Người chủ trì trợn mắt há hốc mồm mà nhìn phòng phát sóng trực tiếp bạo trướng số người xem, nghe được đạo diễn trong tai nghe thúc giục mới vội vàng hoàn hồn.
Cô nhìn về phía Lộc Phương, mỉm cười nói: "Vừa rồi đã xảy ra một ít ngoài ý muốn gián đoạn quá trình quay, kế tiếp mời Tiểu Lộc tiếp tục tự giới thiệu nào."
Lộc Phương tươi cười điềm mỹ, thanh thúy nói: "Chào mọi người nha! Tui là Tiểu Lộc của mọi người nha."
Người chủ trì cười dò hỏi: "Không biết Tiểu Lộc trước khi đến đây có tìm hiểu những khách mời ở hôm nay hay không?"
Lộc Phương: "Đương nhiên là có rồi, từ lúc quyết định muốn tới đây, em cũng đã bắt đầu làm bài tập rồi nga."
Người chủ trì: "Vậy không biết Tiểu Lộc thích loại hình như thế nào đây?"
Lộc Phương thẹn thùng mà nhìn vào mũi chân mình, thanh âm nhỏ đi không ít: "Thích diện mạo tuấn mỹ, kí chất như anh trai nhà người ta. Còn có...ừm, sự nghiệp thành công, thiên phú cùng nỗ lực đều tốt đi? Em sẽ muốn theo đuổi anh ấy, cùng anh ấy đứng chung một chỗ."
Lâm An Thời nghe được cảm thấy chán nản một lúc, hận sắt không thành thép: bé Lộc à, sao em không nói rõ ra là Tạ Tấn luôn đi?
Cậu tự cho là ẩn nấp rất kĩ mà liếc hướng bên cạnh nhìn "Lâm An Thời", liền thấy đối phương cũng nhìn chằm chằm cậu, như là biết cậu suy nghĩ cái gì, khóe môi câu lấy một nụ cười như không cười.
...... Cười cái gì mà cười, tủ lạnh mà anh cũng có thể diễn sao. Lâm An Thời mắt trợn trắng, thập phần khinh thường mà hướng Tạ Tấn hừ một tiếng.
Một tiếng này hừ tuy nhẹ nhưng lại bị thu hết vào micro, tất cả mọi người ở đây nháy mắt yên tĩnh lại, sau đó đồng thời nhìn phía Lâm An Thời.
Lâm An Thời:......
Cậu hiện tại dọn tới Sao Hỏa sống còn kịp không?
Mọi người trên mặt không biểu hiện nhưng trong lòng lại đều nổ tung rồi.
Tuy rằng nghe nói qua Tạ Tấn đã công khai cự tuyệt cô gái này, nhưng không nghĩ tới a, lại không thích cô ấy đến như vậy? Còn đang phát sóng trực tiếp đó lại ngay tại chỗ phá đám?! Tiết mục này sợ là tương lai trong một đoạn thời gian rất dài nội bộ đều bình an không được đi.
Lộc Phương cũng không nghĩ tới, "Tạ Tấn" sẽ không cho cô mặt mũi như vậy. Thân mình cô run rẩy, thiếu chút nữa đứng không vững.
Lâm An Thời:...... Không phải bé Lộc à, em phải nghe anh giải thích.
【 không phải chứ, Tạ Tấn là hòa thượng sao? Đối với tiểu mỹ nữ si tâm như vậy cũng có thể nhẫn tâm như vậy? 】
【 bản thân anh ta lớn lên còn giống nữ, không chừng là không thích con gái đi? 】
【 bớt bịa đặt đi, ** mày mới giống đàn bà, ghen ghét mặt của anh Tấn hả? 】
【 mấy người thì biết cái gì, cự tuyệt đến dứt khoát lưu loát mới là người tốt, tra nam trước nay đều là câu cá! 】
【 chị ơi! Không hổ là chị của em! Chị là chị duy nhất của em!! Thật khí phách, hừ rất hay! 】
【 có điều tui cũng cảm thấy có điểm quá mức...... Dù sao cũng là phát sóng trực tiếp mà. 】
Lâm An Thời nào nghĩ tới sẽ biến khéo thành vụng như vậy, nhìn bộ dáng nhu nhược đáng thương của Lộc Phương, cậu cố ý dỗ dành vài câu, nhưng sợ hiện tại mang theo mặt Tạ Tấn sẽ làm cô gái nhỏ hiểu lầm càng nhiều, nhất thời khó khăn.
