi Tiên thấy cảnh này âm thầm giật mình, không ngờ đến hắn dùng thủ đoạn như vậy để trở về.
Thất Trưởng Lão thấy cảnh này cũng không nhịn được cười nói:
“Xem ra đám chuột ngoài kia tốn công vô ích rồi!”
…
Làng Nhất Thế…
Ngay vị trí truyền tống nằm bên nhà trưởng làng, thân ảnh một nam một nữ hiện ra…
“A, đại tỷ trở về…” Đình Manh Manh vừa ảo não ra khỏi Thí Luyện Tháp nhìn thấy cảnh này nhảy dựng lên, chân nhỏ chạy té khó nhảy vọt đến.
“Xú nha đầu!” Âu Dương Thương Lan mỉm cười đưa tay bế lấy nàng.
“A không đúng, sao ta cảm giác Đại tỷ thật mạnh!” Đình Manh Manh cảm giác được khí tức trên người Âu Dương Thương Lan lập tức giật mình, ánh mắt nhỏ nhắn chớp chớp.
Chúng nữ nghe động tĩnh nhanh chóng bu đến, Thục Phi đánh giá Âu Dương Thương Lan một vòng, ngưng trọng nói:
“Sắp đột phá Thiên Tôn!”
Bên trong ánh mắt điềm tĩnh của Độc Cô Ngạo Tuyết cũng hiện lên từng tia gợn sóng, đại tỷ tiến bộ nhanh như vậy?
Hiện tại Làng Nhất Thế có Thục Phi ba nữ, Hồn Mỹ Hoa, Độc Cô Ngạo Tuyết, Địa Ngọc Huyền là Đại Tôn.
Đình Manh Manh cách Đại Tôn một bước…
Mộ Sắc Vy là Hồn Tôn Sơ Kỳ…
Thiên Vô Ảnh, Ỷ Vân, Vân Tu Hoa, Kiều Tố Tố là Thiên Vương tối đỉnh, các nàng vẫn đang bế quan chuyển hóa Vương Lực thành Tôn Lực…
Đạm Đài Uyển, Hoàng Y Thiền là Địa Vương…
Toàn bộ đệ tử còn lại cũng là Vương Giả, trong đó Thu Nhi cùng một vài nữ khác dẫn đầu đột phá Đại Vương.
Âu Dương Thương Lan ra ngoài hơn nửa tháng, vậy mà đã vượt qua tất cả các nàng, chỉ còn một chút là đột phá Thiên Tôn rồi, tiến bộ như thế làm sao các nàng không cảm thấy kinh ngạc?
“Không những thế, ta còn đột phá Thể Tôn Trung Kỳ!” Âu Dương Thương Lan liếc nhìn chúng nữ có chút đắc ý nói.
Chúng nữ đối với cái này không cảm thấy ngoài ý muốn, dù sao Âu Dương Thương Lan với Lạc Nam đi cạnh tranh rèn luyện trong Vạn Yêu Trì các nàng hiểu rõ đấy, thăng tiến về mặt Thể Tu là bình thường, nhưng còn Tiên Tu làm sao cũng đề thăng?
“Là như thế này…” Lạc Nam cười cười, đem chuyện xảy ra ở Vạn Yêu Thánh Địa kể lại một lần.
“Bàn Đảo Quả?” Chúng nữ hít một hơi, rốt cuộc hiểu rõ nguyên do.
“Đại tỷ, Bàn Đào Quả ăn ngon không?” Đình Manh Manh chảy cả nước miếng nhìn Âu Dương Thương Lan hỏi.
“Ăn thử chẳng phải sẽ biết?” Lạc Nam cười nói, bàn tay nhẹ lật, năm quả Bàn Đào thơm phức căn mọng hồng hào đã xuất hiện trước mặt.
“Đây là Bàn Đào Quả sao? quả nhiên bất phàm!”
Cảm nhận được Tiên Khí từ trong Bàn Đào Quả cuồn cuộn mênh mông, chúng nữ mắt đẹp lóe sáng.
“Hơi đáng tiếc vì chỉ có năm quả, các nàng xem…” Lạc Nam cười khổ, chúng nữ rõ ràng là nhiều hơn năm người, hắn cũng không muốn nặng bên này nhẹ bên kia, nhưng cũng hết cách rồi.
Bàn Đào Quả có thể dùng để luyện chế ra Bàn Đào Đan, một quả Bàn Đào cộng thêm nhiều nguyên liệu quý giá khác để luyện chế sẽ cho ra được từ ba đến năm viên Bàn Đào Đan một lò, công dụng khi ăn vào không hề khác biệt Bàn Đào Quả.
