Thanh phóng ra khỏi lớp rồi chạy xuống sân trường, con nhỏ đang tính tới chuyện đi về nhà. Thanh giật mình vì xuýt nữa là quên không trả sách của thư viện.
Thanh giảm dần vận tốc của mình xuống rồi khoan thai bước đi.Thanh lẩm bẩm.
_Sau khi mình trả xong sách mình cần đi đăng ký học võ, mình muốn rèn luyện thêm để thách đấu với cái tên kia….!!
Thanh chầm chầm cất bước, cô nàng hát nho nhỏ ở trong miệng. Một giọng nói vang lên ở phía sau.
_Nô lệ, sao cô không lo học mà lại lang thang ở đây là thế nào….??
Thanh quay phắt lại tim của cô nàng nhảy đon đót ở trong lồng ngực.
Thanh ngán ngẩm hỏi Long.
_Thế còn anh sao anh không học mà lại có nhã hứng đi tản bộ như thế này…??
Long cười nhạt bảo Thanh.
_Cơm sáng của tôi đâu…??
Thanh tái mặt vì con nhỏ ngủ như chết nên không còn nhớ gì cả ngay cả thời gian để kiểm tra vở và bút con nhỏ cũng không có thì làm sao làm bữa sáng cho hắn được.
Mặt của Thanh xìu xuống con nhỏ ấp úng nói.
_Tôi xin lỗi tại tôi dậy muộn quá nên không làm bữa sáng cho anh được. Tôi hứa là bắt đầu từ ngày mai tôi sẽ làm nó cho anh….!!
Long quát.
_Con nhỏ kia tôi đã nể cô lắm rồi đấy, sao cô lại dám lơ là mệnh lệnh của tôi là thế nào….!!
Thanh chắp hai tay lại con nhỏ cúi đầu bảo Long.
_Anh làm ơn bỏ qua cho tôi đi mà, tôi không cố ý quên điều đó đâu…!!
Long lôi mũ áo khoác của Thanh đi theo mình. Vừa đi anh chàng vừa quát.
_Cô thì lúc nào chẳng có lý do để cãi lý với tôi nhưng hôm nay tôi không còn quan tâm đến nó nữa tôi cần phải phạt và xử cô thật nặng…!!
Thanh bị lôi đi như một con bò bị dắt mũi, Thanh đau khổ nghĩ.
_Nếu cái cảnh này ngày nào cũng diễn ra thì mình hóa thành một con vật rồi còn gì. Còn gì là thân thể mà cha mẹ mình chăm sóc từ bé tới lớn nữa, cái tên này không biết có phải là người nữa hay không, hắn đúng là đồ ác quỷ….!!
Long gần như là nhấc bổng Thanh trên đôi tay của mình vì bàn chân của Thanh chỉ khẽ chạm đất con nhỏ khoanh tay lại vì tức giận nhưng không dám nói gì hay có hành vi chống đối vì con nhỏ hiểu mình càng phản ứng lại thì lại càng bị hành hơn.
Long lôi Thanh vào phòng giành cho chủ nhiệm hội sinh viên, anh chàng hất hàm bảo Thanh.
_Dọn dẹp hết đống giấy tờ kia và ghi chép sổ sách đầy đủ cho tôi. Nhớ là phải làm cẩn thận cô mà làm ăn cẩu thả hay rối trá là chết với tôi, cô đã hiểu chưa hả…??
Thanh vâng dạ rồi đáp.
_Tôi biết rồi thưa sếp….!!
Long phì cười nhưng cố nín khi nhìn thấy cái vẻ mặt phụng phịu vì bị bắt nạt của Thanh.
Long vì còn phải lên lớp nên anh chàng bỏ đi sau khi dặn dò Thanh đôi câu.
Thanh cắm cúi xuống làm việc, con nhỏ ngán nhất là những công việc tẻ nhạt như thế này. Thanh thò tay vào túi áo khoác rồi lôi cái máy nghe nhạc của mình ra, con nhỏ sung sướng nói.
_Cũng may là tao còn có mày nếu không tao sẽ chết vì cô đơn mất…!!
Thanh bật nút on rồi chọn bài hát. Nhạc bắt đầu chơi, Thanh lẩm bẩm theo. Tay của Thanh sắp xếp hết chồng hồ sơ này tới chống hồ sơ khác. Cô nàng mệt lử và hai cánh tay như muốn rã cả ra vì mỏi. Thanh gục xuống bàn rồi ngủ luôn, cây bút mà Thanh cầm trên tay rơi dần xuống cuối cùng là rơi hẳn xuống đất.
