2 tháng sau :Seoul Hàn Quốc . Quyền lực nhà họ Park đã đổi chủ
Gia tộc danh giá đang chờ đợi sự xuất hiện của người cháu bị ruồng bỏ Park Ji-Hoon. là con của tình nhân và con trưởng gia tộc.
Tiếng tranh cải trong căn phòng , bỗng chốc im bặt, tuy con trưởng mất, quyền lực đổi chủ, nhưng có 1 người vẩn giữ vị trí cao nhất, bà Kim Chung-Cha 72 tuổi bà nội park Ji-Hoon và Park In-Na, phòng khách đang ồn ào bỗng chốc im lặng như tờ. Tất cả đều cuối chào quyền lực ấy.
_Chào phu nhân Kim !
Luật sư đứng lên cuối chào
_Con trai mất ! Chính thất không con, mọi quyền lực và tài sản đều phải để lại cho 2 cháu trai và cháu gái con của vợ lẻ , cớ chi các cô cậu lại tranh giành, ta còn chưa chết mà loạn hết rồi sao !
Khuôn mặt bà có sức nặng kinh hồn, chỉ 1 câu nói tất cả đều im lặng.
Cô con dâu chính thất tối sầm mặt lại suy nghĩ
_Mẹ đừng có mà lấy thù riêng trả thù ở đây ! dù chồng con không để lại di chúc thì ít ra vợ cả như con cũng phải hưởng 1 ít chứ !, mẹ của 2 đứa đó chết rồi, không cưới xin, chúng không chừng là bọn con hoang thôi !
Chính thất Yoon Ha-jin, khuôn mặt không hài lòng, tức giận hiện rõ trên khuôn mặt, hết lớn, điên cuồng chỉ tay vào lòng ngực.
Bà nội mặt không chút biến sắc, thái độ độc đoán, đi đến ghế và nhẹ nhàng ngồi xuống
_Nếu không cô không dùng thủ đoạn bẩn thiểu để leo lên, thì vị trí chính thất, chưa chắt là của cô, nhưng may trời cao xem như có mắt, không cho cô 1 bụng con nào. mà cô mà dám ở đây lên giọng tranh đoạt tài sản, đừng tưởng cô định ôm của chạy trốn cùng người tình mà ta không biết, bà già này còn minh mẫn lắm !
Dức lời, thư kí của bà nội mang ra hàng trăm tấm hình của cô con dâu cùng tình nhân, và các tinh nhắn, đặt lên bàn
_Ở đâu ?.... Ở .... đâu.... ?
Cô con dâu Ha-Jin bắt đầu rung rẫy, miệng lấp bấp không nói nên lời, khuôn mặt chuyển sang không còn chút máu.
Bà nội nhìn sang luật sư, cười khẩy, tay tự rót trà đưa lên miệng uống 1 cách nhã nhặn toát lên vẻ quý phái
_Cô còn mặt dầy mời cả luật sư cơ đấy !
Sau đó bà ra lệnh tiễn anh luật sư về, căn phòng to trống nay còn trống hơn, toát lên vẻ ngộp thở khó tả
_Cô dọn đi được rồi đó, bôi nhoạ gia tộc này thế là đủ rồi, gia đình này không có loại con dâu như cô !
Nói xong thư kí ra hiệu cho vệ sĩ vào và kéo cô con dâu Yoon ra ngoài mặt cô ta gào thét
Mặt bà Kim lặng đi , nghiên đầu nhìn ra vườn hồng đỏ ngoài cửa sổ và lẩm bẩm
_Con trai !... chắt có lẽ giờ này.... con đã gặp được thanh xuân của mình rồi đúng chứ !
Bá nói xong lẳng lặng lao đi giọt nước mắt lăng dài trên má
Ở 1 tổ chức xã hội nào nó len lách bí mật ở thành phố Seoul tiếng súng đạn xả ra liên tục, cùng những tiếng la hét.
_Ngài Park có nên giết nó luôn không ạ !
Vẻ mặt nghênh ngang, lấy trong túi điếu xì gà châm lửa, hút 1 hơi rồi hà ra ngay cái mặt bầm dập của bọn bị đánh
_Không đâu ! hãy đánh nó cho đến khi nói ra hết, là ai sai nó giết Park Ji-Hoon này, rồi giết nó luôn cũng không muộn !
Giọng điệu nghênh ngang, nhưng lại toát ra vẻ cao quý , giọng trầm đến mức toát ra vẻ đáng sợ.
Ji-Hoon 1 tay cầm điếu xì gà, 1 tay nắm lấy tóc tên sát thủ non đang quỳ dưới mặt đất.
_Đừng căng thẳng, tao chỉ mới nói thế thôi, mà chân mày không kiểm soát được rồi, có cần tao kiêu người tháo ra ráp cái mới vào cho mày không !
Nói xong Ji-Hoon gim điếu xì gà vào má tên sát thủ, tiếng la hét vang rộng nơi hẻm khuất.
_Ngài Park ngài có điện thoại của cô In-Na !
Trợ lí (đàn em) đi đến đưa điện thoại cho Ji-Hoon
1 giọng thanh thoát của cô gái tuổi đội mươi vang lên, Ji-Hoon đưa tay ra hiệu giữa mồm, và sử lí tên sát thủ non
_Anh nghe !
Giọng nhẹ nhàng đối với In-Na
_Hôm nay anh có về nội không ?, bà nói có chuyện gì rất quan trộng với chúng ta !
Giọng đệu hối hả, nhưng xen lẫn đáng yêu của cô gái tuổi đôi mươi
_Không biết ! Mai anh lại sang Việt tìm 1 người, 1 người rất giống với người đó !.....
Giọng lạc hẵng đi, đường nét buồn tuổi hiện trên khuôn mặt người đàn ông ấy.