Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 998: 998




“Đánh du kích?”
Chúng nữ nhất thời tò mò, từng đôi mắt đẹp trở nên khó hiểu, các nàng chưa từng nghe qua cái từ này.

“Rồi các nàng sẽ hiểu!”
Lạc Nam cười thần bí, đột nhiên móc từ trong người ra một chiếc mặt nạ trong suốt…
Mặt Nạ Thiên Diện, sau khi sử dụng Đế Bảo Phục Sinh Phù, kết hợp với nhánh cây Bất Tử Thụ cùng hàng loạt nguyên liệu, rốt cuộc thành công trở thành Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo.

Lạc Nam nhẹ nhàng đeo Mặt Nạ Thiên Diện vào, vẫn không có gì biến hóa…
Hắn lại cẩn thận mặc vào Vô Tức Áo Choàng, Hóa Thân Hắc Ám vận chuyển bao trùm toàn thân.

Trong khoảnh khắc, thân ảnh Lạc Nam đã biến mất ngay tại chỗ, không để lọt một chút khí tức nào.

“Trưởng làng đâu?”
Chúng nữ tròn xoe mắt, Lạc Nam như đột nhiên tan biến trong hư không, một chút manh mối không để lại, ngay cả không gian dao động hay chút xíu thanh âm cũng không có.

Âu Dương Thương Lan ánh mắt lấp lóe, khóe môi nhếch lên một tia cười mỉm:
“Nếu có thể qua mắt luôn cả Đế…chỉ sợ năm con cẩu già ngoài kia sẽ phải đau đầu!”

Bên ngoài Làng, năm vị Đại Đế khoanh chân mà ngồi, ánh mắt nghiêm nghị nhìn chăm chú, Thần Thức khóa chặt Cổng Làng Nhất Thế.

Một con ruồi cũng không thể thoát khỏi tầm kiểm soát của bọn hắn, càng đừng nói có thể trốn khỏi Làng.

Nhưng mặc dù cẩn thận đến như vậy, vẫn có một thân ảnh lặng lẽ rời đi, vô thanh vô tức…
Mặt Nạ Thiên Diện sau khi trở thành Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo đã không để Lạc Nam thất vọng, sinh ra một công năng mới.

Đó chính là Tàng Hình…
Hơn nữa chỉ cần ở dưới Địa Đế Cấp Cường giả, trừ khi có thủ đoạn đặc biệt khắc chế, bằng không sẽ chẳng thể nào phát hiện, ngay cả Thần Thức dò xét cũng không được.

Công năng tàng hình có hạn chế rất lớn, đó là mỗi tháng chỉ được sử dụng tàng hình một lần, hơn nữa một khi người đeo Mặt Nạ Thiên Diện phát động công kích, Tàng Hình sẽ trở nên vô hiệu.

Mặc dù bị hạn chế, nhưng lúc này Tàng Hình đã trở thành ác chủ bài của Lạc Nam, giúp hắn rời khỏi tầm kiểm soát của năm vị Đại Đế, ung dung rời đi.


Bắc Vực, Đại Ma Sơn…
Một ngọn núi khổng lồ khó có thể hình dung sừng sững giữa thiên địa, Ma Khí ngập trời, như kình thiên trụ ngạo nghễ thế gian, xung quanh là quần sơn san sát, kiến trúc đan xen, bên trên mỗi một ngọn núi ẩn chứa các loại khí tức táo bạo như ẩn như hiện, càng khiến nơi này trở nên thâm bất khả trắc.

Ngọn núi khổng lồ tọa lạc tại trung tâm chính là Chủ Sơn, địa bàn của Sơn Chủ, mà những ngọn núi xung quanh bao trùm được gọi là Phụ Sơn, thuộc về Trưởng Lão cho đến các đệ tử.

Thành lập nhiều năm, Đại Ma Sơn có một vị Sơn Chủ Đại Đế tọa trấn, tứ đại trưởng lão mỗi người đều là Đế Giả, dưới trướng Hộ Pháp Ma Tôn lên đến năm mươi người, Ma Vương càng là nhiều vô số kể.

Đệ tử vừa mới nhập môn tu vi thấp nhất cũng là Ma Vương Sơ Kỳ, mà Ngọc Ma trở xuống chỉ để làm thuộc hạ, người hầu, nô lệ…
Có thể thấy sự kinh khủng của một Đại Đế cấp thế lực.

