Tiểu Thuyết One Piece: Chuyện về Ace

Chương 7: Tập 2 (Tiếp)



Hải lưu biển sâu. Nó là dòng hải lưu chìm dưới đáy biển, va chạm với "Red Line", một khi đã chìm xuống đáy nó phải mất đến 2000 năm mới trở lên lại. Quái vật, lời nguyền, oan hồn. Biển cả vượt xa công việc mưu sinh, truyền thuyết, đất nước cũng như tuổi thọ của con người và luôn là chủ đề đáng sợ mỗi khi nhắc đến.

 

Ra khỏi hệ thống nhỏ của Đảo Người Cá là vùng biển phía sau địa cầu.

 

Đi theo dòng hải lưu nổi lên mặt biển. Qua vùng biển sâu tăm tối, hướng đến nơi có ánh sáng mờ ảo. Khi nổi đến độ sâu dưới 1000 mét, nhiệt độ nước dần trở lại mức 0 độ rồi bắt đầu thay đổi đột ngột.

 

Mọi thủy thủ, khi trực tiếp đón nhận ánh sáng mặt trời chiếu xuyên qua bong bóng của tàu tráng và lên đến "Vùng Chiếu Sáng" – "Dị Biệt Nhiệt" đều bị biển cả và các cuộc phiêu lưu thúc giục, đi cùng với điều đó là hy vọng được giải thoát khỏi áp lực nước chết chóc và sự yên tĩnh đang bao trùm xung quanh... Những xúc cảm lại một lần nữa trộn lẫn vào nhau, bất an xen lẫn với khát khao mãnh liệt về những điều chưa khám phá làm họ phấn khích đến độ không thể thốt thành lời.

 

Phía trên ánh sáng ấy là Tân Thế Giới.

 

Phần lớn những tên hải tặc đã đánh cược 70% sinh mạng mình để đến được Đảo Người Cá đều gào to thế này ngay khi vừa đặt chân tới Tân Thế Giới.

 

_Chúng tôi không muốn chết! Chúng tôi sẽ quay lại Thiên Đường...!

*

 

Lá cờ hải tặc ngọn lửa cùng ký hiệu con át bích và đầu lâu đeo kính bảo hộ.

 

Con tàu "Piece of Spadille" đã vượt qua 10.000 mét dưới đáy biển và thành công băng qua dãy "Red Line" hùng vĩ.

 

"Tôi muốn ăn Brulée Tảo Wakame, Tart Tảo Mozuku, Soufflé Tảo Konbu~"

 

"Mấy người là con gái chắc"

 

Đứng trước nồi cá biển sâu tỏa ra mùi hương quen thuộc, Ace chán nản nhìn đám người đang đỏ mặt hồi tưởng lại "Tiệm Cà Phê Nhân Ngư".

 

"Thuyền trưởng Ace à, do giọng hát của mấy em nhân ngư ngọt ngào quá chứ bộ..."

 

"Nhìn Kotatsu làm gương đi"

 

"Grừ ừ ừ ừ ừ... meow?"

 

Kotatsu bắt lấy đầu của con cá biển sâu và nhai xương nó răn rắc.

 

"Mấy người nghĩ nhờ lửa của ai mà cái nồi này mới chín hả"

 

"Tất nhiên là nhờ lửa của thuyền trưởng rồi. Xin lỗi ngài nhé, tụi này biết ơn ngài lắm"

 

Phòng ăn của tàu "Piece of Spadille"... một cái nồi lớn đã sôi được đặt chễnh chệ trên bàn ăn.

 

Củi rất quan trọng trên tàu, nó có thể gây ra hỏa hoạn nên phải thật cẩn thận mỗi khi dùng lửa. Băng hải tặc Spade thuộc trường hợp khác. Thuyền trưởng họ dù gì cũng là người mang năng lực trái "Mera Mera", nên để đích thân cậu ấy dùng năng lực đó tạo ra lửa đun xèo xèo sẽ tốt hơn.

 

"Cơm nước có như đồ ăn cho mèo đi nữa thì ít ra chúng ta vẫn còn được ăn đồ nóng giữa biển, trân trọng nó chút đi"

 

"Câu này không phải đang khen ngợi tôi đúng không?"

 

"Xin lỗi dì"

 

Khi dì Banshee gõ cái muôi sắt boong boong hai tiếng thì đám nhốn nháo trên tàu mới chịu ngoan ngoãn múc tiếp đồ ăn trong nồi ra khen đáo khen để.

 

"Ace, nói chuyện chút đi"

 

Deuce nhỏ giọng gọi.

 

"Hửm? Gì đấy?"

 

"Cậu nghiêm túc chứ hả, chuyện đi gặp ông ta..."

 

Deuce còn chưa nói hết câu thì một thuyền viên đảm nhận nhiệm vụ canh gác đã chạy ào vào phòng ăn.

 

"Thuyền trưởng! Địch tấn công ~ !"

 

"Ừ"

 

Ace đứng bật dậy, xem ra cậu ấy đã đợi chờ thời khắc này lâu rồi. Các thuyền viên khác cũng lật đật vừa thở hổn hển vừa ăn cho hết thức ăn còn trong nồi rồi bỏ lại câu xin lỗi vì đã bỏ dỡ bữa ăn.

 

"Nghe đây anh em! Mặc xác mấy tên tép riu đi! Cái chúng ta nhắm tới... là một đầu bếp!"

 

"Rõ ~ !"

 

Đám nhốn nháo của băng hải tặc Spade cùng đồng thanh đáp lại lời thuyền trưởng.

 

*

 

Thẳng tiến về phía đường chân trời. Mưa giông đang trút xuống hòn đảo nào đó.

 

Vẫn đang là ban ngày vậy mà mây đen đã giăng kín nơi đây. Tân Thế Giới vẫn là vùng biển khác thường trong "Grand Line". Bom núi lửa dội xuống biển. Bão tố tích trữ năng lượng lớn hơn hẳn bình thường rất nhiều phá hủy đi tất cả. Chỉ có một hoa tiêu thôi thì dù có bao nhiêu sinh mạng đi nữa cũng không đủ.

 

"Xin ngài tha cho... chúng tôi sẽ biến khỏi đây ngay"

 

Gã thuyền trưởng đội mũ quỳ mọp trước Ace bật khóc.

 

"..."

 

"Ngươi không thấy cờ của chúng ta sao? Biết rõ là băng Spade rồi mà còn dám tấn công?"

 

Deuce thay mặt thuyền trưởng chất vấn.

 

"Chúng tôi thật sự không biết! Chúng tôi chỉ nhăm nhăm chiếm tàu của các ngài..."