Bất quá Bàn Đào Đan là Đế Cấp Tiên Đan, Lạc Nam hiện tại không đủ tư cách luyện chế, càng đừng nói muốn thu gom các nguyên liệu kia cũng không dễ dàng.
Sợ rằng với tài lực của Thiên Đình cũng khó thể luyện ra số lượng lớn Bàn Đào Đan được.
Chúng nữ liếc mắt nhìn nhau, cũng biết Lạc Nam khó xử, vì thế không ai chủ động đòi Bàn Đào Quả, ngay cả Đình Manh Manh đang vô cùng thèm cũng cố gắng nhẫn nhịn.
“Ngươi là trưởng làng, ngươi phân phó là được!” Âu Dương Thương Lan dứt khoát nói.
“Trưởng làng phân phó đi, bọn ta nghe lời chàng!” Chúng nữ tán thành nói.
“Được rồi!” Lạc Nam gật đầu, hơi cân nhắc suy nghĩ một phen, cuối cùng quyết định:
“Thục Phi một quả, ba người các nàng tu luyện Nhất Khí Hóa Tam Thanh, tu vi liên kết, một người ăn vào ba người được lợi, cùng lúc gia tăng chiến lực cho Làng!”
“Đình Manh Manh một quả, tranh thủ đột phá Địa Tôn!”
“Độc Cô Ngạo Tuyết một quả, đột phá Địa Tôn là chắc chắn!”
“Đạm Đài Uyển, Hoàng Y Thiền mỗi người một quả, nhanh chóng đuổi kịp mọi người!”
Chúng nữ nhoẻn miệng cười, cảm thấy Lạc Nam phân chia vậy là hợp lý…
Thiên Vô Ảnh, Vân Tu Hoa, Kiều Tố Tố và Ỷ Vân mấy nữ không cần Bàn Đào Quả cũng đang trong quá trình đột phá Tôn giả rồi.
Về phần Địa Ngọc Huyền, Hồn Mỹ Hoa…các nàng vừa đột phá không lâu ở Loạn Cổ Chiến Trường, nên nhường cơ hội cho các tỷ muội khác.
Mộ Sắc Vy chủ tu Hồn và Nguyền Rủa, cũng không cần đến Bàn Đào Quả.
“Được rồi, ăn thử đi!” Âu Dương Thương Lan cười nói.
Đình Manh Manh rốt cuộc không nhịn được, ôm lấy Bàn Đảo Quả cười ngô nghê, hết sức hưởng thụ ăn vào.
Mấy nữ còn lại cũng mỉm cười, nhẹ nhàng mà ưu nhã cắn từng ngụm nhỏ.
“Quá ngon…” Ánh mắt chúng nữ sáng lên, thần thái dễ chịu, Tiên Khí bắt đầu gào thét tiến vào cơ thể.
Lạc Nam cười cười, kích hoạt Tụ Linh Gia Tốc Trận trong làng…
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Trong lúc nhất thời, Tiên khí phô thiên cái địa điên cuồng lao đến, gia trì vào trong cơ thể của chúng nữ.
Các nàng diện mạo nghiêm túc ngồi khoanh chân dưới đất, hết sức chăm chú vận chuyển công pháp, nắm bắt cơ hội.
Thục Phi ba nữ là thần kỳ nhất, rõ ràng chỉ có một người ăn vào Bàn Đào Quả nhưng Tiên Khí lại bùng nổ trong cơ thể cả ba người, Tiên Khí cũng đang điên cuồng tiến vào ba cổ thân thể.
Rất nhanh, tu vi của các nàng rốt cuộc có sự thăng tiến vượt bậc…
So với Lạc Nam dự đoán không chênh lệch quá nhiều…
Thục Phi tam nữ cùng Độc Cô Ngạo Tuyết dẫn đầu đột phá Địa Tôn, chỉ còn thiếu một chút là tiến vào Thiên Tôn, tu vi bằng với Âu Dương Thương Lan.
Tiểu nha đầu Đình Manh Manh vừa đủ đột phá Địa Tôn, kém hơn mấy nữ một chút.
Đạm Đài Uyển cùng Hoàng Y Thiền tiến vào Thiên Vương tối đỉnh, hai nữ sắc mặt vui mừng, như tiên tử thả người bay lên, tiến về nhà gỗ bế quan, bắt đầu quá trình chuyển hóa Vương Lực thành Tôn Lực, đuổi kịp bước tiến của Kiều Tố Tố, Thiên Vô Ảnh, Vân Tu Hoa mấy nữ.
