Khoảng 15 phút sau, Bạch Tiểu Minh bước ra và khoác trên mình một chiếc váy màu trắng tinh khiết. Khi cô vừa xuống lầu hầu như những người làm ở đây đều dừng mọi hoạt động mà lau mắt nhìn cô, có người thậm chí nhịn không được mà chảy cả máu mũi. Thấy cảnh này không biết tại sao cô cảm thấy rất buồn cười, nhìn thấy cô cười mọi người cả những phụ nữ cũng không chịu được mà đỏ mặt.
" Chúc phu nhân buổi sáng tốt lành" Mọi người nghe ông quản gia nói mới giật mình mà chào cô. Thật xấu hổ a~
" Ân, buổi sáng tốt lành " Bạch Tiểu Minh trả lời
Lâm quản gia lại nói:
" Phu nhân buổi sáng đã chuẩn bị rồi, mời phu nhân xuống dùng "
" À ừ "
---o0o--- Tuyến Phân Cách ---o0o---
Tập đoàn Hàn Thị
Trong văn phòng tổng giám đốc...
" Cốc cốc cốc... "
" Vào đi " Giọng nói lạnh lẽo cất lên khiến cho nam thư ký đứng bên ngoài không nhịn được mà rùng mình, mặc dù tiếp xúc với tổng giám đốc mặt lạnh này lâu rồi nhưng khi nghe tới giọng nói này anh vẫn cảm thấy vô cùng sợ hãi a.
" Tổng giám đốc, đây là hợp đồng cho dự án trong quý tới với Trần tổng của tập đoàn A, mời ngài ký "
" Cậu để đó đi "
" Vâng, vậy tôi xin phép ra ngoài "
" Khoan đã " Người đàn ông nói
" À vâng, tổng giám đốc còn gì dặn dò? " Nam thư ký - Lý Duật hơi run giọng hỏi
" Cậu nói tất cả lịch trình trong ngày hôm nay cho tôi " Người đàn ông trầm giọng
" Vâng, hôm nay lúc 9h tổng giám đốc đi gặp Diệp tổng tập đoàn B, 12h đi ăn trưa với Cố tổng, 15h đi đánh golf với Hoàng tổng, 21h ký hợp đồng với Lâm tổng "
" Chỉ nhiêu đây thôi sao! " Người đàn ông nói
" Vâng" Lý Duật trả lời
" Những cuộc hẹn nào có thể hủy thì hủu hết cho tôi "
" Ế... A " Lý Duật giật mình, thật bất ngờ a, trước nay tổng giám đốc nào có bỏ hẹn như vậy, lỡ hẹn cũng không có luôn nha.
" Có chuyện gì sao? " Người đàn ông lạnh lẽo nói
" À vâng không có gì, tôi sẽ làm ngay " Nam thư ký nhanh chóng chạy ra khỏi phòng tổng giám đốc, hôm nay sẽ có bão nha.
Sau khi Lý Duật đi không bao lâu thì cửa phòng tổng giám đốc lại được mở ra, nếu là bình thường thì anh đã cho kẻ tùy tiện mở cửa kia chết rồi nhưng người mở cửa lại là Kỳ Dương nên anh mới mắt nhắm mắt mở cho qua.
" Yo Ác Ma nghe nói hôm nay cậu trốn việc à lạ nha"
Ác Ma trong miệng Kỳ Dương còn ai khác ngoài nam chính của chúng ta Hàn Thiên Phong.
