Lúc Úc Nam Diễn dẫn theo Khương Tri Ngôn đi vào bổn trạch Úc gia, đại bộ phận thân thích đều đã đến đông đủ, ngược lại lộ vẻ bọn họ đến chậm chút.
Có điều, hiệu quả mà đến trễ mang đến không bình thường đâu, nháy mắt cái Khương Tri Ngôn đã cảm giác được vài đạo ánh mắt sáng quắc đang đánh giá mình, trong đó đạo mãnh liệt nhất là từ……
Tầm mắt cô hơi chuyển một phen, một cô gái cỡ hai mươi tuổi ăn mặc rất là tinh xảo, đang ngồi bên cạnh thím út của Úc Nam Diễn, thân phận đã khóa —— một đóa đào hoa.
Thành viên Úc gia nói nhiều không nhiều, trước mắt dưới thời Úc lão gia tử con cái mà còn sống tổng cộng 3 người.
Vợ cả sinh ba Úc Nam Diễn, Úc Minh Chí. Một vị… Ặc, nghệ thuật gia tràn ngập tế bào lãng mạn.
Năm đó ở nước ngoài kết bạn với mẹ Úc Nam Diễn, nhanh chóng rơi vào bể tình sau đó cưới chớp nhoáng sinh con trong giá thú, Úc Nam Diễn, kết quả không được 1 năm liền ly hôn.
Mẹ Úc Nam Diễn về lại nước mình không được mấy năm lại kết hôn sinh con có gia đình mới, mà Úc Nam Diễn thì bị vứt cho Úc lão gia tử nuôi nấng, Úc Minh Chí thì tiếp tục ở bên ngoài tìm kiếm muse của ông ta.
Cơ hồ là 1 năm cũng sẽ không về được 1 chuyến, như hôm nay đây ông ấy không ở đây nè.
Chỉ có đứa con một là Úc Nam Diễn.
Còn vợ hai thì sinh Úc nhị gia —— Úc Minh Diệp.
Căn cứ tư liệu và biểu tình của trợ lý Triệu khi nhắc tới ông ta mà đoán, đây là một vị trưởng bối dã tâm lớn mà lại chả có tài năng gì, vẫn luôn ghen ghét Úc Nam Diễn có thể trở thành chủ tịch Nam Hằng, muốn kéo người cháu trai này xuống ngựa để tự mình lên, làm không ít động tác nhỏ sau lưng.
Đương nhiên, mấy cái đó đều là tự Khương Tri Ngôn tổng kết quy nạp, nguyên thoại chắc chắn không phải như thế.
Mà vị Úc nhị gia này sinh sản giỏi lắm nhé, có 2 đứa con trai còn lớn hơn Úc Nam Diễn mấy tuổi, còn có một cô con gái đang học đại học, thêm một cậu con trai mới lên sơ trung nữa.
Mà bà vợ thứ ba, cũng là người vợ duy nhất còn sống của Úc lão gia tử, năm đó thì thật từng sinh một đôi long phượng thai, nhưng lúc 8-9 tuổi anh trai qua đời ngoài ý muốn lưu lại em gái, Úc lão gia tử có chút trọng nam khinh nữ thêm vào còn mê tín không thích cô con gái này cho lắm.
Có điều cô út Úc Minh Na này thật ra lại rất cố gắng tự lập, chính cô ấy và chồng mở một công ty thiết kế trang phục, chuyên phục vụ cho kẻ có tiền, có thể nói là một nữ cường nhân.
Hơn nữa tuổi của người cô này không lớn, mới 35 tuổi, cũng chỉ lớn hơn Úc Nam Diễn 7 tuổi, nhưng người ta đã có một đứa con trai 8 tuổi.