 

"_Không được rồi cậu chủ Ace! Khoang của chúng trống rỗng!"

 

Skull leo lên boong báo cáo.

 

"Quả nhiên... thiệt tình, sao tàu hải tặc ở Tân Thế Giới con nào con nấy cũng tệ hại thế không biết"

 

Ace ra chiều bất mãn. Dường như đầu bếp cậu muốn tìm không có mặt ở đây.

 

"Con tàu te tua đến phát khiếp. Nó nổi được cũng là một kỳ tích. Mà dù có kéo được chăng nữa nó cũng chẳng khác đống phế liệu là bao"

 

Cuộc tấn công này... ắt hẳn đã là lần thứ 3 kể từ khi băng hải tặc Spade đặt chân vào Tân Thế Giới, nhưng không hiểu sao kẻ địch lúc nào cũng rơi vào tình trạng thảm hại trước khi đột kích họ.

 

"Chính vì thế mà chúng tôi mới cướp tàu quay về! Chúng tôi định quay lại Thiên Đường...! Các ngài giúp chúng tôi với"

 

Nói rồi chúng cùng đồng thanh bảo muốn quay lại thiên thường. Tức chúng muốn quay lại nửa trước "Grand Line" để hưởng thụ cuộc đời hải tặc"

 

"Ờ, hiểu rồi. Cứu giúp chứ gì, mơ đi"

 

Ace chỉa ngón tay thành dạng khẩu súng.

 

"S... Sao cơ? Chúng tôi sẽ làm thuộc hạ của ngài mà. Làm ơn cho chúng tôi lên tàu với. Chúng tôi sẽ quay đầu... sẽ không làm chuyện xấu nữa! Vậy nên..."

 

Phừng

 

Đạn lửa bắn ra từ đầu ngón tay Ace xuyên thủng cờ hải tặc của kẻ thù khiến nó bốc cháy ngay tức khắc.

 

"Thứ lỗi nhé, ta không có hứng với lá cờ của bọn ngươi"

 

Ace ra lệnh cho đồng bọn rút lui.

 

"Xem ra việc này quá đỗi bình thường ở vùng biển Tân Thế Giới" Deuce lẩm bẩm. "Kẻ thống trị sẽ trị vị, kẻ bị thống trị sẽ sống sót, những tên yếu đuối khước từ sự cai trị đó sẽ đánh mất tất cả và bỏ chạy"

 

"Thú vị ghê"

 

"Tiếp chuyện lúc nãy đi... Ace, cậu thực sự sẽ đi gặp Tứ Hoàng à?"

 

"Tôi có nói đùa bao giờ chưa?"

 

"...Quá sớm! Shanks "Tóc Đỏ"..."

 

Shanks Tóc Đỏ có thể xem là một đại danh của thời đại Đại Hải Tặc này.

 

Tháng ngày đọ kiếm của ông ấy với kiếm sĩ mạnh nhất thế giới – Mắt Diều Hâu Mihawk trở thành đề tài được bàn tán khắp nơi. Tuy đã mất đi một cánh tay nhưng hiện nay tên tuổi ông ấy vẫn nằm trong hàng ngũ Tứ Hoàng, xếp cạnh Kaido "Bách Thú", Charlotte LinLin "Big Mom" và Edward Newgate "Râu Trắng".

 

Có vẻ như nguồn tin chính phủ đã đánh giá bọn họ như sau:

 

_Tóc Đỏ rất đáng sợ khi bị chọc giận.

 

Râu Trắng rất đáng sợ khi có người phá vỡ nhân nghĩa của ông ta. Big Mom rất đáng sợ mỗi khi mụ ta buồn. Và sự tồn tại của Kaido đã là điều rất đỗi đáng sợ rồi... Nhưng không ai biết thông tin này từ đâu ra.

 

"Còn có tin đồn nói rằng Tóc Đỏ từng là thuyền viên của Vua Hải Tặc..."

 

Thời điểm này, nếu Râu Trắng và Big Mom từng là những hải tặc giàu quyền lực ở thế hệ cũ thì Tóc Đỏ và Kaido lại thuộc về thế hệ trẻ hơn. Nghe đâu Tóc Đỏ còn từng ở trên con tàu "Oro Jackson" của Gold Roger và có liên hệ trực tiếp với Vua Hải Tặc.

 

"Tôi cũng có câu chuyện thế này" Ace nói. "Chuyện này xảy ra trước khi Tóc Đỏ bỏ lại một cánh tay ở East Blue một chút"

 

Shanks thời trẻ đã từng lưu lại một ngôi làng hẻo lánh ở East Blue và gặp rắc rối với bọn sơn tặc trong một quán rượu ở đó. Thủ lĩnh của bọn sơn tặc đã sỉ nhục Tóc Đỏ là lũ hải tặc chết dẫm và hất chai rượu lên đầu ông ấy.

 

"Cậu nghĩ Tóc Đỏ sẽ làm gì, Deuce?"

 

"...Cho bọn nó đi bán muối hết"

 

"Không phải. Ông ấy chỉ cười trừ rồi xin lỗi người chủ quán"

 

"Đùa chắc...?"

 

Nhưng cuộc ẩu đả chưa kết thúc tại đó.

 

Một đứa trẻ trong làng, vốn là bạn của Tóc Đỏ đã bị bọn sơn tặc để ý tới. Thằng bé đó ngưỡng mộ hải tặc cực kỳ. Nó không chịu được việc hải tặc bị coi là lũ thỏ đế nên đã gây chuyện với bọn sơn tặc.

 

Tóc Đỏ biết tin thằng bé bị bọn sơn tặc bắt giữ, đánh đập và đồng đội của ông loáng cái đã hạ gục bọn chúng.

 

_Dù bị ụp rượu hay thức ăn lên đầu, tao vẫn có thể cười xòa bỏ qua. Nhưng... dù có vì lý do gì chăng nữa, tao tuyệt đối không tha cho bất cứ ai làm hại đến bạn bè mình.

 

Tóc Đỏ đã nói với bọn sơn tặc như vậy.

 

"Cậu chủ này... cậu lấy đâu ra thông tin đó vậy? Đến tôi còn chưa từng nghe đến chuyện ấy nữa là"

 

"Ace... lẽ nào cậu đã gặp Tóc Đỏ...?"

 

Deuce đến từ East Blue và cậu ấy cũng gặp gỡ Ace tại vùng biển đó.

 

Không những vậy, Deuce còn là người duy nhất trong các đồng đội biết được sự thật về cha của Ace, tức Vua Hải Tặc Gold Roger. Nếu Tóc Đỏ từng là thuyền viên của Vua Hải Tặc thì với ông ấy, Ace chính là... kỷ vật vô giá của vị thuyền trưởng đã khuất.

