Tình Sắc Dụ Hoặc - Túy Phong Lưu

Chương 184: Lại bị th*o ngất xỉu lần nữa...



"A... Mặc thiếu... Ha, a... Chậm một chút! Ưm... A ha, a, a... Quá, quá nhanh! Ư..."

Tiếu Dao có chút chịu không nổi tốc độ như vậy, tiếng rên rỉ càng ngày càng lớn.

Còn may là đang làm tình ở trong nước, cảm giác đau đớn cũn không kéo dài.

Tình dục nhanh chóng liền trỗi dậy, Tiếu Dao dùng sức ôm cổ Tần Mặc sau đó lên đỉnh.

Trong khoảng thời gian rất dài, bên kia bể bơi đều truyền đến tiếng kêu dâm đãng của phụ nữ, ngẫu nhiên còn có tiếng rên trầm thấp của đàn ông.

Bên trong bể bơi, trên thang cuộn, thậm chí là cạnh lan can du thuyền, cơ bản đều lưu lại dâm thủy của Tiếu Dao.

Trận này cũng lăn lộn suốt hơn một giờ, du thuyền đậu bên cạnh cũng có thể cảm nhận được sóng nước dồn dập.

Tiếu Dao đã sớm kiệt sức dựa vào tay vịn, nhắm hai mắt lại cho đến khi hắn bắn dòng tinh dịch nóng hổi vào bên trong, hai người mới hừ nhẹ.

Sau đó, cô đã trực tiếp lăn ra ngủ.

Một giấc này Tiếu Dao ngủ đến khi đói bụng mới tỉnh, lúc tỉnh lại đã phát hiện mình không nằm trong phòng ở du thuyền.

"Ục ục", người mới vừa tỉnh, bụng lại thẳng thắn kháng cáo.

Tiếu Dao ở trên giường ngồi dậy, phát hiện không ổn, lập tức xuống giường, đi đến bên cửa sổ.

Ngoài cửa sổ, một mảng cỏ xanh mượt, sau tảng cỏ dày đặc là rừng cây rậm rạp, phía xa còn có núi.

Trời ơi! Cuối cùng đây là nơi nào? Tiếu Dao thật sự không biết việc bản thân đã xuống du thuyền, một chút sự việc vụn vặt cũng không nhớ.

Lấy lại được cảnh giác, hành động ở bên ngoài như thế này có phải quá nguy hiểm hay không?

Chẳng qua sau mỗi lần bị bọn họ lăn lộn, cô sẽ hoàn toàn thả lỏng cảnh giác, thậm chí có thể ngủ thật ngon, tình huống lúc này có được xem là bình thường hay không, Tiếu Dao cũng không rõ ràng lắm.

Cô trở về bên mép giường, xỏ dép lê, ở bên trong nhà gỗ tìm được tủ quần áo, mở ra.

Việc bên trong có nhiều loại trang phục kích cỡ không quá lớn cũng ở trong dự kiến của Tiếu Dao.

Nhưng cô lại không thể nào tưởng tượng được, tất cả đều cùng một màu, ngay cả nội y cùng quần lót cũng giống nhau.

Từ bên trong tủ quần áo lấy ra một bộ, kích cỡ khá giống với mình, Tiếu Dao cũng không nghĩ nhiều như vậy, thay xong liền rời đi.

Mặc áo ngủ, bên trong trống trơn một mảnh đi ra ngoài cũng không ổn, cho nên chỉ có thể tạm chấp nhận.

Tiếu Dao rời khỏi nhà gỗ đi ra bên ngoài, phát hiện nơi này lại là sân tập huấn, ngoại trừ nhà cỗ có phần cũ kĩ, trên cơ bản xung quanh đều là mặt cỏ.

Ngẩng đầu nhìn mặt trời đã ở trên đỉnh, đại khái có thể đoán ra lúc này là 12 giờ trưa hoặc chênh lệch một chút.

Lại đi ra ngoài trong chốc lát, một người phụ nữ toàn thân mang quần áo ngụy trang đi tới từ phía xa.

"Dao Dao tiểu thư, mọi người bắt đầu dùng cơm trưa, cô cùng ăn với mọi người đi."

Thoạt nhìn qua người này cố ý đến đây để tìm mình.

"Được." Tiếu Dao gật đầu, đuổi kịp bước chân của cô gái kia.

"Đúng rồi, xin hỏi là ai mang tôi đến đây?"

"Là Mặc thiếu mang tiểu thư lại đây, nghe nói là muốn cô tiếp nhận huấn luyện đặc biệt trong vòng một tháng của chỗ chúng tôi." Người phụ nữ trả lời.

"Huyến luyện cái gì?" Tiếu Dao trừng lớn hai mắt: "Một tháng?"

"Đúng vậy." Cô gật đầu: "Ở đây là căn cứ của Mặc thiếu gia, các đồng đội đều từ nơi này được chọn lựa để ra ngoài."

"Chúng tôi hầu như đều phải huấn luyện mỗi ngày, bởi vì tháng này có đợt kiểm tra, chỉ có người thông qua mới có thể đi theo làm việc cho Mặc thiếu."

Tiếu Dao hít hà một hơi, nhìn thoáng qua bốn phía.

Căn cứ? Huấn luyện đặc biệt? Không phải chỉ nói giỡn thôi sao?

~~~