Trên mặt mỗi một thành viên, từ đệ tử cho đến Hộ Pháp hay Trưởng Lão, tất cả đều treo lấy sự kiêu căng ngạo mạn, trong lòng bọn hắn mang theo niềm kiêu hãnh và sự ưu việt khi xuất thân Đại Đế Cấp Thế Lực.

Sừng sững vô số năm tại Bắc Vực, chưa từng có người dám trêu chọc, ngay cả những Đế Cấp Thế Lực khác gặp mặt cũng ngang hàng luận đạo, uy phong một cõi.

Nhưng mà hôm nay, trong lúc toàn bộ Đại Ma Sơn đang nghiêm túc tu luyện, bầu không khí uy nghiêm bao trùm toàn diện lãnh thổ.


Dị biến đột ngột nảy sinh…
Chỉ thấy ở trên bầu trời, Bá Lực điên cuồng tụ hội, một cái hư ảnh Đại Phật Quang Âm mang theo vô vàn cánh tay xuất hiện, 18 đường Hồng Hoang Ma Văn bí mật bao phủ bên trên…
Thân ảnh Lạc Nam hiện ra, ánh mắt lạnh lẽo nhìn từ trên xuống dưới Đại Ma Sơn, hai tay ấn xuống.

Không có chút dư thừa, không có chút nhân từ, toàn diện oanh tạc…
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Vô vàn cánh tay khủng bố trấn xuống, bất ngờ mà đột ngột, như tận thế hàng lâm Đại Ma Sơn.

Vô số Phụ Sơn nổ tung, hàng ngàn Ma Tu chết thảm, kiến trúc hóa thành phấn vụn, tiếng kêu rên đầy trời.

“Lớn mật!”
“Kẻ nào dám đến Đại Ma Sơn gây sự?”
“Tặc tử phương nào?”
“Chết!”
Theo bốn tiếng hét phẫn nộ điên cuồng vang vọng bầu trời, bốn thân ảnh như đội trời đạp đất từ bốn ngọn Phụ Sơn nằm cạnh Chủ Sơn lao vọt mà lên.

Đây là bốn vị nam tử diện mạo bặm trợn hung mãnh, sát khí như phong thiên tỏa địa khóa chặt lấy Lạc Nam.

Chứng kiến Thiên Thủ Quang Âm vẫn điên cuồng oanh tạc, thành viên đệ tử thương vong vô số, bốn người như muốn phát điên, cùng lúc ngưng tụ công kích, toàn lực đấm ra Vạn Sơn Quyền.

Từng tòa hư ảnh Ma Sơn xuất hiện, mang theo sức mạnh có thể phá thiên diệt địa, theo từng quyền của bốn vị trưởng lão nứt không mà ra.

Chứng kiến cảnh tượng này, Lạc Nam cười lạnh một tiếng, ý niệm vừa động…
Hai cổ Khôi Lỗi Đế Giả ngang trời xuất thế, Thể Đế chi lực bùng phát, như thiên ngoại vẫn thạch lao xuống Đại Ma Sơn.

Một con Khôi Lỗi toàn thân bùng nổ sức mạnh, hung hăng húc vào một tòa Phụ Sơn cao ngất.

ẦM ẦM ẦM ẦM…
Tầng tầng lớp lớp Phụ Sơn đổ ngã thành hàng, lật úp vô số đệ tử…
Một con Khôi Lỗi khác càng thêm thô bạo, dùng toàn bộ cơ thể nghiền nát, xuyên thấu tầng tầng Phụ Sơn, diệt sát toàn bộ sinh mạng có mặt trên đường đi, máu tươi nhuộm đỏ từng tòa sơn phong cao ngất.

Mà lúc này, bốn cái Vạn Sơn Quyền cùng Thiên Thủ Quan Âm va chạm, như thiên thạch nổ cùng sao băng, dư ba quét ngang bốn phương tám hướng, vài tên Ma Tôn đang bén mảng đến gần toàn diện hóa thành bọt máu.

Một tên trưởng lão chứng kiến hai cái Đế Cấp Khôi Lỗi tàn sát như thu gặt rơm rạ, đôi mắt trở nên đỏ ngầu, ngửa mặt lên trời thê lương rít gào:
“Tiểu súc sinh đáng chết, ta muốn lột da rút gân ngươi!”
Bất kể là Ma Tôn hay Ma Vương đều không chịu nổi một kích, chẳng lật nên nổi chút bọt nước nào đã hóa thành thịt nát.

