Tình Cảm Ta Dành Cho Nhau

Chương 8: Người Quen Của Kẹo Sữa



"Anh, giá đỡ điện thoại đâu rồi?" trong con hẻm ít người qua lại, Chu Giai Giai bỏ chiếc ba lô trên lưng rồi ngồi xổm xuống mở khoá ba lô.

"Em có bị đần không thế? Livestream ở ngoài mà em đòi giá đỡ làm gì?" Chu Phàm khoanh tay đứng dựa tường nhìn về phía cô như nhìn đứa thiểu năng.

"A! Vậy sao, em quên mất." cô ngẩng đầu nhìn về phía anh cười xoà.

"Em đừng có lấy cớ, mọi lần chúng ta toàn dùng gậy selfi thôi." ánh mắt cậu như nói em bịa tiếp đi, bịa tiếp cho sự ngu ngốc của em đi.

"Này. Ánh mắt đó của anh là sao hả?" cô phồng má giơ tay chỉ cậu.

Bép.

"Bỏ cái tay xuống." cậu đập mu bàn tay đang chỉa vào mình của cô.

"Au đau đau, anh phải biết thương hoa tiếc ngọc chứ." cô xoa xoa tay mình.

"Anh cũng là hoa, là ngọc đấy. Nên anh thương tiếc chính mình là đủ rồi." cậu nhếch miệng cười.

"Nhanh lên. Em làm tốn thời gian quá đấy." cậu ngồi xuống bên cạnh cô lục ba lô.

"Đây rồi!" cô tìm thấy cây gậy selfi ở đáy ba lô.

"Mở lên đi." cậu kéo khoá ba lô xong đeo lên vai.

"Được." cô gật đầu gắn điện thoại vào gậy xong bật giao diện livestream.

.......

"Xin chào mọi người. Lâu rồi mới gặp lại, mình nhớ mọi người lắm đấy, mọi người có nhớ hai anh em mình không?" Chu Giai Giai hướng điện thoại cười vẫy tay.

Bạch Liên Hoa: [Chào Chu Chu, tui cũng nhớ hai người lắm đó~~]

Em bé của Chu Phàm: [Có nhớ, nghe hai người sẽ livestream em đã mất ngủ đấy. Híc..]

Tôi yêu Chu Chu: [A a a a.. cuối cùng Chu Chu của tôi cũng livestream rồi. Xin chào hai thiên thần của tôi.]

Tiểu Bạch Kiểm: [Hai người kia, hai người có biết mình phạm tội gì không? Tôi sẽ kiện hai người vì đã đánh cắp trái tim tôi.]



Bé thỏ biết cắn người: [Thím trên tưởng chỉ mỗi thím thôi à? Tôi nữa nè, cho tôi một chỗ trên xe thím với.]

Chồng Chu Chu: [Mấy người có thấy không? Chu Chu càng ngày càng đẹp đấy~~]

Mị Chỉ Cần Giai Giai: [A~~ Giai Giai đến đây, tôi cho em kẹo.]

Vợ Thất Lạc Của Chu Phàm: [Hai người bật live chậm 7 giây rồi có biết không.]

........

Chỉ trong phút chốc mà kênh livestream của hai người đã có rất nhiều người vô xem. Càng ngày càng đông, mấy đại fan thì thi nhau ném quà.

"Buổi livestream hôm nay bọn mình chỉ dùng để thông báo cho mọi người biết là bọn mình đang ở Tự Do thôi. Mọi người ghen tị không? Bọn mình đang ở thành phố ẩm thực đấy." cô che miệng cười.

Sau khi nói chuyện một lúc.

"Sao ai cũng hỏi anh mình đâu thế? Mọi người ghét bỏ tui đúng không." cô trợn mắt nhìn bình luận toàn hỏi anh trai mình.

"Đây đây, để tôi cầm điện thoại cho anh tôi xuất hiện, cho mấy người vừa lòng luôn. Đừng có ai an ủi tôi, ừ, tôi giận thật rồi." cô lấy gậy dùng để livestream từ tay cậu.

"Xin chào mọi người, lâu rồi không gặp." cậu vẫy tay với điện thoại.

"Tại sao dùng gậy livestream mà chỉ có một người xuất hiện? Tại sao hả.. do tôi thích thôi." nhìn bình luận cậu mỉm cười trả lời.

"Tóc tôi dài rồi á? Đúng thế thật này, tôi định nuôi tóc dài để cột lên nên sẽ không cắt đâu." cậu cầm một nhúm tóc trên đầu vân vê.

"Được rồi. Không chào hỏi nữa, để tôi đưa mọi người đi thăm quan nơi này. Nhiều món ăn lắm, cho mấy người thèm chết chơi." cậu cười, nhìn cứ như là ác ma đội lốt thiên thần vậy.

Ra chỗ khuất điện thoại không thể thấy, cậu đi lại phía cô.

"Đưa đây anh cầm." cậu đưa tay về phía cô.

"Anh mới xuất hiện có mấy phút đâu." cô bĩu môi, ngoan ngoãn giao ra.

"Phải tương tác, phiền lắm." cậu phun ra mấy chữ này rồi cầm lấy gậy selfi đi sau cô.



...........

Bước ra khỏi con hẻm, hai người theo những nơi đông khách mà vào mua khiến cho dân mạng ở trong kênh phải gào thét vì nhìn đồ ăn mà thèm.

Khi kết thúc buổi live thì trời cũng đã chập tối.

"Hôm nay đến đây thôi nhé? Bọn mình đi khắp nơi nên mệt rồi." Chu Giai Giai phe phẩy cái quạt vải vừa mua được trên đường.

"Ai bảo tại tôi đi lạc á? Mọi người không biết ở đây đông lắm sao? Thế cả buổi chiều mọi người xem cái gì thế hả?" cô không tin nhìn bình luận.

"Lúc em đi lạc trên đường rất, chỗ đấy khá ít người." Chu Phàm nói ra lời trong lòng của mọi người.

"Định để cho mấy người nhìn tôi thêm tí nữa nhưng mọi người đã thế thì không thêm thắt gì hết. Đã làm tôi tức rồi còn muốn nhìn ngắm vẽ đẹp này của tôi hả? Không có chuyện tốt thế đâu!" cô ngượng đỏ mặt giậm chân bỏ đi.

"Mọi người đừng để ý nó. Nó vô lí lắm, giờ đang xấu hổ mà còn cứng miệng." cậu nhìn cô bỏ đi rồi nói.

"Thế hôm nay đến đây thôi, hẹn gặp lại một ngày không xa. Bye bye." cậu vẫy tay nói với dân mạng.

Hoàng Hậu Của Chu Chu: [Bye bye chồng yêu~~]

Tiểu Bạch Kiểm: [Hẹn gặp lại~~]

Chồng Bạn Đến Đây: [Nhớ quay lại nhanh nhé, đừng có lười nữa. Tui khóc đấy.]

............

Ngay lúc Chu Phàm đang định tắt thì lại có một ID tặng quà cho cậu.

Người Quen Của Kẹo Sữa: [Nhớ giữ gìn sức khoẻ <⁠(⁠ ̄⁠︶⁠ ̄⁠)⁠>.] *x10 phần quà đặc biệt.*

Hiệu ứng tím nổi bật kéo sau cái dòng chữ x10.

Ngón tay đang định tắt của cậu khựng lại.

"Cảm ơn Người Quen Của Kẹo Sữa đã tặng quà nhé." cậu mỉm cười.

'Không biết ai rảnh thế? Sắp tắt live còn tặng quà đắt tiền.' sau khi tắt điện thoại cậu nghĩ.