Do dự một chút, thời gian từng giây từng giây trôi đi, cho rằng cậu sẽ nói chút cái gì đó để giảng hòa người sôi nổi ngây ngẩn cả người, như thế nào, thật cứ như vậy?
Lâm An Thời khổ mà không nói nên lời, ở trong ánh mắt của mọi người chung quanh, cậu chỉ có thể căng da đầu đứng lên, tận khả năng "Hòa ái" mà ân cần dạy bảo nói: "Lộc Phương, nghe anh một câu. Tạ Tấn là một con chó, không cần......" Không cần yêu chó đâu nha!
Người chủ trì:?
Khách mời:?
Linh hồn Tạ Tấn: Mỉm cười.
Lâm An Thời một lời đã ra, làn đạn phòng phát sóng trực tiếp lại là một đợt dấu chấm hỏi.
【??? 】
【 Tạ Tấn có ý tứ gì, vũ nhục người khác sao? Lộc Phương nói như thế nào cũng là con gái mà, không thích thì không thích,âm dương quái khí như vậy làm gì?? 】
【...... Tui đi đây, anh tui hôm nay thực dữ nha a! 】
【 không cần thiết như vậy tự hắc* chị như vậy đâu! Chị mới không phải chó đâu mà!! 】
*Bôi đen, làm xấu mặt mình.
【fan Lộc mau cút đi, không thấy anh trai tui phiền đến muốn chết sao? Còn dám đăng nữa? Còn dám đăng nữa sao? 】
Hiện trường trở nên lúng túng lên, người chủ trì ho khan một tiếng: "Tiểu Lốc trước ngồi xuống nghỉ ngơi đi, đứng rất lâu, mệt mỏi rồi đi?" Sau đó chuyển hướng về Lâm An Thời, miễn cưỡng treo lên tươi cười: "Tạ tiên sinh cũng tự giới thiệu mình đi?"
Lâm An Thời chán nản, tâm tình tốt tan thành mây khói, cậu đi lên phía trước, mặt vô biểu tình nhìn về phía màn ảnh: "Chào mọi người, tôi là Tạ Tấn."
Người chủ trì trừng mắt: Cứ như vậy thôi hả?
Lâm An Thời cũng trừng mắt: Bằng không thì sao?
Người chủ trì: "...... Nghe nói Tạ tiên sinh luôn bận rộn công việc, có thể tưởng tượng đến phi thường vất vả."
Lâm An Thời: "Cũng không tệ."
Người chủ trì: "Tạ tiên sinh có cảm thấy, một đường đi đến hiện giờ, nếu để ngài tự đánh giá bản thân, ngài cảm thấy chính mình hiện tại trở thành người như thế nào? Có hay không đạt được mục tiêu của chính mình? Về sau có mục tiêu mới gì không?"
Nhìn thì có vẻ là vấn đề mù mịt, trong lòng Lâm An Thời lại như gương sáng. Yêu đương, cũng không phải chỉ là thân cận nhau, hỏi cái này có chút không lý tưởng nhân sinh linh tinh.
(Tui hiểu đoạn này tui chết liền á, nên dịch đại nha.)
Bất quá, Tạ Tấn là cái dạng người gì chứ......
Cậu treo lên nụ cười thường mại, đoan trang hào phóng nói: "Đã đạt được mong muốn, thậm chí vượt qua mong muốn đi, chính là tính cách có lẽ không tốt lắm, thực xin lỗi các bạn fans......"