Ánh mắt Khương Tri Ngôn nhanh chóng lướt qua người phụ nữ trí thức bên cạnh đóa “Hoa đào” kia, cũng chính là cô út họ Úc, đánh giá của ngoại giới với vị này rất không tồi, rất nhiều quý phụ nhân cũng đều thích tìm Úc Minh Na thiết kế, chỉ là khi trợ lý Triệu nói tin tức về những người khác ấy, Úc Nam Diễn ở bên cạnh đều không nói lời nào, chỉ có khi nhắc đến vị này mới cố ý nhắc nhở một câu.
“Đừng đến gần bà ta.”
Không thể trông mặt mà bắt hình dong, Khương Tri Ngôn tự nhận mình chả phải kẻ thông minh, vẫn là thành thật mà làm cho tốt công việc bản chức là được.
Không hề nghĩ nhiều nữa, Khương Tri Ngôn đặt toàn bộ tâm thần trên Úc lão gia tử hơn 80 ngồi ở vị trí hàng đầu nhất, hẳn là có tiền tâm tình lại tốt, sắc mặt vị lão gia tử này hồng nhuận, tinh khí thần mười phần, trông sống lâu trăm tuổi là không thành vấn đề.
Mà cái vị bà nội ba bên cạnh ông lại nói cũng đã được 60, nhưng bảo dưỡng tốt, thoạt nhìn như 40 ấy.
“Ai ui, Nam Diễn dẫn bạn gái về rồi!” Vị bà nội ba này là người mở miệng đầu tiên, cười rất là vui vẻ sáng lạn, phảng phất Úc Nam Diễn là cháu nội ruột bà ấy vậy, nói câu này xong bà còn trực tiếp đứng dậy xuống dưới muốn kéo tay Khương Tri Ngôn, “Nhìn cô bé này cái coi, trắng trẻo non nớt, nhìn liền thấy có phúc khí! Nam Diễn con cũng thật biết chọn.”
Nếu là người bình thường, đối mặt với thế công nhiệt tình này có lẽ sẽ lập tức lộ vẻ không biết làm sao, nhưng Khương Tri Ngôn phản ứng rất mau, cô nắm ngược lại tay bà nội ba, cười ngoan ngoãn lại đáng yêu, “Bà nội bà quá khen, phúc khí lớn nhất của con chính là tìm được bạn trai tốt như Nam Diễn vậy.”
Nói rồi nghiêng đầu nháy nháy mắt với Úc Nam Diễn, tựa hồ muốn nói: Anh cảm thấy em nói rất đúng chứ?
Úc Nam Diễn gần như không thể thấy mà gật gật đầu, rõ ràng hai người không có hỗ động gì lớn, lại thật sự có một loại cảm giác người khác chen vào không lọt, tiếp theo, Úc Nam Diễn không dấu vết mà kéo Khương Tri Ngôn qua, làm tay bà nội ba nháy mắt chưng hửng, làm bà trông có vẻ như có vài phần xấu hổ.
Nhưng vị này cứ như chả sao cả ấy, quay đầu lại liền về chỗ ngồi.
—— đây là tuồng chốn hào môn sao, mệt quá.
Nếu không phải Úc Nam Diễn cho thiệt sự là quá nhiều, Khương Tri Ngôn càng muốn trở về phơi mặt trời mùa đông.
Tiếp đây chính là phân đoạn làm quen bình thường, thái độ của Úc lão gia tử với Khương Tri Ngôn còn xem là tạm được, cũng có chuẩn bị trước bao lì xì, một tờ hơi mỏng nên hẳn là chi phiếu.
Không biết đây có tính là tiền boa không nhể?
Những người khác dù có vài người dùng ánh mắt bắt bẻ đảo qua Khương Tri Ngôn, nhưng rốt cuộc là ở trước mặt lão gia tử nên không dám làm càn, thành thành thật thật mà “cười” nhận mặt xong liền đến giờ cơm trưa.
Cái bàn ăn thật dài, mặt vô biểu tình mà an tĩnh ăn cơm.
Cơ mà dù đồ ăn có ngon đi nữa, một bữa xuống Khương Tri Ngôn cũng có chút đau dạ dày, loại không khí như này thiệt sự có thể hưởng thụ mỹ thực à?
