Tôi Không Phải Vạn Nhân Mê Sao?

Chương 11



190,

Pháo hôi thụ đến sân bóng rổ để tìm phóng khoáng công.

Vừa lúc phóng khoáng công đang lập đội, còn gọi pháo hôi thụ tới chơi bóng rổ cùng.

Pháo hôi thụ cũng vừa lúc đang giận, muốn chơi bóng rổ để phát tiết một chút.

Kết quả là quá giận dữ, trực tiếp xung đột với đội bên kia.

Bị đối phương đụng trúng, cả người bị đâm bay ra ngoài.

Phóng khoáng công muốn chạy tới đỡ cậu, nhưng chậm một bước,

Pháo hôi thụ ngã xuống, đồng thời duỗi tay lên trước để túm được phóng khoáng công, nhưng cậu không túm được tay anh, ngược lại còn tuột quần phóng khoáng công xuống.

191,

Quần lót SpongeBob lộ ra.

Giữa háng căng phồng lên, vừa nhìn là đã biết kích cỡ của thứ kia không thể đùa được.

Hiện trường lập tức sôi trào!

192,

Pháo hôi thụ cảm thấy may mắn vì cậu không tuột luôn quần lót của phóng khoáng công xuống.

193,

Mặt phóng khoáng công luân phiên chuyển từ đỏ sang trắng, sau đó kéo quần lên, tránh xa pháo hôi thụ rồi chạy đi mất.

194,

Lúc pháo hôi thụ đến tận lớp để tìm phóng khoáng công, lại biết được rằng anh đã sớm về nhà.

Cậu lập tức chạy đến nhà phóng khoáng công.

Phóng khoáng công đang nằm chơi game trên giường.

Cậu cười hì hì bò đến cạnh phóng khoáng công, nói xin lỗi anh.

Phóng khoáng công liếc cậu một cái, nhấc chân đá cậu xuống giường.

Cậu lại bò lên giường, cười lấy lòng: "Đừng giận em nữa mà, em cũng không cố ý làm vậy."

Phóng khoáng công hừ lạnh.

Cậu cảm thấy hơi oan ức: "Nếu tên kia không đâm vào em, em cũng sẽ không té, em không té thì em cũng không tuột quần anh mà."

Mặt phóng khoáng công lại luân phiên chuyển từ đỏ sang trắng, cũng không biết là xấu hổ hay là tức giận.

195,

Phóng khoáng công nhéo má pháo hôi thụ, nghiến răng nghiến lợi: "Em hại anh mất mặt rồi đó."

Pháo hôi thụ đau đến mức chảy cả nước mắt: "Không phải là em sai mà, anh đi đánh tên kia một trận đi."

"Em còn muốn mượn tay anh để giúp em hết giận hả?"

"Là do tên kia đâm em, nên em mới làm anh mất mặt mà."

"Thằng nhóc này!"

Pháo hôi thụ lại cười lấy lòng: "Em thấy anh mặc quần lót SpongeBob ngầu chết đi được."

196,

Phóng khoáng công hung dữ kêu cậu im lặng.

Nhưng giây sau giá trị tâm động lại +5.



Pháo hôi thụ cong môi cười,

Thật là, các anh công đúng là thích khẩu thị tâm phi mà.

197,

Pháo hôi thụ thổi nhẹ vào tai phóng khoáng công, "Thật đó, anh vừa ngầu lại vừa bự."

Tai phóng khoáng công dần ửng hồng, anh bực bội gãi tai: "Đừng lên cơn hứng tình với anh."

Pháo hôi thụ cười tủm tỉm, nói: "Em chỉ lên cơn hứng tình với anh thôi."

Phóng khoáng công nghi ngờ: "Anh không tin đâu."

198,

Pháo hôi thụ cười một cái, cúi xuống bò vào giữa hai chân phóng khoáng công.

Phóng khoáng công giữ chặt quần ngủ, cảnh giác hỏi: "Em muốn làm cái gì?"

Pháo hôi thụ liếm môi, "Muốn anh chịch em."

199,

Không có người đàn ông con trai nào có thể từ chối khẩu giao.

