Đứng ở chỗ này, người lí trí nhất chính là Tả Sâm, ông vỗ vỗ tay lên trên vai Lôi Ân, giống như trấn an, sau đó nhìn Hàn Húc luống cuống tay chân lấy ra ống nghe bệnh ấn đến ngực Tình Không.
“Đưa đến bệnh viện đi! Cô trúng đạn vị trí ở bụng, chảy nhiều như vậy huyết, rất khả năng đã sảy thai!” Hàn Húc trong tay không có dụng cụ kiểm tra, chỉ có thể phán đoán sơ bộ.
Nói xong, anh đã muốn ôm lấy Tình Không, anh biết sau khi cô rời đi đứa trẻ cũng khó giữ được, nhưng là không nghĩ tới sẽ bị mất đi vào ngày hôm nay.
Anh cũng chưa từng gặp qua Lôi Ân điên cuồng như vậy, cho dù một lần Sơ Tình mất tích kia, sau lại biết cô bị Hắc Ngân Thánh vũ nhục, Lôi Ân cũng không giống như bây giờ, điên cuồng hận không thể hủy diệt hết thảy.
“Không đi bệnh viện, về trang viên hoa hồng!” Lôi Ân một tay vẫn nắm lấy tay Tình Không, tay cô lạnh lẽo, hắn không dám buông tay, sợ buông tay lúc nãy cô sẽ thật sự biến mất.
“Lôi Ân, đừng xúc động!” Tả Sâm đè lại tay hắn, Hàn Húc cũng bổ sung nói, “Cô ấy hiện tại mất máu quá nhiều, phải đi trong bệnh viện lấy máu, chỉ sợ khó khăn, nhưng phải thử một chút!”
Hàn Húc ánh mắt như có như không nhìn trên người Sơ Tình, lúc trước Lôi Ân có thể vì Sơ Tình liều lĩnh lấy không biết bao nhiêu máu từ người Tình Không, hiện tại đến phiên Tình Không cần truyền máu, cô ta sẽ truyền máu lại được sao?
Đôi mắt của Lôi Ân đầy sự tự trách cùng hối hận, hắn không biết chính mình nên làm cái gì bây giờ?
“Đem ấy cho ta, Lôi Ân, ta nói lại lần nữa xem, không muốn cô ấy chết thì giao cho ta!”
“Ngươi…. mẹ nó có nghe hay không!” Hắc Ngân Thánh chậm rãi đứng lên, trên mặt nạ màu bạc không biết dính vết máu của ai, con ngươi hẹp dài đã thay đổi sắc.
Hắn đột nhiên trở nên bình tĩnh đáng sợ, cũng không quản Tra Lý sẽ nổ súng, đi từng bước đến trước Lôi Ân, sau đó nắm lấy lấy tay kia của cô.
“Ta có thể truyền máu!”
Một câu của Hắc Ngân Thánh, giống quả bom hẹn giờ nổ tung trong đầu mọi người, Lôi Ân sung huyết nhìn hắn, Hắc Ngân Thánh nhìn Lôi Ân nhẹ nhàng cười, “Ngươi hẳn là không biết? Ta là……chú của Tình Không!”
“Chú ruột!”
********
“Bá tước, tư liệu về Mộ tiểu thư đã điều tra ra!” Thác Ni đem một phần báo cáo đưa đến cho Tả Sâm, ông cúi đầu chắp tay đứng ở phía sau, trong trang viên hoa hôgf.
Kết quả phần nào cũng đã đoán được, nhưng một khắc kia nhìn đến chân tướng sự thật, ông nhịn không được mà rơi lệ!
Hắc Ngân Thánh bảo vệ Tình Không rất kỹ, ông phải mất rất nhiều công sức mới điều tra ra được.
Mộ Linh hai mươi năm trước cư nhiên sinh đôi hai gái!
Tất cả mọi người không thể tin được, thậm chí là cảm thấy không có khả năng, Mộ Linh như thế nào lại có hai đứa con!
Lôi Ân đã nghe không vào, hắn cố chấp giữ tay cô, nhìn gương mặt tái nhợt mỗi lúc một rõ ràng.
Tay cô như giống như khối băng, thời tiết tháng mười hai đã rất lạnh, nhưng điều hòa hiện đại cũng không xua được cái lạnh của căn phòng bây giờ.
Hàn Húc gắp viên đạn ra rồi truyền máu cho cô, Hắc Ngân Thánh cùng Tình Không có nhóm máu giống nhau, nếu không có hắn, Hàn Húc rất muốn biết Lôi Ân sẽ lựa chọn như thế nào.
Lôi Ân nhìn phôi thai nho nhỏ bất động chảy ra từ người cô, ba tháng, thai nhi đã nhanh muốn thành hình, hai tay này của hắn, tàn nhẫn bức chết nó!
Nếu thời điểm kia hắn biết cô mang thai, hắn còn có thể để cô truyền máu cho Sơ Tình, còn có thể thả cô đi sao?
