Sau một đêm nô đùa không ngừng nghỉ, kết quả là hôm sau 3 đứa nó phảivác đôi mắt của gấu panda đi học. Sáng sớm Tâm đã vác vali qua nhà nó.Gọi nửa ngày trời mà 3 đứa nó vẫn ngoài vùng phủ song ( vì đang trongvùng phủ chăn). Đột kích phòng nó thì mới phát hiện 3 con bạn thân yêuđang cuộn tròn trong chăn thò mỗi cái đầu ra ngoài, mà theo như lời Tâmmiêu tả lại là như “ 3 con heo con no sữa mẹ nằm ễnh bụng ra”. Đã vậyTâm còn chụp để lưu giữ lại khoảnh khắc đáng nhớ này nữa chứ ( nhỏ nàyác! ). 3 đứa nó đinh “tổng tiến công” để hủy chứng cứ thì nhỏ Tâm đãnhanh tay up lên trang cá nhân của nhỏ.
3 đứa đến trường trong tâmtrạng buồn rầu và..... buồn ngủ! Nên lẽ đương nhiên, Tâm vinh dự đượcnhận trọng trách lái xe. Thói đời “trâu buộc ghét trâu ăn”. Nhỏ Tâm xấutính thấy 3 đứa nó ngủ ngon lành, thi thoảng lại cố tình phanh gấp mộtcái, làm 3 đứa đầu đụng lung tung, quay ra lườm nhỏ thì nhỏ lại tỉnh bơ:
“- Xe kia đi kiểu gì không biết?”
“- May quá suýt tong vào con chó!”
“- Tí nữa thì đi xuống hố”
“-.....”
Cho đến n lần phanh gấp, nhỏ Linh hét lớn lên:
“- Lần này là vì cái gì nữa?” Linh quyết tâm lần này nó lấy bất cứ lí dogì nữa cũng phải uýnh nó vài cái trả thù cho mấy cục u trên đầu
“-Đến trường rồi!” Tâm tươi cười dịu dàng, mà trong mắt bọn nó bây giờ nụcười bình thường vô hại ấy giờ mới vô lại làm sao. Tâm tung tăng vuisướng đi trước để 3 đứa đằng sau nghiến răng ken két nhìn theo.
Lớpnó học bây giờ vốn là khu lớp của nữ sinh trước kia, nên bọn nó vẫnkhông thấy gì khác lắm, thậm chí quên rằng bây giờ là nam nữ học chung,chỉ đến khi bước vào lớp mới sực nhớ ra.
Lớp 11A tụi nó hiện nay là28 học sinh, bao nhiêu nam bao nhiêu nữ nó chưa rõ. 4 nàng bước vào lớp, nam sinh vui vẻ phấn chấn, nữ sinh buồn rầu thất vọng. 4 nàng làm ngơnhư không biết, tiến thẳng đến 4 bàn cuối, vị trí quen thuộc yêu thíchcủa mấy nàng. Nó chọn bàn trong góc, Yến chọn bàn ngoài cùng, Tâm vàLinh ngồi 2 bàn giữa. Chỉ có một vấn đề nho nhỏ là 1 trong hai bàn giữacó một nam sinh đang ngồi. Linh và Tâm cho nhau liếc mắt, Tâm gật đầutiến lên, gõ gõ lên mặt bàn. Chàng trai ngẩng lên:
“- Chào bạn! Mình là Băng Tâm! Từ nay là học sinh lớp 11A!” nói rồi tươi cười chìa tay ra, tỏ vẻ muốn bắt tay thân thiện.
“- Chào... chào bạn! Mình... mình là.... Thẩm Hạo!” chàng trai từ từ vươntay ra bắt tay Tâm, khuôn mặt phiếm hồng. “Nai con ngơ ngác” là từ mà 4nàng hình dung về anh chàng này.
“- Mình biết mình hơi vô lí nhưng vị trí này mình vẫn quen ngồi rồi! Bạn có thể nhường lại cho mình vàchuyển vị trí khác được không?” Tâm nhẹ giọng nỉ non.
“- Được....không thành vấn đề!” Chàng trai vội vã thu dọn, nhảy lên bàn phía trêndãy bên cạnh, Tâm ung dung ngồi xuống, chàng trait hi thoảng lại liếcngắm trộm Tâm một cái.
Hết trò để xem, nó đang chuẩn bị gục mặt xuống bàn chợp mắt thì:
“- Ây dô! Thật là hữu duyên thiên lí năng tương ngộ nha, nhanh như vậy lại gặp mặt rồi!” Vừa vào lớp Thiên đã quét một vòng tìm bong dáng Ly, thấy nàng đang chuẩn bị gục xuống, vội vàng lên tiếng trêu ghẹo
Ly giậtmình, ngầng đầu lên, thấy Thiên đang lười biếng dựa vào cửa lớp cườigian trá, bên cạnh là 3 chiến hữu, Ly vươn tay nhéo Linh đang nằm ngủmột cái:
“- AAAAA! “ Bị đau, Linh hét ầm lên bật dậy, day day chỗ đau quay ra lườm Ly, lại phát hiện con bạn đang vẻ mặt ngây ngốc, nhìn theo ánh mắt Ly, Linh cũng phát ngốc theo.
Thiên buồn cười trước phản ứng của 2 nàng, từ từ tiến về phía Ly, 3 chàng cũng đi theo bước vào lớp.“Bây giờ thì em đã hiểu” hiểu vì sao 11E lại thành 11A, 3 chàng nghĩ.
“- Xem chừng... bạn có vẻ... phấn khích khi gặp lại tôi nhỉ” Thiên cười mỉm đối diện với mặt Ly, hai tay chống bàn.
“ Phấn khích con khỉ” Ly trong lòng đang mắng ****, nguyền rủa, khinh bỉThiên không ngừng. Ngoài mặt vẫn bình tĩnh, tươi cười đối đáp:
“-Trên mặt tôi có ghi hai chữ thế sao? Nhưng mà gặp lại bạn, làm tôi nhớđến một chương trình rất thú vị xem tối qua, nên quả thật có chút phấnkhích. Dù sao.... hang thật giá thật vẫn hơn!”
“- Ồ! Chương trình gì khiến bạn có lien tưởng đến tôi vậy? Idol hay hot teen?” Thiên tò mò.
“- Thế giới động vật!” Ly tươi cười nhấn mạnh từng chữ, rồi không thèm để ý đến Thiên gục mặt xuống ngủ.
Cả lớp phì cười, bị Thiên lườm lại im lặng giả vờ làm việc khác, chỉ có 6người là không chịu sự uy hiếp bằng ánh mắt của Thiên, Huy thở dài:
“- Aiii! Oan gia ngõ hẹp!”
“- Phải nói mấy ông là âm hồn bất tán mới đúng” Linh nhìn Huy khinh bỉ, phản bác.
Huy định cãi lại thì Linh đã gục mặt xuống ngủ. Vì có 4 chàng chuyển vàonên lớp phải xếp thêm 4 bộ bàn ghế, thành ra vị trí chót của các nànglại thành áp chót. Điều này làm các nàng rất bất mãn, càng thêm thànhkiến với các chàng. Thiên đương nhiên chọn ngồi dưới Ly rồi, Minh ngồixuống dưới Tâm. Huy không muốn ngồi gần Linh, mắt thấy Kiệt đang lại gần chỗ Yến, Huy vọt tới ngồi xuống, làm ngơ vẻ mặt ngạc nhiên của Kiệt.