 

"Chưa" Ace lắc đầu. "Tôi chưa gặp ông ấy bao giờ... nhưng tôi vẫn muốn thử gặp một lần. Tôi không có hứng thú với Vua Hải Tặc. Tôi chỉ muốn biết điều gì đã khiến Tóc Đỏ đạt tới đỉnh cao và leo lên ngai vị Tứ Hoàng trong thời đại Đại Hải Tặc này thôi"

 

Biết đâu sau đó tôi sẽ nắm được điều gì để giương cao lá cờ của băng hải tặc Spade ở Đảo Người Cá, nơi mà tất cả thủy thủ và hải tặc sẽ đi qua.

 

"Tôi biết cậu nghĩ vậy nhưng... đối phương dù gì cũng là Tứ Hoàng đấy. Bình thường không dễ gì gặp được họ đâu"

 

Hải tặc ở Tân Thế Giới cái gì cũng khác biệt.

 

Đầu tiên là quy mô khác nhau. Râu Trắng là bố già, đại thuyền trưởng Edward Newgate, dưới ông là hơn 10 đội trưởng và các đội của họ. Không chỉ vậy, ông ta còn sở hữu chiến lực khổng lồ hơn 1000 người, ngoài ra còn thu về dưới trướng hơn chục băng hải tặc, tổng sức mạnh lên đến chục ngàn người, thống trị nhiều vùng lãnh hải rộng lớn. Ông ta duy trì băng hải tặc khổng lồ này dựa trên hoạt động thương mại ở các vùng lãnh hải đó.

 

Từ những công việc đàng hoàng như buôn bán, bố trí công nhân bốc vác ở cảng, công nghiệp thực phẩm... đến quản lý sòng bạc, tổ chức kinh doanh giải trí, bảo vệ các cơ sở công cộng, buôn lậu vũ khí, cung cấp binh lực cho chiến tranh,... Mọi hoạt động kinh tế trên các lãnh hải đều liên quan mật thiết đến băng hải tặc vĩ đại của ông ta. Nội tiền bảo hộ cho việc treo lá cờ của Tứ Hoàng đã có giá trên vài trăm triệu rồi.

 

Việc đầu tiên mà các hải tặc tân binh cần phải làm khi đã bước vào Tân Thế Giới là đi chào hỏi từng lãnh hải của Tứ Hoàng. Sau đó trở thành thuộc hạ của họ để đổi lấy sự an toàn. Thông thường sẽ là vậy.

 

"_Ace, chúng ta hiện giờ không treo cờ của Tứ Hoàng nào hết. Cậu có thể không bận tâm đến nó nhưng cứ vô tư lang thang khắp nơi như vậy thì có đến mấy cái mạng cũng không đủ đâu"

 

"Skull... anh biết chỗ ở của Tóc Đỏ không?"

 

"Cậu có nghe tôi nói không đấy, Ace"

 

"Nếu là Shanks Tóc Đỏ thì tôi biết nè"

 

Gã thuyền trưởng của tàu địch xen ngang câu chuyện.

 

"...?"

 

"Tóc Đỏ khó đoán hơn các Tứ Hoàng còn lại. Gần đây có tin báo rằng ông ta đang lập căn cứ trên một hòn đảo nọ"

 

Gã thuyền trưởng tiết lộ tên hòn đảo ấy.

 

"Làm như tụi ta sẽ tin..."

 

"Khoan khoan cậu chủ Deuce. Trong số các thông tin tôi thu được cũng có một hòn đảo mùa đông mang cái tên đó"

 

Skull bảo.

 

"Đi đi... đi rồi bị giết hết đi...! Tóc Đỏ còn lâu mới chào đón kẻ thù. Hắn có thể tử tế với bạn bè nhưng đừng hòng có chuyện nhân nhượng với kẻ khác. Hắn không để thằng nhãi tân binh không biết phép tắc như mày vào mắt đâu! Ahahaha...!"

 

Gã thuyền trưởng tàu địch phun ra lời nguyền rủa, tâm can gã vỡ vụn, gã đã từ bỏ việc sống sót quay lại quê hương.

 

2

 

Ở "Grand Line" có Đảo Mùa Xuân, Đảo Mùa Hạ, Đảo Mùa Thu và Đảo Mùa Đông, trên mỗi đảo đều có 4 mùa riêng biệt. 16 kiểu thời tiết. Mùa hạ trên Đảo Mùa Hạ vô cùng nóng, còn mùa đông trên Đảo Mùa Đông cực kỳ lạnh giá. Sự sống chớm nở vào mùa xuân trên Đảo Mùa Xuân, cảnh vật bừng sáng hơn vào mùa thu trên Đảo Mùa Thu. Trên thực tế, ở "Red Line" có nhiều hòn đảo bốn mùa nối liền với nhau thành một dãy. Thời tiết sẽ thay đổi bất kể đang ở vĩ độ nào mỗi khi đến gần những hòn đảo ấy.

 

Lá cờ "Đầu lâu có 3 vạch" – Cờ hiệu của băng hải tặc Tóc Đỏ tung bay trên một hang động ở Đảo Mùa Đông.

 

"Nay ấm thế"

 

"Bên ngoài còn đang có mưa tuyết kia mà. Hiếm thấy ghê"

 

Tuyết rơi trên Đảo Mùa Đông tan cả rồi. Thuyền phó Benn Beckman đáp lại lời người đàn ông có mái tóc đỏ rực - tức thuyền trưởng của họ.

 

"Bình thường có xảy ra chuyện ngớ ngẩn này đâu... nhoàm nhoàm"

 

"Thôi dùm đi, nhìn mà phát chán. Cậu ăn vậy chưa đủ hả"

 

Gã có kiểu tóc bện khiển trách lời của Lucky Roo, người có khuôn mặt tròn ủng đang ngoạm một miếng thịt to tướng trong mồm.

 

Trước giờ hễ nhắc đến Tứ Hoàng ai cũng nghĩ... họ sẽ xây một cơ ngơi hoành tráng như lâu đài trên một hòn đảo nào đó. Dĩ nhiên cũng có Tứ Hoàng làm vậy thật. Như mụ hải tặc già xảo quyệt Charlotte LinLin của băng hải tặc "Big Mom" chẳng hạn, mụ ta cai trị lãnh hải Totto Land dựa trên quan hệ vợ chồng và huyết thống, quân số gia đình mụ lên đến 129 người trong đó có 39 người con gái, 46 người con trai và 43 người chồng, còn bản thân mụ thì sống đắm chìm trong đống bánh kẹo ở đảo Whole Cake.

