Sáng hôm sau, nó đến trường cùng hắn với tâm trạng cực kì vui vẻ
30’ trước
- Hai à, em đi học nha_nó
- Khỏe chưa mà đi học đấy_hai nó
- Hai nhìn đi, em khỏe như trâu rồi đây này.Em không muốn ở nhà ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn sao_nó
- Hihi, đó không phải là ước mơ của em hay sao, không cần làm việc mà vẫn có thể ăn rồi ngủ_anh nó trêu chọc
- Hứ….không đôi co với anh nữa, em đi học_nó
Vừa bước ra khỏi phòng, xuống hết cái cầu thang, qua hết cái phòng khách thì nghe tiếng chuông cửa
- Dì Bảy để con mở cho, rồi đi học luôn_nó
- Ờ cám ơn con, con ăn sáng rồi hẵng đi học_dì
- Trên đường đi học con ăn cũng được mà dì_nó
Nó đeo giày, chạy lon ton ra ngoài mở cửa:
- Ơ cái thằng điên này, sáng sớm đến đây làm gì_nó
- Chở cô đi học chứ làm gì, tôi sợ cô vừa mới ra viện, trên đường đi học mà có chuyện gì thì chẳng phải tôi tốn tiền đi đám ma của cô hay sao_hắn cười man rợ
Nghe tiếng xì xào ngoài cổng, ba nó đặt tờ báo xuống, nhìn ra ngoài cửa
- À Nam Bảo đấy à con, vào đây chơi_ba nó
Tránh ra cho tôi vào nhà, không thấy ba cô mời tôi vào hay sao_hắn nói nhỏ
- Hắn…hắn nghĩ hắn là ai vậy chứ_nó tức tối
Hắn bước vào nhà hết sức thản nhiên
- Con chào cô chú_hắn
- Chào con. Ba mẹ con dạo này khỏe không_mẹ nó
- Ba mẹ con khỏe, làm ăn cũng tạm ổn ạ_hắn lẽ phép
- Ba mẹ à, rốt cuộc chuyện này là sao đây, ba mẹ quen hắn ta hay sao_nó
- Sao lại không hả con gái, ba mẹ của cậu ấy là đối tác làm ăn thân thiết của gia đình ta. Sau này có thời gian ba mẹ sẽ nói chuyện này với con sau_ba nó
- Xin phép cô chú, cháu và Thiên Hân phải đi học đây ạ_hắn
- Ba mẹ, con đi học đây_nó
Píp…chiếc cổn được tự động đóng lại. Bên ngoài là chiếc xe ô tô của hắn
- Cậu tính đi học bằng chiếc xe này đấy á_nó
- Thế cô có lên không, sắp trễ học rồi đấy_hắn nói rồi bước vào xe trước
- Lên chứ, nhưng có đảm bảo tay lái không đấy_nó sợ
- Trước giờ đi xe chưa gây tai nạn nhưng bây giờ thì không chắc_hắn vừa nói vừa đạp ga phóng thẳng
A….aaaaaaaa_nó la thất thanh
- Cậu may đừng cho tôi xuống mau, chạy khiếp quá_mặt nó tái đi
- Cậu sợ à,vậy thì tôi đi chậm, xin lỗi làm cậu sợ nha_hắn
Đến trường, bước ra khỏi xe của hắn, ai cũng ngỡ ngàng vì lời đồn không phải là lá cải mà là sự thật. “Hắn và nó đang có quan hệ rất mờ ám”
- Cô ta ăn gan hùm rồi hay sao, bị dọa một lần chưa tởn hả_Nguyệt Ánh tức sôi máu
Vừa vào lớp thì nó đã thấy Ánh Linh nằm vật vã trên bàn. Nó lăm le lại gần
- Mày đang suy nghĩ cái gì hả_nó
- À mày đấy à, khỏe chưa mà đi học đấy_Linh
- Tao khỏe rồi_nó
1h sau
Nó và Tú Linh đang ngồi luyên thuyên trong giờ ra chơi thì Trương Nhi tiến lại gần.Theo bản năng, Tú Linh mở lời
- Cậu lại đây để gây ra chuyện gì với chúng tôi nữa đâu, chuyện hôm trước chưa đủ phiền phức hay sao, chúng tôi đã nhập viện đấy, cậu hài lòng chưa_Linh tuôn ra một tràng hoành tráng
- Tôi ở đây không phải muốn hại hai cậu mà chỉ muốn xin lỗi.Xin lỗi hai cậu, tại tôi thích anh Thiên Hiếu quá, thật tình, thấy Thiên Hân thân thiết với anh Hiếu như vậy tôi không tài nào chịu nổi…_Trương Nhi giãi bày