Anh nghe Kỳ Dương nói vậy cũng không thèm nhìn chỉ nhàn nhạt nói
" Con gái của Khúc tổng đang nhờ tôi tìm địa chỉ nhà cậu, theo tôi thấy bây giờ cho cô ta chắc được rồi "
" A cậu không thể làm thế với tôi, Ác Ma ơi, Đại Ma Vương ơi, Hàn tổng của tôi ơi, tôi biết sai rồi lần sau không nói vậy nữa?! Được không? Xin cậu đấy đừng cho con heo đó biết tôi ở đâu nếu không cậu sẽ mất đi một bằng hữu tri kỷ, một người anh em cùng vào sinh ra tử với cậu đó!! " Kỳ Dương vốn là một anh chàng đẹp trai bây giờ lại bày ra một khuôn mặt moe như vậy nếu là con gái chắc chắn sẽ đổ cậu ta nhưng trước mặt Kỳ Dương lại là Hàn Thiên Phong
" Còn lần sau? " Anh nhướng mày lên nói
" Tất nhiên không có lần sau rồi ha...ha...ha"
" Nói đi tới đây có chuyện gì? " Anh vùi đầu vào xấp tài liệu rồi hỏi cậu ta
" Người anh em ơi chẳng lẽ có chuyện tôi mới tới được sao?! " Kỳ Dương trêu ghẹo nói
Anh nghe vậy liếc hắn một cái rồi với tay lấy chiếc điện thoại bàn kế bên, bấm một dãy số rồi gọi
" Alo, Khúc tổng à, tôi Hàn Thiên..."" Anh chưa nói xong thì chiếc điện thoại đã bị Kỳ Dương giựt qua, anh lạnh lẽo nhìn cậu ta
" A Đại ca ơi tha cho em, em sai rồi " Kỳ Dương ôm chặc điện thoại mà nói
" Trả đây "
" Không "
" Trả đây "
" Không bao giờ "
"....""
" Trả không!!? "
" Khô... Dạ em trả " Kỳ Dương mếu máo nhìn anh. Hàn Thiên Phong lại chỉ vào màn hình điện thoại
" A không có cuộc gọi. Ác Ma đúng là Ác Ma, cậu chơi xỏ tôi "
" Giờ nói không, nếu không có chuyện gì biến! "
" Ai yo, nghe nói cậu tìm được cô gái sát thủ đó rồi hả, cô ấy giờ đâu rồi? "
" Cậu quan tâm chuyện đó làm gì? " Hàn Thiên Phong liếc Kỳ Dương xong lại cúi đầu làm việc.
" Aiz chỉ hiếu kỳ cậu sẽ làm gì cô ấy thôi mà "
" Cậu muốn biết!? " Anh nhàn nhạt nhìn Kỳ Dương
" Tất nhiên " Cậu ta vui vẻ mà nhìn anh
" Tôi bắt về làm chị dâu cậu đấy " Anh nhếch mép nhìn Kỳ Dương đang há họng rồi lại tiếp tục làm việc
Haiz nãy giờ làm thì được rồi, bị Kỳ Dương nhắc tới cô làm anh bỗng dưng nhớ cô muốn chết chẳng còn tâm trí nào làm việc cả. Có lẽ sau này đi đâu cũng nên đưa cô đi theo a.
Còn Kỳ Dương bây giờ như một bức tượng đứng im không hề nhúc nhích, Hàn Thiên Phong đây là nói đùa a, mấy năm qua có biết bao người đẹp trèo lên giường cậu ta mà có thấy cậu ta phản ứng chó má gì đâu, bây giờ vô tình bị người ám sát mà yêu người ta luôn á. Kỳ Dương cảm thấy não anh không đủ dùng rồi. Cậu ta xoay qua nhìn anh rồi nói
" Cậu đang...à...ừm...nói đùa à?? "
" Cậu cảm thấy như thế nào?! " Anh nghiêm túc mà nhìn Kỳ Dương
" Ách " Nhìn mặt vậy là không đùa rồi hơ hơ, tự nhiên được một chị dâu
" Hết chuyện chưa"
" À đúng rồi, tuần sau có một lô hàng từ Ý chuyển qua bên khu vực phía đông, tụi bang Mãnh Hổ đang me lô hàng đó của mình cậu nghĩ sao?"
