Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 421: Người nào xuống bếp?



Quả nhiên Hoan Hoan là đứa trẻ có khả năng thích ứng rất nhanh, Chưa cùng chú Ryan ở chung mấy tiếng mà đã thân thiết rồi!

Trong khu vui chơi chơi liền mấy giờ, lại ở trong tiệm ăn nhanh ăn Hamburger, khoai tây chiên, cánh gà, bánh rán, bọn họ rốt cục cũng về tới nhà! Tư Vũ kéo Hoan Hoan xuống xe, đi lại cấp trên của mình tạm biệt."Hôm nay, cám ơn anh - - "

"A...? Em không định mời anh lên nhà tí sao?" Thông qua thời gian dài quan sát, anh phát hiện thư ký của anh là một phụ nữ hiền lành! Nếu anh cũng ngượng ngùng, không chủ động, như thế hai người bọn họ nhất định không có cơ hội!

Anh làm đàn ông, vẫn nên chủ động trước!

"A... - - cái này - - hay là để hôm khác được không? Đi chơi một ngày, em mệt chết được, muốn về nghỉ ngơi! Thật sự rất xin lỗi!" Tư Vũ vẫn đem lời cự tuyệt mà nói ra!

"Không sao, về sau còn có cơ hội, anh cũng vừa định lát đi về nhận mmột cuộc điện thoại quan trọng!" Ryan tìm cho chính mình một cái bậc thang để xuống."Hoan Hoan, tạm biệt, hôm nào chú lại dẫn con đi chơi được chứ?"

"Được ạ..., con rất thích cùng chú Ryan đi chơi với nhau! Chú Ryan tạm biệt!" Hoan Hoan miệng rất biết điều nói! Mà cư xử của Hoan Hoan lại làm cho Tư Vũ cảm giác rất bối rối và khó xử!

Vẫy vẫy tay, Ryan đi lên xe, sau đó chậm rãi chạy khỏi khu nhà nhỏ.

"Hoan Hoan - -" Tư Vũ sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái."Mẹ cùng con nói một chuyện có được không?"

"Mẹ nói đi ạ!" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoan Hoan dương lên cười khanh khách, có thể thấy được hôm nay cô bé thật sự rất vui."Mẹ, người có phải muốn hỏi con có thích chú Ryan không đúng không ạ? Con rất thích..., mẹ dù sao cũng không cần lo lắng cảm nhận của con! Ha ha, con nghĩ nếu chú Ryan làm ba con, cũng sẽ làm cho con tự hào đó. Nghĩ mà xem, chú ấy là người nước ngoài đó... - - "

"Ngừng!" Tư Vũ chịu không nổi nữa làm hành động 'Ngừng' cùng với lời nói, rất nghiêm túc nói với cô bé."Nghe nè Hoan Hoan, đầu tiên mẹ đối với chú Ryan một chút cảm giác cũng không có, cho nên con không cần có quá nhiều ảo tưởng. Thứ hai, cầu xin con không cần nhìn thấy chú nào cũng liền thích ngay, sau đó liền đem chú đó cùng mẹ kết hợp lại, con cứ như vậy khiến mẹ rất khó

chịu. Thứ ba, cùng với vấn đề thứ hai rất có liên hệ, chính là không phải vội vã đem mẹ đẩy ra ngoài, như vậy mẹ rất khó đối xử, thật mất mặt, cực kì bối rối!”

Hoan Hoan khẩn trương đứng dậy. “Mẹ, người có phải tức giận hay không?”

“Ừhm!” Tư Vũ gật gật đầu, tuy nhiên như vậy có lẽ làm cho đứa nhỏ đau lòng tự trách, nhưng là vì muốn uốn nắn ý nghĩ đứa nhỏ, cô cũng chỉ có thể nhịn đau lòng xuống!

“Xin lỗi mẹ, về sau con sẽ không như vậy nữa!” “Không cần phải nói xin lỗi, ghi nhớ lời mẹ nói là được rồi!” Tư Vũ dắt con gái, xoay người chuẩn bị đi về phía cửa thang máy.

Mới vừa quay người lại, tầm mắt của cô đã thấy một bức tường thịt ngăn lại. Mặc quần áo màu sáng, nhìn xuống là một đôi giày thể thao màu xám bạc, coi như tương đối sạch sẽ! Không cần xem, chỉ ngửi thấy mùi quen thuộc, cô liền biết người phía trước là ai!

“Hoan Hoan!” Bóng dáng cao lớn ngồi chồm hỗm xuống, đầu tiên cùng đứa nhỏ nói chuyện.

Hoan Hoan chu môi lên, nhìn chằm chằm người trước mắt, không nói lời nào!

“Hoan Hoan, chú là chú Tạp Tư đây? Không phải con đem chú Tạp Tư quên mất chứ?”

Hoan Hoan bĩu môi, liếc mắt nhìn người này một cái.

Lọt vào mắt Tạp Tư, anh đứng thẳng người, sờ sờ cái mũi, cực kì xấu hổ hỏi Tư Vũ: “Đi chơi có vui không?”