“Bàn Đào Quả đúng là đồ tốt a…” Lạc Nam thấy cảnh này than thở nói ra, hận không thể tìm đến Thiên Đình đào lấy Bàn Đào Thụ mang về cho toàn làng hưởng dụng.
Đến lúc này, Làng Nhất Thế đã xem như không sợ bất kỳ thế lực nào dưới Đế Cấp, thậm chí Đế Cấp bình thường cũng không sợ.
“Thật sướng, ước gì có người đánh một trận!” Đình Manh Manh cảm giác lực lượng Địa Tôn mạnh mẽ, hưng phấn cười rộ lên.
“Đương nhiên là có!” Lạc Nam cười cười, lúc này lấy ra danh sách các ác nhân trên Săn Ma Bảng với Tru Tiên Bảng.
Chúng nữ hứng thú nhìn vào…
Chỉ thấy từng cái tên hiện ra…kèm theo tu vi, việc ác đã làm và mức giá được treo thưởng của bọn chúng.
“Cái này không tệ, các tỷ muội có thể săn giết đám ác nhân này gia tăng kinh nghiệm chiến đấu cũng như thu thập tài nguyên tu luyện…” Âu Dương Thương Lan vuốt cằm.
“Đương nhiên, tiền đề là phải bảo mật thân phận, nhớ sử dụng Vô Tức Áo Choàng!” Thục Phi hứng thú đánh giá.
“Được rồi, mang bảng danh sách này treo lên, các nàng được phép tự do hành động!” Lạc Nam đưa ra quyết định.
Độc Cô Ngạo Tuyết cùng Đình Manh Manh đã không nhịn được, nhanh chóng mặc vào Vô Tức Áo Choàng, chọn một mục tiêu có tu vi Thiên Tôn, sau đó rời làng mà đi.
Thục Phi phất tay một cái, vòng đeo tay sáng lên, Thục Thục và Phi Phi đã bị thu vào trong đó, vòng đeo tay này là Tôn Cấp Không Gian Pháp Bảo có thể chứa được người sống, là một trong những thứ Lạc Nam mang về từ Loạn Cổ Chiến Trường.
Thục Phi dùng vòng đeo tay mang theo hai tỷ muội, cũng chọn một tên Ma Tôn Viên Mãn làm mục tiêu săn giết, hưng phấn bừng bừng bay đi.
Địa Ngọc Huyền kêu gọi gần mười nữ đệ tử thực lực không tệ kết thành đội rời đi, mục tiêu săn giết của nàng là một đám Tinh Không Đạo Tặc.
Đối với an toàn của các nàng Lạc Nam cũng không quá lo lắng, bởi vì có Bất Tử Dược Thủy và Lệnh Bài Truyền Tống, rất khó để có người giết được các nàng.
Rất nhanh, ngoại trừ những người đang bế quan và số ít thành viên đang luyện tập trong Thí Luyện Tháp, hiện trường chỉ còn Lạc Nam, Hồn Mỹ Hoa với Âu Dương Thương Lan.
“Các nàng ở lại bảo vệ Làng, ta cũng đi một chuyến!” Lạc Nam nhìn hai nữ mở miệng.
Nhiệm vụ mà Hệ Thống giao phó phải do đích thân hắn đi làm mới được.
Điểm Danh Vọng lần trước vượt trên 400 tỷ, nhưng sau thời gian dài thu vào ít mà tiêu ra nhiều, lúc này cũng chỉ còn lại vài chục tỷ mà thôi, thậm chí còn không đủ để quay liên tục một lượt Vòng Quay Danh Vọng.
Lạc Nam muốn đi làm nhiệm vụ, nhân tiện tìm cách bổ sung Điểm Danh Vọng.
“Được rồi, cứ giao cho chúng ta!” Âu Dương Thương Lan ôn nhu nói.
“Chủ nhân yên tâm hành động!” Hồn Mỹ Hoa tự tin cười.
Lạc Nam gật đầu, lúc này mới gọi Tinh Không Long Mã một tiếng, tiểu sủng vật này từ lúc hắn trở về vẫn đang ngâm mình dưới suối nước nóng hết sức lười biếng, không thềm đến vẫy đuôi.
NGAO!
Lúc này được ra hiệu, nó mới hưng phấn lao vọt đến, muốn để Lạc Nam cưỡi lên lưng mình.
Lạc Nam thuận thế nhảy lên người nó, hạ lệnh:
“Hóa thành trạng thái Hắc Ám, chúng ta che giấu khí tức, tiềm hành trong hư không!”
“Ngao!”
