Đội ngũ đạo diễn cũng buồn bực, trước khi quay chương trình bọn họ đã xem qua lý lịch của các khách mời, người đại diện của Vân Sơ - Trần Tĩnh, là người kết nối với đoàn làm phim, Trần Tĩnh còn đặc biệt kiêu ngạo mà nói rằng: "Tiểu Sơ nhà chúng tôi trước nay chưa từng yêu đương, hơn nữa còn giữ mình trong sạch, kiên quyết không làm sụp phòng nghệ sĩ!"
Nhân viên chương trình kết nối với Trần Tĩnh ngập ngừng muốn nói lại thôi.
Trần Tĩnh: "Sao vậy? Không tin?"
"Tin tin." Nhân viên cười gượng, cô nàng cẩn thận mở miệng hỏi: "Vậy những lúc Vân tiểu thư không làm việc thì làm cái gì? Tôi đã xem qua lịch trình của cô ấy, hình như......ờm, hình như thời gian nghỉ ngơi cũng rất nhiều ha? Vậy lúc đó cô ấy làm những gì vậy?"
Trần Tĩnh: "......"
Moi chuyện một cách uyển chuyển như vậy cũng là một nghệ thuật.
"À," Trần Tĩnh vén tóc, nói: "Tiểu Sơ nhà chúng tôi có mở một nhà hàng ở trung tâm thành phố, ngày thường chỉ mua quỹ, quản lý nhà hàng, đương nhiên, còn tham gia lớp diễn xuất của công ty, dù gì cũng không thể ném đi năng lực kinh doanh giỏi qua một bên mà."
Nhân viên ồ một tiếng: "Không nghĩ tới còn rất phong phú."
Trần Tĩnh nói: "Đương nhiên. Hơn nữa, cô đừng chỉ nhìn fans trên Weibo của Tiểu Sơ không nhiều lắm, dù gì đó cũng là 100K fans real đấy! Lượng tương tác cũng không thấp, thỉnh thoảng cũng sẽ cấp phúc lợi cho fans, hoặc là làm mukbang."
Tóm lại là, Vân Sơ chưa bao giờ yêu đương.
Nhưng mà cũng không hợp lý lắm, dù gì Vân Sơ lớn lên xinh đẹp, tính cách còn hoạt bát, vừa có tiền vừa rảnh rỗi, tại sao vẫn chưa có bạn gái? Ngay cả khi hiện tại không có, nhưng dù sao thì bạn gái cũ cũng phải có chứ?
Nhưng cố tình lại không có.
Cho nên hiện tại không chỉ có mỗi Giản Du tò mò, đội ngũ đạo diễn cũng đều tò mò, nhìn chằm chằm Vân Sơ, nhìn xem nàng trả lời như thế nào. Lúc đầu Vân Sơ cũng kinh ngạc nhưng sau đó đã bình tĩnh lại rất nhanh, nàng à một tiếng, nói: "Không gặp được người thích hợp."
Một câu trả lời quy củ, nhàm chán.
Đội ngũ đạo diễn tiếc nuối, lại nhìn phản ứng của Giản Du, Giản Du bình tĩnh gật đầu nói: "Như vậy à. Thế thì tại sao — "
Còn chưa hỏi xong đã bị tiếng chuông điện thoại đột ngột cắt ngang.
Đội ngũ đạo diễn thở dài một hơi: "......"
A a a a đừng bỏ ngỏ như vậy chứ!
Điện thoại là Trần Tĩnh gọi tới. Tuy rằng chương trình thực tế là ghi hình cả ngày, nhưng vì có thể làm khách mời thả lỏng, thể hiện con người thật của mình, tổ chương trình đã không tịch thu điện thoại di động của khách mời và cho họ sự tự do lớn nhất để xử lý công việc của mình.
Vân Sơ cũng: "......"
Lúc nào không gọi lại gọi ngay lúc này! Bất quá Trần Tĩnh gọi điện thoại cho nàng khẳng định là có việc, cũng không thể không nghe, chỉ có thể mỉm cười xin lỗi với Giản Du, nói: "Em đi nghe điện thoại. Chị ăn xong thì để đấy tí em rửa ha."
Nói xong, nàng vội vàng nhấn nút trả lời rồi chạy ra ngoài, để lại Giản Du ngẩn người ngồi trên ghế, nhìn đống hỗn độn trên bàn, khẽ nhíu mày.