Trái với mụ ta, Shanks chọn cách lênh đênh trên biển cùng những người đồng đội tốt nhất trên con tàu "Red Force" với cái đầu rồng không được to lớn cho lắm.

 

Chuẩn bị bữa tối thôi.

 

Khi bữa tiệc hải tặc sắp bắt đầu với đồ ăn là chiến lợi phẩm thu được trong cuộc săn bắt thì ngoài hang vang lên nhiều tiếng ồn ào.

 

Ngọn lửa mà các thành viên cốt cán trong băng đang vây tụ bỗng chốc cháy bừng lên như thể bị ai đó kích động.

 

"...Tên này xin phép quấy rầy giữa bữa tiệc ạ. Hắn vô tình bị mùi thơm của bữa ăn ngon mời gọi"

 

Cậu thiếu niên xuất hiện.

 

Khoác lên người tấm áo choàng mỏng manh và bên dưới mặc một cái quần ngắn cụt lũn, cậu ấy đã mò đến hang động của hòn đảo được bao phủ trong lớp tuyết dày này bằng bộ dạng đó? Không biết vì sao mà trên người cậu ấy cũng không vương lại một hạt tuyết nào.

 

"Ngươi là người đã gây ồn ào mới nãy?"

 

Các thành viên cốt cán của Tóc Đỏ đều cảm nhận được có ai đó đang tới nên họ vẫn ngồi yên tiếp đón.

 

_Tôi biết tên đó.

 

_Hắn là "Hỏa Quyền"... kẻ đã từ chối gia nhập Thất Vũ Hải.

 

"Là thủ lĩnh... tôi xin được xin lỗi. Tôi muốn chào hỏi ông ấy bất ngờ ấy mà..."

 

Tên lính mới có nhiệm vụ canh gác đi vào hang trễ hơn so với mọi người, trông hắn không có vẻ gì là định nhúng tay vào cả.

 

"Ngươi... muốn chào hỏi ta?"

 

Những thanh củi trong lửa trại bốc cháy.

 

Ngọn lửa lay động trong giây lát rồi lập tức trở lại như cũ.

 

"...!"

 

Ông ấy dùng haki.

 

Đó là một lời đe dọa. Nhưng cậu thiếu niên lại trực tiếp đối mặt với nó.

Quả đúng như mong đợi, bấy nhiêu đó chưa đủ làm cậu ấy bất tỉnh.

 

"Không không... tôi không có ý đó!"

 

Cậu thiếu niên – hay chính xác hơn là "Hỏa Quyền" Ace bảo.

 

"..."

 

"Xin tự giới thiệu...! À xin lỗi, trước khi tự giới thiệu. Tôi rất hân hạnh được gặp ông!"

 

Ace bất chợt ngắt lời.

 

Cậu giơ một tay ra trước, lòng bàn tay ngửa lên trên.

 

Shanks... khẽ nghiêng đầu trước hành động khó hiểu đó.

 

Ông đánh mắt nhìn các thành viên cốt cán trong băng nhưng kẻ thì nhăn mặt, kẻ thì cười, kẻ thì thấy việc này vui vật vã.

 

"Cám ơn... tôi sẽ nhận lời giới thiệu của cậu"

 

Không còn cách nào khác, Shanks đành miễn cưỡng đưa tay ra và cũng lật lòng bàn tay lên giống cậu ấy.

 

Cử chỉ đó mang nghĩa... hai bên đều ngang hàng, không ai cúi đầu trước ai.

 

Bày tỏ sự kính trọng.

 

Phong cách ứng xử riêng của hải tặc. Mà nó đã lỗi thời quá rồi... ai chẳng biết ngày nay trò đó không còn là trào lưu nữa.

 

"Tao... à không phải... Tôi... à ờ... tôi sinh ra ở đảo Baterilla, South Blue và lớn lên ở East Blue. Tên tôi là Ace, thế giới biết tới tôi qua biệt danh "Hỏa Quyền. Tiền truy nã của tôi là... ờm... bao nhiêu ấy nhỉ, mấy ông biết không?"

 

"Đếch biết"

 

"Đừng nói nhảm nữa coi"

 

Các thành viên cốt cán buôn lời chế giễu.

 

"Vốn là tên cẩu thả nên tôi thường hay nhầm nhọt trước sau, thật mong các ông thứ lỗi...! Phải rồi các cậu, nghe đây... giờ tôi sẽ giới thiệu người đàn ông vĩ đại này cho các cậu"

 

"...........Đồng đội của cậu đâu?"

 

Benn Beckman hỏi.

 

Ace ngoái lại. Chả có mống nào của băng Spade ở đấy hết.

 

"Ờ ha... tôi đi một mình mà. Đi đông phiền bỏ xừ"

 

"Đù, thằng ranh này gan to dữ"

 

"Rốt cuộc là cậu muốn gì?"

 

Shanks nhìn Ace đang nở nụ cười tươi rói đặc trưng của mình. Tay ông đặt lên thanh trường kiếm. Mới nãy, nếu vị khách không mời này mà sơ sảy một chút thì cậu ấy đã bị ông chém chết và không thể lèm bèm thêm câu gì nữa rồi.

 

Ace ngẫm nghĩ một hồi... rồi gãi gãi đầu, quả nhiên nói vậy trông không ổn tí nào.

 

"Ây da, tôi chỉ thuật lại mấy câu chị Makino đã dạy thôi. Coi bộ không hay như tôi tưởng"

 

"Makino...?"

 

Mặt Shanks lẫn các thành viên cốt cán đều hiện to chữ "Hử?" khi nghe nhắc đến cái tên ấy.

 

Ace moi từ trong đống đồ mang theo bên người ra một thứ.

 

"Rượu...?"

 

'Rượu của East Blue, nơi tôi đã trưởng thành đấy. Chị Makino bảo nó sẽ thay cho lời chào hỏi của hải tặc..."

 

Shanks nhận bình rượu lớn mà Ace đưa.

 

Ông khui nút bần rồi uống ực một hơi.

 

"Hoài niệm ghê! Rượu từ một vùng biển xa xôi!"

 

Các thành viên cốt cán rộn ràng hẳn lên, họ bắt đầu chuyền bình rượu cho nhau và uống nó.

 

Xem ra cậu ấy tạm thời không bị giết.

 

"Cậu có biết ngày xưa tôi từng ở East Blue một thời gian không?"

 

"Tôi có nghe nói. Còn tôi sống ở núi Colubo... gần làng Foosha, ông biết nơi đó nhỉ? Ông đã từng bị bọn sơn tặc quầy rầy ở đó mà"

 

"Làng Foosha... lại một cái tên hoài niệm nữa. Trưởng làng vẫn khỏe chứ? Hóa ra đây là rượu của Makino à..."

