[Tokyo Revengers] Những Ngày Hoàn Lương Của Sano Erika

Chương 92: - Hanagaki của Kỳ tích



"Ơn Chúa, chuyện gì xảy ra với cậu thế này, cậu Shiba?"

Shiba Taiju ngẩng đầu, phát hiện người đến là "Michelle" của Shiva, gương mặt khó chịu của gã càng thêm cau có. Gã cúi gầm mặt, mắt ưng đè nén cuồng nộ và bão tố bên trong. Thấy thế Sano Erika chỉ mỉm cười không để tâm, ngồi xuống bên cạnh gã rồi ngắm nhìn khung cảnh đêm muộn.

Ryuguji Ken nhìn hai người này bằng cặp mắt kỳ lạ, tự hỏi vài giây về mối quan hệ của họ. Nhưng rồi cậu cũng đặt chúng sang một bên và đi vào trong nhà thờ để thông báo tin tốt cho các thành viên Touman. Ngay lập tức, tiếng reo hò từ bên trong truyền đến. Một nhóm ít người chạy ào ra ngoài và hồ hởi nhìn những "xác" là "xác" của Hắc Long nằm sõng soài trên nền đất. Bọn họ vui mừng đến độ bỏ quên sự hiện diện bất ngờ của một kẻ không mấy liên quan đến trận chiến hôm nay, Sano Erika.

Thật ra Sano Manjirou có chú ý đến chị gái mình ngay khi vừa bước ra. Mái tóc hồng anh đào đó quá mức bắt mắt, từ từ đơm lên trong cậu một hạt giống hoài nghi nảy mầm chẳng cần lý do.

"Thất bại rồi nhỉ?"

Cậu nghe thấy chị gái cậu nói vậy. Sano Erika thì thào với Taiju, bốn từ đơn giản lọt tai rành mạch nhưng gã lười trả lời. Erika chơi đùa với mấy lọn tóc, bắt gặp ánh mắt ngờ vực của Sano Manjirou, cô ta chỉ đáp lại bằng cái mím môi nhè nhẹ. Đoạn, cô ta quay đầu và trao cho Hanagaki Takemichi một ánh nhìn tìm tòi sâu thẳm, dù cậu bé chẳng hề để ý đến. Thứ cậu để ý nhất ngay bây giờ chính là Đêm Giáng Sinh năm nay trôi qua một cách hoàn hảo mà không một người chết.

Hakkai, Yuzuha, và cả Taiju, ba người bọn họ còn sống. Tương lai đã được thay đổi! Hina sẽ không chết, Chifuyu cũng sẽ không chết!

Hanagaki Takemichi thì thào, "Tốt quá... Nhiệm vụ hoàn thành...!" Dường như trong bầu trời xanh tại đôi mắt biếc ấy chứa đầy biển hy vọng lấp lánh, để cho đứa trẻ họ Hanagaki lúc này chợt tản ra một sức hút thần kỳ. Nó đã khiến Erika phải tạm ngừng mọi động thái.

Từ trên người cậu ta, Sano Erika thấy được hình bóng năm xưa của Sano Shinichirou. "Anh hai..." Erika dời mắt, cố gắng tập trung suy nghĩ lên người Shiba Taiju.

Trước khi rời đi cùng bạn bè, Sano Manjirou có nói với chị gái mình một câu.

"Cuối cùng thì chị thật sự muốn làm gì?"

Đêm còn dài.

Inui Seishu dừng chân bên cạnh Shiba Taiju, còn Kokonoi Hajime thì đứng bên phía Sano Erika. Thái độ kính trọng bất thường của Kokonoi khiến Inui phải ghé mắt, nhưng trước tiên thì cậu phải giải quyết chuyện của mình với Tổng trưởng thứ mười, giờ là cựu Tổng trưởng đã. Sau hôm nay, ngai vàng của Hắc Long lại phải thay đổi. Inui đã phục vụ cho ba đời Tổng trưởng, tới đời thứ mười này, cậu cực kỳ vừa lòng với sức mạnh và khả năng vô hạn của gã. Thế nên, đã đi được đến đây mà phải chấm dứt, Inui hơi thất vọng một tí. Có điều, thứ Inui phục vụ là Hắc Long chứ không phải Shiba Taiju, vậy nên chút thất vọng ấy cũng nhanh chóng qua đi.

Cậu toan lên tiếng nói chuyện thì đã bị Kokonoi ngăn lại. Đôi mắt xanh biếc hiện lên điều nghi vấn, nhưng bắt gặp đồng tử như rắn kia, cậu đành phải thỏa hiếp mà dừng lại. Kokonoi cúi người, đưa cho Sano Erika con dao mà Shiba Hakkai đã sử dụng, một con dao với dấu ấn thánh giá đỏ.

