Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 446: Trong họa có phúc



Vợ chồng Đại Cương thấy thế liền vội vàng kéo y tá trưởng sang một bên và đóng sầm cánh cửa phòng bệnh lại!

“Này, chuyện này là trái với quy định của bệnh viện!” Vị y tá trưởng đỏ mặt nói, vùng khỏi sự lôi kéo của vợ chồng Đại Cương nhưng vẫn muốn tiến vào phòng bệnh ngăn cản vợ chồng Bùi Tạp Tư.

Vợ Đại Cương thấy vậy thì khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhăn lại. “À, dì ơi, có phải dì cũng muốn hưởng “tiện nghi” nên cứ liều mạng muốn xông vào trong không vậy?”

“Ai, ai dám nói muốn hưởng “tiện nghi” chứ? Nhưng trong bệnh viện thì cấm tiệt chuyện như thế này xảy ra, chúng tôi phải có trách nhiệm với bệnh nhân.” Vị y tá trưởng càng nói mặt càng thêm xấu hổ, càng ngày càng đỏ tựa như một thiếu nữ đang thẹn thùng….

Vợ Đại Cương nheo lại ánh mắt, vẻ mặt suy xét. “Xem ra dì đang hồi xuân sao? Dì đang để ý tới Đại Ca của tôi hả?

“Ai….ai để ý tới Đại Ca của cô chứ?” vị y tá trưởng trở nên cà lăm, tựa như có tật giật mình.

“Vậy thì dì cứ coi như không thấy gì cả đi, và cũng đừng quấy rầy vợ chồng người ta, nếu dì cứ nấn ná ở đây, thì mọi người sẽ nghĩ rằng dì đang để ý tới đại ca đó.” Ha ha làm em gái của Bùi tổng cũng thật là hạnh phúc đó nha.

Chiêu “uy hiếp” được tung ra đã phát huy được công dụng của nó, nó đã khiến cho vị y tá trưởng vừa tức giận lại không có chỗ để xả.

Cùng lúc đó trên chiếc giường bệnh ở trong phòng!

Hai ngừơi khỏa thân đang kịch liệt vận động cơ thể, tiếng càm ràm, tiếng nói chuyện bên ngoài cửa phòng cũng không làm ảnh hưởng đến họ. Dường như lúc này trong thế giới của bọn họ chỉ thấy lẫn nhau mà thôi, ngoại trừ vợ chồng họ ra thì không có người khác, chỉ có dây dưa, chỉ có khát vọng, chỉ có duy nhất một ý nghĩ là muốn cùng đối phương hợp lại hai thành một.

Phần dưới cơ thể Tư Vũ do bị kích thích nên hơi cong lên điều này khiến cho Bùi Tạp Tư ở phía sau cô càng trở nên kích thích, “cậu bé” có thể tiến vào sâu hơn trong cô, khoái cảm càng mạnh mẽ.

Tâm trạng bị kích thích trở nên hưng phấn khiến cho Bùi Tạp Tư không thể không thốt ra được những lời ngọt ngào “đáng ghét”. “Có phải em thích anh làm “tư thế” này với em đúng không, đúng vậy không?”

“Vâng….” Tư Vũ mơ hồ lên tiếng, cô ít nhiều cũng biết rằng một người đàn ông dưới tình huống như thế này thì sẽ nói những lời “tục tĩu”, thô tục, những lời nói ấy chỉ khiến anh ta trở nên phấn khởi chứ không có ý gì khác. Mà cô thì nguyện ý để cho anh kích động, nguyện ý cho anh đạt được sự thỏa mãn nhiều hơn từ trên chính cơ thể của cô.

“Trước đây em cứ nói không thích là giả vờ “đoan trang” đúng không hả?” Càng ngày anh càng hung hãn ra vào.

Phía trên, Bùi Tạp Tư đang cố gắng kiềm chế hành vi phát ra kích thích, anh muốn giữ chặt Tư Vũ lâu hơn. Một chân quỳ trên giường, một chân giẫm trên mặt đất, cơ thể đang dính chặt vào sống lưng của Tư Vũ, một tay cầm chặt chiếc em thon của Tư Vũ, tay còn lại dán chặt vào ngực cô, anh thở dốc, sau đó dùng toàn lực thúc mạnh vào tận sâu bên trong của Tư Vũ.

“Anh thật đáng ghét….đừng làm mạnh quá mà….” Tư Vũ vì bị anh thúc mạnh vào sâu bên trong do đó giọng nói tựa như bị vỡ thành từng mảnh nhỏ.

“ha ha…” Bùi Tạp Tư cười lên, sau đó anh bắt đầu oanh tạc điên cuồng.

Tư Vũ không thể kiềm chế được nữa đành phát ra những âm thanh rên rỉ thật dài, thật khiến người ta đỏ mặt, sau đó cô lại chuyển sang khóc thút thít.

Bùi Tạp Tư từ trên thân Tư Vũ trượt xuống, sau đó thì ngã vật xuống giường bệnh. “A….” tiếp theo phát ra âm thanh đau đớn.

Tư Vũ nằm sấp ở trên giường,sau khi nghe âm thanh ấy thì khẩn trương từ trên giường ngồi dậy. “Đụng đến miệng vết thương của anh rồi sao?”

Bùi Tạp Tư nửa người nằm trên giường, nửa người dưới cúi trên cạnh giường, anh mệt đến mức không muốn cử động, đáp lại “Không có, cái vết thương cỏn con như vậy thì sợ gì chứ.” Sau đó bàn tay anh lại không yên phận, vuốt ve da thịt mềm mại của Tư Vũ.