 

"À không, cái này là tôi mua trong một quán rượu ở Loguetown trước khi bước vào 'Grand Line'"

 

"Đang hồi tưởng ngon lành mà cậu làm mất hứng quá nha"

 

"Trước khi ra khơi đúng là tôi có cầm theo rượu của chị Makino thật nhưng xui xẻo sao lại bị đắm tàu và trôi dạt tới một hoang đảo, mấy ông cũng từng gặp chuyện như vậy chứ hả"

 

"Đừng hứa hẹn quá nhiều với một tân binh"

 

"Nghe hỏi thôi mà tôi cũng thấy xấu hổ rồi nè"

 

Mấy thành viên cốt cán của băng bị lật lại kí ức của một thời ra biển chưa nhiều kinh nghiệm.

 

"Thật tốt khi Makino vẫn khỏe"

"Có lẽ cô ấy đã trở thành một người phụ nữ xinh đẹp lắm rồi đây, còn thằng nhóc đó nữa ha... thuyền trưởng"

 

"Giờ nó sao rồi ta..."

 

Trong lúc các thành viên cốt cán của băng Tóc Đỏ bận chìm đắm trong những hồi tưởng về làng Foosha thì Ace nói tiếp.

 

"... Còn nữa, ông là người đã cứu em trai tôi, nó vẫn kể về ông suốt nên tôi mới muốn đến đây nói lời cảm ơn...!"

 

"Em trai?"

 

"Nó tên là Luffy"

 

Cậu phải nói chuyện này ngay từ đầu chứ.

 

Các thuyền viên phản ứng lại.

 

"Cậu là anh của Luffy...!? Chà... thằng nhóc có anh trai cơ đấy... Lại đây ~ Kể ta nghe chuyện về nó nào!"

 

Shanks vỗ vai Ace và mời cậu ấy ngồi quanh vòng lửa.

 

_Mở tiệc ~ !

 

3

 

Ông ấy bảo đây chỉ là "một chút ơn nghĩa nho nhỏ" mà thôi.

 

Một khi đã xong màn chào hỏi, ông ấy mới theo thói quen mời hết những kẻ lang thang bên ngoài vào và đối đãi với họ như khách quý.

 

_Ngại ngùng chi nữa mấy đứa này! Đang mở tiệc mà?

 

_Ồ, tụi nó có con mèo kìa.

 

_Vào đây tiệc tùng nào Kotatsu! Mày đi vòng qua cái vòng lửa này nè!

 

_Grừ ừ ừ ừ ừ... meow.

 

Hai băng hải tặc tụ tập lại trong hang động Đảo Mùa Đông tưng bừng náo nhiệt.

 

Mới đầu các thuyền viên của băng Spade còn bị cái mác Tứ Hoàng làm cho áp lực nhưng một hồi sau tất cả đã vui vẻ chuyền rượu cho nhau.

 

"Vậy ra Luffy được gửi cho sơn tặc nuôi dưỡng à?"

 

Shanks lắng nghe câu chuyện của Ace, ông tu ừng ực bình rượu đến từ phương xa rồi nhiệt tình hỏi lại.

 

"Còn ông Garp thì muốn huấn luyện chúng tôi thành hải quân"

 

Ace kể.

 

Chuyện về một ngày nọ, có một thằng nhóc láo xược được gửi tới núi Colubo cho sơn tặc Dadan nuôi dưỡng. Nó là người cao su do đã ăn phải trái "Gomu Gomu".

 

"Thằng nhóc còn giữ cái mũ rơm không?"

 

"Dĩ nhiên là còn. Thằng bé trân trọng nó còn hơn sinh mạng mình"

 

"... Trân trọng còn hơn cả sinh mạng mình à, không thể nào"

 

"Thằng bé đã hứa với ông rồi mà. Một ngày nào đó nó sẽ đem trả cái mũ rơm lại cho ông. Nó sẽ trở thành Vua Hải Tặc"

 

Như đã đề cập trước đó, Luffy chính là đứa bé trong làng, là bạn của Tóc Đỏ và đồng thời cũng là em trai của Ace. Nghe bảo Shanks đã mất cánh tay trái để cứu Luffy khi thằng bé rơi xuống biển.

 

"Luffy là cháu trai của người hùng Garp nhỉ"

 

Dù biết tin này hay không thì với Shanks, phó đô đốc Garp cũng có mối liên hệ mật thiết với ông. Trước khi thời đại Đại Hải Tặc bắt đầu, nếu bảo Roger đại diện cho bọn hải tặc thì cặp song bích đại diện cho lực lượng hải quân chính là Thủy Sư Đô Đốc hiện tại Phật Sengoku và Phó Đô Đốc Garp.

 

"Chúng tôi đã thề kết nghĩa anh em và ra khơi khi lên 17 tuổi"

 

"Ace... cậu bao nhiêu tuổi?"

 

Shanks hỏi. Sau khi nghe Ace trả lời, vị Tứ Hoàng mới giơ ngón tay lên lẩm bẩm đếm.

 

"_Nếu vậy thì Luffy bao nhiêu rồi nhỉ..."

 

"Nó nhỏ hơn tôi 3 tuổi và sẽ ra khơi sau. Chắc cú là nó sẽ bắt kịp tôi sớm thôi"

 

"Mong là vậy"

 

Shanks cười hiền nhìn Ace.

 

"..."

 

"Cậu tới Loguetown rồi vậy đã trông thấy chỗ đó chưa?"

 

"Chỗ đó?"

 

"Đài hành quyết. Nơi Vua Hải Tặc qua đời... và cũng là nơi thời đại Đại Hải Tặc bắt đầu"

 

_Tìm nó đi. Tất cả của cải trên thế gian này ta đều để ở nơi đó cả.

 

Sau cuộc hành hình Roger và cùng với những lời cuối cùng trước khi chết của ông, thời đại Đại Hải Tặc xoay quanh "One Piece" bắt đầu.

 

Ngày ấy, Shanks thời trẻ tuổi cũng có mặt, ông đứng trong góc khuất của quảng trường nơi dựng lên đài hành quyết cao sừng sững...

 

"..."

 

"Hửm"

 

"Tôi đã thấy nó. Một điểm du lịch nổi tiếng. Nhưng khác với Luffy, tôi không có hứng thú... với Vua Hải tặc"

 

Ace ngập ngừng trả lời. Lẽ nào cậu ấy không muốn bộc bạch về cha mình tại đây.