Cơm trưa cứ vậy mà kết thúc, theo Úc Nam Diễn bị Úc lão gia tử kêu đi, đám đàn ông đi bên kia nói chuyện, thời gian dành cho Khương Tri Ngôn phát huy cũng tới rồi.
Có chừng 10 người phụ nữ bao quanh lấy cô, từ trẻ đến già, ngược lại là vị bà nội ba hồi nãy nhiệt tình lại tỏ vẻ muốn nghỉ ngơi một chút nên không xuất hiện ở đây.
“Tri Ngôn đúng không? Nghe nói cháu là nhân viên Nam Hằng, sao mà quen được Nam Diễn vậy?”
Người đầu tiên hỏi chuyện không biết là bà vợ nhiệm kỳ thứ mấy của Úc nhị gia nữa, trông rất là xinh đẹp, cũng chỉ hơn 20 tuổi, chả nhìn ra được vị này đã có đứa con trai mười mấy tuổi tẹo nào.
Khương Tri Ngôn mỉm cười: “Bởi vì là nhân viên Nam Hằng nên mới quen biết được Nam Diễn.”
Mọi người: “……?”
Câu trả lời này, đáp có khác gì không đáp chứ?
Nhưng làm “Thục nữ có giáo dưỡng”, mọi người cũng sẽ không túm lấy một vấn đề không buông, rất mau lại là một vị trưởng bối, Khương Tri Ngôn không nhận ra, hẳn là bên phía anh em Úc lão gia tử.
“Nghe nói ba mẹ cháu đều chỉ là giáo viên tiểu học, bồi dưỡng cháu ra không dễ dàng đi?”
Vấn đề này nghe rất bình thường, nếu kẻ hỏi chuyện kia không có thêm trọng âm ở “Bồi dưỡng”.
Đây còn không phải tỏ ý nói ba mẹ Khương tốn công sức để làm Khương Tri Ngôn trèo lên được hào môn à.
Khương Tri Ngôn nghe ra được, cũng nhìn ra được có mấy kẻ trong đó đưa mắt như xem kịch vui, tiếc thay cô hoàn toàn không có ý tưởng đi tức giận.
Có gì hay mà tức, chẳng qua đều là mấy kẻ không quan trọng, tức chi cho không tốt cho sức khỏe, vì sao phải vì kẻ chả quan trọng chút nào mà thưởng tổn chính mình chứ.
“Người cảm thấy dễ dàng tất nhiên dễ dàng, cảm thấy không dễ dàng thì liền không dễ dàng.”
Thân thích không biết tên: “…… A, ha ha.”
Khương Tri Ngôn —— tuyển thủ cấp 10 mảng văn học vô nghĩa, am hiểu sâu đạo lý nghe quân nói chuyện một buổi, dường như một buổi nói chuyện.
Hai hiệp này qua đi, nhìn khuôn mặt ý cười bất biến của Khương Tri Ngôn, mọi người cũng rõ cô không dễ bắt nạt, nên thật ra lại không có ai xáp mặt lên hỏi mấy cái vấn đề lung tung rối loạn nữa.
Mặc kệ có tiền hay không, đại đa số người đều là thứ bắt nạt kẻ yếu, nếu Khương Tri Ngôn thật sự không phóng khoáng hay vâng vâng dạ dạ, bọn họ chắc chắn được một tấc lại muốn tiến một thước, chẳng sợ có Úc Nam Diễn chống lưng phía sau cũng vô dụng.
Nhưng nếu Khương Tri Ngôn tiến thối có độ, tự nhiên hào phóng, vậy thì mọi người cũng sẽ không đắc tội cô trước công chúng, rốt cuộc Úc Nam Diễn chính là người thừa kế khâm định của Úc gia.
Chờ trong phòng khách được một chốc thật sự có hơi chán, cô út họ Úc hẳn là nhìn ra, vội vàng vỗ vỗ tay cô gái bên cạnh, “Để người trẻ tuổi như tụi con ngồi như này ở bên bọn cô rất nhàm chán nhỉ, Tiểu Mẫn, con dẫn Tri Ngôn đi dạo ở phụ cận đi.”
