Suzuki Mako đấm điên cuồng vào khuôn mặt của gã Tổng trưởng Roppongi Cuồng Nộ. Những cú đấm đầy lực lượng và lối đánh nhau không theo trật tự nào của hắn khiến gã nhớ đến Kharisma - anh em Haitani. Không, so với Haitani, Suzuki Mako của Tokyo Akehisa còn điên hơn gấp bội lần.
Gã chỉ suy nghĩ được đến đó, rồi gã mất ý thức. Suzuki Mako hết hứng thú, ném gã Tổng trưởng ra khỏi tầm mắt khiến cả người gã đâm vào cây cột gần đó. Suzuki Mako hỏi, giọng hắn không lớn, nhưng những người ở đây đều nghe rõ ràng.
"Đứa nào muốn lên nữa? Tao tiếp hết."
Không ai dám động đậy. Chúng có trăm rưỡi người, nhưng chẳng đứa nào đánh lại một mình tên to con đó. Thương tích trên người chúng vô cùng nặng. Bọn chúng như trở về nửa năm trước, cái ngày mà Roppongi Cuồng Nộ hạ đài vì anh em Haitani. Nhưng lúc đó, chúng thiệt mất một Phó Tổng trưởng. Mà lần này, nếu chúng dại dột, thứ chúng thiệt chính là cả băng đảng.
Nhận ra sự e ngại và sợ hãi đến từ Roppongi Cuồng Nộ, Suzuki Mako cười to. Gì thế này, trình như vậy mà cũng đòi đứng đầu Tokyo à? Thậm chí còn chẳng đủ hắn nhét kẽ răng.
Suzuki xoay người. Sau lưng hắn là Lãnh đạo và bốn Thành viên cốt cán của Tokyo Akehisa: "Michelle" (Sano Erika), Kawaragi Sousuke, "Poli" (Miyamura Katsuki), Todoroki Yuma, và Karasawa Yuzuha. Mỗi người đều mang biểu cảm chán muốn chết. Thấy Suzuki xong chuyện, "Michelle" tiếp nhận sân khấu. Cô cầm theo một tờ giấy đi lên trước.
"Ai là Phó Tổng trưởng?"
Một gã con trai đi lên trước. Trông gã đề phòng và dè dặt khiến cô bật cười. Cô đưa cho gã chiếc bút và bản hiệp nghị, thái độ ôn hòa mà hưng phấn khiến gã càng thêm e dè. Bởi trước mặt gã, con đàn bà nhìn có vẻ yếu ớt tên Michelle này chính là Lãnh đạo của băng đảng vừa hạ gục cả đám gã chỉ với một người.
"Đọc kỹ và ký vào đây nhé." Michelle nói, nhẹ nhàng cứ như đang tâm sự với gã trong một chiều cà phê vậy.
Gã nhanh chóng đọc lướt qua bản hiệp nghị. Càng đọc, gương mặt gã càng vặn vẹo. Cuối cùng, gã mới hét lên.
"Khốn nạn! Chúng mày coi tụi tao--"
Chưa nói xong, gã đã bị Suzuki Mako đá phăng ra hai mét. Michelle đứng tại chỗ, cô ta vẫn cười, nụ cười ôn hòa sặc mùi công nghiệp chưa hề thay đổi.
"Đừng có lên giọng như vậy chứ, cậu vẫn chưa biết rõ tình thế của các cậu à?"
Giọng Michelle tiếp tục vang lên, vô cùng dịu dàng, như đang an ủi cho những trái tim run sợ của các chàng trai trẻ. Và nội dung lời nói lại khiến bọn họ càng bất ngờ hơn.
"Có gì đâu mà phân vân như vậy chứ? Nếu các cậu sáp nhập dưới trướng Tokyo Akehisa, các cậu vẫn sẽ là Roppongi Cuồng Nộ, vẫn giữ nguyên Tổng trưởng, chẳng có gì thay đổi cả. Các cậu làm việc cho chúng tôi, đương nhiên vẫn có tiền hoa hồng dành cho cách cậu. Chẳng phải mọi điều kiện đều vô cùng có lợi cho các cậu sao?"
