Trong một tháng này, người gửi bưu kiện cho tôi kia vẫn không có động tĩnh gì, hoạt động công ty cũng rất bình thường, ít nhiều thì cũng có vài khách hàng đã hợp tác lại cùng với công ty chúng tôi.
Chỉ là khi hỏi tại sao cuối năm ngoái lại đột ngột lại chuyển công ty hợp tác, thì tất cả khách hàng đều có vẻ lúng túng, không hẹn mà đều đưa ra đáp án không mấy rõ ràng.
Tối thiểu, thoạt nhìn xem như là gió êm sóng lặng.
“Hai ngày nữa ra ngoài chơi đi.” Sau khi cuộc hợp kết thúc, tôi kéo Hoàng Lỗi ở lại, bàn với cậu ta chuyện đi du lịch.
Hoàng Lỗi có vẻ rất kinh ngạc: “Tên cuồng công việc như cậu mà chủ động muốn đi chơi? Qui tắc tổng tài của cậu hết hạn sao?”
“Không có.” Tôi nhàm chán trả lời.
Tầm mắt Hoàng Lỗi quét từ trên xuống dưới người tôi, lập tức mập mờ cười rộ lên: ” Không phải là vì tiểu tình nhân cậu đang bao dưỡng đó chứ hả?”
Tôi không lên tiếng.
“Xong đời cậu rồi, tớ nói thật nhé, lúc trước thấy cậu cho người ta vào phòng làm việc của mình thì tớ biết tỏng là cậu gục rồi, nhưng thật là không nghĩ tới cậu lại thật lòng.” Hoàng Lỗi cười híp mắt nói: “Cũng may ba cậu không ở đây, nếu không mà như tính tình của bác ấy hả, không đánh gãy chân cậu mới là lạ.”
Tôi sẽ không nói là tháng đầu tiên khi tôi bắt đầu bao nuôi người mẫu tiên sinh thì ngày nào cũng đều mơ thấy ba tôi, không phải đuổi theo đánh thì cũng chính là đuổi theo tôi khóc, thật sự rất đáng sợ.”Có đi không?” Tôi lạnh lùng hỏi.
“Đi, đương nhiên đi, tớ cũng mang theo con gái yêu với con trai đi nữa. Cậu cũng đừng lo quá, bây giờ trong nhà cậu cũng chỉ còn mình cậu tự định đoạt mọi chuyện thôi, chỉ là cậu ở chung với người mẫu tiên sinh thôi mà, cậu chỉ cần không đốt nhà phóng hỏa làm chuyện trái pháp luật, thì anh em cũng không nói gì đâu.” Hoàng Lỗi chế nhạo tôi.
Thật sự rất khó mở miệng để nói đến bây giờ tôi còn chưa rõ được thân phận của người mẫu tiên sinh, còn có, rất có thể anh còn có mục đích khác.
Tôi trầm mặc trở lại văn phòng, mở ra tài liệu thám tử tư đưa tới trong tay:
Mục tiêu tìm kiếm là người sinh ra và lớn lên không phải ở Trung Quốc, năm 2004 tình cờ quen biết được nhà thiết kế Carey ở Pháp, sau đó gia nhập vào ngành người mẫu, mãi đến tận ba năm trước mới về nước phát triển, sau đó gần như phát triển sự nghiệp cố định trong nước.
Từ trước tới nay tôi không hề biết người mẫu tiên sinh là người ngoại quốc, anh nói tiếng Trung Quốc rất đặc lại chính tông, cũng biết viết, lại rất quen thuộc đối với văn hóa Trung Hoa, hơn nữa trừ chiều cao ra thì vẻ bề ngoài với ngũ quan đặc trưng như vậy không có điểm nào nhìn ra không phải là người Trung Quốc cả.
Trong lòng tôi rất phức tạp, gọi cô nàng thư ký bên ngoài tiến vào, đưa cho cô xem tài liệu, sắc mặt cô nàng liền trắng bệch.
“Tổng tổng tổng tổng… Tổng tài, có phải là ngài yêu anh ấy rồi không?” Cô nàng thư ký sững sờ chỉ điện thoại di động của tôi.
Tôi cau mày: “Cô không thích?”
Rõ ràng mấy tháng trước cô nàng còn khóc sướt mướt nhớ nhung người mẫu tiên sinh.
Cô nàng thư ký liều mạng gật đầu: “Đương nhiên là tôi có thích anh ấy rồi, tôi siêu siêu thích luôn ấy, thế nhưng cái yêu thích kia của tôi… nó không giống, đây là yêu thích đối với thần tượng, còn tôi muốn hỏi là… Tình cảm của ngài đối với anh ấy cuối cùng là gì?”
Người mẫu tiên sinh rất đẹp trai, nấu cơm cũng siêu ngon.
“Tôi cũng thích anh ấy.” Mặt tôi mặt không hề cảm xúc nghiêm túc trả lời.
Miệng cô nàng thư ký giật giật: ” Hình như tổng tài không hiểu ý tôi rồi… Ý của tôi là, ngài nghĩ kĩ lại một chút… Lúc trước tại sao ngài lại bao dưỡng người ta chứ? Là tình yêu sét đánh sao?”
Tôi thành thực trả lời: “Bởi vì tay nghề mát xa của anh ấy rất tốt, hơn nữa bao nuôi anh ấy cũng lời lắm.”
“Tay nghề mát xa?” Cô nàng thư ký vỗ lên bàn: ” Chì vì vậy mà bao nuôi anh ấy? Sao lại không giống trong tiểu thuyết tí nào vậy, không phải ngài vừa gặp anh ấy thì giống như tình yêu sét đánh sao?”
Tôi cẩn thận suy nghĩ một chút: ” Đúng thật là lúc mới gặp thì có thấy anh ấy rất đẹp trai.”
Cô nàng thư ký bày ra khuôn mặt khóc lóc: “Nếu như tôi cũng đưa cho ngài một người rất đẹp trai, tay nghề mát xa đặc biệt tốt còn miễn phí cùng đổi với Lý Thiệu Niên, ngài có đồng ý không?”
“Người ta biết nấu ăn không?” Tôi hỏi.
“Biết, hơn nữa còn có thể nấu giống như đầu bếp.” Cô nàng thư ký yếu ớt nói.
Tôi cảm thấy rất có lời.
“…”
Thế nhưng thật giống như cổ họng tôi có vấn đề vậy, không hề muốn nói ra lời như vậy.
Bỗng nhiên cô nàng thư ký nở nụ cười: “Tổng tài có phải ngài vấn muốn Lý Thiệu Niên đúng không?”
Tôi nghĩ tới nghĩ lui, ngẫm lại thì cái ôm của người mẫu tiên sinh rất ấm áp, còn có anh ấy cũng có thể làm việc nhà nấu ăn ngon, sẽ xem phim chung với tôi, lúc nào híp mắt lại cũng thấy soái hết, tự động quên đi vấn đề anh ta không thể khống chế cơn động dục cùng với tính cách khủng bố, chậm rãi gật gật đầu.
Cô nàng thư ký ngày càng vui vẻ: “Vậy là được rồi, tổng tài ngài yên tâm, cho dù Lý Thiệu Niên đến từ đâu tại sao lại đến, hai người nhất định sẽ HE cho xem, quá trình ra sao không quan trọng, ngài cứ tùy tiện trải nghiệm đi thôi.”