Thu lắp bắp van xin cô của mình.
_Cháu cầu xin cô đấy, xin cô đừng làm như thế này. Cô mà không cho chúng cháu thời gian để thu xếp mọi chuyện thì bố mẹ cháu sẽ đánh cho chúng cháu một trận bán sống bán chết mất…!!
Cô Lý cốc cho Thu một cái nữa vào đầu. Cô bực mình gắt.
_Cháu còn muốn kéo dài đến bao giờ nữa. Lẽ nào cháu vẫn còn cảm thấy chưa đủ hay sao. Chuyện này nên kết thúc sớm để hai đứa đỡ phải mệt mỏi vì phải đóng vai thay người kia….!!
Thu trầm ngâm nói.
_Chắc là Cô không hiểu cháu rồi. Đầu tiên cháu cũng muốn chuyển về đây học cùng trường với Thanh nhưng sau khi suy nghĩ kỹ lại cháu thấy là nếu mình mà làm như thế thì chỉ là một kẻ hèn nhát và bỏ trốn mà thôi. Cháu muốn Thanh thay cháu vì không có đứa nào phù hợp hơn nó cả….!!
Cô Lý không hiểu ý của Thu nên hỏi lại.
_Cháu nói thế là sao, cô không hiểu cháu đang nói gì vì một con bé ngoan ngoãn và học giỏi như cháu mà cũng không thể chịu đựng được ở bên ấy thì một con bé nghịch ngợm và quậy phá như con nhỏ Thanh làm sao mà chống nổi….!!
Thu mỉm cười con nhỏ tự tin nói.
_Thế mà cháu lại nghĩ nó có thể chịu đựng được và nó có thể thay đổi được vận mệnh của cháu ở bên ấy đấy. Biết đâu nhờ nó mà ngôi trường đó khá hơn thì sao….!!
Cô Lý nhìn vào đôi mắt trong veo và đầy tự tin khi nói về quyết định trao đổi thân phận với đứa em gái song sinh, cô cũng hơi yên dạ phần nào.
Thu trấn an cô của mình.
_Cô yên tâm đi vì hai chị em cháu ngày nào cũng chat và gửi email cho nhau. Cháu đã bảo nó là nếu không thể nào chịu đựng nổi lúc đó cháu sẽ bỏ cuộc và chuyển về đây học ngay lập tức….!!
_Nói gì thì nói cô vẫn không yên tâm về quyết định này của cháu lắm. Thôi cháu nghe lời của cô mà gọi nó về ngay đi….!!
Thu nắm chặt lấy bàn tay của cô mình rồi nói bằng một giọng thật cứng rắn. Cô nàng bảo.
_Cô có thể cho cháu thời gian là một tháng được hay không vì cháu chưa thấy Thanh có dấu hiệu bị bắt nạt hay bị ức hiếp quá đáng. Tối hôm qua con nhỏ có nói cho cháu biết là mấy con bé mà hay bắt nạt cháu đã nhận nó làm bạn và một trong số đó đã nhận nó làm chị gái. Cháu thấy mọi chuyện đã bắt đầu tốt đẹp lên nên cháu cần thêm thời gian để quan sát tiếp…!!
Cô Lý vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ hỏi Thu.
_Cháu nói thật chứ làm sao chỉ qua có mấy ngày mà con bé Thanh lại thay đổi được cục diện một cách nhanh chóng như thế….??
Thu mỉm cười thật tươi bảo cô Lý.
_Cháu làm sao có thể bịa ra được một chuyện như thế chứ, nếu cô không tin thì tối nay cô có thể nói chuyện trực tiếp với Thanh cơ mà….!!
Cô Lý bây giờ mới thở phào nhẹ nhõm, cô trêu Thu.
_Xem ra con bé Thanh có duyên với cái trường đó hơn cháu. Cháu đã quen với ngôi trường của Thanh chưa…??
Thu hạnh phúc nói.
_Các bạn trong lớp của Thanh đứa nào cũng tốt bụng và nghịch ngợm, chúng nó đối xử với cháu rất tốt. Cháu không ngờ là con nhỏ Thanh lại may mắn khi có được những người bạn đáng yêu như thế, chỉ học cùng chúng nó có mấy buổi nhưng cháu đã coi chúng nó là bạn của mình từ bao giờ rồi. Thầy cô cũng rất giỏi và nhiệt tình, hình như họ không được quý Thanh cho lắm vì cái tính hay quậy phá và nói chuyện trong lớp của nó....!!
Cô Lý nheo nheo mắt nhìn Thu. Cô thấy con nhỏ thật sự hạnh phúc với kiểu đổi thân phận này, cô cũng mong hai đứa có thể tìm được ình một hạnh phúc riêng và tận hưởng quãng đời học sinh của mình một cách bình yên.
