Lực phòng ngự của con Đại Lực Kim Cương Viên cũng quá biến thái a.
Dùng hết Chân Khí để thôi động”Giảo Sát” mà chỉ đẩy lùi nó được vài bước.
- “Chạy mau.” Liễu Lạc Khê cũng ý thức được tình hình hiện tại, đối hai vị sư muội nói.
Ba nữ liền quay đầu chạy. Long Phi thì bộc hậu đằng sau trong lòng đang không ngừng suy nghĩ biện pháp:
- "Có lên lấy Đồ Long Đao ra không nhỉ."
Đồ Long Đao chính là Chí Tôn Thần Khí, chắc chắn có thể dễ như ăn cháo phá được Đại Lực Kim Cương Viên phòng ngự.
Bất quá...Một khi lấy Đồ Long Đao ra mà bị người khác phát hiện. Vậy hắn càng nguy hiểm hơn.
Đại Lực Kim Cương Viên đuổi càng ngày càng gần.
- “Làm sao bây giờ. Cứ chạy như thế này. Chúng ta sẽ bị mệt chết mất.” Liễu Lạc Khê nói với Long Phi.
Đúng lúc này.
Bên trong Chiến Sủng Không Gian, Tiểu Bạch bỗng nhiên truyền âm cho Long Phi:
- "Lão đại, đem nó dẫn tới sâu trong thung lũng."
- “Tiểu Bạch, ngươi có biện pháp.” Long Phi sững sờ nói.
- “Ừm”
- “Được”
Chợt.
- "Các ngươi chạy ra ngoài thung lũng đi. Để ta dụ nó đi hướng khác. Nhớ kỹ tuyệt đối không được theo ta." Long Phi lớn tiếng nói.
Nói xong.
Cũng không đợi các nàng trả lời. Liền nuốt thêm một viên Chân Khí Đan.
Hướng về Đại Lực Kim Cương Viên lớn tiếng nói:
- “Tôn tử, gia gia ở nơi này, tới giết gia gia đi.”
Nói xong liền lấy ra một tấm Cực Phẩm Kiếm Xỉ Hổ Phù ném về phía con tinh tinh.
- “Oanh”
Đại Lực Kim Cương Viên càng thêm nổi giận. Song chưởng giơ lên, xé rách hư ảnh Kiếm Xỉ Hổ.
Liền ngửa đầu gào thét. Song chưởng hung hăng đánh vào Long Phi.
- “Ầm”
Long Phi bị Đại Lực Kim Cương Viên đập trúng. Thân thể bị đập văng xa mấy chục mét.
Rồi đập mạnh vào một tảng đá lớn. Cũng khiến tảng đá đấy vỡ vụn. Máu me chảy ròng ròng.
Hắn liền sững sờ vẫn nhìn thấy đám người Liễu Lạc Khê vãn đứng đấy, liền nổi giận gầm lên:
- "Chạy mau. Còn đứng đấy làm cái gì. Chạy mau."
Mà hắn cũng đứng dậy lập tức hướng chỗ sâu thung lũng điên cuồng chạy.
- “Gào gừ...”
Đại Lực Kim Cương Viên vô cùng tức giận. Đột nhiên nó nhún người nhảy thẳng lên bầu trời. Thi triển một chiêu Vô Ảnh Cước hướng Long Phi đạp xuống.
- “Mụ nội nó.” Long Phi vừa quay đầu liếc mắt nhìn liền nhịn không được mà mắng một tiếng.
- “Lăng Ba Vi Bộ.”
Tốc độ tăng mạnh, Chân Khí thôi thúc, toàn diện tăng lên.
- “Ầm...ầm”
Đại Lực Kim Cương Viên thân thể đạp xuống đất.
Khiến cả thung lũng cũng phải rung lắc theo.
Long Phi may mắn thoát được một cước vừa rồi. Tựa vào một tảng đá thở hổn hển:
- "Giời ạ, sao nó biến thái quá vậy."
Thoáng điều chỉnh trạng thái trong vài giây. Long Phi lần nữa lao ra la lớn:
- "Tôn Tử, gia gia còn chưa có chết. Mau tiếp tục truy gia gia a."
- “Gào...” Đại Lực Kim Cương Viên lại một lần nữa hung mãnh nhào tới.
...
- “Sư tỷ, làm sao bây giờ.”
- “Chúng ta cứ như vậy nhìn sao.” Diệp Tử Yên lo lắng nói ra.
Đại Lực Kim Cương Viên quá mạnh mẽ.
- "Đại sư tỷ, chúng ta không phải đến là để bảo vệ hắn sao. Hắn căn bản không phải Đại Lực Kim Cương Viên đối thủ. Chúng ta lên giúp hắn đi." Tiếu Điềm Điềm cũng gấp gáp nói.
Liễu Lạc Khê cũng nhíu mày ngăn cản Tiếu Điềm Điềm nói:
- "Hắn làm như vậy nhất định có hắn lý do, chúng ta lên nhanh một chút rời đi."
- “Sư tỷ”
- “Đại sử tỷ”
Hai nữ giật mình nhìn Liễu Lạc Khê.
- "Ta cũng muốn cứu hắn lắm chứ. Nhưng Đại Lực Kim Cương Viên lực lượng các ngươi cũng nhìn thấy. Các ngươi nghĩ chúng ta là đối thủ của nó sao." Liễu Lạc Khê cũng tức giận nói.
