Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 203: Quan hệ bí mật giữa anh trai , em gái 





"Anh trai . . . . . ." Cô mặc áo ngủ , đôi mắt đẫm lệ nhào vào trong lòng anh , ôm thật chặt

Cô dùng hết sức khiến anh phải tốn một chút thời gian mới rút cánh tay ra được , nhẹ nhàng an ủi , vuốt ve mái tóc thẳng dài :"Tư Vũ ngoan , đừng khóc , phải ngoan ngoãn đi ngủ !" . Dựa vào ngực anh như tìm thấy cảm giác thoải mái , gương mặt không hề khóc nữa , khóe miệng từ từ bật cười ——

Sau khi mặc áo ngủ xong , Vũ Nghê mở cánh cửa ra , vô tình thấy hình ảnh kia ——

Ánh đèn mờ ảo như ánh hoàng hôn rọi vào giữa hai người họ nhất thời tạo nên quang cảnh nổi bật , trai đẹp , gái xinh , tựa như hoàng tử công chúa .

Trái tim cô chợt quặn thắt , lồng ngực liên tục phập phồng .

Tiếng bước chân vang lên , khiến Lạc Ngạo Thực nhìn về phía Vũ Nghê :"Sao em lại ra đây , ở đây để anh lo !"

Rõ ràng là một câu nói quan tâm , nhưng đối với cô như một ý nghĩa khác . Anh ta cho rằng mình đang quấy rầy , không thích mình xuất hiện ở đây sao ?!

"Anh . . . . . ." Tư Vũ rất lệ thuộc vào Lạc Ngạo Thực , khi nghe giọng nói quen thuộc , giống như cô và anh đang sống trong thế giới riêng tư , không cần đến người khác !

"Có anh ở đây , em ngoan ngoãn ngủ đi !" Lạc Ngạo Thực vừa trấn an , vừa mang cô trở về phòng , Nhìn thấy cảnh tượng thân mật trước mắt , Vũ Nghê lần nữa nhíu mày.

Ý thức được mình đang suy nghĩ lung tung , Vũ Nghê tự đánh vào bắp đùi mình :"Phó Vũ Nghê , mày điên rồi , điều đó không thể nào xảy ra , anh ta vốn là người quan tâm gia đình mình !" Chẳng qua là Lạc Tư Vũ có bệnh , hơn nữa lại lệ thuộc anh mình !

Nói thế nào , Lạc Tư Vũ cũng là em gái của anh ta !

******************************************

". . . . . . Ba ngày trước tôi đã bật mí với các bạn thính giả về chương trình của ngày hôm nay , không biết các bạn còn nhớ hay không ?! Khách mời đặc biệt của chương trình chính là trưởng nhóm phát thanh nổi tiếng , chị Phó Vũ Nghê . Chào chị , rất hân hạnh được mời chị thực hiện chuyên mục này . Chị có điều gì muốn giới thiệu với các bạn thính giả về mình không ?!" Người chủ trì đầu đội tai nghe , ý bảo Vũ Nghê hướng về phía ống nói .

"Chào mọi người , tôi rất vui vì được làm khách mời trong chương trình này , thông qua chương trình , tôi hy vọng có thể giúp đỡ các bạn thoát khỏi vướng mắc rắc rối trong cuộc sống đời thường . . . . . ." Giọng nói dịu dàng xuyên qua ống nói truyền đến những người nghe đài .

Chương trình vừa mới phát sóng đã nhanh chóng bắt được tín hiệu cuộc gọi :". . . . . . Xin chào Nhã Nhã và chị Vũ Nghê , em là sinh viên cao đẳng năm hai , ngày hôm qua em mới phát hiện mình mang thai , hiện tại em đã chia tay bạn trai , bây giờ không biết mình nên làm gì ?! Không biết hai chị có thể cho em lời khuyên chân thành ?!" Âm thanh non nớt , khóc lóc rối rít .

Vũ Nghê cùng người chủ trì , hạ thấp đầu , đồng thời biểu cảm thua trận hiện lên trên mặt . Tiểu Nhã chỉ chỉ Vũ Nghê , ý bảo chuyện này cần phải xoa dịu

Vũ Nghê duỗi thẳng ống nói , bộ dạng an ủi như một người chị :"Em gái , tuổi đời em còn rất nhỏ , chuyện này chị nghĩ em nên nói với gia đình . . . . . ."

Trầm mặc hai phút đồng hồ , cuối cùng ‘bà mẹ trẻ’ cũng gật đầu nói ‘Vâng ạ’ . Mặc dù không phải chuyên gia tâm lý chuyên nghiệp , nhưng mà cô vẫn cố sức dùng hết khả năng , khuyên giải thính giả .

Điiện thoại tiếp tục nối máy .

"Xin chào Nhã Nhã và Phó Vũ Nghê !" Đầu dây điện thoại bên kia truyền đến một giọng trầm ấm , có vẻ thương tâm :"Vợ của tôi không có yêu tôi , cô ấy một mực yêu một người khác . . . . . ."