Hắn không biết, nhưng cô lại ngay cả cơ hội lựa chọn không nói cho hắn biết, tàn nhẫn thay hắn lựa chọn!
“Tình Không, cho anh một cơ hội, anh bồi thường cho em!” Hắn hôn nhẹ nhàng dừng ở giữa hai hàng chân mày của cô, hắn tại sao không tin tưởng cô?
Gương mặt này, còn có con của bọn họ, nhóm máu của cô, đều rõ ràng như vậy hướng hắn ám chỉ quan hệ của cô và Sơ Tình, bởi vì cô là người của Hắc Ngân Thánh, hắn trong tiềm thức luôn phòng bị cô, nguyên lai, ngay cả cô cũng là con của Mộ Linh!
Tình mạng của hắn là do Mộ Linh bảo vệ, hắn không ngờ hắn bảo vệ một đứa con này của bà, nhưng lại làm tổn thương hành hạ một đứa con khác.
Hắn hung hăng cho bản thân hai cái tát, sau đó cầm lấy tay cô đặt ở ngực.
Nơi đó đau quá, huyết nhục mơ hồ, cho dù cô hiện tại lấy dao cắm vào ngực hắn, hắn cũng cam tâm tình nguyện!
**********
“Đây không phải sự thật, tôi và Mộ Tình Không sao có thể là chị em ruột, Hắc Ngân Thánh sao có thể là chú của tôi?”
“Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng này!”
“Vân di, dì nói cho con biết đi, giả, tất cả đều là giả!”
Áo cưới của Sơ Tình đã bị bẩn đến bộ dáng lôi thôi, cô dung sức hất tất cả đồ đạc xuống, sau đó giống lạc đường đứa nhỏ ngồi thụp xuống trên sàn, nước mắt lã chã rơi nhìn Cốc Vân cùng Tả Sâm.
“Cha nuôi, con mới là con gái của Mộ Linh, có phải hay không? Nhưng Mộ Tình Không tại sao cũng thế? Chuyện này rốt cuộc là vì sao?”
Sơ Tình ngã ngồi trên mặt đất, làn váy dài làm cô ngã xuống.
Cô biết, theo giờ khắc này, giấc mộng của cô cũng tan.
Cô thiếu chút nữa hại chết em gái song sinh, còn bị chính chú ruột của mình cưỡng bức!
“Đây nhất định là mộng, nhất định là mộng, tôi muốn làm cô dâu của King, anh ấy còn chưa lấy tôi mà!” Nước mắt Sơ Tình rơi xuống như những hạt trân châu, thế giới này rất hỗn loạn, cô trở thành công chúa qua hai mươi năm, hiện tại cái gì đều bị xáo trộn.
Cô ôm đầu ngồi đó, mặt trang choáng váng, Cốc Vân hoang mang không có đi an ủi cô, bởi vì ngay cả bà cũng không có cách nào tiếp nhận sự thật này.
Bà nói coi con gái của Mộ Linh giống như con mình, yêu thương chăm sóc, nhưng kết quả bà đã làm những gì?
“Sơ Tình, con lí trí một chts! Tình Không hiện tại sinh tử chưa biết, con ở trong này oán giận có tác dụng sao? Chúng ta đã sai, tất cả chúng ta đều sai rồi……” Tả Sâm bất đắc dĩ thở dài một hơi, con ngươi cũng thập phần nhuộm nước.
Ông rõ ràng biết Tình Không, đứa nhỏ kia mới giống Mộ Linh nhất, liền ngay cả tính tình cũng, thanh cao giống nhau, quật cường giống nhau, vì sao ông không sớm một chút phát hiện, mới không có bi kịch ngày hôm nay?
Cốc Vân đột nhiên “bùm” một tiếng, quỳ đến trước mặt Tả Sâm, hai tay chắp lại sám hối, “Tả Sâm, em thực xin lỗi Mộ Linh, em đã làm những gì thế này?”
Vì Sơ Tình, bà đối Tình Không đã làm những gì, cũng đều là con gái của Mộ Linh, tất cả mọi người vì Sơ Tình là con gái của Mộ Linh mà đối xử tốt với cô bé, nhưng là tốt như vậy, lại không ngờ vẫn còn một người con gái nữa cần chăm sóc!
“Em đã đánh con bé, mắng con bé, hãm hại quá con bé, hại chết Mark!” Cốc Vân nghĩ đến những gì bà đã làm với Tình Không,“Em tát nó, đem nó nhốt vào hầm, còn làm nó rơi xuống hang rắn, ngay cả việc Sơ Tình sinh non cũng là em gài bẫy đổ tội, còn có lần đầu tiên của con bé với điện hạ, là em bỏ thuốc, khiến máu xử nữ không có……!”
“Bà nói, đều là thật sự?” Phía sau, một giọng nói lạnh lùng vang lên, trên người Lôi Ân mang theo lãnh ý đủ để đông chết người đi đến.