Cho dù kỹ thuật của pháo hôi thụ không được tốt lắm, nhưng quy đầu là nơi nhạy cảm nhất,

Chỉ đơn giản liếm mút cũng có thể sung sướng.

Cho nên phóng khoáng công nắm tóc cậu, bắt đầu di chuyển lên xuống,

Biến thành ngậm chặt.

Tuy da đầu bị nắm hơi đau,

Nhưng cảm nhận được dương vật của phóng khoáng công trong miệng dần to hơn cứng hơn,

Còn có tiếng thở dốc ngày càng nặng nề,

Pháo hôi thụ cũng cảm thấy nhộn nhạo, bụng dưới nóng lên từng đợt.

200,

Bên tai không ngừng vang lên tiếng nhắc nhở giá trị tâm động tăng lên,

Nghe thấy nó làm pháo hôi thụ cảm thấy sung sướng.

201,

Cậu cho rằng phải khẩu giao khá lâu, kết quả là năm phút sau phóng khoáng công bắn ra.

Pháo hôi thụ sửng sốt, phóng khoáng công cũng sửng sốt.

Mặt phóng khoáng công đỏ bừng lên, "Không phải, bình thường anh không nhanh như vậy!"

Pháo hôi thụ cười híp mắt, nói: "Ừm ừm, em tin anh."


Phóng khoáng công: "Bình thường anh thật sự không nhanh như vậy!"

Cậu đương nhiên biết, thân là một trong vai chính công, năng lực tình dục nhất định là sẽ không kém.

Có lẽ là lần đầu tiên được khẩu giao, kích thích quá lớn.

202,

Nhưng......

Pháo hôi thụ híp mắt, cậu cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội này.

203,



"Vậy anh chứng minh đi."

"Được thôi! Em giúp anh khẩu giao thêm lần nữa đi."

Anh nghĩ hay quá ha, pháo hôi thụ trợn mắt.

"Anh à, làm tình còn sướng hơn khẩu giao á ~"

204,

Pháo hôi thụ cởi quần ra, nằm về phía sau.

Cậu banh hai chân ra,

Một tay nắm bé chim sớm đã cương cứng, chậm rãi vuốt ve,

Dùng hai ngón tay ở một tay khác nhẹ nhàng xoa lỗ nhỏ ướt át giữa hai chân.

"Hồi nãy giúp anh khẩu giao, bên dưới của em cũng đã ướt đẫm rồi."

"Anh muốn chịch không."

205,

Hầu kết của phóng khoáng công lăn lộn một chút,

Phía dưới rất thành thật cương lên.

Pháo hôi thụ tiếp tục quyến rũ: "Chịch em đi mà, anh ơi ~"

206,

Phóng khoáng công thở hổn hển: "Em đúng là dâm đãng thật."

Pháo hôi thụ cười quyến rũ: "Người ta cũng chỉ dâm với anh thôi mà."

"Em nói rồi đó, nếu em dám dâm với người khác, em sẽ đánh gãy chân em."

Phóng khoáng công không chịu nổi nữa, trực tiếp đè lên.

Pháo hôi thụ thuận thế dùng chân vòng qua eo phóng khoáng công, nâng cái mông mềm lên.

207,

Pháo hôi thụ rên rỉ dưới thân phóng khoáng công,

Mà phóng khoáng công cũng dùng một buổi tối để chứng minh bản thân anh đúng thật là cực kì dai sức.

208,

Chỉ là ngày hôm sau, pháo hôi thụ nhìn giao diện của phóng khoáng công, trực tiếp nổi giận đánh tỉnh đối phương.

Bị đè xuống hung hăng chịch cả đêm như vậy,

Giá trị tâm động của phóng khoáng công chỉ đạt tới 60!

Còn chưa đến mức thích nữa!

Tại sao chứ?!

209,

Gần đây sự chiếm hữu của trung khuyển công mạnh hơn rồi,

Luôn quấn lấy cậu.

Điều này làm cho anh trai tàn nhẫn công rất bất mãn,

Nhưng tàn nhẫn công cũng không biết quan hệ giữa cậu và trung khuyển công,

Tàn nhẫn công chỉ là cảm thấy pháo hôi thụ quá dính bạn bè.