Loại đề tài này rõ ràng mập mờ , khiến tiểu Nhã hăng hái tinh thần :"Anh có bằng chứng cụ thể không ?! Hay là anh đang lầm tưởng ?!"

". . . . . . Không đâu , vả lại người đàn ông đó cũng là người quen !" Thanh âm trong điện thoại ngày càng thấp

"Thật ngại quá , tôi có một thắc mắc nhỏ , người đàn ông mà anh đang đề cập đến , lẽ nào là bạn thân của anh ?!" Tiểu Nhã phát âm cẩn thận , trên mặt rõ ràng phấn khích

Vũ Nghê không nhịn được , lắc đầu . Nếu như để thính giả thấy được tình cảnh này của tiểu Nhã , xem ‘bí mật’ của họ là chuyện cười , không biết trái tim họ sẽ tan nát thế nào , trong lòng chắc là hận cô ấy lắm !

"Không phải bạn bè , mà là anh trai của vợ tôi . . . . . ." Người đàn ông nhấn mạnh từng chữ , nói rất rõ ràng .

Tiểu Nhã hưng phấn trợn to hai mắt , há hốc cánh môi đỏ mọng

Vũ Nghê cau mày , híp mắt , không cách nào tiếp nhận sự thật . Chẳng lẽ trong cuộc sống này vẫn còn loại chuyện trái đạo lý thế này ?! Em gái thích anh trai ?!

"Không phải chứ ?! Hay là tình cảm anh em bọn họ tương đối khá tốt , cho nên khiến anh hiểu lầm ?!"

Người đàn ông kịch liệt phản đối trong đầu dây điện thoại :"Không phải , chính cô ấy cũng đã thừa nhận , hơn nữa . . . . . . Hơn nữa mỗi khi chúng tôi ân ái , trong miệng cô ấy thậm chí còn gọi ‘anh trai . . . . . .’"

Lời này vừa ra khỏi miệng , hô hấp của cô nhất thời dồn dập . Cái chữ ‘anh trai này . . . . . . ’ , nghe thật chói tai , trong lòng đột nhiên khó chịu !

Tiểu Nhã đối diện Vũ Nghê , ngạc nhiên ra hiệu bằng mồm hai từ ‘Chúa ơi’ , sự tình khiến cô càng lúc càng thêm hiếu kỳ :"Quan hệ như thế thật trái lương tâm , thế anh trai của vợ anh thì sao , anh ấy có biết chuyện này hay không ?!"

"Dĩ nhiên , bọn họ thậm chí giữ vững quan hệ tình dục . . . . . . Nhưng mà tôi rất yêu vợ của mình , bây giờ tôi thật không biết phải làm thế nào . . . . ."

Xảy ra quan hệ , những lời nói này càng khiến Vũ Nghê đau đầu . Về cuộc đối thoại sau đó , cô cũng không còn tinh thần nghe hết , chỉ biết bần thần mỉm cười gật đầu cho qua .

Không phải là tình tiết tiểu thuyết , cũng không phải hiểu lầm , mà là sự tình nguyện giữa hai con người . Em gái anh trai yêu nhau , thậm chí còn duy trì quan hệ loạn luân .

"Wow , Vũ Nghê , chị nghe thấy chưa ?! Loại quan hệ này quả thật gây tò mò !" Đang là tiết mục quảng cáo , tiểu Nhã hô to lên .

Vũ Nghê hồi phục tinh thần , cười gượng một tiếng :"Không phải thật chứ ?! Trên thế giới này có biết bao người khác phái , lẽ nào họ lại lựa chọn quan hệ kiểu này ?!"

"Thôi đi , không phải càng kỳ lạ thì mới tạo ra tin hot hay sao ?! Xã hội bây giờ thật khó hiểu , đôi khi có quá nhiều chuyện bình thường xảy ra , người ta mới muốn tạo nên chuyện khác người !" Tiểu Nhã hiên ngang nói , nhưng vẫn chưa thỏa mãn đam mê .

Trong lòng Vũ Nghê không biết vì sao rối bời , âm thầm nghĩ Lạc Ngạo Thực cùng với Tư Vũ

"Vậy em cho rằng , anh trai em gái , loạn luân là chuyện có thật ?!" Vũ Nghê hướng phía tiểu Nhã hỏi thăm

"Từ xưa đến nay chuyện gì cũng đều có thể xảy ra , đừng quên lịch sử thời kỳ Xuân Thu (năm 722-481 , trước công nguyên) , Tề Tương cùng với em gái cùng cha khác mẹ yêu đương vụng trộm . . . . . ."

Đột nhiên Vũ Nghê nhớ lại một số lời tranh luận giữa anh và cô ——

[Xã hội phát triển cũng là một phần thúc đẩy cho mối quan hệ tình dục được đa dạng hóa , đây từng là quá trình xây dựng nên nền kinh tế]

[Thời gian vẫn đang đi về phía trước , khi nền kinh tế phát triển , quan hệ con người cũng từ đó mà ra . . . . . .]

