Tôi Là Ba Của Nam Chính

Chương 8



Chuyện bị bắt gặp đi xem phim cùng bạn gái mối tình đầu, Cố Yến Thành không bình tĩnh như vẻ ngoài. Trung học số 3 là trường cấp ba chất lượng cao, có kỷ luật tốt và kiểm soát thành tích nghiêm ngặt, đối với chuyện yêu sớm này cũng rất coi trọng. Mặc dù không nghiêm ngặt giống trung học số 1, khoảng cách giữa nam và nữ không thể nhỏ hơn một mét. Nhưng cũng không cho phép giữa bạn học nam nữ có hành động quá mức thân mật. Ngay cả căn tin dành cho nam nữ cũng được tách ra, tên hay viết rằng: Vì tránh xảy ra chuyện nam nữ đút nhau ăn.

Trường học đều nghiêm khắc như vậy, phụ huynh thì càng không cần phải nói, có những người đến trường yêu cầu giáo viên điều chỉnh chỗ ngồi, chỉ để bọn trẻ được vây quanh những bạn học cùng giới. Tất nhiên cũng có những người yêu đương bị bắt quả tang, hình phạt của nhà trường là về nhà kiểm điểm một tuần. Về phần phụ huynh, một trận đòn roi là điều không thể tránh khỏi.

Cố Yến Thành chưa bao giờ cảm thấy ba mình là một phụ huynh có tư tưởng thoáng. Mặc kệ là về thành tích hay là tiền tiêu vặt. Cho nên vấn đề yêu sớm cũng không ngoại lệ. Khi bắt gặp cũng không có nổi điên, có lẽ là bởi vì đang ở nơi công cộng. Khi về nhà mới là lúc cơn bão ập đến.

Chẳng sợ trong lòng đã sắp thấp thỏm thành chó. Nhưng là con trai, Cố Yến Thành cảm thấy mình phải có trách nhiệm. Đặc biệt là khi bạn gái đã khóc từ đầu đến cuối phim. Hiện tại rời khỏi rạp chiếu phim đã hơn 10 phút, nhưng cô vẫn đang khóc.

"Trở về tớ sẽ nói với ba tớ, bọn họ nhất định sẽ không truyền ra ngoài." Cố Yến Thành lần thứ 101 hứa hẹn, loại chuyện này nếu lộ ra ngoài, thanh danh của con gái có tổn thất nhiều hơn con trai. Huống chi bạn gái của hắn nổi tiếng là một cô gái ngoan ngoãn, yêu đương với hắn có lẽ là điều điên rồ nhất mà cô bạn gái nhỏ từng làm.

Điền Điềm khóc nhiều đến mức đôi mắt đã sưng lên, đối với một cô gái chưa đến 18 tuổi, việc bị bắt gặp đi xem phim với bạn trai có lẽ là chuyện trời sập xuống. Cô sợ giáo viên trong trường biết, sợ ba mẹ của mình biết, càng sợ đi ra ngoài bị người chỉ trỏ bàn tán.

"Hay là chúng ta chia tay đi." Điền Điềm đi dọc đường do dự, rốt cuộc vẫn nói ra câu này.

Chia tay? Cố Yến Thành không biết tình yêu của một thiếu niên có nhất thiết phải mù quáng và tự tin hay không. Dù sao hắn không phải, lúc đầu mới yêu đương đã nghĩ đến tương lai sẽ chia tay. Nhưng tuyệt đối không phải lấy cách như hiện tại, càng không thể vì lý do này.

Nhưng nhìn cô bạn gái nhỏ khóc lóc thảm thiết. Mặc dù Cố Yến Thành cảm thấy đối phương quá yếu đuối, nhưng cũng không phải không thể hiểu được. Cô bé sống trong tháp ngà voi, bị giáo viên nói một câu đã khóc nhè. Huống chi là loại chuyện yêu sớm bị bắt gặp này.



"Mọi chuyện vẫn chưa đến mức không thể giải quyết, cậu cho tớ hai ngày. Nếu tớ không thể thuyết phục được ba mẹ tớ, vậy chúng ta nói chia tay cũng không muộn." Cố Yến Thành nhấn mạnh từng chữ một, có thể dễ dàng nói ra hai chữ chia tay như vậy. Hắn không biết tình cảm của đối phương dành cho hắn quá nhạt hay là quá non nớt, nên không hiểu hai chữ chia tay có ý nghĩa gì.

Yêu sớm là không thể gặp ánh sáng. Cho nên Cố Yến Thành không thể đưa bạn gái về nhà. Thậm chí chưa đến đầu hẻm thì hai người đã phải tách ra. Không giống như những lần chia tay lưu luyến trước, lần này ngược lại rất dứt khoát.

* * *

Khi Cố Yến Thành về đến nhà thì trời đã tối, dọc đường đi hắn đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ. Nhưng khi hắn mở cửa ra, trong nhà không có ai, thậm chí đèn còn chưa bật.