Lâm An Thời châm chước dùng từ, đôi mắt liếc về phía hướng Tạ Tấn, liền thấy Tạ Tấn cười tủm tỉm nghe cậu lên tiếng, trên mặt chói lọi viết "Cậu tiếp tục tui đang nghe", Lâm An Thời nhướng mi, trong lòng lời nói buột miệng thốt ra: "—— đồ con chó! Trong tương lai... Hy vọng có một ngày có thể nếm thử một chút cảm giác lõa thể mà chạy."
Lâm An Thời:......
Lâm An Thời: Thực xin lỗi, tui biết tui phản hắc không được là bản thân tui sai rồi, cứu tui cứu tui.
【......】
【?? 】
【..................?!?.!.,,? 】
【 Anh à anh đang nói cái gì vậy a?! 】
【 trích lời đóa hoa cao lãnh bùng nổ: Tui muốn lõa thể 23333】
【 cười chết tui, fan Tấn khóc mất đi thôi. 】
Lâm An Thời ngón chân moi mặt đất, hiện trường hoàn toàn an tĩnh, làn đạn nước sôi một mảnh.
Lúc này, đột nhiên có người nở nụ cười.
Lâm An Thời đột nhiên quay đầu, là Tạ Tấn.
Tạ Tấn mang thân xác cậu một tay để ở bên môi, văn nhã lại kiềm chế mà cười, khóe mắt đều là bị nhiễm ý cười.
Nhận thấy được mọi người đều nhìn lại đây, khóe môi anh hơi nhếch: "Xin lỗi, tôi chỉ là cảm thấy rất thú vị —— nếu cậu ấy thật sự quyết định lõa thể chạy."
Anh ngừng nói chuyển hướng sang Lâm An Thời, đôi mắt tẩm ý cười, thong thả ung dung nói: "Nếu ngày nào đó quyết định làm thật, nhớ liên hệ với tôi, tôi đem mang theo đồng chí cảnh sát cùng đi trước, vì mọi người triển khai một hồi giáo dục xã hội văn minh, cảm ơn Tạ tiên sinh vì phổ biến phương pháp hoạt động mà cống hiến chính mình."
"Tạ tiên sinh" ba chữ trong miệng anh theo như mặt chữ khác cùng ngữ khí không bất đồng, nhưng nghe vào tai Lâm An Thời lại như là khiêu khích. Lâm An Thời mày nhăn lại, Tạ Tấn lại như không chú ý đến điều đó, chỉ mỉm cười nhìn cậu.
Xấu hổ trường hợp bị đánh vỡ, có nam khách mời cũng hùa theo: "Vậy cũng nhớ gọi tui theo nha, tui cũng có thể gia nhập đội lõa thể, vì xã hội cống hiến một phần lực."
Giữa sân khấu tiếng cười vang lên, MC cũng thuận thế nhìn về phía Tạ Tấn, ném qua câu chuyện: "Vậy Lâm tiên sinh cảm thấy chính mình là kiểu người như thế nào? Có hay không đạt được mong muốn rồi?"
Tạ Tấn tầm mắt từ trên người Lâm An Thời đảo qua, cười nói: "Hẳn là đạt được rồi đi, rất giống như mèo —— ừm, mèo nam bắc*?"
*Ở chỗ này thụ nói là cẩu đồ vật trong tiếng trung là đồ vật đồng âm với đông tây, nên công cũng chơi chữ nói là miêu nam bắc.
Hiện trường mọi người cũng đều cười.
Lâm An Thời nắm chặt tay:...... Đồ chó, tận dụng mọi khoảnh khắc để chế giễu cha anh.