_Cháu không sợ bạn bè trong lớp của Thanh phát hiện cháu không phải là Thanh và cháu có quá nhiều điểm khác biệt à…??
Thu khẽ mỉm cười, con nhỏ bối rối nắm lấy chéo áo của mình. Thu trân tình nói.
_Lúc đầu cháu cũng ngượng ngập và ngại ngùng lắm nhưng dần dần cháu cũng sẽ quen với môi trường sống mới thôi….!!
Cô Lý đặt bàn tay của mình lên bàn tay trái của Thu, cô động viên con nhỏ.
_Cháu phải cố gắng lên vì chính cháu là người bày ra cái trò này, cháu không được phép bỏ cuộc sớm. Cháu mà nói câu này trước Thanh thì cháu không bao giờ ngóc đầu lên được đâu….!!
Thu mừng vui rối rít, con nhỏ gấp gáp hỏi cô Lý.
_Nói như thế có nghĩa là cô đồng ý cho cháu được ở lại đây và tiếp tục vai trò của Thanh….!!
Cô Lý ngán ngẩm bảo Thu.
_Cô có thể nói không khi thấy cháu quyết tâm như thế này hay sao, nhưng kể từ hôm nay, cháu phải thông báo tình hình của Thanh cho cô biết và khi nào hai chị em nói chuyện với nhau thì phải cho cô tham gia cùng….!!
Thu vội nói ngay.
_Cháu cám ơn cô nhiều, cháu hứa là khi nào Thanh điện thoại về hay là gửi email cũng như chat với cháu, cháu sẽ thông báo ngay cho cô biết….!!
Thu tha thiết cầu xin cô Lý.
_Cô cũng làm ơn đừng nói chuyện này cho bố mẹ của cháu biết. Cháu không muốn họ lo lắng cho cháu….!!
Cô Lý bực mình bảo Thu.
_Lúc nào mà cháu chẳng có lý do để nói này nói nọ. Thôi được rồi cô hứa sẽ giữ im lặng trong thời một thời gian nhất định nếu cô mà phát hiện Thanh hay cháu có bất cứ điều gì dấu giếm thì giao kèo này coi như là bị hủy bỏ, lúc đó cô sẽ có quyền làm bất cứ thứ gì mà cô muốn, cháu có đồng ý với những gì mà cô nói hay không…??
Thu cảm động rơi nước mắt, con nhỏ sụt xịt bảo cô.
_Cháu cảm ơn cô nhiều lắm, cháu hứa sẽ làm theo những gì mà cô bảo…!!
Cô Lý giục Thu.
_Cháu còn không mau đi đánh răng và rửa mặt đi. Cô thấy cháu sắp muộn học đến nơi rồi kìa…!!
Thu giật mình nhìn đồng hồ, con nhỏ tá hỏa vì từ khi đi học cho đến này con nhỏ luôn là một học sinh gương mẫu nên chuyện đi học muộn chỉ đếm trên đầu ngón tay. Cô chị không bù cho cô em, trong khi Thu nhất nhất tuân thủ nội quy của nhà trường thì Thanh lại khác, con nhỏ tối ngày đi học muộn và hay quậy phá nên luôn bị mắng và bị phạt đi lao động dọn vệ sinh. Mặc dù đó là những hình phạt chẳng nhẹ nhàng gì nhưng con nhỏ lại vui vẻ với điều đó.
Thu chạy vội vào phòng vệ sinh, đây là lần đầu tiên Thu làm mọi chuyện một cách cẩu thả và không ăn cơm sáng để đi học.
Thu cong cả mông lên để đạp xe, mồ hôi tuôn ra đầy người, Thu ngán ngẩm nhưng vẫn cố gắng đạp xe cho nhanh. Thu chỉ mong thời gian trôi chầm chậm cho con nhỏ nhờ nếu không đây sẽ là lần đi học muộn đầu tiên ở ngôi trường mới.
Thu lao xe nhanh quá nên con nhỏ đâm sầm vào một anh chàng học lớp trên. Anh ta vằn mắt lên quát Thu.
_Con nhỏ kia, cô đi đứng như thế hả, còn không mau xin lỗi người ta đi…!!
Thu lồm cồm bò dậy, quần áo của Thu bị dính bê bết đấy. Chiếc cặp sách yêu quý bay sang một bên và cũng dính không ít đất, nhưng có lẽ tội nghiệp nhất vẫn là cái anh chàng kia.Anh ta bị dính một vết bùn thật dài vào chiếc quần trắng tinh.
Anh ta túm ngay lấy tay của Thu rồi vằn mắt lên hét.
_Hôm nay cô mà không giải quyết chuyện này cho tôi là tôi không để yên cho cô đâu….!!