Tôi Lại Say Đắm Cô Giáo Cấp 2 Của Tôi Rồi

Chương 47



Trên bàn nhậu.

" chúc mừng em đã giúp cty càng ngày càng lên dốc " trợ lý giơ ly bia lên

" vâng, cảm ơn chị, nhờ có chị đã chỉ giáo em trong 1 năm qua nên giờ cty mới được như vậy, cảm ơn chị rất nhiều " tôi giơ ly bia lên cụng vào ly chị ấy một cái

" nào mọi người cùng giơ ly nốc hết nhé! " anh nhân viên kế bên cô An hét lên

Tiếng ly cụng nhau vang lên, ai nấy cũng đều nốc hết ly của mình, tôi uống hết ly của mình nhìn qua cô An đang uống từ từ cũng đã được nửa ly, tôi kéo tay cô ấy xuống không cho uống nhiều.

" a An uống ít thôi "

" uống cho Anh vui chứ, uống nhiều mới vui "

" thôi nghe em, uống ít thôi, xíu còn chở em về nữa chứ "

" dạ, vậy thôi Anh cũng uống ít thôi đó "

" dạ..., được rồi ly này là cảm ơn mọi người đã vất vả bay từ bển sang đây để chúc mừng cho cty, mọi người vất vả lắm rồi " rót đầy ly người này sang người khác cho đầy rồi giơ lên

Buổi tiệc chỉ toàn là giao tiếp tiếng anh, cô An có chút hiểu và có chút không, gần tàn tiệc tôi đã lân lân, lúc ấy cô An đi vệ sinh thì cái anh nhân viên ngồi bên cô An có đùa với người kế bên rằng anh ấy sẽ cua đổ được cô An, hơ? Muốn cua là đổ à, muốn đập chậu cướp hoa sao.

" Anh chúng ta về thôi, mọi người sỉn hết rồi " cô ấy nắm tay tôi đứng lên

" chào em " anh nhân viên kế bên đứng lên giơ tay ý muốn bắt tay với cô An

" a chào anh " cô ấy cũng bắt tay theo thường lệ

" em tên là An hả, cho anh làm quen được không? "

" a vâng, anh muốn làm quen thì hỏi người yêu em đã nhé " ồ cô ấy bắn tiếng anh cũng dữ nha

" xời, người yêu em đã là gì, theo anh tối nay em sẽ là người sướng nhất đêm " anh ta có say quá mà hoá khùng không?, tôi ngồi bên nghe mà cười á

Anh ta kéo tay cô An lại rồi ôm, cô An không chịu rồi vùng vẫy, nãy giờ xem phim hay rồi tôi cũng nên ra tay thôi nhỉ.

" aiz, cái con đàn bà Việt Nam này, đáng chết " anh ta tính tát một cái vào cô An, tôi nhanh tay nắm tay anh ta lại

" nè ông anh đang tính làm gì vậy hả? "

" a à anh chỉ thấy chị của em đẹp quá thôi nên chỉ muốn là quen "

" cái gì!?, làm quen!?, a haha "

" hả, mắc cười lắm sao " nhìn anh ta có chút rén thật nực cười

" chị đưa lý lịch của anh ta cho tôi xem "

" vâng, chờ chị xíu "

" Anh say rồi về nhà thôi, đừng làm lớn chuyện lên mà "

" vâng, em nghe lời An nhé " tôi nâng cằm cô ấy lên, đặt nụ hôn lên môi lâu một chút, những người xung quanh bất ngờ còn anh ta thì bất ngờ gấp đôi

" ư Anh làm gì vậy, An..An ngại "

" lý lịch đây, mời em xem qua "

" hm...đuổi việc anh ta đi, mà anh ta mới vào làm việc được 3 tháng hả? "

" ừm vâng "

" a a thưa giám đốc, tha..tha lỗi cho tôi, tôi không cố ý đâu " anh ta quỳ xuống cầu xin tôi

" chúng ta về thôi, An lái xe chở em nhá? "

" An biết rồi, không chở thì khỏi về nhà à " ngón tay cô ấy ấn chiếc mũi của tôi

" a giám đốc, cho..cho tôi xin lỗi đừng có đuổi việc tôi ạ, tôi van xin van xin " anh ta chấp tay xin tôi

Tôi không quan tâm, nắm tay cô An đi ra bãi giữ xe, cô ấy ngồi ghế lái còn tôi say sỉn ngồi ghế phụ.

" thắt dây an toàn lại nè " cô ấy luồng qua người tôi

Tôi cảm thấy nóng vì bộ ngực đang áp sát vào người tôi, tôi nắm vai cô ấy tay nâng cằm lên rồi hun lấy hun để.

" ư~ ưm~~ *chụt~ chụt~* " tiếng rên của cô ấy đã tai làm sao

" ư~~ Anh~ về..về nhà đã nhá, An..An sắp chịu không nổi rồi ưm~~~ "

Tôi cảm thấy buồn ngủ nên buông cô ấy ra rồi ngủ không biết trời đất gì hết, mà nghĩ lại lâu rồi tôi và cô ấy chưa ân ái nhau từ khi mẹ về nước tới giờ nhỉ, không biết cô An có ghét tôi không.

...

Sáng hôm sau.

" oẹ... "

" Anh, An đã nói rồi uống ít thôi " cô ấy vuốt lưng tôi

" a em xin lỗi "

" thôi không sao, để An lấy thuốc cho Anh uống nhá "

" dạ cô giáo của em "

" xì, đánh chết bây giờ "

" thôi mà "

" nè thuốc nè uống đi, ngủ thêm giấc rồi vào viện thăm mẹ "

" dạ dạ, em nghe lời An hết "

Tôi thì nằm ngủ còn cô An thì vào viện thay người chăm sóc cho mẹ, ngủ tới giờ trưa điện thoại tôi reo lên ầm ĩ.

" ưm alo? "

" Anh..Anh mẹ..mẹ tỉnh dậy rồi, Anh mau vào viện thăm mẹ nhanh lên... " giọng cô An run rẩy bối rối như không biết nên nói từ đâu

Lúc này tôi bừng tỉnh dậy, chạy đi sửa soạn rồi lái xe đến bệnh viện, cơ thể dùng hết sức lực để chạy lên tầng 5 vì thang máy nay đã nghẹt người.

*cạch* tôi đứng thở hổn hển nhìn mẹ đang dựa lưng vào gối và trò chuyện cùng với mọi người.