Hiện giờ một tầng mồ hôi mỏng đang rịn trên làn da của cô, khiến da dẻ cũng trở nên sáng bóng, điều này chứng tỏ vừa rồi cô cũng thật sự đạt tới đỉnh điểm của thỏa mãn. Trời ạ, có thể khiến cho cơ thể phụ nữ hưng phấn, run rẩy, bạo phát, thỏa mãn, điều này làm cho người đàn ông rất tự hào, rất đáng mặt đàn ông nha!

Bùi Tạp Tư biểu hiện cực kỳ kiêu ngạo, cực kỳ đắc ý.

Bốp…bốp…

Anh vỗ mông Tư Vũ hai cái, trêu tức “Em nên nghỉ ngơi một chút, lát nữa chúng ta làm lại thêm một lần.”

Tư Vũ dịch cơ thể tránh xa một chút, tránh ra khỏi hành vi không đứng đắn của Bùi Tạp Tư, kéo tấm chăn trên giường bệnh che đậy cơ thể của mình. Giường quá nhỏ, sợ đụng đến anh nên cô đành phải nhảy xuống giường.

Nhưng sau đó cô lại đi qua phía bên kia chiếc giường, đỡ lấy vai anh. “Anh nghiêng qua một bên cho em xem sau lưng nào.”

“Không có gì đâu nên không cần nhìn mà.” Bùi Tạp Tư không cần nói ra, hiện giờ cơ thể anh không phát sốt, miệng vết thương cũng không có vấn đề gì nghiêm trọng. Điểm mấu chốt chính là vừa rồi quá thoải mái, nếu đem ra so với vết thương sau lưng thì vết thương ấy chả đáng gì.

Vì không cho cô xem nên khiến cô càng lo lắng. “Anh mau nghiêng qua cho em xem…” cô ra lệnh, không cho phép anh cãi lại.

Thấy cô sắp nổi giận, Bùi Tạp Tư đành phải nghiêng thân xoay người, phía sau lộ ra vết thương. “Được rồi, cho em xem, đã nói không có gì nghiêm trọng mà không tin.”

Cô nhìn đến phía sau lưng anh, nhắm mắt hít sâu một hơi. “Anh vì sao không biết cẩn thận vậy, nếu cơ thể chưa khỏe mạnh thì không cần phải làm tốt….”nói giữa chừng Tư Vũ trở nên sợ hãi, sau đó nước mắt không ngừng tuôn ra.

Do vận động quá mạnh khiến cho miệng vết thương bị rách, máu chảy ra rất nhiều, trên chiếc giường bệnh trắng tin in lại vết máu.

“Thực sự không có gì mà, trước đây anh bị thương còn nghiêm trọng hơn cái này nhiều, không phải hiện giờ anh vẫn cần sống sao, đây chỉ là chuyện nhỏ thôi mà.” Bùi Tạp Tư lập tức ngồi dậy, kéo vợ mình đang ngồi trên giường khóc lóc, để cho cô ngồi trên đùi anh.

Tư Vũ tựa vào anh, không dám cử động mạnh, lau nước mắt nói: “Vừa rồi chúng ta không nên “hợp phòng” (làm tình), làm cho anh lại bị thương, em đi tìm bác sĩ đây!”

“Khoan đã…” Bùi Tạp Tư tò mò nhìn Tư Vũ. “Vừa rồi em nói cái gì thế?”

“Em nói để em đi tìm bác sĩ tới xử lý vết thương của anh.” Tư Vũ vừa nói vừa muốn đứng lên khỏi đùi anh.

Bùi Tạp Tư kéo ngược cô trở về, ôm chặt lại. “Không phải, không phải, ý anh muốn hỏi câu nói trước câu kia cơ, câu mà chúng ta không nên làm gì đó?”

“câu trước câu kia là câu nào?” Tư Vũ không hiểu ý của anh.

“Thì câu em nói vừa rồi chúng ta không nên làm cái gì đã khiến cho miệng vết thương của anh bị hở đó?” Bùi Tạp Tư không có ý đùa bỡn Tư Vũ, anh chỉ muốn biết chính xác ý của cô, chỉ là anh không nghe rõ hai chữ kia khi Tư Vũ nói.

“Hợp phòng… không nên hợp phòng” Cuối cùng Tư Vũ cũng hiểu ý của Bùi Tạp Tư, sau đó nói lại hai lần đồng thời đánh nhẹ trên ngực anh.

“Hợp phòng!” Bùi Tạp Tư nói lại một lần nữa.

“A!” Tư Vũ tức giận, sao cứ lặp đi lặp lại hai chữ này hoài vậy?

“ha ha…” Bùi Tạp Tư phát ra tiếng cười khàn khàn, tựa như gặp phải chuyện gì đó rất thú vị.

“Có gì đáng cười sao?” Tư Vũ cảm thấy rất mất hứng.

“Không có gì đáng cười!” Bùi Tạp Tư cũng thừa nhận, sau đó nhìn cô chớp chớp đôi mắt đưa tình. “Lần đầu tiên anh nghe có người nói đến hai chữ này thay cho hai chữ “làm tình”, cho nên cảm thấy cực kỳ có ý nghĩa đó.”

“Thần kinh.” Tư Vũ chun mũi lại, rất tự nhiên nói móc anh một câu. “Vậy mà em tưởng anh quen thuộc chuyện này hơn so với người khác chứ, xưng hô như vậy có gì mà kỳ….”