“Cũng được, tôi cùng Hoan Hoan đi lên trước đây!” Tư Vũ lên tiếng, dắt Hoan Hoan liền rời khỏi!

“Đợi anh một chút!” Bùi Tạp Tư một câu chặn lại, sau đó chạy nhanh về phía chiếc xe đang ngừng ở một bên, mang theo một túi thức ăn gì đó chạy lại!

Hai mẹ con đương nhiên sẽ không nghe anh nói mà dừng lại, hai người họ đã chuẩn bị đi vào thang máy.

Bùi Tạp Tư vừa vặn bắt kịp, không đến nỗi bị nhốt ngoài thang máy, “Các người ở tầng mấy vậy?” Anh rất thân thiện hỏi, bàn tay to đem chặn cửa lại.

Tư Vũ cùng Hoan Hoan không có biện pháp, chỉ có thể trơ mắt nhìn anh theo vào!

Lên lầu, bấm mật mã mở cửa điện tử, Tư Vũ quay đầu lại nhìn về phía anh: “Có phải anh nên đi rồi đúng không?”

Bùi Tạp Tư nhìn cô, sau đó chớp chớp mắt: “Em không phải muốn ly hôn với anh à? Ít nhất cũng nên nói chuyện chứ?”

“Thảo luận ly hôn?” Tâm Tư Vũ mạnh mẽ xoắn lại, cũng không thể làm gì, cô đành để cho anh đi vào nhà!

Sau khi đi vào nhà, Hoan Hoan đi vào trong phòng.

Trong phòng khách chỉ còn lại hai vợ chồng, Tư Vũ và Tạp Tư đang sống riêng!

Bùi Tạp Tư không hề nóng lòng ‘Thảo luận ly hôn’, bắt đầu nhìn cách trang trí xung quanh phòng!

Căn hộ rộng chừng 34m2, hai phòng ngủ, một phòng khách cùng một cái phòng bếp nhỏ. Tuy hơi nhỏ một chút, nhưng “Chim sẻ dù nhỏ vẫn đầy đủ ngũ tạng*”. Sau khi nhìn xong căn nhà, Bùi Tạp Tư giống như người đàn ông chủ của gia đình vậy, thảnh thơi ngồi trên ghế sofa. “Ở đây có quen không? Có thấy nó quá nhỏ không, chuyển đi đi!”

*Chim sẻ dù nhỏ vẫn đầy đủ ngũ tạng: ý nói phòng Tư Vũ tuy nhỏ nhưng vẫn có đầy đủ mọi thứ cần thiết.

Tư Vũ ngồi chỗ khác trên ghế sofa, lúc này cô đã đem tóc thật dài búi cao trên đầu, càng làm khuôn mặt nhỏ của cô nhỏ hơn. “Chúng ta vẫn nên trở lại chuyện chính đi…”

“Ha ha, anh nhớ em cùng Hoan Hoan chơi một ngày, nhất định là mệt chết rồi! Bữa tối hai người muốn ăn cái gì, nói cho anh biết đi!” Bùi Tạp Tư ngắt lời cô, nói sang đề tài khác!

“Anh…” Bùi Tạp Tư giơ tay lên, định đụng cái trán của cô. “Bên trong tóc em giống như có mồ hôi đó, đi tắm trước đi, bằng không sẽ không thoải mái.”

“Anh không phải muốn nói ly hôn sao?” Thử vài lần, Tư Vũ rốt cuộc đem những lời này hỏi lại! Tuy vừa hỏi như vậy, nhưng trong lòng lại rất đau xót, cực kì không thoải mái!

Bùi Tạp Tư sờ sờ cái mũi, nhướng mày nói. “Anh tới thảo luận ly hôn, nhưng anh bỏ sót một chữ. Chuẩn xác mà nói, anh tới thảo luận ‘Không ly hôn’!”

“Vậy anh dùng thủ đoạn lừa gạt để vào nhà tôi!”

“Anh dùng thủ đoạn lừa gạt vào nhà em, nhưng mục đích là chuẩn bị làm bữa tối cho em, có thể chứ?” Lúc này, Bùi Tạp Tư cầm lên một cái túi lớn để ở bên chân. “Bên trong này đều là những thứ em cùng Hoan Hoan thích ăn như cánh gà, thịt bò, cây cải dầu, còn có khoai tây!”

“Anh muốn làm đồ ăn? Anh sẽ làm sao?” Tư Vũ quên cả việc đuổi anh ra ngoài, kinh ngạc hỏi.

“Em đã nghi ngờ như vậy, hiện tại anh liền chứng minh cho em thấy!” nói xong, Bùi Tạp Tư đem nguyên liệu nấu ăn đi vào trong phòng bếp!

Tư Vũ ngây ngốc cũng đi theo vào phòng bếp, Hoan Hoan nghe tiếng chạy ra, tựa vào mẹ, đứng bên cạnh xem chú làm bếp.