Lúc này, cô ta mới nói, "Cảm giác bị phản bội tuyệt vời chứ, cậu Shiba?"

Shiba Taiju thở dài. Điên cuồng và phẫn nộ trong gã đã bị lý trí ép xuống. Gã liếc mắt ưng nhìn sang món đồ lạnh lẽo trên bàn tay người phụ nữ, nhận lấy nó và chơi đùa như thể nó chẳng có gì nguy hiểm. Hai đứa nhỏ họ Shiba từ phía sau đi đến trước, bỏ qua sự hiện diện của ba người khác và nói vài câu với anh trai, sau mới trở về.

"Ghét gia đình, đôi lúc cũng muốn nó chết lắm, nhưng cuối cùng thì vẫn yêu nó bằng cả tấm lòng..."

Erika lặp lại lời nói của cô bé nhà Shiba. Taiju khựng lại vài giây, đặt con dao xuống nền đất rồi dò hỏi mục đích thật sự của Sano Erika. Nghe vậy, cô ta cười cười, chậm rãi trả lời.

"Thế giới ngầm không đơn giản như bất lương đâu, cậu Shiba ạ." Ngón tay Erika chạm lên kim loại lạnh lẽo của con dao, dừng trước ký hiệu chữ thập đỏ, "Ở cái thế giới đó đầy rẫy những kẻ mang tư tưởng phản bội hay hai mặt. Đằng sau bọn chúng còn có cả một đám thích chơi trò thọc gậy bánh xe hay châm ngòi ly gián. Một khi cậu đã hết giá trị lợi dụng, cậu sẽ bị diệt trừ không cần lý do gì thêm, thậm chí cả gia đình của cậu cũng sẽ bị liên lụy. Tất cả đều là vì quyền lực, cậu hiểu điều đó mà."

"Kawaju chẳng phải là kẻ đàng hoàng. Nó lợi dụng cậu mà cậu chẳng hề hay biết, thật tệ nhỉ? Nhưng không sao, cậu Shiba, không biết không có tội."

Shiba Taiju hỏi, mắt vẫn đăm đăm nhìn theo bóng lưng hai đứa em mình, "Chúng nó... sẽ gặp nguy hiểm sao?"

"Đúng vậy, cậu Shiba." Erika thở dài, "Kawaju hiện tại đang ở Nga, nhưng hắn vẫn có hàng ngàn tay trong tại Nhật và sẵn sàng loại bỏ bất kỳ quân tốt vô dụng nào, thêm cả những kẻ liên quan như cô bé Yuzuha kia. Ngay từ đầu, khi hợp tác với Kawaju, cậu phải suy nghĩ đến vấn đề này chứ?" Erika buông lời trách móc, "Cậu Shiba à, thế giới ngầm không phải giới bất lương, ở đây, chúng tôi không dùng nắm đấm, chúng tôi trò chuyện nhau bằng lợi ích, đổ máu và những hồi bắn phá. Bởi vậy nên lúc đầu, tôi mới cố ý không để Hắc Long liên lụy quá nhiều đến xã hội đen."

"Hắc Long..." Chợt, giọng của người con gái bỗng nhẹ bẫng lạ kỳ, tựa như chứa chan một tình cảm chân thành, "Nó là báu vật của anh ấy, vậy nên, tôi sẽ bảo vệ nó."

"..."

Không khí rơi vào im lặng. Inui Seishu vẫn chưa hiểu tình hình là mấy, nhưng cậu cũng nhận thức được vài vấn đề, rằng người đàn bà tóc hồng này có thể chính là người đứng sau dòng tiền chính của Hắc Long, Michelle của Shiva.

"Koko là người bên cô đúng không?" Shiba Taiju bỗng hỏi.

Sano Erika gật đầu xem như trả lời, liền nghe thấy gã to con kia lại thở dài lần hai. "Lắm chuyện phản bội thật." Taiju nói.

"Này Taiju, tao không có phản bội nhé!" Kokonoi Hajime thanh minh, "Tao trung thành với Hắc Long chứ có bảo trung thành với mày bao giờ."

"Chậc. Tao vừa rời chức là mày đã mất kính ngữ rồi à?" Taiju hừ lạnh.

Inui châm chọc thêm, "Ai lại đi nói kính ngữ với kẻ thua cuộc chứ?"

Xem ba người này chí chóe nhau nom cũng vui, nhưng Sano Erika không có nhiều thời gian cho bộ hài kịch ngắn ngủi này. Cô nói với Taiju, "Tôi có thể biết lập trường của cậu được chưa?"