- Nhi lại tiếp: Vì mù quáng mà suýt nữa tôi đã giết hai mạng người. Tôi xin các cậu tha thứ cho tôi và hãy cho phép tôi làm bạn của các cậu, được không?. Sau chuyện đó thì tôi chẳng còn thích anh Hiếu như trước nữa mà muốn xem anh ấy như một người bạn. Thế thôi!_nói xong, Trương Nhi đi luôn, không kịp để cho 2 đứa nó phản ứng
- Mày nghĩ sao Hân_Linh
- Tao nghĩ này giờ những gì nó nói là thật, mình cứ cho nó một cơ hội, coi như là có thêm một ngươi bạn vậy thôi_Nó phân tích
- Tao cũng nghĩ thế, hề hề_Linh cười xuề
Hết giờ học, nó và Linh cũng nhau đi tìm Trương Nhi
- Này Nhi, chúng tôi có chuyện muốn nói với cậu_nó lên tiếng trước
- Nếu là chuyện đó thì các cậu không cần trả lời, tôi biết tôi rất độc ác, ích kỉ không xứng đáng để các cậu gọi coi tôi là bạn_Trương Nhi cúi gằm mặt xuống
- Cám ơn các cậu, đi ăn thôi, tớ biết một chỗ ngon lắm_Trương Nhi
Nhi như trút được một phần của gánh nặng.Có thể nói bây giờ Nhi đã qua một ải, chỉ còn một ải nữa thôi thì tâm hồn của Nhi sẽ thanh thản, đó là_XIN LỖI KIM NGÂN, vì Nguyệt Ánh mà Nhi đã xa lánh Kim Ngân suốt thời gian qua làm cho nhỏ rất buồn
Ăn xong, nó lết về nhà. Vừa về đến nhà nó đã hét toáng
- Anh hai đâu, ra đây em bảo_nó
- Chuyện gì thế?_anh nó hốt hoảng tưởng nó gặp chuyện gì
- Có phải sáng nay anh gọi hắn ta đến nhà mình chở em đi học_nó
- Đúng là anh gọi đấy, thì sao nào, tại anh sợ em có chuyện gì nên mới gọi Bảo đến hộ tống em_anh nó
- Sao nhất thiết phải là cậu ta chứ, Tú Linh cũng được vậy?_nó
- Nó đang mệt_anh hai
- Anh Nhật?_nó
- Phải chăm sóc Tú Linh_anh hai
- Anh Phong_nó
- Bận chuyện công ty_anh nó
- Ba mẹ_nó
- Phải đi làm_anh
- Còn anh hai_nó
- Lên công ty _anh
Thôi thôi, được rồi, em không cãi với anh nữa, mệt quá rồi đây này. Chắc đổ bệnh thêm một lần nữa mất, Hazzzz. Nó nói xong, chạy lên phòng đi tắm….
******
Một nhiệm vụ nữa lại đặt trên vai Trương Nhi. Hôm nay nhỏ sẽ lấy hết toàn bộ can đảm đi xin lỗi cựu bạn thân Kim Ngân
- Ngân à_Nhi nhỏ nhẹ
- Có chuyện gì_Ngân lạnh nhạt
- Tớ muốn xin lỗi vì thời gian qua đã bỏ bê, xa lánh cậu, xem cậu như một người không quen biết. Tất cả là vì tôi quá mù quáng, quá cả tin vào Nguyệt Ánh, Tôi muốn một lần nữa trở thành bạn thân của cậu như hồi xưa
- Là vì cậu hết giá trị lợi dụng, bị Nguyệt Ánh vứt đi như một bịch rác nên mới đến tìm tôi để hàn gắn mối quan hệ hay sao.Xin lỗi cậu, đời không như cậu tưởng tượng, không phải chỉ một lời xin lỗi thì mọi chuyện sẽ được giải quyết nhanh chóng, tôi không thể.Tôi sẽ cùng Nguyệt Ánh hạ bệ cậu và con nhỏ Thiên Hân đáng nguyền rủa đó. Tôi sẽ khiến 2 người phải quỳ lạy dưới chân tôi mà van xin tha thứ…_Kim Ngân rít lên trong từng câu từng chữ
- Nếu cậu chơi với Nguyệt Ánh, chắc chắn sau này cậu cũng sẽ như tôi thôi, bị lợi dụng, khi hết giá trị thì sẽ bị vứt đi như ô tô chỉ còn 3 bánh_Nhi khuyên răn
- Đó là do cậu quá ngu ngốc, tôi sẽ không đi vào vết xe đổ của cậu, bánh xe bị bể lốp thì có thể mua lốp mới đấy, cậu có biết không?_Kim Ngân dè bỉu
- Có vẻ như tôi đã gây quá nhiều tổn thương cho cậu. Tôi xin lỗi_Nhi bỏ đi
Tuy Kim Ngân chưa chấp nhận lời xin lỗi của Trương Nhi nhưng được làm bạn với nó và Tú Linh khiến nhỏ ấm áp phần nào. Nhỏ tự hứa với bạn thân sẽ làm lại tất cả. Gần như mọi thứ với nhỏ quay về con số “0” tròn trĩnh