Được rồi, ba mẹ nhất định là ở bên ngoài mùi mẫn vẫn chưa về. Còn thằng nhóc Yến Phong có lẽ lại đi học lớp năng khiếu nào đó. Ba hắn có thể là muốn bồi dưỡng ra nhà nghệ thuật, nên thanh nhạc, dương cầm, ngoài ra còn có cờ vây đều đăng ký cho Yến Phong học. Vì vậy thời gian vào các ngày trong tuần sắp xếp còn căng thẳng hơn học sinh cấp ba như hắn.

Cố Yến Thành cảm thấy mình giống như một phạm nhân đang chờ xét xử, từng phút từng giây đều làm cho người ta cảm thấy dày vò. Hắn thậm chí còn không về phòng mình, ngồi trong phòng khách uống ba ly nước, đi qua đi lại không biết bao nhiêu lần mới mong được hai vị phụ huynh ra ngoài mùi mẫn trở về.

Lâm Dung Dung hơi đỏ mặt, cắm bông hoa hồng đỏ rực vào bình, rồi đi cất hộp quà màu trắng trong tay vào phòng ngủ. Sau đó mới đi ra ngồi bên cạnh Cố Xuyên.

Cố Yến Thành đã quen với điều đó. Trong hoàn cảnh mà rất nhiều người còn không biết về lễ tình nhân, ba mẹ hắn đã tổ chức ba năm liên tục. Hoa hồng và quà là tiêu chuẩn. Tất nhiên, trước ngày hôm nay hắn cũng không biết điều đó. Hai người này cộng lại cũng gần 100 tuổi, vậy mà đi xem phim lãng mạn như người trẻ.

Thực sự là.. làm người ghen tị.

"Ba, mẹ, cô gái hôm nay đi xem phim với con là bạn gái của con." Cố Yến Thành đi thẳng vào vấn đề mà giới thiệu: "Là con theo đuổi cô ấy, bọn con hẹn hò chưa đầy một tháng. Con hứa sẽ không chậm trễ việc học. Hai người có thể bỏ qua chuyện này không?"

Thành thật mà nói, mặc dù bề ngoài Cố Yến Thành trông rất bình tĩnh. Nhưng trên thực tế chỉ có chính hắn biết, hắn căng thẳng đến mức sắp nổ tung, như thể thực sự có một con thỏ trong lồng ngực, thình thịch thình thịch, không ngừng nhảy loạn.

Ai cũng có tuổi trẻ bồng bột, nhưng Cố Xuyên có thể hiểu được cảm xúc của con trai cả vào lúc này: "Con cũng sắp là người trưởng thành rồi, phải tự gánh vác trách nhiệm của mình. Yêu đương cũng được, nhưng không thể làm chậm trễ việc học của nhau, càng không thể vượt quá giới hạn."

Từ 'vượt quá giới hạn' ám chỉ cái gì thì ba người có mặt ở đây đều rất rõ ràng. Thậm chí hai điều kiện này, Cố Xuyên và Lâm Dung Dung trên đường trở về đã thảo luận qua. Đối với con cái, cứng rắn mù quáng sẽ không có tác dụng, nhưng cũng không thể không có điểm mấu chốt.

Cố Yến Thành thở phào nhẹ nhõm, điều này dễ nói, hắn cũng không phải loại con trai chỉ quan tâm đến bản thân.



"Nhưng.." Cố Xuyên dừng lại rồi nói tiếp: "Con ở trường học còn phải cẩn thận một chút, đừng rước lấy bàn tán, càng không thể để nhà trường đuổi hai đứa về nhà kiểm điểm một tuần."

"Dạ, con biết rồi!" Cố Yến Thành vội vã nói, trên mặt không che giấu được vui mừng. Thậm chí còn hưng phấn đến mức chà xát đôi tay.

Được rồi, ngoài mặt trông có vẻ bình tĩnh, nhưng dù sao vẫn là một đứa trẻ.

* * *

Về vấn đề việc học của Cố Yến Thành, Cố Xuyên cũng đã thảo luận với con trai, giữa việc du học và thi đại học, Cố Yến Thành chọn cái sau. Điều này khá bất ngờ. Dựa theo thành tích của con trai cả, chắc chắn không có hy vọng vào các trường đại học trọng điểm. Thậm chí có thể vượt qua một vòng đều ở giữa hay không.

Nhưng có lẽ là sức mạnh của tình yêu, Cố Yến Thành cá mặn xoay người hẳn là vào học kỳ hai lớp 12, chưa kể cuộc thi giữa kỳ tăng hơn 100 hạng trong cả khối. Ba lần thi thử gần nhất cũng tiến bộ, lần cuối thậm chí lọt vào top 40 của lớp. Đây là thành tích có thể trúng tuyển vào trường đại học trọng điểm.

Đương nhiên, so với Cố Yến Thành cá mặn xoay người thì thành tích của Điền Điềm ổn định hơn rất nhiều, từ lớp 3 đến lớp 8, cô đều giành được hạng 6. Thành tích của hai người vẫn có chênh lệch nhất định, có thể tưởng tượng được tương lai có lẽ không học chung một trường đại học.