“Mau ngăn cản hai con Khôi Lỗi!” Hai vị Trưởng Lão đại biến hô to, từ bỏ công kích Lạc Nam, lao vọt xuống ngăn cản hai con Khôi Lỗi đang tung hoành ngang dọc.

“Ngươi rốt cuộc là ai?” Hai tên trưởng lão còn lại nhìn Lạc Nam gằn giọng, tròng mắt muốn nứt ra ngoài.

Đại Ma Sơn lần đầu bị người giết đến tận cửa, bọn hắn phẫn nộ có thể nghĩ.

“Ta là ai không quan trọng, quan trọng là Đại Ma Sơn phải diệt!” Lạc Nam cười tà, Tỏa Thiên Hắc Ám cuồn cuộn tuôn ra.

“Làm càn!” Hai vị Trưởng Lão giận tím mặt, Ma Đế chi lực bùng nổ, ngưng tụ Vũ Kỹ hùng mạnh lao vọt đến Lạc Nam.


Bầu trời như muốn nứt ra, cũng là lúc Tỏa Thiên Hắc Ám đem hai người bao trùm vào trong đó, Tiểu Tinh ẩn nấp trong không gian, phun ra Hắc Ám Tôn Lực phối hợp với Ám Nhi.

Lần trước sau khi chiến hai Huyết Ma Đế, Lạc Nam hiểu giới hạn hiện tại của Tỏa Thiên Hắc Ám chỉ là chiến đấu với hai vị Đế giả mà thôi, vì thế hắn mới dùng Khôi Lỗi dẫn dụ hai tên trưởng lão truy kích…
Tử giới hình thành, bao trùm bốn phương tám hướng, hai vị Ma Đế Sơ Kỳ bắt đầu cảm thấy bất an.

Bất quá thân là Ma Đế, bọn hắn không hề sợ hãi…
Ma Đế chi lực rít gào, Vạn Sơn Quyền cùng lúc nện xuống.

“Đã vào Tử Giới…hai vị lưu tại đây đi!” Lạc Nam cười tủm tỉm.

Trong khoảnh khắc…hắn liên tục quát lên:
“Kiếm Vực!”
“Chấp Chưởng Càn Khôn!”
“Nghịch Long Chiến Thân!”
“Long Hồn Hộ Thể!”
“Bá Lực trạng thái hoàn chỉnh!”
Hai tên Ma Đế vừa lao đến, đối diện với hai người là một Lạc Nam với chiến lực toàn thịnh.

Mà thực lực của hai người vô tình tiến vào Kiếm Vực và Chấp Chưởng Càn Khôn, bị suy yếu đến vài thành sức mạnh.

18 đường Hồng Hoang Ma Văn, cánh tay rồng gào thét, hư ảnh Đại Phật Phẫn Nộ hiển hiện sau lưng.

“Phật Nộ Hàng Ma Quyền!”
Lạc Nam sắc mặt dữ tợn, một quyền hung hăng nghiền ép mà ra.

RĂNG RẮC…
Trong ánh mắt khó có thể tin của hai vị Ma Đế, Phật Nộ Hàng Ma Quyền mang theo lực lượng hàng yêu trừ ma, khắc chế Ma Tu giáng xuống.

Vạn Sơn Quyền băng liệt, một vị Ma Đế Sơ Kỳ trưởng lão bị đấm nát một nửa cơ thể, sắc mặt đại biến.

Mà một vị Ma Đế khác thành công tung quyền vào người Lạc Nam, khiến hắn phải liên tục lùi bước, nhưng Nghịch Long Chiến Thân quá mức mạnh mẽ, ngay cả một miếng vảy rồng rơi xuống cũng không có.

RỐNG!
Nghịch Long Hồn hai mắt đen kịch, bên trên vuốt rồng của nó có Diệt Hồn Liên cung cấp Hồn Lực màu đen, hung hăng vồ xuống đầu tên Ma Đế.

“Đừng có mơ!” Ma Đế sắc mặt biến đổi, lạnh lùng quát: “Ma Sơn Chưởng!”
ẦM!
Một chưởng kinh thiên đánh ra, va chạm trực diện với Nghịch Long Trảo.

“A”
Thanh âm đau đớn từ miệng Ma Đế vang lên, Linh Hồn của hắn trúng phải Diệt Hồn Liên tập kích, vô cùng đau nhứt, như muốn phát điên.