 

"Hở"

 

"Vậy... tại sao cậu lại ra biển hả Portgas D.Ace?"

 

Thuyền phó Benn Beckman nhấm nháp từng giọt rượu hỏi.

 

"Tôi đã quyết tâm ra biển khi lên 17. Còn sau đó thế nào... thì tôi không rõ. Có lẽ tôi sẽ tìm thấy câu trả lời ở đại dương mênh mông này. Nhưng... chỉ riêng việc này thì tôi nhất định phải làm cho bằng được"

 

"Đó là?"

 

"Tôi sẽ làm cho tên mình vang khắp thế gian này"

 

Shanks ắt hẳn không bỏ lỡ ngọn lửa đen tối đang rực cháy trong đôi mắt Ace.

 

Của cải, quyền lực và,

 

"Danh vọng?"

 

"Gold Roger... có thể là huyền thoại với thế giới này và ông, nhưng với tôi... ông ta chỉ đơn giản là một tên tội phạm. Ngày tôi cất tiếng khóc chào đời, ông ta đã bị xử tử"

 

Chính vì vậy mà tôi không hứng thú gì với danh hiệu của ông ta cả.

 

"Không làm Vua Hải Tặc thì cậu định nổi tiếng kiểu gì?"

 

"Tứ Hoàng" Ace trả lời Shanks. "Trước tiên, tôi sẽ hạ bệ Tứ Hoàng"

 

"..."

 

Bữa tiệc xôn xao cả lên.

 

"Ha ha ha"

 

Shanks bật cười. Bầu không khí đáng ngờ lúc này mới phần nào dịu đi.

 

"...Ấy, không không không. Tôi không định nhắm lấy thủ cấp của ông đâu. Ông là ân nhân cứu mạng của em trai tôi mà"

 

"Câu đó vừa cứu mạng cậu đấy. Có điều... Roger là thuyền trưởng của ta. Cậu đã biết rồi đúng không? Ta cứ tưởng ngày nay tên trẻ tuổi nào cũng mơ ước trở thành Vua Hải Tặc cả chứ, hóa ra không phải vậy à. Thiệt tình, ta không muốn già đi chút nào"

 

Thời đại sẽ uốn lượn và thay đổi.

 

Hệt như sau thời của Roger sẽ đến thời của Shanks vậy. Và chẳng bao lâu nữa, thời đại của các tân binh sẽ tới. Dòng chảy của biển cả cũng tựa như dòng chảy thời gian.

 

"Xin lỗi vì đã làm cụt hứng bữa tiệc"

 

"Thay vì làm trò, cậu có thể cho ta biết... cậu đang muốn hạ bệ ai trong Tứ Hoàng không? Kaido? Big Mom? Hay là..."

 

"Râu Trắng"

 

Tóc Đỏ cùng các thành viên cốt cán đều đổ dồn sự chú ý vào Ace.

 

_Ê này! Coi bộ thằng nhãi này vừa bảo nó sẽ hạ Râu Trắng đấy!

 

_Hải tặc Râu Trắng đáng sợ hơn quỷ dữ ♪

 

_Rất tiếc, chú mày sẽ chết cả trăm lần cho xem!

 

Chỉ tổ tốn công vô ích. Không đứa trẻ nào chịu ngừng khóc khi nghe đến tên Râu Trắng. Cái tên ấy giống như thảm họa tự nhiên, là một trận cuồng phong dữ dội, hoặc một cơn địa chấn, sóng thần.

 

Shanks hỏi Ace trẻ tuổi.

 

"Cách đây khá lâu cũng có một tên Thất Vũ Hải nhắm vào thủ cấp Râu Trắng... Nhưng gần đây, ta cứ ngỡ không còn tên ngốc nào giống hắn nữa chứ. Tại sao cậu lại chọn Râu Trắng?"

 

"Chẳng phải ông ta là đối thủ của Roger sao...? Hơn nữa, cờ của ông ta còn treo ở Đảo Người Cá. Vậy nên với kẻ đang có ý định tiến tới Tân Thế Giới như tôi, ông ta chính là chướng ngại vật đầu tiên"

"Chà, lẽ nào cậu..."

 

"Tôi đã treo lên Đảo Người Cá lá cờ của mình"

 

Tay Ace sáng lên ngọn lửa đỏ rực.

 

"Cậu đốt nó à?"

 

"Vãi thật"

 

"..." Shanks vẫn giữ nguyên nụ cười. "Dù sao thì ta cũng không định can thiệp vào chuyện của cậu"

 

Bốn vị vua – Tứ Hoàng khó có thể triệt tiêu lẫn nhau vì mỗi kẻ đều nắm trong tay rất nhiều quyền lực. Giả sử có giành thắng lợi đi nữa thì kẻ chiến thắng cũng phải chịu thiệt hại nặng nề và các Tứ Hoàng còn lại có thể nhân cơ hội đó "ngư ông đắc lợi".

 

Thế gian này rất đỗi rộng lớn. Thế mà để thỏa mãn các cuộc tranh đấu, quyền lực và lòng tham không đáy của con người, nó lại nhỏ bé vô cùng.

 

"Yên tâm. Tôi có lấy được thủ cấp Râu Trắng... cũng không bội ơn ông đâu"

 

Ace khiêu khích không chút nao núng.

 

Trái ngược với Râu Trắng, kẻ lớn tuổi nhất trong Tứ Hoàng, cách nói của cậu ấy... trong trường hợp này có thể coi là đang xem thường Shanks nhưng thôi thì đành chịu.

_Cháu có nên được sinh ra hay không?

Đó là câu tự vấn đầu tiên của Ace khi cậu ấy bắt đầu nhận thức được thế giới xung quanh mình.

 

Chào đời trên danh nghĩa là con của Vua Hải Tặc. Sinh ra với người cha là tên tội phạm tồi tệ nhất lịch sử thế giới. Mất mẹ, được sơn tặc nuôi dưỡng và sống trong cảnh đào bới Núi Rác.

 

Cậu nào dám đòi hỏi cảm thông hay than khổ với ai. Ace mệt mỏi vì mình là con của Roger, bởi thế cậu mới không muốn nhận sự bảo vệ của Shanks, cựu thuyền viên của Vua Hải Tặc.

 

Lý do nào cậu được sinh ra và lý do nào khiến cậu phải sống.

 

Trước khi ra khơi, chỉ có Luffy và Sabo, hai người đã cùng cạn chén kết nghĩa anh em với Ace ở núi Colubo mới cho phép cậu sống.

 

Sabo ra khơi đầu tiên. Nhưng xui xẻo thay cậu ấy lại trở thành nạn nhân và chết dưới tay thế giới ngu xuẩn này. Chỉ vì đi trước tàu của Thiên Long Nhân mà cậu ấy đã bị bọn chúng bắn chìm.