Sau đó quay đầu nhìn về phía Khương Tri Ngôn, “Từ nhỏ Tiểu Mẫn đã lớn lên ở đây, quen thuộc lắm, Tri Ngôn con là lần đầu tới phải tham quan một phen cho đã.”
Ngữ khí thân thiết, tươi cười max điểm, thiệt là một trưởng bối tốt “Tri kỷ”.
Khương Tri Ngôn tất nhiên là đồng ý, nhưng cái cô Tiểu Mẫn gì kia lại có chút không tình nguyện mà chu môi lên, bị cô út họ Úc vỗ nhẹ hai cái mới đứng dậy, “Đi thôi, mùa đông ở bên ngoài có gì mà đẹp.” Một câu cuối cùng kia cô ta nói thầm rất nhỏ giọng.
Người chung quanh có nghe được cũng như chả nghe thấy mà tiếp tục trò chuyện đề tài của mình.
Rát mau, Tiểu Mẫn liền dẫn Khương Tri Ngôn đi tới hoa viên Úc gia, dù có là mùa đông, nơi này vẫn cứ xanh um tươi tốt, tràn ngập sinh cơ như cũ, toàn bộ hoa viên trông khí phái cực kỳ.
“Đồ nhà quê.”
Thấy ánh mắt Khương Tri Ngôn dừng ở bốn phía, Tiểu Mẫn lại nói thầm một câu, đồng thời cô ta nhìn ngó chung quanh, xác định trong cái góc này không có người hầu lại đây thì lập tức lớn giọng hơn chút: “Đồ nhà quê, cũng phải, đích xác phải nhân cơ hội nhìn nhiều thêm 2 cái, về sau còn không biết được có cơ hội tới nữa hay không đâu, hừ.”
Khương Tri Ngôn cười: “Ừ ừ, hoa viên này đúng là rất đẹp, chờ về sau… Tôi bảo Nam Diễn cũng trồng một ít cây cối như này ở nhà.”
Về sau, về sau cái gì? Sau khi kết hôn?
Đôi mắt vốn đã lớn của Tiểu Mẫn lập tức trừng như muốn lồi ra, “Cô có biết xấu hổ hay không, anh Diễn mới sẽ không cưới cô đâu, anh ấy chỉ là chơi chơi mà thôi!”
Khương Tri Ngôn không bị mấy lời này chọc tức, nhưng thật ra là bị hai chữ “Anh Diễn” này làm nổi cả da gà, thiệt muốn biết khi Úc Nam Diễn bị kêu như vậy là cảm thụ như thế nào.
“Thật vậy à? Chỉ là Nam Diễn đều đã dẫn tôi đi gặp người thân rồi nha ~”
Gia đình như thế này, nếu không phải đã thật sự xác định rồi, rất ít sẽ dẫn tới trước mặt trưởng bối, đặc biệt là trước mặt Úc lão gia tử, còn chọn mùng 3, cái ngày tụ hội gia tộc này nữa.
Nếu cô Tiểu Mẫn này cũng lớn lên ở đây, không có khả năng không biết việc này, bằng không nếu thật mà là chơi chơi như lời cô ta nói, cô ta cũng sẽ không gấp không chờ nổi mà chọc giận Khương Tri Ngôn như vầy.
Tiếc quá, thủ đoạn quá thấp, hiệu quả không được.
So với một câu nói ngắn ngủi của cô út họ Úc đã điểm ra các yếu tố như Tiểu Mẫn từ nhỏ đã là thanh mai trúc mã với Úc Nam Diễn và gia thế Tiểu Mẫn không tệ vân vân kia mà nói, thật sự kém xa.
“Đó, đó, ai biết được cô dùng cái thủ đoạn dơ bẩn gì, mấy con ả như cô đều là nhìn trúng tiền của anh Diễn, căn bản không biết anh ấy muốn cái gì!”