" Bang Mãnh Hổ, cái chuyện bé tí đó cũng hỏi tôi sao" Anh hơi tức mà nhìn Kỳ Dương
" A a được rồi tôi tự giải quyết được, hắc hắc làm phiền rồi Đại Ma Vương "
" Biến đi "
" Được rồi tôi đi bây giờ nè, đuổi hoài"
" Hừ "
Bên ngoài văn phòng tổng giám đốc
" A Kỳ tổng ngài đã gặp tổng giám đốc chưa " Lý Duật thấy Kỳ Dương bước ra thì hỏi
" À gặp được rồi, mà Tiểu Duật nè lâu rồi không gặp thấy cậu đẹp hẵng ra nha "
" Ha ha Kỳ tổng trêu tôi rồi "
" Ha ha ha tôi nói cậu đừng giận nha, phải nói nhìn cậu mà tôi cứ tưởng một cô gái đó "
" Ách "
Kỳ Dương nói như vậy cũng không sai, vì vóc người của Lý Duật khá nhỏ. Cậu ta chỉ cao 1m66 thôi so với con gái còn muốn thấp hơn, khuôn mặt thì trắng mịn, hai mắt to tròn đáng yêu, tính cách lại khá rụt rè (tg: chuẩn manh thụ:)))
" Thôi tôi về đây "
" À vâng "
---o0o_-_-_-_-_-_-_-_-_o0o---
8h45 tối
Tại nhà hàng Thiên Lưu có một cô gái vô cùng xinh đẹp bước vào, tất cả những vị khách bất kể nam hay nữ đều đồng loạt nhìn về phía cô. Cô gái đó chính là Bạch Tiểu Minh. Nam thì nhìn cô đến chảy cả nước ***, còn nữ thì nhìn coi với ánh mắt ghen ghét. Còn cô gái thì vẫn mặc kệ mà bước tiếp vài trong, bỗng dưng có một ánh mắt vô cùng nóng bỏng nhìn cô, ánh mắt này khác với những người đang ở đây vì ở trong cái nhìn đó cô cảm thấy có sự tức giận ghen tị với cả yêu thương mà chiều chuộng nhìn cô, nhưng khi cô xoay đầu lại nhìn thì chẳng thấy ai.
Mà thôi dù gì người ta cũng đâu có ác ý với cô thì cô cũng cho qua. Sau khi cô bước đi thì phía sau tấm màn một người đàn ông bước ra nhìn theo hướng cô vừa đi. Một người khác bên cạnh anh ta nói
" Tổng giám đốc tới giờ rồi "
" Ừ " Người đàn ông trả lời
Sau khi bước ra khỏi sảnh nhà hàng cô bước tới một cái thang máy, theo như thiết bị định vị của cô thì Lâm tổng kia đang ở tầng 7 của nhà hàng. Thấy vậy cô cũng bước vào thang máy lên tầng 7.
" Đúng là khách sạn hạng sang a, thang máy cũng to và đẹp hơn những khách sạn khác nhiều" Bạch Tiểu Minh nghĩ thầm
" A tới nơi rồi "
Lên đến nơi cô bước vào căn phòng đầu tiên của tầng này để tiến hành nhiệm vụ, mặc dù cha nuôi có nói để sau khi mục tiêu gặp khách xong mới ra tay, nhưng cô không đợi được a cô phải nhanh lên nếu anh về sớm hơn cô thì cô xong đời vì lỡ hứa không làm nhiệm vụ nếu không có anh rồi.
Bên trong căn phòng đó có một tên béo đang ngồi, bên cạnh gã ta là một cô gái rất khá xinh tầm khoảng 18 thôi. Ôi mẹ ơi, nếu không lầm thì đây là Lâm tổng mục tiêu cô cần ám sát a, trong tài liệu có ghi hắn đã hơn 50 rồi, trâu già gặm cỏ non. Mà cô gái trẻ trông rất vui nữa chứ, tên đó đáng tuổi cha cô a, thật......kinh tởm.
Xung quanh 2 người là 5 tên mặc đồ đen, nhìn sát khí nặng thế chắc là những tên mà cha nuôi nhắc tới rồi. Vậy còn một tên nữa, chắc hắn chỉ xung quanh đây thôi. Hửm...a đằng sau tấm rèm cửa sổ, núp kĩ đấy nhưng không qua được cảm giác của sát thủ đứng đầu cô đây, chỉ cần lộ ra chút sát khí là cô có thể cảm nhận được, cái kĩ năng giấu sát khí này cô đã hoàn thành 3 năm trước rồi.