"Với lực lượng của chúng tôi, như các cậu vừa thấy, chỉ cần sáp nhập dưới trướng của chúng tôi, các cậu có tiền, có địa vị trong giới bất lương. Chẳng có tên nào dám động các cậu cả, chúng đều sẽ bại trận dưới sức mạnh của Tokyo Akehisa."
"Mà nếu không sáp nhập, thì ngay hôm nay cũng chính là ngày tàn của Roppongi Cuồng Nộ. Hãy chọn đi, hỡi những người bạn sáng suốt của tôi."
Toàn bộ Roppongi Cuồng Nộ đều xôn xao cả lên. Nghe ả Michelle nói, dường như sáp nhập vào Tokyo Akehisa hoàn toàn không gây hại cho họ, thậm chí còn đem cho họ rất nhiều lợi ích. Được giữ lại cái tên của băng, tự do hoành hành mà không sợ một ai, thậm chí làm công không nhiều, hoa hồng cũng có. Nghe qua đều biết ai lợi hơn rồi.
Chỉ có gã Phó Tổng trưởng mới nắm được mục đích thật sự của Tokyo Akehisa. Gã lườm Michelle, con đàn bà đáng sợ đứng đầu cái băng nhóm sáu người kia. Gã đâu có ngu tới mức không hiểu rằng, một khi đã sáp nhập dưới trướng Tokyo Akehisa, thứ Roppongi Cuồng Nộ mất chính là danh dự và tự tôn của bất lương. Chúng sẽ như những con chó của Tokyo Akehisa. Tokyo Akehisa bảo vệ chúng như chủ bảo vệ chó con, để cho chúng kiêu ngạo như chủ sủng chó con, khiến chúng "làm công" như chó giúp chủ. Và rồi tất cả hành vi của Roppongi Cuồng Nộ, người ta đều sẽ biết đến như là "Con chó dưới trướng Tokyo Akehisa", hay ngắn gọn hơn, mọi thứ đều thuộc về "Tokyo Akehisa".
Roppongi Cuồng Nộ sẽ chỉ còn cái tiếng, mà chẳng còn một miếng nào. Tokyo Akehisa sẽ ăn mòn nhuệ khí của Roppongi Cuồng Nộ, để chúng biến thành băng nhóm phụ thuộc vào Tokyo Akehisa.
Michelle thích thú nhìn gã Phó Tổng trưởng biến sắc liên tục. Đây là một tên bất lương thông minh. Mục đích thật sự của Tokyo Akehisa, phải thật dụng tâm mới nắm được. Và tên đàn ông trước mặt cô hoàn toàn đủ tư cách đó.
Michelle hỏi gã. "Cậu có muốn làm người đại diện cho băng của cậu chứ?"
Gã giật mình, không dám tin tưởng nhìn ả đàn bà mà gã e dè trước mặt. Ả ta đang dụ dỗ gã.
Michelle cười cười, nhét cây bút rơi xuống đất vào tay gã, vuốt phẳng nếp nhăn trên tờ hiệp nghị.
"Tôi biết cậu là người thông minh. Cậu xứng đáng với những thứ tốt hơn là một cái danh Phó Tổng trưởng."
Cô nhét thêm vào tay gã một tờ giấy nữa. Trên đó đề [ Hiệp nghị hợp tác giữa người đại diện băng đảng dưới trướng và Tokyo Akehisa ].
Michelle nói với gã, lại như tiếng thì thầm của con quỷ dữ dưới địa ngục. "Tất cả lợi ích trên tờ hiệp nghị này sẽ thuộc về cậu, vào thời điểm cậu ký vào hai tớ giấy này."
Lúc này, gã không còn do dự nữa. Gã nhanh tay ký vào hai bản hiệp nghị rồi nhìn chằm chằm Erika, như rằng sợ cô đổi ý. Cô vui vẻ nhận lấy hai bản hiệp nghị, đứng trước hàng trăm người thuộc Roppongi Cuồng Nộ, cô tuyên bố.