“Chết!” Lạc Nam nhìn hai tên Ma Đế chật vật, lạnh lùng huy động Bá Lực trong tay.

“Đồ Long Thập Tam Chưởng – Long Diệt Thương Sinh!”
RỐNG!

Nghịch Long với ánh mắt đỏ ngầu mang theo sát cơ đầy trời xuất hiện, Nộ Sát Đế Vực kích hoạt, mái tóc Lạc Nam thuần một màu đỏ ngầu như máu.

“Không!” Hai tên trưởng lão sắc mặt trắng nhợt như màu đất, nhanh chóng tụ hợp cùng nhau, liên thủ xuất kích:
“Vạn Sơn Quyền!”
PHỐC PHỐC!
Long Diệt Thương Sinh không để Lạc Nam thất vọng, bá đạo nghiền ép hai cái Vạn Sơn Quyền, Ma Sơn sau lưng Ma Đế sụp đổ thành mảnh nhỏ.

“Kẻ này rốt cuộc là ai?” Hai vị Ma Đế trong lòng cuồng hô, lần đầu tiên trong đời cảm giác được hoang đường và tuyệt vọng.

Bất quá bọn hắn không hổ là Ma Đế, kinh nghiệm vô cùng phong phú…
Nhìn Tỏa Thiên Hắc Ám bao phủ, hai người trong lòng sinh ra ý niệm:
“Phá trừ tù giam này, không để đối thủ được lợi!”
Mặc dù hai bọn hắn chưa hiểu vì sao Lạc Nam sử dụng Tỏa Thiên Hắc Ám, nhưng có thể thấy rằng sau khi Tỏa Thiên Hắc Ám bao trùm, Lạc Nam đã trở nên bá đạo hung hăng, không kiêng nể gì cả nghiền ép bọn hắn.

Điều này khiến hai người sinh ra ý niệm phá giải Tỏa Thiên Hắc Ám.

Nghĩ đến đây, thay vì công kích Lạc Nam, hai vị Ma Đế chuyển sang thi triển Vạn Sơn Quyền, nhắm vào bốn phía Tỏa Thiên Hắc Ám ra sức oanh tạc.

Đáng tiếc, Lạc Nam đã nhận ra ý đồ của hai tên Ma Đế, hắn không cho phép bất kỳ cơ hội nào:
“Bá Lực Chưởng!”
Bá Đỉnh ầm ầm chấn động, Bá Lực Chưởng đã xuất hiện trong tay, nhắm về Ma Đế hung hăng đẩy mạnh.

“KHÔNG…”
Trong ánh mắt trừng trừng muốn lòi ra ngoài của một tên Ma Đế, đồng bạn của hắn bị Bá Lực Chưởng bá đạo xuyên thấu mà qua.

Không hổ là Ma Đế, vậy mà Linh Hồn vẫn còn tồn tại, thể xác vừa bị phát diệt liền muốn bỏ chạy.

“Đoạt Hồn!” Lạc Nam không hề buông tha, dùng Linh Hồn Ma Đế gia tăng đẳng cấp Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn.

“Lão phu thành quỷ cũng không tha cho ngươi!” Một vị trưởng lão còn lại thê lương gầm thét, Ma Lực trong cơ thể ngưng tụ, lao vọt đến Lạc Nam, ầm ầm tự bạo.

Lạc Nam thản nhiên trốn vào Linh Giới Châu, đồng thời giải trừ Tử Giới.

ĐÙNG!
Ma Đế tự bạo, uy thế kinh thiên động địa, nghiền nát vạn dặm lãnh thổ của Đại Ma Sơn…
Một phần ba đệ tử cùng hộ pháp trôn vùi trong vụ nổ…
“AAAAAAAAAAAA, Lão Tam, Lão Tứ!”
Hai vị Trưởng Lão đang ra sức ngăn cản Khôi Lỗi ở bên ngoài phát rồ gầm thét, bọn hắn cảm giác được hai đồng bọn của mình khí tức hoàn toàn biến mất.

Đại Ma Sơn không quá mạnh mẽ trong hàng ngũ Đế Cấp, tính luôn cả Sơn Chủ…bọn hắn chỉ có năm vị Ma Đế mà thôi, tình cảm vô cùng thâm hậu.

Vậy mà hôm nay, chỉ mới thoáng qua một chút…hai vị Ma Đế, hai vị huynh đệ đã chết mất rồi.

“Lão Tam tự bạo, chắc chắn là cuốn theo tên súc sinh kia!” Nhị Trưởng Lão lệ nóng doanh tròng khóc rống lên.