Vân Sơ có ý gì?
Chẳng lẽ em ấy cho rằng mình sẽ rửa giúp em ấy sao?
...... Nhưng cô lại không có thua.
/
"Vân Sơ ơi là Vân Sơ! Em gặp đại vận rồi!"
Vừa kết nối điện thoại, Trần Tĩnh liền hét lên, giọng nói của cô ấy nghe rất phấn khích, dường như đầu dây bên kia cũng truyền niềm vui đó cho Vân Sơ, nàng không khỏi mỉm cười: "Làm sao vậy? Em lấy được giải thưởng quốc tế lớn rồi hả?"
"Ngay cả một tác phẩm cũng không có, đừng có nằm mơ." Trần Tĩnh không chút lưu tình.
Vân Sơ khẽ hừ một tiếng, dựa vào gốc cây trong sân, nhìn rèm cửa phòng ăn nhuốm ánh sáng, xa xa có một bóng người đi qua, thất thần hỏi: "Vậy em gặp phải đại vận gì?"
Trần Tĩnh nói: "Khách mời quan sát Love Tips được công bố rồi! Là Kỳ Kha!"
Vân Sơ sửng sốt: "Kỳ Kha?"
Trần Tĩnh trầm mặc, hỏi: "...... Đừng nói là ngay cả tiền bối công ty em cũng không biết nhá?"
Vân Sơ: "Sao có thể?"
Kỳ Kha, thành viên của nhóm nhạc nữ Sweet Day do công ty thành lập, đồng thời là giọng hát chính của nhóm, khi còn ở trong nhóm đã rất nổi tiếng, sau khi nhóm nhạc nữ tan rã và hoạt động solo, cô ấy đã giành được một số giải thưởng âm nhạc lớn, có vị trí nhất định trong giới.
Sau đó, vì nhiệt độ, Kỳ Kha và cựu nhóm trưởng Sweet Day, hiện tại là ảnh hậu Tống Vũ Thời, lấy danh nghĩa bạn thân để tham gia 《 30 ngày cùng nhau sinh hoạt 》, mức độ phổ biến của chương trình cao chưa từng thấy, toàn dân đều cắn CP của hai người.
Sau đó, trong tập cuối của chương trình, hai người là trực tiếp công khai tình cảm trên livestream.
Những năm gần đây, cả hai đã kết hôn, cân bằng giữa công việc và gia đình, ngọt ngào như ngày nào mới yêu. Hơn nữa với tư cách là khách mời kỳ cựu của chương trình, tính hướng cũng tương thích, Kỳ Kha làm khách mời quan sát cũng rất bình thường.
"Hơn nữa, theo thông tin nội bộ" Trần Tĩnh thấp giọng nói: "Tống Vũ Thời cũng là khách mời quan sát. Ủa? Sao em không phấn khích?"
Vân Sơ phối hợp: "Ồ wow."
Trần Tĩnh nghe thấy nàng có lệ, cũng không để ý, mục đích Vân Sơ tới tham gia chương trình này cô ấy quản không được, cô ấy để ý chính là độ phổ biến của chương trình, Vân Sơ có tăng fans hay không.
Hiện tại, có đỉnh lưu đảm đương khách mời, chắc chắn sẽ thu hút nhiều người hâm mộ đến xem chương trình hơn, đến lúc đó, hút một nhóm fans, giá trị con người sẽ tăng nhanh!
Phấn khích xong rồi, cô ấy thấy kỳ quái: "Rốt cuộc em làm sao vậy?"
"Không," Vân Sơ nói: "Chị gọi điện thoại cho em chỉ để nói chuyện này thôi à?"
Trần Tĩnh: "Đúng vậy."
Cô ấy cảm thấy có gì không đúng: "Làm sao vậy?"
Vân Sơ xoay người, tựa đầu vào gốc cây nhỏ giọng nói: "Quấy rầy em yêu đương."
Trần Tĩnh: "...... Đây là ngày đầu tiên ghi hình đúng không?"
Vân Sơ đúng lý hợp tình: "Đúng vậy!"
Trần Tĩnh: "Vậy em yêu đương với ai hả! Có ai mà mới ngày đầu tiên đã cầm kịch bản yêu đương rồi không? Em tính yêu đương cả mùa sao? Tình yêu công phí*?"