"Như vậy, Roppongi Cuồng Nộ sẽ được sáp nhập dưới trướng của Tokyo Akehisa. Roppongi Cuồng Nộ sẽ được Tokyo Akehisa bảo hộ trước bất kỳ sự tấn công nào của các băng nhóm ngoài phạm vi Tokyo Akehisa. Đổi lại, Roppongi Cuồng Nộ sẽ nhận công việc từ Tokyo Akehisa, cụ thể đã được vạch ra rõ ràng trong bản hiệp nghị do Phó Tổng trưởng, hiện tại là người đại diện cho Roppongi Cuồng Nộ ký tên."
"Xét về độ ảnh hưởng của Roppongi Cuồng Nộ, Tokyo Akehisa quyết định giao lại nhiều băng đảng nhỏ khác và khu vực Roppongi cho Roppongi Cuồng Nộ thay Tokyo Akehisa quản lí. Về số tiền hoa hồng thuộc về Roppongi Cuồng Nộ, mỗi tháng, sau khi hoàn thành đầy đủ nhiệm vụ và các báo cáo đã qua kiểm tra, người đại diện Roppongi Cuồng Nộ sẽ đến gặp Lãnh đạo của Tokyo Akehisa nhận tiền hoa hồng. Không có bất kỳ sự thiếu sót nào ở đây, cả phía Tokyo Akehisa và Roppongi Cuồng Nộ."
"Hiệp nghị sẽ được kéo dài cho tới khi một trong hai băng nhóm, Tokyo Akehisa hoặc Roppongi Cuồng Nộ tan rã. Nếu bội ước, bên bội ước phải đền bù gấp mười lần tổng số tiền hoa hồng đã chi."
"Xin hết. Từ lúc này, Roppongi Cuồng Nộ sẽ thuộc về băng nhóm dưới trướng của Tokyo Akehisa." Michelle cười tươi, trông xinh xắn như là hoa hướng dương. "Chúc cho chúng ta hợp tác tốt đẹp."
Trước khi giải tán, Michelle nhìn gã Phó Tổng trưởng, hay còn là người đại diện của Roppongi Cuồng Nộ một cách đầy thâm ý.
Gã là một kẻ khôn ngoan, cô không phủ nhận, nhưng để đồng ý Hiệp nghị nhanh như vậy thì phải nói rằng, gã ta đồng thời là kẻ quá tham lam. Bởi điều kiện trên Hiệp nghị người đại diện đều dành cho những tên trung thành, mà không chỉ là khôn ngoan.
[ Người đại diện sẽ nhận được số tiền hoa hồng tương ứng số tiền hoa hồng của băng nhóm. Ngược lại, nếu phát hiện có bất kỳ hành vi vi phạm hiệp nghị nào xảy ra, người đại diện phải bồi thường tổng số tiền hoa hồng của thành viên băng nhóm và rời khỏi vị trí. ]
Nghe như thể, vi phạm Hiệp nghị thì chỉ cần bồi thường số tiền hoa hồng từ đó đến nay, so ra chẳng thiệt đi đâu một đồng, tính toán kỹ lưỡng thì thậm chí còn sinh ra lãi nữa.
Thế nhưng, thực hư là, số tiền hoa hồng của thành viên băng nhóm được tính theo số tiền của tất cả các lần nhận hoa hồng, dựa trên đầu người.
Đúng vậy, dựa trên đầu người. Nhân số của Roppongi Cuồng Nộ là gần hai trăm, mỗi người một số tiền tổng hoa hồng của băng nhóm. Bốn bỏ năm lên, ít nhất cũng bồi thường cả trăm triệu yên.
"Bẫy Hiệp nghị" chính là thứ nguy hiểm nhất. Mà "Michelle" Sano Erika và "Poli" Miyamura Katsuki, Lãnh đạo và Đầu não Tokyo Akehisa, chính là hai người nắm rõ như lòng bàn tay chiêu trò này.
_____________________________
Bịa cái skill bẫy cho ngầu chớ Hiệp nghị chỉ tới mức chơi chữ thôi à, không thay đổi nghĩa cho câu nhưng phải nắm rõ hiệp nghị mới biết được.