“Mặc kệ thế nào, mau thông báo Sơn Chủ trở về!” Đại Trưởng Lão khóe môi rỉ máu, bớp nát một tấm Lệnh Bài trong tay.

“Đại Ma Sơn…xen vào việc của người khác, muốn tấn công Làng của ta…các ngươi đều phải chết!”
Lạc Nam bỗng nhiên xuất hiện, sắc mặt lạnh lùng, không có một chút thương xót khi kẻ thù lâm vào khốn cảnh.

Bởi vì hắn biết, nếu mình không có thủ đoạn, nếu không có Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận, cảnh tượng thê lương này sẽ xuất hiện ở Làng Nhất Thế.

“Hôm nay giết gà dọa khỉ, cảnh cáo Tiên Ma Vực!”
“Ngươi…ngươi vì sao còn chưa chết?” Hai tên Ma Đế hãi hùng khiếp vía, Lão Tam tự bạo vẫn không giết được người này.

Không thèm quan tâm đến phản ứng của hai người, thanh âm của Lạc Nam vang vọng bầu trời, Bá Đỉnh xoay tròn dữ dội, hắn gầm lên:

“Thần Tướng Vệ Hồn!”
RỐNG RỐNG RỐNG RỐNG…
Hỏa Thần Tướng…
Băng Thần Tướng…
Kim Thần Tướng…
Mộc Thần Tướng…
Hắc Ám Thần Tướng…
Các tôn Thần Tướng xuất thế, phối hợp với hai con Khôi Lỗi Đế Giả, quậy tung nóc Đại Ma Sơn.

Trước đây vì sợ phiền phức nên che giấu thân phận Bồng Lai Tiên Đảo là Làng Nhất Thế.

Nhưng hiện tại ngay cả Địa Cấp Thế Lực như Luân Kiếp Tiên Cung cũng đã đắc tội, còn sợ phiền phức gì nữa chứ?
Về phần Săn Ma Điện, bọn hắn sẽ không dám đường đường chính chính xen vào tranh đấu mà ra tay, chỉ có thể âm thầm cắn lén.

Hắn không cho rằng đám người Huyết Hào có thể nhanh chóng tìm đến mình như vậy, cũng không cho rằng Luân Kiếp Tiên Cung đột nhiên biết được tung tích của Thương Lan mà tìm đến.

Tất cả là có người đứng sau âm thầm mưu hại, Lạc Nam không dám khẳng định, nhưng suy đoán khả năng là Săn Ma Điện rất cao.

Bất kể là Làng Nhất Thế hay Bồng Lai Tiên Đảo, số phận đều đã định đoạt trở thành địch nhân với Săn Ma Điện, dù có tránh cũng không tránh khỏi, Lạc Nam cần gì tiếp tục che giấu thân phận?
Hắn gần như toàn diện bùng nổ, Đại Ma Sơn chúng đệ tử lòng người bàng hoàng, sợ hãi tột độ, phân tán chạy trốn như chuột chạy qua đường.

Không phải bọn hắn hèn yếu, mà là đối thủ quá khủng bố rồi.

“Lạc Nam tiểu súc sinh mau dừng tay!”
Trong hàng ngũ đệ tử, một tên thân hình cao lớn, khí chất cương mãnh, sắc mặt hận thù đến mức vặn vẹo rống giận, sát khí đầy trời công thẳng đến Lạc Nam.

“Haha, người quen cũ!” Lạc Nam cười nhạt.

Kẻ đến không ai khác, chính là Đế Tử của Đại Ma Sơn, Hùng Đại Sơn…kẻ từng vây công Tử Yên, còn liên thủ nhắm vào Lạc Nam trên Đế Thiên Thê.

Thù mới hận cũ, hết sức dữ dội.

Lạc Nam sắc mặt lạnh lùng, Phật Nộ Hàng Ma Quyền gào thét đấm ra.

“Vạn Sơn Quyền!” Hùng Đại Sơn cố gắng chống cự.

PHỐC…
Đáng tiếc, thời gian trước hắn còn có thể giằng co với Lạc Nam, nhưng hiện tại như một con kiến nhỏ…
Thân thể tan tành, cả Linh Hồn cũng không còn sót lại…

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ
!
Ai ủng hộ e có động lực thì đây ạ:
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Paypal: [email protected]

com
Ngân hàng Agribank ạ.

(Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn