Tôi Là Thầy Khai Quang

Chương 426: Tuyết Liên sống lại



Trương Lệ liếc nhìn tôi, nói: “Cố ra vẻ bí ẩn, để em xem xem anh định làm gì”.

Triệu Linh Nhi cười nói: “Anh Sơn Thành muốn dùng một loại sức mạnh bí ẩn biến Tuyết Liên thành vị thuốc lợi hại hơn nữa. Chị Lưu Thiến, lúc trước trong buổi tiệc mừng thọ bà nội chị, nhân sâm nghìn năm ở núi Trường Bạch được chế tạo bởi sức mạnh của anh Sơn Thành đấy”.

“Anh ấy biến một củ nhân sâm bình thường thành nhân sâm nghìn năm núi Trường Bạch”.

Chuyện này Triệu Linh Nhi cũng được biết.


“Chế tạo?”, Lưu Thiến kinh ngạc không thôi: “Nhân sâm đó không phải của sư phụ Sơn Thành sao? Là Sơn Thành chế tạo? Rốt cuộc làm sao mà chế tạo được?”

“Chuyện này... không thể nào đâu?”

Trương Lệ cũng tỏ vẻ không hiểu: “Trương Sơn Thành, rốt cuộc anh đã giấu em bao nhiêu chuyện? Vì sao em gái Linh Nhi biết chuyện này mà em lại không biết?”

Tôi cười hì hì: “Mọi người đừng lên tiếng, cũng đừng nóng vội, lát nữa anh sẽ từ từ giải thích cho các em nghe”.


Tôi đặt tay phải lên mạch tay trái của Triệu Vũ, mấy cô gái ngồi ở bên cạnh tôi, vây xung quanh tôi, quan sát thật kĩ.

Từng luồng sức mạnh vô hình đi vào mạch môn của Triệu Vũ, vận chuyển trong cơ thể cậu ta, bắt đầu dẫn dắt linh khí trong cơ thể cậu ta đi ra một cách chậm rãi.

Linh khí trong cơ thể Triệu Vũ có màu xanh lam nhạt, là linh khí chưa được luyện hóa, còn linh khí đã luyện hóa sẽ vô hình.

Linh khí thuần khiết bắt đầu chảy chầm chậm từ tay phải của Triệu Vũ dần dần lan ra khắp bề mặt Tuyết Liên.

Cảnh này khiến Trương Lệ và Lưu Thiến há to miệng, cực kì kinh ngạc, hoàn toàn không hiểu sức mạnh này là gì.

Triệu Linh Nhi ở cạnh nắm lấy tay hai người, lắc đầu, ý bảo hai người đừng nói chuyện, đừng quấy rầy.

Linh khí vô cùng mạnh, Tuyết Liên lại yếu ớt, cho nên trong quá trình tôi luyện không được xảy ra nửa điểm sơ sót.

Đương nhiên, tất cả đều là tiên nữ Thanh Thủy đang chế tạo linh dược, tôi chỉ cần giữ vững tư thế của tôi là được.

Tôi cũng không được nói chuyện, không được quấy rầy tiên nữ Thanh Thủy.

Linh khí bắt đầu xâm nhập vào Tuyết Liên, bắt đầu tôi luyện Tuyết Liên chậm rãi từng chút một, thay đổi thuộc tính của nó. Cánh hoa Tuyết Liên bị phơi khô đã có hơi nước trở lại, giống như sống dậy, dần dần nở bung...

Trong phòng lập tức lan ra mùi hương khiến người ta cảm thấy thoải mái, mỗi người giống như tắm trong ánh nắng ấm áp.

Linh khí là hơi thở đất trời, là hơi thở sinh ra từ vạn vật trên thế giới, từ tinh hoa nhật nguyệt, không chỗ nào không có.

Linh khí là sức mạnh mà mỗi người tu luyện cần dùng. Bất cứ người tu luyện mạnh mẽ nào, dù là người tu luyện có bản lĩnh cao đến tận trời cũng phải tu luyện linh khí đầu tiên.

Tu luyện linh khí, tôi luyện cơ thể cũng giống như xây nhà, nó là nền tảng, móng tốt hay xấu sẽ ảnh hưởng tới tuổi thọ và chất lượng của căn nhà. Nếu móng không tốt, bên trên có xây tốt thế nào đi nữa, cuối cùng căn nhà cũng sẽ bị sụp đổ.

Người tu luyện không có nền tảng tốt, về sau sẽ không thể đột phá, không thể trở nên mạnh hơn.

Nhưng bình thường trong không gian chúng ta ở, trong thế giới mà người bình thường sống, linh khí quá mỏng, chúng ta không cảm nhận được, người tu luyện cũng không thể thu nạp.

Chỉ có những nơi đất thánh cửa Phật, Đạo gia, hoặc là nơi ở của người tu luyện, dùng trận pháp, báu vật ngưng tụ linh khí mới có thể khiến linh khí hội tụ cho người tu luyện sử dụng.

Linh thạch cũng ít vô cùng, linh thạch tự nhiên lại càng hiếm hoi, nó chỉ xuất hiện ở những nơi núi sâu, mộ cổ, biển rộng, những nơi cực nóng cực lạnh, các khu vực mà con người khó có thể đặt chân tới.