"Còn phải hỏi?" Taiju nhìn cô, duỗi tay cầm lấy con dao rồi bóp chặt khiến nó móp méo, gân xanh nổi đầy trên mu bàn tay và cả vầng trán gã nữa, "Cơ mà, tôi không thua vì Kawaju! Tôi thua Mikey... và Hanagaki Takemichi."

"Ô kìa, không tức giận à?"

"Có gì đáng xấu hổ sao? Thua là thua, chẳng việc chi phải giấu giếm cả."

"Hiểu rồi, nhanh thế này không phải tốt hơn sao."

Lại là Hanagaki Takemichi. Erika tự hỏi, bí mật trên người đứa trẻ ấy rốt cuộc là gì?

Erika đứng dậy, phủi bụi trên quần áo rồi giao Shiba Taiju lại cho Kokonoi Hajime. Còn về Inui Seishu, cậu nhóc này cô tạm thời sẽ không quan tâm, nó muốn đi đâu thì tùy, chỉ cần không động đến hai đứa em cô và tổ chức là được.

"Chị lớn, vậy còn Tổng trưởng tiếp theo của Hắc Long?"

"Tổng trưởng tiếp theo?" Erika suy nghĩ một hồi, rồi cô đặt tầm mắt lên Inui Seishu, "Giao lại cho Inui-kun nhé."

Inui Seishu lắp bắp khó hiểu, mà Erika thì nhởn nhơ lên xe về trước. Trước khi đi, cô không quên căn dặn Kokonoi Hajime về nhiều thủ tục khác nhau đối với Shiba Taiju, đồng thời cầm luôn con dao chữ thập đỏ đi.

"Thằng đụt đúng tệ khoản nắm lòng người nhỉ..." Sano Erika nói nhỏ, giọng trầm tan theo dòng gió rét đêm đông, "Chơi vài thủ đoạn thọc gậy bánh xe thôi mà đã bắt bài nó đơn giản thế này, thì ra nó cũng chẳng lấy được lòng tin của đối tác nó là mấy."

"Mà thôi, thứ đáng gờm của thằng đó đã luôn là mưu lược ớn lạnh của nó mà."

Nếu không phải Sano Erika nắm được bài của nó nhờ đêm trò chuyện mấy hôm trước với Kurokawa Izana, chắc hiện tại cô ta vẫn còn đang loay hoay với hàng tá hỏa mù do "thằng đụt" tung ra.

Tranh chấp giữa Shiva và Sasagaki, vụ cược với Ouya, động thái của "thằng đụt" với Kisaki Tetta và Hanma Shuji, cái chết của Karasawa Yuzuha, sự mất tích của Todoroki Yuma, kế hoạch bị tiết lộ với Kurokawa Izana.

Chiến tranh đã bắt đầu trong màn đêm tĩnh lặng.

Lúc Sano Erika dừng xe trước nhà của Tachibana Hinata thì cũng là khi Sano Manjirou đưa Hanagaki Takemichi vừa tới. Ở đây còn có cả Emma và Ryuguji Ken nữa. Cặp đôi này dường như có lời muốn nói sau chia tay, thế nên ba anh em nhà Sano và Ryuguji Ken đều im lặng đứng sang một bên. Riêng Sano Erika, cô chưa bao giờ thôi hoài nghi về đứa trẻ họ Hanagaki, vậy nên mỗi lời nói bâng quơ của Hanagaki, cô đều âm thầm ghi nhớ trong lòng.

Sự thật chứng minh, việc làm này của Sano Erika không hề dư thừa.

Hanagaki Takemichi quỳ xuống nền tuyết lạnh mà khóc lóc, miệng nức nở nấc lên từng hồi.

"Hina, anh xin lỗi!"

"Anh là bất lương... Anh hiểu những gì bố em nói..."

"Nếu tại anh mà Hina xảy ra chuyện gì thì không thể chấp nhận được, dù là anh đã thề sẽ cứu em!"

"Hina, anh đã hứa sẽ bảo vệ em mà!" Hanagaki Takemichi nói lớn, những lời thật lòng trào dâng theo dòng nước mắt, "Cho dù... Em có chết!"

"Dù em có bị xe tải đâm, hay dù chân em không còn cảm giác, dù phải quay lại bao nhiêu lần đi nữa, anh cũng sẽ bảo vệ em!"

"Vậy nên, Hina à, mình không chia tay được không?"

Khoan đã, Hanagaki Takemichi đang nói gì vậy!? Những lời này, chẳng lẽ—

Tự dưng có một tảng đá lớn đè nặng lên trái tim Sano Erika khiến cô không tài nào thở nổi.