Đến khi Long quay lại, anh chàng thấy chồng hồ sơ của mình vẫn chưa được giải quyết xong mà cô người hầu của mình lại có thể ngủ ngon lành ở trên bàn như thế kia.
Long điên tiết, anh chàng bước lại rồi sẵn một tệp hồ sơ ở bên cạnh. Anh chàng cầm luôn lấy, Thanh bị gõ cho hai nhát thật đau vào đầu. Cô nàng ham ngủ vội bật ngay dậy, thứ đầu tiên mà Thanh nhìn thấy khi mở mắt ra là khuôn mặt đằng đằng sát khí của Long.
Con nhỏ hãi quá nên lí nhí nói.
_Anh về từ bao giờ thế…??
Long tra vấn Thanh.
_Cô đã hoàn thành xong nhiệm vụ của mình chưa mà dám lăn ra ngủ như heo thế hả…??
Thanh gãi gãi đầu con nhỏ tội nghiệp nói.
_Tại nhiều hồ sơ cần phải giải quyết quá nên tôi chợp mắt để nghỉ ngơi chút xíu…!!
Long đập tệp hồ sơ đang cầm trên tay xuống bàn đánh dầm một cái, anh chàng chỉ thẳng vào mặt của Thanh rồi ra lệnh.
_Cô mà không hoàn thành xong trong buổi sáng ngày hôm nay là cô chết với tôi…!!
Thanh uất lắm nhưng cố nín nhịn, con nhỏ lại cắm cúi xuống làm cho nốt mấy chồng hồ sơ kia.
Long ngồi vắt chân như một ông chủ độc tài và khó tính. Thanh liếc nhìn Long một cái sắc như dao cạo, con nhỏ căm hờn lẩm bẩm.
_Tên kia, anh cứ tận hưởng những phút giây như thế này đi vì không lâu nữa đâu chính tôi sẽ cho anh đo ván….!!
Long cười khẩy bảo Thanh.
_Cô đã nhìn và rủa chán chưa hả, còn không mau làm việc đi….!!
Thanh giật mình vì không ngờ hành động lén lút của mình lại bị hắn phát hiện,con nhỏ càng ngày càng cảm thấy sợ cái tên độc tài và đáng ghét này.
Thanh bóp chặt cây bút trong tay. Con nhỏ đang gồng mình lên vì tức nhưng không dám phát tiết ra ngoài mà chỉ dám thể hiện qua ánh mắt và suy nghĩ của mình mà thôi.
Thanh vừa đi vừa đấm vào hai bả vai vì mỏi, con nhỏ quẹt mồ hôi trán. Cái nóng làm cho Thanh thêm bức bối, Thanh lẩm bẩm.
_Mình nên đi mua một chai nước ngọt để uống và phải thật lạnh vào vì mình cần phải giảm nhiệt độ của cơ thể xuống….!!
Thanh phóng lên căng tin của trường, cô nàng bảo cô bán hàng.
_Chị làm ơn cho em một chai nước khoáng có đá….!!
Chị kia liền đưa cho Thanh. Cô nàng trả tiền rồi cầm luôn lấy. Thanh cho cái ống hút vào chai, cô nàng hít hà vì sung sướng. Cảm giác đã khát khiến cho Thanh thỏa mái.
Thanh bước xuống sân trường, cô nàng nheo mắt lại vì ánh nắng chói chang chiếu thẳng lên mặt. Thanh vội đội cái mũ áo khoác lên đầu. Thanh chỉ còn một việc duy nhất vẫn chưa làm đó là trả sách cho thư viện.
Thanh đau khổ nghĩ.
_Bắt đầu từ ngày mai thời gian ngủ của mình bị rút ngắn lại, mình phải dậy sớm để nấu cơm sáng cho hắn. Tại sao hắn lại ép mình làm một điều kỳ cục như thế chứ, mình có phải là người thân hay bạn gái của hắn đâu. Hay là hắn nghĩ mình là nô lệ của hắn nên hắn muốn bắt mình làm gì cũng được….!!
Thanh thoáng thấy bóng dáng của Hoàng đi trên hành lang, cô nàng xoa xoa cái đầu của mình. Con nhỏ lẩm bẩm.
_Hình như mình cũng quên luôn việc phải xin chữ ký của hắn vì mình đã lỡ hứa với chị nhân viên ở quầy tiếp tân là hôm nay sẽ làm điều đó cho chị ấy….!!
Thanh chạy thật nhanh lên hành lang, con nhỏ gọi Hoàng thật to.
_Anh chờ tôi một chút….!!