Linh thạch trên thị trường bình thường đều là linh thạch nhân tạo, mà linh thạch nhân tạo trên cơ bản đều do Chính phủ quốc gia chế tạo, có kí hiệu của Chính phủ quốc gia, làm tiền tệ thông dụng của giới tu luyện.

Mỗi quốc gia đều có một số mỏ linh khí bí ẩn, đúng như tên gọi, đó là quặng linh khí thiên nhiên, cũng chỉ có lực lượng của Chính phủ quốc gia mới có quyền khai thác mỏ linh khí, những người tu luyện và thế lực tu luyện khác không được tự tiện khai thác.

Thật ra, mỏ linh khí rất hiếm, cần trang bị nhiều kĩ thuật khoa học để khai thác, thế lực tu luyện bình thường sẽ không có những tài nguyên đó. Cho dù có tài nguyên thì cũng không có kĩ thuật luyện quặng, tinh luyện linh thạch số lượng lớn, bởi vì nhân lực và vật lực đầu tư vào những thứ này là quá lớn.

Nếu thế lực khác đi khai thác mỏ, tinh luyện quặng thì được không bù nổi mất, mua bán lỗ vốn cũng không có ai đi làm.

Thế nên, từ xưa đến nay, tài nguyên tu luyện mạnh nhất nằm trong tay Chính phủ quốc gia, do đó giới tu luyện luôn nằm trong sự quản lý của Chính phủ. Thế lực nào chống đối Chính phủ sẽ bị cắt tài nguyên tu luyện hoàn toàn và bị xóa bỏ.

Bất cứ người tu luyện nào cũng sợ Cục điều tra hiện tượng huyền bí và Cục điều tra công năng đặc dị, bởi vì lực lượng của quốc gia chưa bao giờ thiếu tài nguyên tu luyện. Hơn nữa, mỗi năm sẽ có một bộ phận đặc công chuyên tìm kiếm những đứa trẻ có thể chất tốt ở thế giới người bình thường đưa về, sau đó bí mật bồi dưỡng chúng trở thành người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí và Cục điều tra công năng đặc dị.

Pháp sư, người dị năng của giới tu luyện đa số đều có hồ sơ trong cơ quan chính phủ, ngay cả một số yêu ma sống ở thế giới con người cũng có hồ sơ.

Mỗi quốc gia đều kiểm soát giới tu luyện rất chặt chẽ, đề phòng người tu luyện gây chuyện, khiến cho công chúng hoang mang.

Sự tồn tại của giới tu luyện nhất định không được để lộ ở thế giới của người bình thường, nếu không, chắc chắn sẽ dẫn đến chiến tranh, một cuộc chiến không thể ngăn chặn.

Linh khí không ngừng tôi luyện Tuyết Liên, mấy người phụ nữ càng lúc càng tỏ ra kinh ngạc, không dám tin trên đời có chuyện kì lạ như vậy.

Dưới sự bao bọc, nuôi dưỡng, tôi luyện của linh khí, Tuyết Liên dần dần thành hình căng chắc, dường như đã xuất hiện sự sống.

Bốn mươi mấy phút sau, bông Tuyết Liên đầu tiên đã được chế tạo xong, tôi cũng dừng tay nghỉ ngơi.

Tuyết Liên đặt trên bàn, linh khí rút vào trong, trắng nõn óng ánh, dịu dàng muôn vẻ, giống như ngọc mài. Nhị hoa như đài sen, thân hoa màu đỏ tím, cánh hoa mỏng như lụa, tinh khiết trong trẻo.

Tuyết Liên là loài hoa kì lạ trên núi tuyết cao giá rét, sinh trưởng và nở rộ trong hoàn cảnh băng tuyết, gió mạnh, giống như linh hồn ở Diêu Trì nơi chân trời.

“Đẹp quá...”, Trương Lệ hai mắt phát sáng, muốn nâng niu Tuyết Liên trong tay, ôm vào lòng, muốn trồng nó vào trong chậu để mà ngắm nhìn mỗi ngày, thậm chí là muốn ôm nó ngủ.



Triệu Linh Nhi vội vàng ngăn cản: “Chị Trương Lệ, đừng động vào, động vào sẽ có chuyện đấy”.

Thật ra cũng không nghiêm trọng như Triệu Linh Nhi nói, chỉ là không được làm hư hại mà thôi.

Lưu Thiến đầy kinh ngạc: “Sơn Thành, rốt cuộc sao anh làm được vậy? Anh làm bông Tuyết Liên khô héo nở rộ xinh đẹp đến vậy, đúng là kỳ tích mà”.

Trương Lệ nói: “Đầu tóc em hơi chẻ ngọn, xơ xác, có phải anh... anh có thể dùng sức mạnh giúp tóc em có sức sống hơn không?”

Mấy cô gái đã ở đây xem bốn mươi mấy phút, cảm giác kinh ngạc đã lui đi từ lâu.

Bọn họ đã chấp nhận sức mạnh của tôi, nhưng vẫn lấy làm lạ.

Tóc chẻ ngọn?

Tôi cười hì hì: “Đương nhiên có thể, nhưng chuyện này cần các em học được sức mạnh của anh”.

“Ba người có muốn học không? Anh có thể dạy các em”.

Ba cô gái nghe vậy thì nhao nhao lên, mắt phát sáng.

“Thật sao?”

“Anh đang lừa chúng em phải không?”

“Sơn Thành, chúng em có thể học được thật sao?”

“Học cái này có ích lợi gì?”