Tinh Không Long Mã ngửa đầu gào rống, thân thể vốn như thủy tinh trong suốt lộng lẫy đột nhiên tối sầm lại, từng tia Hắc Ám Tôn Lực thần bí bao phủ, không tiết lộ chút khí tức nào.
Hắc Ám bao trùm lấy cả Lạc Nam đang ngồi che lên, không tiết lộ dù chỉ một tia khí tức.
“Haha, đi!”
Lạc Nam cười một tiếng, Tinh Không Long Mã mang theo hắn độn vào hư không, tiêu thất trước mặt hai nữ.
…
Càn Dương Quốc…
Đây là một Quốc gia thuộc phía Nam của Tiên Ma Vực, nằm giáp ranh giới với Đông Vực, hưởng ké địa thế Đông Vực, vì thế mặc dù Tiên Khí trong trời đất có phần loãng, nhưng cũng không quá tệ…
Tôn Cấp Thế Lực ở Tiên Ma Vực có nhiều lắm, số lượng lên đến hàng ngàn là chuyện bình thường, mà Càn Dương Quốc chỉ là một cái Tôn Giả Cấp Thế Lực mà thôi.
Mặc dù như vậy, lãnh thổ của Càn Dương Quốc cũng có diện tích lên đến vài trăm vạn dặm, bên trong càng là có rất nhiều thế lực Vương Cấp trở xuống phụ thuộc.
Quốc Vương của Càn Dương Quốc là Tiên Tôn cấp bậc cường giả, cũng là Tiên Tôn duy nhất của quốc gia này, tọa trấn ở kinh thành.
Tương truyền, vị Quốc Vương này mặc dù tuổi già nhưng vẫn vô cùng phong lưu, cứ cách 5 năm một lần, sẽ hạ chỉ cho các thế lực dưới trướng dâng tặng 3000 thiếu nữ xinh đẹp tiến vào Vương Cung, nạp làm Vương Phi, tiêu dao khoái lạc.
Đối với một Tiên Tôn muốn thu nạp nữ tử để làm vương phi, hơn nữa còn không yêu cầu quá lớn về mặt tu vi, đương nhiên là cực kỳ đơn giản.
Tại Tiên Ma Vực rộng lớn vô ngần này, Tiên Tôn cũng là nhất phương cường giả, dậm chân một cái quyết định sinh tử của vô số người, hiếm kẻ dám chọc.
Ba ngày trước, cuộc chiêu nạp Vương Phi định kỳ vừa lúc kết thúc…
Trên bầu trời đem, một bóng đen tiềm hành trong hư không, thần không biết quỷ không hay tiến vào Càn Dương Quốc…
…
Vương Cung…
Bên trong một đại điện huy hoàng, thủ vệ trang nghiêm, Trận Pháp bố trí xung quanh hết sức cẩn thận…
Ba ngàn thiếu nữ vừa hồi hộp vừa run sợ được đặt trên một chiếc giường khổng lồ…
Bóng đêm tỉnh lặng, các nàng không dám rên dù chỉ một tiếng, chỉ có tiếng hít thở đều đều trong không gian…
Mặc dù nghe nói Quốc Vương vô cùng phong lưu, mặc dù nghe nói có thể làm vương phi của một Tiên Tôn là vô cùng vinh hạnh, nhưng các nàng ngay cả một chút mừng rỡ cũng không có.
Năm năm một lần, 3000 phi tần vào cung, các nàng tự hỏi Quốc Vương hắn có thể sủng ái hết không? Hắn có thể nhớ tên hết không? Hay các nàng chỉ là một món đồ chơi xong rồi bỏ…hay một thứ gì đó tệ hơn cả thế…
Hơn nữa lần này, chẳng lẽ hắn định một lần sủng hạnh tất cả các nàng hay sao?
Cộc Cộc Cộc…
Có thanh âm kim loại đạp lên sàn nhà, bất chợt khiến toàn thể nữ nhân phải rung lên cầm cập…
Kẽo kẹt…
Đại môn Vương Cung mở ra, một thân ảnh già nua thân mặc hoàng bào cao quý chậm rãi tiến vào, bên tay chống lấy một cây gậy xuống mặt sàn, thân hình có chút cằn cỗi…
Hắn chính là Quốc Vương của Càn Dương Quốc…
Nhìn ba ngàn thiếu nữ xinh đẹp, Quốc Vương vươn ra đầu lưỡi tím đen của mình liếm láp khóe miệng thâm sậm, cất tiếng cười ôn nhu lại khiến người nghe phải rùng mình:
“Các quý phi thân yêu, trẫm đến rồi!”
…