【 oa, vừa rồi không để ý đến anh trai này, không nghĩ tới ra tay cứu hiện trường thuần thục ghê! 】
【 đi điều tra rồi, vị này hình như đóng qua rất nhiều phim truyền hình, nhưng hình như chưa nghe ai nói qua. 】
【 tính cách thật tốt quá đi? Cảm ơn anh trai nhỏ giúp chị tui giảng hòa! 】
【 miêu nam bắc cẩu đồ vật, lạy luôn đó hhhh】
【 đ*, không được kéo lang 】
【 anh trai này lớn lên nhìn cũng không tệ, nhưng mà sao không nổi nhỉ? 】
【 các người nhất định chưa từng nghe qua người sản xuất phim nát rồi, 2333 fan Lâm cười mà không nói 】
Sự cố moi xuyên sàn nhà phát sóng trực tiếp cứ như vậy ở trong trò đùa biến mất, MC cảm động đến rơi nước mắt.
Tổ tiết mục cũng hai mặt nhìn nhau, vốn tưởng rằng "Tạ Tấn" sẽ rất khó hòa hợp, không ngờ khó hòa hợp là như vậy!
Vài vị khách mời tự giới thiệu xem như qua một vòng, MC thở dài nhẹ nhõm một hơi, tiếp tục đẩy lưu trình: "Mọi người đều biết, Lựa chọn tình yêu là một chương trình tình yêu, cho nên ở đây, tôi sẽ giới thiệu đại khái cho mọi người tiết mục chương trình trước nhé......"
Tạ Tấn trước đó vì Lâm An Thời giải vây lúc sau liền không có lên tiếng nữa, thậm chí nhìn cũng không nhìn Lâm An Thời một cái, chỉ là hơi rũ đầu bộ dáng trầm tư.
Lâm An Thời ở trong lòng đem xem thường lên trời cao: Hù người cái gì chứ—— nhìn qua thì thâm trầm, trên thực tế chẳng qua là đang làm việc riêng, phỏng chừng là suy nghĩ buổi tối ăn cái gì đi.
Nhưng mà cậu chịu đủ giáo huấn rồi, tuy rằng trong lòng cùng Tạ Tấn đấu mười tám hiệp, lại không có phát ra bất cứ âm thanh gì.
MC nói cũng gần như kết thúc lời nói: "...... Ngày mai liền bắt đầu chính thức thu, đêm mai cũng sẽ mở phòng phát sóng trực tiếp riêng, người xem có thể theo dõi phát sóng nha.
Như vậy tiếp theo đây, như vậy mời các vị khách mời tại đây kết thúc phát sóng trực tiếp, nói một chút nguyên nhân cùng mục tiêu chính mình tham dự tiết mục lần này đi! Bắt đầu từ nữ khách mời đi?"
Khách mời ngồi ở bên ngoài gần nhất Hạ Vi tiếp nhận microphone, có chút thẹn thùng mà cười cười: " Năm nay tôi đã sắp ba mươi, còn chưa có yêu đương bao giờ, cho nên tới đây tham gia tiết mục này, hy vọng có thể ở trong tiết mục có được một đạo tình yêu ngọt ngào."
Mọi người cười vì cô vỗ tay.
Ngồi gần Hạ Vi ngồi chính là tiểu hoa giống như Lâm An Thời, Tôn Nhan Nhan. Cô tiếp nhận microphone, không chút nào ngượng ngùng: "Nguyên nhân cùng mục đích đều rất đơn giản, mang bạn trai trở về ăn tết."
Bầu không khí trong khách mời dần dần khoan khoái linh hoạt lên.
Lộc Phương giương mắt nhìn Lâm An Thời một cái, rũ xuống mắt nhỏ giọng nói: "Là bởi vì...... Muốn thử nghiệm các chương trình giải trí khác nhau, mục tiêu là...... Cảm nhận được yêu thương."
Lâm An Thời né tránh tầm mắt, giả chết.
Cuối cùng một vị nữ khách mời Hoa Nguyệt là một ngôi sao trên nền tảng video ngắn, có hơn chục triệu fans. Cô cũng thoải mái hào phóng cười, còn hướng nam khách mời quăng mị nhãn: "Các fan muốn mình mang một nam cộng sự về đó."