*公费恋爱: cả nam và nữ không cần tốn kém chi phí hẹn hò, vì công việc đã tạo môi trường để họ gặp gỡ, giao lưu. Ví dụ, nếu nam, nữ chính của một bộ phim tình cảm lãng mạn cũng có mối quan hệ tình cảm ngoài đời thực, mặc dù một loạt các hoạt động như hẹn hò, du lịch và kết hôn mà họ thực hiện trong phim là để thúc đẩy sự phát triển của cốt truyện và thuộc nội dung công việc của họ, nhưng môi trường làm việc này cũng thúc đẩy sự trao đổi tình cảm giữa hai người. Nam nữ chính có thể vừa làm việc vừa kiếm tiền vừa tương tác thân mật.
"...... Được rồi." Vân Sơ nói: "Ý của em là nói chị quấy rầy em và người khác vun đắp tình cảm."
"Ai?"
"...... Cô Giản!"
Trần Tĩnh ý vị thâm trường mà ồ một tiếng: "Lần này Tiểu Vân Sơ ngoan quá nha, nghe lời chị Tĩnh nói, bắt lấy Giản Du, toàn bộ thị trường giải trí trong nước đều là của em!"
Vân Sơ có lệ mà vâng vâng dạ dạ vài tiếng rồi cúp điện thoại.
Chỉ nói chuyện trong chốc lát, mà sắc trời đã tối sầm lại, mây đen kéo đến, bầu trời đen kịt như đang ấp ủ một trận bão tuyết mùa đông. Lúc này Vân Sơ mới cảm thấy lạnh, kéo chặt áo lông vũ chạy nhanh vào phòng.
Mặc dù bên ngoài trông có vẻ cũ kỹ nhưng trang trí bên trong vẫn rất sạch sẽ và sáng sủa, trong phòng khách, Chúc Hoàn Nhĩ các nàng đang xem chương trình, Mạnh Chiêu Chiêu và Văn Tây ngồi cạnh nhau nhỏ giọng nói gì đó, Vân Sơ không thấy được Giản Du, hỏi: "Cô Giản đâu?"
"Hả?" Chúc Hoàn Nhĩ kinh ngạc: "Không nhìn thấy cô ấy ra đây, không phải vẫn còn đang ăn chứ?"
Văn Tây ồ một tiếng: "Sức ăn của cô Giản cũng thật là ghê gớm!"
"Tôi đi xem chị ấy." Phòng ăn thông với phòng bếp, ở trong góc khuất của phòng khách nhìn không rõ, cô vén rèm lên, nhìn thoáng qua bàn ăn thì thấy Giản Du đang ở phòng bếp.
Đeo tạp dề, đưa lưng về phía nàng, đang rửa chén.
Ánh đèn bao trùm lấy cô, tốt đẹp như một giấc mơ.
"Cô Giản......" Vân Sơ bước nhanh về phía trước, có chút ngượng ngùng: "Không phải em nói chờ em trở về rồi rửa sao?"
Giản Du ừ một tiếng: "Em có nói."
Vân Sơ: "......"
Cho nên căn bản chính là vào tai này ra tai kia đúng không!
"Để em rửa." Vân Sơ mới vừa nói xong liền cứng họng, đừng nhìn Giản Du nấu cơm không ngon lắm, nhưng rửa nồi rửa chén lại rất thành thạo, chỉ bằng thời gian nàng gọi điện thoại lúc nãy, Giản Du đã rửa xong hết rồi.
Giản Du tắt vòi nước, tự nhiên nói: "Giúp tôi cởi tạp dề."
"Ò." Vân Sơ rầu rĩ mà lên tiếng, duỗi tay cởi tạp dề.
Eo của Giản Du rất nhỏ, được tạp dề bao trọn phác họa ra đường cong, Vân Sơ phân tâm, bỗng nhiên nhớ tới buổi tối ngày hôm đó nàng cũng ôm chầm lấy eo của Giản Du, khoá kéo của váy dài bị nàng kéo xuống một cách lúng túng, dọc theo tấm lưng bóng loáng tinh tế rơi xuống, sau đó nàng nghe thấy Giản Du khẽ kêu lên một tiếng rất nhỏ.