 

Thiên Long Nhân là quý tộc thế giới, một giai cấp đặc quyền. Chúng sống ở Thánh Địa Mary Geoise, coi khinh kẻ khác là dân đen và sở hữu rất nhiều nô lệ.

 

Ngay cả hoàng tộc của các quốc gia, những kẻ thuộc trung khu của chính phủ và quân đội cũng bị Thiên Long Nhân chi phối.

 

Ace đã nghĩ gì khi mất đi Sabo?

 

Ắt hẳn cậu đã nghĩ đến rất nhiều thứ và tất cả những xúc cảm ngày đó vẫn còn vẹn nguyên đến giờ.

 

_Kẻ đã giết Sabo là thứ gì đó đối lập với tự do.

 

_Kẻ đã giết Sabo chính là thế giới này. Roger đã bị hành hình, cái chết của ông ta đã thay đổi thời đại, chừng nào chưa vượt qua ông ta thì đừng hòng nghĩ đến chuyện sống hay chết.

 

Thế là Ace trở thành hải tặc.

_Dù lũ khốn trên đời có chối bỏ và căm ghét thì tớ càng phải trở thành một "hải tặc vĩ đại" cho chúng biết tay.

 

Xuất phát điểm khiến Ace muốn trở thành hải tặc là đây.

 

Khăng khăng giữ mối căm hờn với người cha chưa từng gặp mặt. Ace luôn giày vò trước việc mình là con trai của một tên đại tội phạm nhưng cuối cùng cậu vẫn phải vượt qua người cha tồi tệ ấy mới có thể vênh mặt mà sống với đời.

 

Không phải "con trai của Roger" mà phải là "cha của Ace là Roger". Cậu sẽ khiến mọi người phải thốt ra câu đó. Nhưng để làm được điều ấy cậu không được đi theo con đường giống ông ta. Không được tìm kiếm "One Piece" hay trở thành Vua Hải Tặc gì sất.

 

Sao cũng được. Dù gì cái danh hiệu đấy cũng thuộc về Roger, một gã trong quá khứ rồi. Giờ đây, Portgas D.Ace đã tới được Tân Thế Giới này. Cậu sẽ làm rạng danh họ của Rogue, người mẹ đã đánh lừa tai mắt chính phủ thế giới, giữ cậu trong bụng ròng rã suốt 20 tháng trời để rồi qua đời ngay sau khi hạ sinh cậu.

 

Từ trước tới giờ Ace vẫn luôn cảm thấy mơ hồ nhưng ngày hôm nay, sau khi được nói chuyện với Shanks, quyết tâm trong cậu càng vững chắc hơn nữa.

 

Giấu kín nó trong lòng, cậu tuyên bố với Shanks.

 

"Kẻ thù của tôi là cả thế giới này. Tôi sẽ đánh bại Thất Vũ Hải, Tứ Hoàng và cả Thiên Long Nhân,... Tôi sẽ xáo trộn mọi "đỉnh cao" và phất lên ngọn cờ tên tuổi của mình... bằng chính ngọn lửa này"

 

_Hạ bệ Râu Trắng là... bước đầu của tôi – Portgas D. Ace nhằm vượt qua Vua Hải Tặc Gol D. Roger"

 

Shanks im lặng lắng nghe từng lời Ace nói. Ông định bảo gì đó nhưng rồi lại thôi.

 

"..."

 

Liệu điều gì đã phản chiếu trong mắt Tóc Đỏ?

 

Do còn trẻ người non dạ cùng với nỗi căm phẫn, sự bất mãn và mông lung trước cái thế giới này nên cậu ấy mới sống vội đến vậy. Mà đúng hơn mấy tên hải tặc tân binh toàn một lũ sống kiểu đó.

 

Tàn lửa đen kịt sâu thẳm trong ngọn lửa khốc liệt rực rỡ kia là gì...?

 

"Chuyện của tôi chỉ thế thôi. Quan trọng hơn là tôi muốn nghe chuyện của ông"

 

"Chuyện của ta?"

 

Ace quay phắt sang chuyện của Shanks.

 

"Phải... về lá cờ của ông. Ba vạch trên hình đầu lâu kia là vết sẹo này đúng chứ?"

 

Ace ngó qua mắt trái của Shanks. Trán bên trái ông ấy có 3 vết sẹo kéo dài từ mí mắt xuống gò má.

 

"Cái này à?"

 

"Luffy cũng có vết sẹo bên má trái... Cái thằng ngốc đó, nghe đâu vì hâm mộ ông và muốn gia nhập băng hải tặc nên nó mới tự làm tổn thương mình để chứng minh cho ông thấy lòng can đảm của nó. Còn của ông... nhìn kiểu gì cũng biết đó là vết thương trong chiến trận. Rốt cuộc là kẻ nào...?"

 

Kẻ nào đã gây ra vết thương hiểm hóc đó cho Shanks "Tóc Đỏ", người được mệnh danh là Tứ Hoàng.

 

Shanks vuốt 3 ngón tay lên vết sẹo.

 

"Nó là..."

 

"Tên đó hẳn phải khủng lắm mới để lại được mấy vết sẹo đó cho ông"

 

Nhắc đến các câu chuyện về trận chiến của Shansk "Tóc Đỏ" thì người ta sẽ nghĩ ngay đến cuộc đọ kiếm của ông với kiếm sĩ mạnh nhất thế giới Mihawk. Nhưng nếu đây là vết thương do kiếm chém thì trông không tự nhiên lắm. Ba vết sẹo ấy giống bị cào bởi móng vuốt hơn.

 

"Chuyện này xảy ra trước khi ta mất một cánh tay ở East Blue"

 

"Thủ lĩnh...?"

 

Có vẻ như Shanks rất hiếm khi nói về vết sẹo này. Các thành viên cốt cán đều đưa mắt về phía thuyền trưởng của họ.

 

"Kẻ đã gây ra nó... là băng hải tặc Râu Trắng"

 

"...! Là Râu Trắng làm?"

 

"Không, chỉ là một tên hải tặc quèn của ông ta thôi"

 

Hắn còn là cấp dưới, không phải đội trưởng.

 

"Chả nhẽ... ông đang hù tôi..."

 

"Cậu nghĩ ta chém gió cũng được"

 

Shanks đã bảo thế này, ông ấy rất ít khi nói thế vậy mà trái lại những lời của ông càng làm kích động Ace.

 

_Nếu lấy thủ cấp Râu Trắng, cậu không chỉ hạ bệ mỗi mình ông ta mà còn phải đánh bại toàn bộ gia đình ổng.