Các khách mời ha ha cười rộ lên, bên cạnh Hoa Nguyệt là nam khách mời Điền Phong tự giác tiếp nhận câu chuyện: "Tôi cùng chị Nguyệt giống nhau là, cả hai đều xinh đẹp, cũng là bị fans bắt tới, muốn tôi mang nữ cộng sự trở về mau màn tình lữ ngắn."
Anh ta cũng là vừa rồi cùng nói muốn gia nhập nhóm người lõa thể chạy, lúc này mấy người trêu đùa vài câu, microphone lại đưa đến cho một người.
Tiếp theo vị nam khách mời gọi là Tần Việt, tuổi không lớn, nhìn là biết thành niên không lâu, cũng là một tiểu idol. Cậu ta tiếp nhận microphone, có vài phần ngượng ngùng: "Người đại diện nói em là thần tượng, không được thật sự yêu đương, em là...... Em là tới thể nghiệm một chút."
Hiện trường yên tĩnh.
Lâm An Thời: Mẹ kiếp, tiểu tử này khờ thật hay giả ngốc thế?
Không cho yêu đương nhiều, tới chỗ này có mấy người là thật sự vì yêu đương chứ, đều là lăng xê buôn bán thôi, chính là nhóc như vậy thẳng lăng lăng nói ra cái này?
Microphone đưa đến Lâm An Thời, cậu ngẩng đầu, đối màn ảnh háy mắt: "...... Chị Uông nói, cho tôi nghỉ ngơi, cho nên tôi tới chỗ này thể nghiệm một chút, thuận tiện cho các fan một ítcảm giác khác nhau."
Ngũ quan Tạ Tấn không thể nghi ngờ là tinh xảo, có vài phần nam nữ bất phân. Nhưng bởi vì anh ngày thường trầm ổn có độ, rất ít biểu tình khoa trương, hơn nữa nhất cử nhất động thong dong, cho nên vẫn luôn đều có vẻ có vài phần nhạt nhẽo, mang theo núi cao tuyết thánh thót. Hiện giờ gương mặt này từ Lâm An Thời sử dụng, ngũ quan không duyên cớ sinh động mấy phần, gãi đúng chỗ ngứa minh diễm lên, trong lúc nhất thời làm người không rời được mắt.
Lúc trước xấu hổ cùng trường hợp lật xe nháy mắt bị bóc qua, làn đạn điên cuồng lướt qua mặt Tạ Tấn.
【 má ui, má ui má ui, nháy mắt, anh tui khi nào sẽ làm cái này? 】
【 anh Tấn anh tại sao anh lại dùng mặt mình giết người hả!! Túi máu, túi máu của tui đâu! 】
【 tui nói Tấn là đại mỹ nữ không ai phản bác đi?? 】
【sos, cảm giác Tạ Tấn hôm nay không giống bình thường, nhưng ngoài ý muốn có chút xúc động......】
【cảm giác không giốnng, là chỉ đóa hoa cao lãnh muốn bắt đầu lây dính quê mùa sao ww】
Lâm An Thời đắc ý cực kỳ. Cậu chỉ nói đến thể nghiệm, đến nỗi thể nghiệm cái gì, là chương trình vẫn là yêu đương thì lại không nói ra. Thế nào, anh nói chuyện nghệ thuật chứ, rất tốt đi? Lâm An Thời nhướng mày, nhìn về phía Tạ Tấn.
Tạ Tấn phớt lờ khiêu khích không thèm để ý, bình tĩnh mà vươn tay.
Lâm An Thời ẩn nấp mà trừng mắt nhìn anh một cái, cái mũi không phải cái mũi mắt không phải mắt* mà đem microphone đưa tới trong tay anh.
*Hiểu chít liền.
MC: "Như vậy Lâm tiên sinh là vì cái gì đến nơi này vậy?"