Bị thái độ nhẹ nhàng bâng quơ của Khương Tri Ngôn chọc giận, giọng Tiểu Mẫn lại lớn hơn chút, 2 bàn tay nắm chặt trông như là giận tới cực điểm.
Khương Tri Ngôn tính toán khoảng cách giữa hai người một chút, nhìn nhìn lại cánh tay cái chân mảnh mai của Tiểu Mẫn, sau khi xác định mình sẽ không đột nhiên bị tát tai thì “Nghi hoặc” mở miệng: “Vậy cô biết à?”
“Tôi đương nhiên biết!”
“Từ nhỏ anh Diễn đã không có ba mẹ làm bạn, ông nội Úc lại sẽ chỉ bắt anh ấy học cái gì mà quản lý tài chính, thật ra thì anh ấy vẫn luôn rất tịch mịch.”
“Cái anh Diễn vẫn luôn khát vọng đều là ấm áp gia đình, là thứ mà cái loại bại kim nữ như cô không cho được!!!”
Ấm, ấm áp gia đình……?
Khương Tri Ngôn không nhịn được mà giật giật khóe môi, cô nàng này xem nhiều tiểu thuyết rồi nhể, cảm thấy ai cũng xem tình cảm là trên hết.
Kiểu người còn trẻ tuổi đã có thể chưởng quản toàn bộ Nam Hằng như Úc Nam Diễn đây, không nói máu lạnh vô tình, nhưng cũng tuyệt đối không phải kẻ tâm linh yếu ớt.
Đương nhiên, nói mấy cái đó với cô này là vô dụng, Khương Tri Ngôn hơi chau mày, tiếp tục trà trong trà khí mở miệng: “Phải không? Chỉ là Nam Diễn nói có tôi là đủ rồi, hẳn là ấm áp cô cho không rõ ràng đi.”
Tiểu Mẫn hít sâu một hơi, miệng bắt đầu run rẩy, muốn nói gì đó nhưng lại nói không nên lời.
Theo đó “Hu oa” một tiếng, cô Tiểu Mẫn đẳng cấp quá thấp đã bị tức chạy mất.
“Ai, sao lại xúc động vậy chứ?”
Khương Tri Ngôn nhìn cái vị nhanh như chớp đã không thấy bóng dáng đâu kia, bất đắc dĩ cảm thán một câu, còn hên cô nhớ rõ con đường đã đi qua, giờ chỉ có thể tự mình chậm rãi đi về lại.
Sau khi các cô đều rời khỏi chỗ này rồi, cửa sổ lầu 3 của căn nhà bên cạnh mở ra một cái khe, đứng bên cửa sổ nghiễm nhiên là Úc Nam Diễn với một người đàn ông trẻ tuổi.
“Há há há, ấm áp gia đình! Anh ơi anh đáng thương quá, tới ~ ôm cái nè ~”
“Cút.”
Động tác của người đàn ông bị ánh mắt ghét bỏ của Úc Nam Diễn ngăn lại, anh ta cười hai tiếng sau đó lại nói đến Khương Tri Ngôn.
“Chị dâu nhỏ cũng thật thu vị, anh kiếm lời rồi!”
“Tên Khương Tri Ngôn phải không, tên này thật xứng với anh nha, anh là khó nói, cô ấy liền biết lời, ha ha ha.”
*: Nam Diễn đọc hài âm với chữ nan ngôn (chỉ hơi khác thanh điệu) nghĩa là khó nói ra, tên của chị chính là Tri Ngôn, nếu dịch thô thiệt thô sang tiếng việt thì chính là hiểu biết, hiểu được ý, được lời á. Đây là một cách chơi chữ của tác giả, nan ngôn đụng tri ngôn là được giải quyết rồi.
Úc Nam Diễn mặc kệ cái kiểu chơi chữ hài âm nhàm chán này, lại lần nữa về bên bàn làm việc trong phòng, lấy di động ra phân phó vài việc xong thì liền tính rời đi.