" Ok bắt đầu nhiệm vụ " Bạch Tiểu Minh nói thầm
Sau khi thăm dò xong cô bước lại gần cửa rồi gõ
" Cốc cốc cốc... "
" Ai đấy?! " Lâm tổng hỏi
*Lưu ý lúc này cô đã thay trang phục phục vụ của nhà hàng trong thang máy rồi
" Thưa Lâm tổng thức ăn ngài gọi đã xong rồi ạ " Cô trả lời
" Hửm ta nói lát nữa rồi mang lên bộ khách sạn các người điếc hết rồi à " Lâm tổng bực bội
" Thôi dù gì cũng tới rồi đưa vô đi "
" Vâng " Cô mở cửa bước vào thì nghe tên béo đó đang nói chuyện với tình nhân
" Cục cưng lát nữa anh gặp khách em chịu khó qua phòng khác đợi anh nghe chưa?! " Ông ta vừa vuốt má cô gái trẻ vừa nói
" Thấy ghét hà, anh đây là muốn bỏ người ta hả? " cô gái nũng nịu nói
" Ui cục cưng của anh a, xong chuyện anh qua tìm cưng mà, ngoan đi anh thương " Gã lại dỗ cô gái
" Vậy cũng được " cô gái trả lời
" Còn không mau đặt đồ ăn xuống rồi ra ngoài....." Lâm tổng đang định mắng nữa nhưng khi thấy khuôn mặt của cô ghì mọi hoạt động đều đình trệ, mặc dù cô đã dịch dung lại khuôn mặt nhưng khuôn mặt này cũng chuẩn hoa hậu nha, không đẹp sao hấp dẫn được mục tiêu háo sắc, tuy không đẹp như khuôn mặt thật nhưng ít ra đẹp hơn cô tình nhân gã nhiều.
Sau giây lát ngẩn người gã lại nói
" Ồ cô gái tôi vào khách sạn cũng xem là khách quen sao chưa bao giờ thấy em nhỉ? "
" Dạ...dạ em em chỉ mới vào làm ở đây hôm trước thôi " Bạch Tiểu Minh giả vờ ngại ngùng nói trong khi da gà đã nổi lên hết rồi.
" Ha ha nếu vậy lát nữa em ở đây phục vụ anh với khách của anh như thế nào? " Lâm tổng nháy mắt với cô làm cô thật muốn nôn tại chỗ a, đúng lúc này cô tình nhân của gã lên tiếng
" Anh, không phải anh muốn tiểu tiện nhân này chứ? "Ả rất tức nha, đây là con rùa vàng mà ả rất vất vả mới câu được, dựa vào khuôn mặt xinh đẹp với ngoại hình mà ả luôn tự hào mới có thể khiến cho tên háo sắc này chú ý, chỉ cần được gả cho hắn thì ả khỏi lo thiếu tiền rồi, nhưng giờ có người dám phá kế hoạch của ả thì làm sao ả chịu được.
" Hửm em đang không ngoan đấy cục cưng " Gã khó chịu rồi, lúc giờ gã quen nhiều người ả có vậy đâu sao giờ thấy cô bé này lại như vậy
" A em xin lỗi " Ả giật mình, quên mất tên này rất ghét ai quản chuyện của hắn a
" Này em phục vụ bước lại đây với anh cho anh nói chuyện với anh chút nào "
" A nhưng " Cô liếc mấy tên vệ sĩ phía sau gã rồi làm ra vẻ sợ hãi, nếu là diễn kịch thì không ai có thể làm tốt hơn cô đâu
" Các người đứng qua bên kia hết đi "
" Vâng ông chủ "
" Nào bước qua đây, không còn ai phía sau cả " Lâm tổng không hề biết rằng gã đang mời gọi một ác ma có thể khiến gã kết thúc cuộc sống bất cứ lúc nào.