Hiểu rồi, cô hiểu rồi. Cô hiểu những lời đứa trẻ Hanagaki này nói rồi. Với cái đầu đầy âm mưu luôn vận hành này, làm sao mà cô không hiểu những câu nói rõ ràng đến như vậy chứ. Mà vì hiểu chúng nên thứ cô nhận được giờ đây không chỉ là cảm động trước tình cảm chân thành như Emma, nó còn là một áp lực vô hình trầm trọng và bi xót hơn cả. Hãy nhớ lại những lời mà Hanagaki Takemichi đã buộc miệng thốt lên, đến bây giờ, làm sao Sano Erika có thể tỏ ra không hiểu nữa?

"Xảy ra chuyện", "Cứu", "Dù em có chết", "Dù có bị xe tải đâm", "Dù phải quay lại bao nhiêu lần".

Xâu nối lại cùng với suy đoán của [Erika], chân tướng bỗng phơi bày rõ ràng trước mắt Sano Erika. Nhưng sao chân tướng này lại có thể thảm thương đến vậy cơ chứ?

Hanagaki Takemichi có năng lực quay ngược thời gian. Tachibana Hinata hiện tại vẫn còn lành lặn, vậy thì người "bị xe tải đâm" và "chết" trong lời cậu ta chính là Tachibana Hinata ở tương lai. Thế nên Hanagaki đã sử dụng năng lực của mình để thay đổi quá khứ và cứu Tachibana. Mà "bao nhiêu lần đi nữa" cùng với những thời điểm Sano Erika bị tác động của thế giới ảnh hưởng, tức Hanagaki đã quay ngược rất nhiều lần.

Quay ngược thời gian chỉ vì cứu lại em, chấp nhận mọi rủi ro chỉ vì để em được sống.

Con người ta thường sợ hãi và chùn chân trước những thứ không thể lý giải, nhưng Hanagaki Takemichi lại bất chấp cả chuỗi sự kiện thần bí xảy ra trên người mình, phá vỡ lớp kén an toàn và duỗi tay nắm lấy dòng chảy thời gian. Việc làm nguy hiểm như thế, nhưng vì Tachibana Hinata, cậu ta cũng chấp nhận.

Cảm xúc chảy xuôi cùng dòng ký ức, Sano Erika chợt nhớ lại lần đầu mà cô gặp đứa trẻ này. Lúc đó, cậu ta trông thê thảm lắm và máu từ miệng vết thương sâu không tưởng trên mu bàn tay cậu hãy còn chảy, nhưng Hanagaki chẳng hề quan tâm đến nó; Thứ cậu ta để ý lại là việc Ryuguji Ken được cứu sống hay không. Lần thứ hai gặp mặt là ở đền thờ Musashi, ánh mắt kiên định pha chút sợ hãi của Hanagaki, cộng thêm cả cái cách cậu ấp úng về Kisaki Tetta đã dấy lên nhiều nghi hoặc trong Erika, vì thế cô mới căn dặn anh em Haitani chú ý đứa trẻ này. Lần thứ ba gặp mặt là tại Huyết chiến Halloween, bất khuất và quyết tâm, ý chí mạnh mẽ cùng với bóng lưng thẳng tắp của Hanagaki Takemichi rõ mồn một trong suy nghĩ của Sano Erika.

Nếu như suy đoán của Sano Erika thật sự đúng thì, Hanagaki làm nhiều thứ như vậy là để cứu một người thôi sao?

Cùng với tiếng khóc thút thít của Emma, một cảm giác nặng nề đến khó thở nén xuống suy nghĩ của Sano Erika, như rằng cô đang bị hàng nghìn con kiến cấu xé lòng vậy. Thật khó chịu. Erika thở dốc nhưng nghẹn ngào không bật được thành tiếng.

Thử hỏi, trông thấy người yêu chết đi bao nhiêu lần, liệu một người bình thường có hoá điên không? Nếu là Sano Erika, đáp án khẳng định là có.

Muốn thắp lên ánh sáng kiên định và rực rỡ trong bầu trời xanh kia, em đã quay ngược thời gian và phải chứng kiến cái chết của người em yêu bao nhiêu lần, để mà cảm xúc của em giờ đây lại chẳng thể kiềm nén nỗi mà vỡ òa thế này?

Hanagaki Takemichi, em thật sự rất phi thường.

Hanagaki Takemichi, em không phải BUG, không phải điểm lỗi của thế giới, em là một đứa trẻ kỳ tích.

Dòng cảm xúc não nề khiến Sano Erika lâm vào bối rối và không biết phải làm gì tiếp theo. Cô nghĩ, lúc này, cô nên đi gặp kim chỉ nam của mình. Cô muốn nhìn thấy người ấy ngay bây giờ.

"Emma... Đêm nay chị không về đâu nhé."

"Dạ? Dạ vâng."

Sano Erika rời đi trong ánh nhìn của hai đứa em chảy chung một dòng máu. Cả ba người họ Sano đều mang trong mình những suy nghĩ kín đáo khác nhau.