 

"Tên đó giờ thế nào?"

 

"Chả biết. Vết sẹo này tạm thời vẫn còn nhức nhối..."

 

Củi trong lửa trại nổ lên từng tiếng tanh tách.

 

Mọi người đều say bét nhè, rượu của tối nay cũng cạn sạch. Nghe Shanks thúc giục, thuộc hạ của ông liền tách ra mở một đường đi dẫn đến lối ra của hang động.

 

Bữa tiệc kết thúc.

 

Ace đã rõ thái độ đối địch của cậu với băng hải tặc Râu Trắng. Còn với Tứ Hoàng Shanks, một khi đã tôn trọng ông ấy thì sẽ không gặp nguy hiểm gì, nhưng mặt khác ông ấy không thể bảo trợ cho băng hải tặc Spade.

 

Biết đâu chừng ông ấy còn nhắn cho Râu Trắng mấy câu đại loại như "Có lẽ từ giờ tên hải tặc Portgas D.Ace sẽ mò tới chỗ ông, hắn không có quan hệ gì với băng Tóc Đỏ bọn tôi hết" chẳng hạn. Đấy cũng là phép tắc làm ăn cả thôi.

 

Xung đột giữa Tứ Hoàng sẽ là sự kiện lớn gây chấn động thế giới. Mầm mống gây ra nó phải bị diệt trừ từ trong trứng.

 

Dẫu Ace đã nhận "chút ơn nghĩa nho nhỏ" đi nữa thì sẽ càng phải phép hơn nếu cậu rời đi mà không gây chiến trong lãnh hải của Tóc Đỏ. Nếu nuốt lời thì khi cậu đặt một chân vào lãnh hải của Râu Trắng... một cơn mưa máu sẽ trút xuống ngay tức thì.

 

*

 

Tàu "Piece of Spadille" rời khỏi Đảo Mùa Đông sau khi được Tóc Đỏ tiễn chân.

 

"_Tôi đã cảm nhận được haki của cậu ta... từ khi cậu ta còn ở ngoài khơi rồi. Cậu ta giống hệt một ngọn lửa vậy"

 

"Đấy là lý do mà tuyết trên Đảo Mùa Đông tan ra. ...Khi cậu ta đi rồi thì bão tuyết lại kéo đến"

 

Benn Beckman dựng đứng cổ áo.

 

"Anh thấy sao?"

 

Shanks đưa mắt nhìn sang vị thuyền phó uyên bác.

 

"Hạ bệ Râu Trắng à. Đánh bại ông ta rồi làm gì nữa. Sẽ không có cảnh tượng đó đâu"

 

Benn Beckman bày tỏ cảm nghĩ của ông.

 

Kẻ thù của tôi là cả thế giới. Tôi sẽ hạ bệ Tứ Hoàng cũng như phá hủy trật tự của cái thế giới đứng đầu là Thiên Long Nhân này. Đấy là những gì Ace đã nói.

 

"...Cậu ta không giống hải tặc"

 

"Thằng nhóc đó khá lịch sự... nhưng khi cuộc nói chuyện bắt đầu... tôi lại thấy cậu ta ngây thơ hơn vẻ bề ngoài nhiều. Cậu ta giống một võ sĩ... hơn là hải tặc. Nếu muốn hủy diệt thế giới này thì cậu ta nên gia nhập quân cách mạng"

 

Không thích phiêu lưu cũng như Vua Hải Tặc, không truy bắt hải tặc như Thất Vũ Hải lại càng không phải anh hùng của nhân dân như hải quân. Đúng là cậu ấy nên gia nhập vào quân cách mạng, hay còn được gọi là phần tử khủng bố, lực lượng đang có âm mưu lật đổ chính quyền thế giới thì hơn.

 

"_Cậu ta tự thu hẹp chỗ đứng của mình. Cứ tiếp tục thế này thì cậu ta cùng lắm cũng chỉ là thuyền trưởng của một con tàu không hơn không kém"

 

Benn Beckman không phát hiện được khí chất nào từ thiếu niên tên Ace.

 

Lửa sẽ bùng lên khi có củi.

 

Nhưng chỉ chừng ấy thôi thì chưa đủ để nó bốc cháy. Nổi lửa lên ở nơi không có lửa, đốt cháy rừng núi, thiêu đốt xung quanh, kiểu gì những vụ cháy đó chả được giải quyết. Còn Ace thì sao, sau này cậu ấy sẽ thế nào?

 

"Tôi sinh ra ở South Blue"

 

Baterilla... Shanks trầm tư trước tên hòn đảo.

 

"Cậu tò mò sao?"

 

"..."

 

"Vì bảo là tân binh đã từ chối lời mời gia nhập Thất Vũ Hải nên tôi cứ tưởng thế nào... ai dè nhầm to... Mấy tên ăn trái Logia cứ tự cho mình là vô địch"

 

Benn Beckman thở dài.

 

"Tuy vậy cậu ta vẫn được đề cử vào Thất Vũ Hải"

 

Chính phủ thế giới, Ngũ Lão Tinh và Sengoku đã trông thấy tiềm năng của Ace.

 

"Không hiểu nỗi... cậu ta có xứng danh Thất Vũ Hải đâu... hệ Logia cùng lắm cũng '100 triệu' là cùng... Thế mà tiền truy nã hiện giờ của Portgas D. Ace lại là..."+

 

Kết quả cho việc gạt phắt lời mời gia nhập Thất Vũ Hải và làm Ngũ Lão Tinh mất mặt ấy là tiền truy nã của Ace tăng vọt.

 

Có lẽ là do chính quyền đánh giá cao độ mức nguy hiểm của cậu ấy, mà kể cả thế đi nữa thì mức truy nã đó vẫn quá cao.

 

Có ẩn khuất gì khác nên chính phủ thế giới mới quyết tâm lôi kéo Ace vào vị trí Thất Vũ Hải chăng...?

 

"'Ngày tôi cất tiếng khóc chào đời, ông ta đã bị xử tử'"

 

"Hm?"

 

"Cậu ta quan tâm đến chuyện của thuyền trưởng Roger lắm chứ... cậu ta... cuối cùng, đã gọi ngài ấy là Gol D.Roger"

 

Lũ trẻ ngày nay hiếm có đứa nào biết đến tên thật của ngài ấy lắm. Shanks mỉm cười.

 

Nụ cười ấy có chút khác biệt với nụ cười trầm mặc thường thấy ở ông. Benn Beckman có cảm giác như lâu lắm rồi ông mới nhìn thấy thuyền trưởng mình nở nụ cười chân thành đến vậy.