- "Long Phi vì bảo vệ chúng ta, đành phải lựa chọn hy sinh chính bản thân mình. Giết ra một con đường sống cho chúng ta chạy trốn."
- "Bây giờ chúng ta qua đấy. Cũng sẽ chỉ làm hắn phân tâm. Thậm chí sẽ thêm tăng thêm ba có thi thể. Mà những gì hắn làm cũng đổ sông đổ để." Liễu Lạc Khê phiền chán nói.
Lúc Long Phi làm ra quyết định thời điểm. Liễu Lạc Khê liền biết hắn định làm gì.
Lúc đấy trái tim nàng đau nhói.
Chưa từng có một nam nhân nào vì nàng làm như vậy. Lấy tính mạng của bản thân ra để bảo vệ nàng.
Liễu Lạc Khê tuy bề ngoài nhìn thì thờ ơ. Kỳ thực nàng đã sớm động lòng với Long Phi.
Một nam nhân chịu vì người khác hy sinh tính mạng của bản thân.
Một nam nhân như thế. Liền có thể giao phó chung thân cả đời của mình cho hắn.
Liễu Lạc Khê cũng đã có quyết định của mình.
- “Sư tỷ, hắn sẽ chết sao.” Tiếu Điềm Điềm thanh âm có chút run rẩy nói.
- “Mau rời đi nơi này.” Liễu Lạc Khê không trả lời tiếp tục kéo hai sư muội rời đi.
...
Long gia đệ tử từ trong thung lũng nhao nhao chạy ra bên ngoài.
Long Phi dẫn dụ Đại Lực Kim Cương Viên hướng vào chỗ sâu trong thung lũng chạy trốn. Thỉnh thoảng ném ra vài trương Phù Lục.
- “Tiểu Bạch, sâu thế này đã được chưa.” Long Phi hỏi một câu.
- “Sâu thêm chút nữa.” Tiểu Bạch trả lời.
- “Ây”
Long Phi cũng không biết Tiểu Bạch muốn làm gì. Bất quá nếu Tiểu Bạch đã nói vậy. Thì khẳng định có biện pháp.
Hơn nữa đem Đại Lực Kim Cương Viên dẫn tới sâu bên trong thung lũng. Xung quanh không có ai. Hắn cũng có thể lấy ra Đồ Long Đao hung hăng chà đạp nó.
- “Ầm ầm ầm”
- “Ầm ầm ầm”
- “Ầm ầm ầm”
...
Toàn bộ Hỏa Lang Cốc đều bị chấn động,
Đám người Long Gia đệ tử cũng bắt đầu tụ tập với nhau.
- “Là Long Phi đem Ngũ Cấp Yêu Thú dẫn đi.”
- “Lần này này phế vậy chết chắc rồi.”
- “Hỏa Lang Cốc làm sao lại xuất hiện Ngũ Cấp Yêu Thú được.”
- "Phát sinh lớn như vậy sự tình, tại sao Đại trưởng lão lại không phái người tới cứu chúng ta. Hơn nữa còn không cho phép chúng ta ra ngoài, lẽ nào hắn muốn chúng ta chết có ở bên trong này sao."
...
Đông đảo Long gia Đệ Tử trong lòng tức giận lên tiếng.
Long Sơn được Long Phi cho Cực Phẩm Liệu Thương Đan, vết thương trên người cũng đã khỏi hẳn liền trầm giọng nói:
- "Lần này nếu như không có Thiếu Chủ. E là chúng ta đều phải chết ở chỗ này. Chúng ta đã từng đều xem thường Thiếu Chủ, nói Thiếu Chủ là phế vật. Từ hôm nay trở đi nếu ai dám ở trước mặt ta nói Thiếu Chủ là phế vật, Long Sơn ta liền liều mạng với hắn."
Tất cả mọi người trở nên trầm mặc. Long Sơn nói đúng. Nếu như không có Long Phi dụ Đại Lực Kim Cương Viên đi. Thì bọn họ chắc chắn sẽ phải chết tại đây.
- "Long Sơn, Long Phi cho ngươi cái gì. Mà ngươi nói đỡ cho hắn. Phế vật thì mãi mãi chỉ là phế vật. Chỉ trách bản thân ngu ngốc lại đi trêu chọc Ngũ Cấp Yêu Thú để nó truy giết."
- “Phanh”
Long Sơn thả ra khí tức, trường thương trong tay, đâm thẳng vào Long Ngạo, trầm giọng quát:
- "Bởi vì hắn là chúng ta cứu mạng ân nhân, bởi vì hắn là Long gia Thiếu Chủ, còn ngươi là cái thá gì."
Trường thương chuẩn bị đâm tới Long Ngạo, liền làm hắn sợ đến cả người run rẩy ngã nhào xuống đất lập tức mệnh lệnh cho Long Thái, Long Lâm:
- "Giết hắn cho ta, giết hắn."
Cũng không ít Long Gia Đệ Tử đứng bên cạnh Long Sơn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Long Thái cùng Long Lâm.
Mà hai người bọn họ cũng không động thủ.
Rất hiển nhiên, Long Phi tại trong lòng bọn họ bên trong địa vị cũng đã cải biến.
Long Sơn nhìn sâu trong thung lũng, lẩm bẩm nói:
- "Thiếu Chủ, người nhất định phải sống sót."