Kết thúc buổi chiều tin tức , trực tiếp đi ra lối hậu trường , theo thói quen cô tìm kiếm bóng dáng to lớn bên ngoài hành lang , tuy nhiên hôm nay không thấy hình dáng anh đâu ——

Trở lại phòng làm việc , mặc chiếc áo khoác lông chồn vào , chuẩn bị đi thì điện thoại trong tay vang lên :"Vũ Nghê , Tư Vũ có chút chuyện , nên anh về trước . Hiện tại anh đã nhờ tài xế đến đón em . . . . . ."

"Bệnh tình tái phát , có nghiêm trọng không anh ?!" Vũ Nghê quan tâm hỏi.

"Cũng không sao ——"

"Vậy em sẽ về nhà ngay , anh nên chăm sóc cô ấy thật tốt . . . . . ." Vũ Nghê không suy nghĩ nhiều , đi vào thang máy bằng tốc độ nhanh nhất ——

Sau hơn hai mươi phút lộ trình , cô đẩy cửa nhà ra

"Anh . . . . . ." Tư Vũ ngang ngược nằm ở trên ngực của Lạc Ngạo Thực , đôi mắt hướng phía màn hình tivi cực lớn

Lạc Ngạo Thực chuyên chú xem tin tài chính , để mặc em gái ôm lấy . Đã hơn một giờ an ủi , con bé mới bình tĩnh lại , chỉ cần không ồn ào nữa , mặc kệ muốn làm gì làm .

Bị Tư Vũ chắn ngang một bên , anh cũng không để ý đến việc Vũ Nghê vừa về đến nhà .

Hình ảnh thân mật đập vào tầm mắt , lòng cô chợt nhói đau , cổ họng nghẹn lại , sống mũi cay cay , trong đầu chứa đầy chua xót .

"Ngạo Thực , em đã về !" Cô đi tới bên cạnh anh , nhỏ giọng nói .

Khi nhìn thấy cô , giống như anh đang gặp phải Quan Âm Bồ Tát :"Cuối cùng em cũng trở về , bây giờ anh mới phát hiện , cái nhà này không thể thiếu em được !" (Thoát nợ con bé Tư Vũ nên mới nói thế , đểu )

Câu nói ‘không thể thiếu em’ vô tình làm ấm trái tim cô , ‘lo lắng’ cùng với ‘ưu sầu’ hòa tan rất nhiều :"Ha ha . . . . được rồi . . . để em dẫn Tư Vũ đi nghỉ ngơi !"

"Được , được , em mau đi đi , giao cho em hết !"

". . . Bọn nhỏ đâu rồi , đều ngủ cả sao ?!" Trong phòng khách không thấy bóng dáng sôi nổi , trông rất kỳ quái !

"Ngày mai trường học có hoạt động , bắt phải dậy sớm , vì thế bọn chúng đi ngủ hết rồi !" Lạc Ngạo Thực thở phào giải thích .

Vũ Nghê gật đầu với anh , sau đó lôi kéo cô gái giống như thiên sứ :"Tư Vũ , đi thôi , phải trở về phòng , tắm rửa nghỉ ngơi !"

Tư Vũ hiện đang im lặng , bỗng dưng dùng sức đẩy ngã Vũ Nghê , xoay người lại , nhào vào lồng ngực của Lạc Ngạo Thực , ánh mắt tràn đầy căm thù nhìn vào Vũ Nghê , thét lên chói tai :"A . . . a . . ."

Bộ dạng cô trở nên sợ hãi , giống như Vũ Nghê vừa mới tổn thương mình .

Bị ngã vào ghế sofa , cô lấy tay xoa xoa chỗ đau , nheo mắt nhìn Tư Vũ :"Em sao vậy , chị chính là Vũ Nghê , chẳng lẽ em quên rồi ư ?!" Mỗi tối đều tắm rửa , ru cô ấy ngủ , lý nào cô ấy có thể quên mình , coi mình như là kẻ thù ?!

"Anh trai . . . . . ." Tư Vũ như đang tìm kiếm người bảo vệ mình , dùng sức ôm chặt Lạc Ngạo Thực (Cỏ cứ nghĩ mãi vì sao con nhỏ em gái này như vậy , cuối cùng kết luận , nó xem anh trai của nó như món đồ chơi , không muốn bị kẻ khác giành lấy , biểu hiện suy nghĩ của con nít , lúc đầu cứ tưởng nó có tình ý với anh trai mình ^___^)

Thấy tình cảnh này , anh liền dùng ánh mắt quay qua xin lỗi cùng cô :"Để anh đưa con bé lên lầu , em đi nghỉ trước đi . . . . . ."

Vũ Nghê , là mày tỏ vẻ không tin , nhưng mà trong đầu cứ sôi trào lên , không thể cách nào tiếp nhận !