Trong mấy ngày Cố Yến Thành tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học, Cố Xuyên đã gác lại công việc của công ty và đồng hành cùng toàn bộ kỳ thi. Do thuộc tính 'quyến rũ', đến tháng 6 nhưng hắn vẫn mặc quần dài và mang giày da như cũ. Thậm chí áo sơ mi còn cài đến nút thứ hai, đẹp trai là thật đẹp trai. Hơn nữa trên mặt không có nếp nhăn, trông không giống người ba chờ con đi thi mà là anh trai.

"Ba, con muốn đính hôn."

Cái gì? Cuối cùng cũng kết thúc kỳ thi, trên đường về nhà con trai đột nhiên quăng cho hắn một quả bom. Một người còn hai tháng nữa mới được 18 tuổi vậy mà muốn đính hôn. Đây là tiến hành cái gì vậy?

"Con đã thảo luận với Điền Điềm, hai bọn con đều cảm thấy đính hôn trước thì tốt hơn." Cố Yến Thành cảm thấy đây là kết quả của sự suy nghĩ kỹ lưỡng của mình. Chẳng phải người xưa có câu sao, yêu đương mà không lấy kết hôn làm mục đích là đồ sở khanh. Hắn là một thanh niên tốt ngũ giảng tứ mỹ*, tất nhiên không thể làm đồ sở khanh này.

(*Ngũ giảng tứ mỹ tam nhiệt ái: Ngũ giảng – năm chú ý là chú ý văn minh, chú ý lịch sự, chú ý sạch sẽ, chú ý trật tự, chú ý đạo đức; tứ mỹ – bốn đẹp là tâm hồn đẹp, ngôn ngữ đẹp, hành vi đẹp, môi trường đẹp: Tam nhiệt ái – ba nhiệt tình yêu thương là nhiệt tình yêu yêu thương tổ quốc, nhiệt tình yêu thương chế độ xã hội chủ nghĩa, nhiệt tình yêu thương Đảng cộng sản TQ)

Cố Xuyên nhìn con trai mình thật sâu. Nếu hắn nhớ không nhầm, chủ tịch tương lai cuối cùng quyết định chuyện lớn cả đời ở tuổi 35. Trong quá trình này nhiều lần lằng nhằng với nữ chính và nữ phụ, mối tình đầu thua nữ chính vì thiếu kiên trì 'chờ đợi điên cuồng'. Suy cho cùng, không phải ai cũng bằng lòng dảnh cả thanh xuân để chờ đợi một ai đó.



Cố Yến Thành bị ba mình nhìn làm cho nổi da gà: "Điền Điềm không phải đã đến nhà chúng ta làm khách sao? Con thấy ba và mẹ tương đối hài lòng với cô ấy, đính hôn cũng là chuyện đương nhiên."

Cậu nhóc 18 tuổi nói đến chuyện lớn cả đời mình với vẻ đương nhiên, đáng sợ nhất là không có làm cho người ta cảm thấy không đáng tin cậy. Ngược lại rất có sức thuyết phục.

Cố Xuyên vẫn cảm thấy mọi chuyện quá qua loa. Mặc dù đính hôn không thể so với kết hôn, nhưng vẫn phải thận trọng: "Ba mẹ Điền Điềm có đồng ý không? Lần trước không phải con nói ba mẹ con bé không biết chuyện hai đứa yêu đương sao?"

"Chỉ cần ba và mẹ con đồng ý. Về ba mẹ Điền Điềm, bọn con sẽ tự nói." Cố Yến Thành hứa hẹn. Nếu hai người thích nhau, vậy không ngại xác định mọi chuyện. Khi còn học cấp hai, hắn ghét hôn nhân. Thậm chí từng nghĩ đến việc cả đời không kết hôn. Nhưng mấy năm nay từ trên người ba mẹ, hắn lại cảm thấy hôn nhân cũng không có gì không tốt.

Việc này Cố Xuyên thực sự không thể lập tức đồng ý: "Bây giờ nói chuyện này còn quá sớm. Sau khi hai đứa vào đại học sẽ có rất nhiều biến số. Nếu một năm sau hai đứa vẫn giữ nguyên quyết định như vậy thì đính hôn cũng không muộn."

Hắn chính là cảm thấy sau khi lên đại học sẽ có nhiều biến sổ nên mới muốn đính hôn trước. Dù sao dựa vào thành tích bình thường của hai người, căn bản không có khả năng thi đậu cùng một trường đại học.

Nhưng cuối cùng cánh tay không lay chuyển được đùi. Cố Yến Thành quấy rầy ba già mấy ngày, cuối cùng đối phương không những không đồng ý, có đưa hắn đến công ty làm cu li.

Nói là cu li, thực ra giống như một thư ký nhỏ, phụ trách bưng trà rót nước cho ba hắn, sắp xếp tài liệu. Thậm chí đôi khi còn giúp ghi chép nội dung cuộc họp. Nhưng những công việc này đều miễn phí, không những không trả hắn một đồng tiền lương. Đôi khi còn cần hắn bỏ tiền túi ra mua đồ uống cho ba, hoặc mời nhân viên cộng sự với hắn trong công ty đi ăn cơm.

Cứ thế qua một kỳ nghỉ hè, tiền riêng của hắn đã giảm hơn một nửa.